Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nạp một đống thiếp thị, nhưng Phùng Đại Vi lại là kẻ bất lực, ở bên ngoài thì tuyên bố sau khi bản thân uống say loạn tính có được một đứa con, cũng đứa con này cũng không phải thân sinh nhi tử của hắn.Phùng thị cùng với Vương thị ở trong lòng đều biết rõ ràng là chuyện như thế nào, lại không nói toạc ra, sau đó, Vương thị ở lần thứ hai mang thai hạ sinh nữ nhi, Vương thị mỗi ngày đều lo lắng đề phòng.Nhưng Phùng Đại Vi đối với nữ nhi lại thập phần sủng ái, cho đến ngày nọ, Vương thị nhìn thấy Phùng Đại Vi làm trò trước mặt Phùng Quân Hi tuổi nhỏ, dâm loạn nữ nhi chính mình.Vương thị bất kham chịu đả kích, đêm đó nhịn đau đem nữ nhi độc chết, Phùng Đại Vi biết được giận dữ, đem Vương thị hành hung một trận rồi nhốt trong phòng.Một tháng sau, Vương thị rốt cuộc bất kham bị nội tâm tra tấn, uống thuốc độc tự sát.Năm đó, tiểu nữ nhi Phùng gia chết non, cũng không phải bị bệnh cấp tính, mà là bị Vương thị độc chết.
Mà Vương thị cũng không phải chết bệnh, mà là tự sát.Phùng Quân Hi nhìn về phía Hoàng Phủ Nam, trên mặt biểu tình thập phần bình tĩnh: “Muốn biết ta vì cái gì giết Phùng Đại Vi sao? Buổi tối ngày đó, hắn thế nhưng lần thứ hai ngay trước mặt ta khi dễ muội muội ta, còn ở trước mặt ta càn rỡ cười to, ta ở rất lâu trước đó liền thề, một ngày nào đó, ta phải vì muội muội đem hắn đẩy vào địa ngục.
Hiện tại, ta rốt cuộc làm được.”“Ngươi vì cái gì muốn nói cho ta những điều đó?” Hoàng Phủ Nam hỏi.“Bởi vì, ta rốt cuộc đã làm được chuyện ta muốn làm, nhưng nội tâm ta mỗi ngày đều chịu tra tấn, ta hy vọng có thể giải thoát khỏi cái loại thống khổ này, cho nên ta nguyện ý nói cho ngươi biết.”“Nếu như ngươi hi vọng có thể thoát khỏi thống khổ, vì cái gì Lục Hành Chi sẽ thay ngươi gánh tội?”“Bởi vì lúc ấy ta còn có một việc cuối cùng không làm được, nhưng hiện tại bị các ngươi thấy được, ta vĩnh viễn vô pháp làm được.” Trên mặt Phùng Quân Hi nhàn nhạt tươi cười.Hắn nhìn về phía Tiểu Thất, Tiểu Thất đón nhận ánh mắt hắn, thân mình nho nhỏ nhịn không được súc về góc tường tránh.Hoàng Phủ Nam nhịn không được muốn đi về phía trước, muốn ngăn trở tầm mắt Phùng Quân Hi đặt trên người Tiểu Thất, nhưng lại bị một bàn tay ấm áp ngăn cản.Nàng sửng sốt, nhìn về phía Triển Chiêu.Triển Chiêu nhìn nàng khẽ lắc đầu, ý bảo nàng đừng hành động thiếu suy nghĩ.Hoàng Phủ Nam mím môi, dừng lại động tác, Triển Chiêu lúc này mới buông tay nàng ra.Phùng Quân Hi nhìn về phía nàng, thanh âm bỗng nhiên phóng nhu, “Ta đáp ứng muội muội ta, vĩnh viễn sẽ không để nàng cô đơn.
Nàng mỗi ngày buổi tối, cùng ta khóc thút thít, nói nàng vì cái gì cùng người khác không giống nhau, hỏi ta, vì cái gì mẫu thân sẽ nói nàng dơ.”“Ta nói cho nàng, nàng là cô nương đáng yêu sạch sẽ nhất trên đời, nàng sẽ không cô độc, ta sẽ tìm một cái cô nương giống như nàng đáng yêu sạch sẽ bồi nàng.
Các nàng đều sẽ có tao ngộ giống nhau, các nàng sẽ trở thành bạn tốt, vĩnh viễn sẽ không cô đơn…… Chính là, đều do tiểu tử Lục Hành Chi kia!” Nói, sắc mặt của hắn bỗng nhiên trở nên dữ tợn.“Tiểu tử kia ba lần bốn lượt làm hỏng chuyện tốt của ta, buổi tối ngày đó, hắn vừa vặn nhìn thấy ta giết Phùng Đại Vi, ta không sợ chết, nhưng chuyện ta đáp ứng muội muội mình còn không có làm được.”“Ta nói cho hắn, nếu hắn không giúp ta gánh tội thay, ta liền đem tao ngộ Tiểu Thất đã từng gặp phải giống với sự tình muội muội ta gặp phải nói ra, thế là hắn liền cam tâm tình nguyện thay ta gánh tội, hơn nữa, hắn yêu cầu ta vĩnh viễn không thể tiếp cận muội muội hắn.”“Nhưng ngươi lật lọng.” Hoàng Phủ Nam nói.Khó trách khi Lục Hành Chi nhắc tới Tiểu Thất, liền nói không thể để nàng tới gần Phùng Quân Hi, khó trách hắn vẫn luôn cắn chặt răng nói Phùng Đại Vi là hắn giết.Ở thời này, danh tiết nữ nhân chính là sinh mệnh cả đời của các nàng, liền tính Tiểu Thất là hài tử chưa hiểu chuyện, chuyện như vậy mà truyền ra ngoài, cả đời cũng sẽ bị huỷ hoại.Không dừng lại ở việc cả đời Tiểu Thất bị huỷ hoại, Lục gia cũng sẽ bị huỷ hoại theo.
Nguyên lai người thiếu niên kia, thật là có nhiều khổ tâm không nói nên lời.Phùng Quân Hi cười nói: “Đúng vậy, ta lật lọng.
Ai làm Tiểu Thất cùng muội muội ta giống nhau như vậy đâu? Muội muội ta, nhất định sẽ thích người bằng hữu tốt này.”Triển Chiêu giận mắng: “Chính mình không muốn, đừng đẩy cho người khác, nếu ngươi đau lòng muội muội mình gặp phải tao ngộ như vậy, vì cái gì muốn đem sự đau khổ mà muội muội mình phải chịu áp đặt trên người người khác.”Phùng Quân Hi nghe vậy, trên mặt tươi cười vụt tắt, ngữ khí âm trầm, “Cho nên ngươi tốt nhất hiện tại liền giết ta, bằng không ta sẽ đem chuyện của Tiểu Thất nói ra ngoài.”“Quân Hi.” Hoàng Phủ Nam bỗng nhiên hô..