Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sau một hồi đàm phán bí mật, Long Viêm nói tới mức miệng khô lưỡi khô, chấp nhận rất nhiều điều kiện, cuối cùng Hạ Mạc cũng nhả ra, đồng ý trở thành thành viên trong biên chế của Đặc Điều Xử.
Nhân viên thuộc biên chế của Đặc Điều Xử rất khác so với nhân viên ngoài biên chế, đặc biệt là sau khi Đặc Điều Xử được điều qua bộ quốc phòng, quyền hạn của thành viên thuộc biên chế cực cao, lương cứng từ một năm bảy tám mươi ngàn tăng lên một năm khoảng năm trăm ngàn, mặt khác tài khoản của các thành viên trong biên chế không những có thể nhận nhiệm vụ do nhân viên ngoài biên chế được nhận mà còn được tiếp xúc với rất nhiều nhiệm vụ bí mật nhân viên ngoài biên chế không thể biết, các nhiệm vụ có độ nguy hiểm cao khó hoàn thành v…v… Tuy mức thưởng nhiệm vụ không tính là cao, nhưng số điểm tặng lại vô cùng phong phú.
Hơn nữa các phúc lợi khác cũng rất nhiều. Phúc lợi ngày tết của đơn vị cậu đều có, ngoài ra sẽ định kỳ phát một số bùa chú, thuốc có giá trị, tổng thể mà nói đãi ngộ tốt hơn nhân viên ngoài biên chế nhiều.
Lợi ích luôn đi đôi với nguy hiểm, phúc lợi luôn song hành với trách nhiệm.
Tuy nhân viên thuộc biên chế trong Đặc Điều Xử khá ít nhưng cần phải chấp hành nhiều nhiệm vụ, hơn nữa hầu hết những nhiệm vụ này đều khá nguy hiểm, vì vậy hàng tháng mỗi thành viên trong biên chế đều cần phải hoàn thành một lượng nhiệm vụ nhất định, mặt khác nếu thấy kêu gọi chiêu binh khẩn cấp cũng phải gia nhập ngay, đơn giản mà nói người ngoài biên chế là bán thời gian, còn nhân viên trong biên chế là toàn thời gian.
Phần lớn người trong biên chế đều đến từ các môn phái, gia tộc, không thể tránh khỏi việc hình thành các phe phái, nhóm nhỏ, mỗi khi gặp phải nhiệm vụ khó giải quyết, bọn họ thường sẽ chọn người quen cùng tổ chức để hoàn thành. Xét thấy loại tình huống này, Long Viêm đã quản lý theo hình thức quân đội, tiến hành chia làm các tổ. Ba người một tổ, mười tổ thành một tiểu đội, mười đội thành một chi đội, ba chi đội thành một đại đội, đương nhiên số người trong biên chế sẽ được điều động theo tình hình thực tế, không phải lúc nào cũng cố định. Nhân viên thuộc biên chế trong Đặc Điều Xử ở khắp nơi trên cả nước cũng chỉ tới khoảng chục ngàn người. Phân nhánh Đặc Điều Xử thường trú tại các tỉnh đã chiếm gần một nửa, còn lại đều là nhân viên văn phòng, đâu phải muốn là có chi viện ngay?
Cả một nước Z rộng lớn như vậy, chút thành viên cỏn con đó sao đủ dùng?
Sau khi Long Viêm nhậm chức đã hợp nhất một bộ phận yêu, còn nhận một số quỷ hồn bằng lòng vì dân phục vụ, giảm bớt vấn đề khan hiếm nhân lực ở một mức nhất định. Nhưng yêu tộc trời sinh kiêu ngạo, đã từng phát động chiến tranh kéo dài mấy trăm năm với huyền môn, tạo thành mâu thuẫn gần như không thể hòa giải với loài người. Bây giờ hơn nửa số yêu tộc trong Đặc Điều Xử là do cáo hai đuôi và báo gấm mang đến, phần còn lại được cứu ra khỏi tay tà tu, còn có một số con là tiểu yêu vừa mở linh trí cần tìm nơi che chở.
Trừ các yêu quái sẵn sàng góp sức do cáo hai đuôi và báo gấm mang đến, các tiểu yêu khác có tu vi cực kỳ thấp, cùng lắm cũng chỉ thông minh hơn chút ít so với động vật bình thường, đến cả nói tiếng người cũng không làm được, huống gì là một mình đảm đương hoàn thành nhiệm vụ? Vì vậy phần lớn chúng nó đều đi làm phụ tá giống quỷ, hợp tác làm nhiệm vụ với các nhân viên trong biên chế khác của Đặc Điều Xử.
Cáo hai đuôi và báo gấm đều là đại yêu trong kỳ hóa hình, sức chiến đấu vượt xa loài người trong Đặc Điều Xử, Long Viêm tách chúng nó thành một đội riêng trong biên chế, qua rất nhiều năm mới miễn cưỡng đạt đủ một chi đội. Cáo hai đuôi trời sinh xảo quyệt, chủ động nhận chức vụ đội trưởng chi đội, báo gấm có thực lực mạnh nhất, nó tự nguyện giúp đỡ cáo hai đuôi, đảm nhiệm chức đội phó.
Phần lớn yêu quái do chúng nó dẫn vào Đặc Điều Xử đều là những con yêu năm đó được Mộng cứu giống chúng nó, số còn lại được chúng nó lục tục cứu ra từ Song Loa Hoàn. Vì cùng gặp phải chuyện tương tự nên đám yêu quái này rất đoàn kết, thậm chí có thể nói là khá bài ngoại. Tuy chúng nó thường xuyên chấp hành nhiệm vụ cùng những người khác trong Đặc Điều Xử, nhưng cũng không muốn giao thiệp sâu với bọn họ. Có vài người dù xuất phát từ mục đích gì mà muốn có quan hệ sâu hơn với chúng đều trắng tay quay về.
Lúc đó Long Viêm tiếp nhận Đặc Điều Xử, tuy ông là học trò của trưởng phòng tiền nhiệm, cũng xuất thân từ danh môn Mao Sơn, pháp lực cao thâm, nhưng ông vẫn luôn nhậm chức tại ngũ, không thân thiết lắm với người cùng môn phái, vì vậy đừng nói là những người khác, ngay cả người phái Mao Sơn cũng không qua lại nhiều với ông.
Đúng lúc này cáo hai đuôi và báo gấm mang theo một lượng lớn yêu quái tới sẵn sàng góp sức với ông. Vừa hay cấp trên trông thấy, đây chính là yêu quái trong truyền thuyết đấy, đến cả chúng nó cũng bằng lòng rời núi sâu rừng già ra để đóng góp xây dựng chủ nghĩa xã hội, điều này chứng minh gì, chứng minh đường lối lãnh đạo của bọn họ rất đúng đắn.
Cáo hai đuôi cực kỳ ranh mãnh, am hiểu tập tính của loài người, không những có thể nói tiếng người nịnh nọt các lãnh đạo mà còn mang theo không ít loại dược liệu quý hiếm từ trong rừng tới. Số dược liệu đó đã tồn tại khá lâu, còn chưa được tính là thiên tài địa bảo, nhưng nhóm lãnh đạo lại thấy hiếm lạ. Nếu không phải chính sách không cho phép, nhóm lãnh đạo đã công khai khung cảnh có một không hai này lên truyền thông.
Nhóm cáo hai đuôi và báo gấm cứ vậy thuận lợi gia nhập Đặc Điều Xử. Long Viêm vừa nhậm chức, trên lý lịch có thêm một chút ưu điểm, hơn nữa ông còn là người mà thầy để lại, cộng thêm thủ đoạn của chính mình đã nhanh chóng ngồi vững ghế trưởng phòng.
Trước đây thông tin liên quan tới Song Loa Hoàn là do cáo hai đuôi và báo gấm mang đến cho ông.
Đã nhiều năm như vậy, chúng vẫn luôn phục vụ cho Long Viêm, nghe lệnh của ông, cũng xem như là tâm phúc chính của Long Viêm.
Khi Hạ Mạc đưa ra yêu cầu muốn chung đội với cáo hai đuôi, tuy Long Viêm không từ chối ngay nhưng cũng không để trong lòng. Mấy năm nay đám cáo hai đuôi đã tới lui hợp tác cùng người trong Đặc Điều Xử rất nhiều lần nhưng chưa từng thật lòng chấp nhận ai, càng đừng nói là cho bọn họ vào đội.
Long Viêm vốn đã suy xét tất cả, nếu Hạ Mạc không được nhận thì ông nên xếp cho cậu vào đội nào. Chắc chắn là phải thu về dưới trướng của mình, nhưng mấy thủ hạ của ông đều xấu tính như nhau, còn Hạ Mạc vừa thấy đã biết là một con nhím, không biết đến lúc đó có làm loạn lên không. Hay là sắp xếp mấy người mới rồi tách riêng một tổ ra cho Hạ Mạc? Nhưng thực lực của mấy người mới kia quá yếu, nếu Hạ Mạc không quan tâm bọn họ mà nhận một ít nhiệm vụ nguy hiểm, chỉ sợ những người kia sẽ đi chịu chết, nhưng nếu quan tâm bọn họ mà nhận một ít nhiệm vụ đơn giản, thế không phải là lãng phí tài nguyên ư?
Long Viêm rầu muốn thúi ruột.
Ông còn chưa kịp nghĩ rốt cuộc nên sắp xếp bên này như thế nào, cáo hai đuôi và báo gấm đã tung tăng đi theo Hạ Mạc vào phòng, chúng nó không những đồng ý cho Hạ Mạc gia nhập đội của mình mà cáo hai đuôi còn chủ động nhường vị trí đội trưởng, lấy lùi làm tiến, còn có báo gấm nhường chức đội phó.
Đây đây đây…
Chẳng lẽ Hạ Mạc là cáo đực thành tinh thật?
Là ai trước đây đã nói kiên quyết không cho loài người vào đội? Đồ lừa đảo! Nhìn dáng vẻ si mê của cáo hai đuôi đi, đôi mắt chỉ hận không thể dính chặt trên người Hạ Mạc, giống hệt đứa con gái lúc đu idol của ông như đúc! Cáo hai đuôi là cái còn chưa tính, báo gấm thì sao, cắp đuôi theo sau mông người ta thế kia, liêm sỉ của mày đâu? Lạnh lùng cao ngạo đâu? Không phải bị mày nuốt sạch rồi đấy chứ?
Long Viêm tấm tắc không thôi, nói vài câu qua loa với Hạ Mạc, bảo cậu ngày mai đúng giờ tới Đặc Điều Xử báo danh, xử lý thủ tục nhậm chức, đến lúc đó sẽ có người nói cho cậu về quá trình công tác và phúc lợi của thành viên thuộc biên chế.
Còn chưa nói xong, cáo hai đuôi đã vội vàng chen miệng: “Không cần phiền vậy đâu, bọn tôi sẽ nói cho đại ca!” Báo gấm đứng một bên cũng gật đầu hùa theo.
Long Viêm: …… Rốt cuộc Hạ Mạc đã cho chúng mày uống bùa mê thuốc lú gì thế hả?!
Long Viêm phất tay: “Các người nhắm mà làm.”
Hạ Mạc nói: “Bên chỗ tôi vẫn còn ba con tiểu yêu, chờ về nhà tôi sẽ đưa chúng nó đến Đặc Điều Xử đăng ký.” Cậu vừa biết được thù lao Đặc Điều Xử cho nhóm tiểu yêu không tồi, cũng giống như các thành viên thuộc biên chế. Mặt khác còn có chỗ cho chúng nó trú ngụ, có chuyên gia phụ trách cho ăn, xét thấy nhu cầu đối với tiền tài của nhóm tiểu yêu khá thấp, Đặc Điều Xử đặc cách cho phép nhóm tiểu yêu quy đổi thù lao của chúng thành điểm theo tỷ lệ.
Ba con yêu trong nhà, Khổng Tô thật thà thì không nói, Chuột Con và Đại Hắc hay lấy trộm tài khoản của cậu mua này mua kia, đăng ký cho chúng nó vào Đặc Điều Xử, về sau muốn mua sắm trực tuyến thì tự dùng tài khoản của chúng nó mà mua, chút tiền ấy của cậu còn phải tiết kiệm để sau này nuôi vợ.
Thân là một kẻ hà tiện, Long Viêm đã nhận ra tính toán của Hạ Mạc một cách thần kỳ, suýt nữa nhịn không được đen mặt.
Còn chưa đi nhậm chức đã muốn đào tường chủ nghĩa xã hội, giác ngộ của đồng chí Hạ Mạc quá thấp. Mệt ông còn muốn bồi dưỡng cậu cho tử tế, tương lai ủy thác trọng trách, bây giờ ông phải nghĩ lại thật kỹ mới được.
Ông nhận mấy con tiểu yêu kia chỉ là chuyện nhỏ, bây giờ Hạ Mạc đảm nhiệm chức đội trưởng, lại dẫn dắt chi đội yêu tộc, chỉ cần bối cảnh nhóm tiểu yêu sạch sẽ thì cũng có thể báo cáo lên cấp trên.
Trong văn phòng có một con cáo hai đuôi và một con báo gấm đi ra, một con biến thành chó phốc sóc, một con biến thành mèo nhà lông loang lổ, theo sau Hạ Mạc đi vào chung cư cậu đã thuê. Trước đây Hạ Mạc kiếm lời mấy trăm triệu từ Thái Nhiên, tiền đã tới tay, cậu sai Vương Quân đi liên lạc với chủ nhà, chuẩn bị mua đứt căn phòng. Vừa lúc việc làm ăn của chủ nhà gặp vấn đề, đang định bán căn hộ xoay vòng thì có người bằng lòng nhận căn nhà ma ấy, hơn nữa giá còn xấp xỉ ngang giá thị trường, chủ nhà đồng ý ngay tắp lự. Bây giờ ông ta đang đi làm việc ở nơi khác, nói là chờ mình về sẽ tới tìm bọn họ làm thủ tục.
Căn nhà sắp sang tên mình, Hạ Mạc rút bớt thời gian ngủ để sắp xếp lại bên trong.
Cáo hai đuôi và báo gấm vừa vào nhà, Đại Hắc và Chuột Con cùng lúc quay đầu qua. Tuy chúng nó đã thay đổi vẻ ngoài nhưng hơi thở vẫn giống như trước, Chuột Con từng gặp chúng nó, càng thấy vẻ nịnh bợ của chúng khi đứng trước Hạ Mạc, chuông cảnh báo trong lòng không ngừng rung lên. Đại ca ở đây, lại còn là địa bàn nhà mình, nó không hề sợ hai con đại yêu này, nhanh như chớp nhảy lên đầu Hạ Mạc, non nớt hỏi: “Đại ca, anh dẫn bọn nó về làm gì vậy?”
Vương Quân đi ra ngoài gửi hàng, trong nhà cũng chỉ có mấy con tiểu yêu như Chuột Con, Hạ Mạc nói sơ qua chuyện mình đã vào biên chế Đặc Điều Xử: “Bây giờ tao là đội trưởng, hai chúng nó là đội phó, sáng mai ba đứa bọn mày đi với chúng qua Đặc Điều Xử đăng ký đi, về sau đi với tao đến Đặc Điều Xử làm việc.”
Trừ Khổng Tô hứng thú bừng bừng, còn lại Đại Hắc mắc bệnh ung thư lười giai đoạn cuối không kém gì Hạ Mạc, Chuột Con ham chơi, hai chúng nó không hề hứng thú, trông không muốn đi cho lắm. Hạ Mạc cũng không thèm lảm nhảm với chúng nó, nói ra những thù lao đãi ngộ Đặc Điều Xử dành cho đám tiểu yêu, Đại Hắc và Chuột Con như bị rút mất móng vuốt bỗng hứng khởi trở lại, còn chưa vào Đặc Điều Xử đã tính toán kiếm lời trước rồi.
Cáo hai đuôi và báo gấm nghẹn ứ, trong phòng trừ ba con yêu ra và mùi hoa yêu nhàn nhạt thì không còn gì khác, chúng nó nhanh chóng trao đổi ánh mắt, báo gấm khôi phục nguyên hình nhìn Hạ Mạc, cẩn thận hỏi: “Rốt cuộc cậu có quan hệ gì với yêu vương?”