Văn án: Biết Trì Ý bị mất ngủ, Tiếu Chỉ Hàn xung phong nhận việc dỗ cô ngủ, giọng điệu cà lơ phất phơ, "Không phải dỗ em ngủ rất đơn giản ư? Hát hay kể chuyện, em chọn một cái đi."
Trì Ý suy nghĩ: "Anh đọc sách cho em nghe đi."
Đầu bên kia im lặng, một loạt tiếng lật sách 'loạt soạt' vang lên.
Đêm đó, Tiếu Chỉ Hàn nhìn điện thoại, trúc trắc mà đọc sách cả một đêm. ______
Sau khi tốt nghiệp cao trung, quay về trường tuyên truyền.
Các đàn em khóa sau nhìn đại soái ca đã đi vào các loại truyền thuyết trước kia của trường Nhất Trung, khó giấu được sự phấn khích, đặt đủ loại câu hỏi.
Đang lúc gay cấn, một cô gái có khuôn mặt xinh đẹp đi vào giữa chừng khiến cả hội trường vốn đã sôi nổi lại tiếp tục bùng nổ.
Thế là, bọn họ nhìn thấy học trưởng đứng trên sân khấu vừa rồi còn lộ ra vẻ mặt lười nhác, không biểu cảm gì, lúc này lại nhìn chằm chằm nữ sinh đứng trên hành lang, sau đó đột nhiên mở miệng cười.
“Các bạn vừa mới hỏi tôi ở cao trung có từng yêu đương hay không."
Tiếu Chỉ Hàn không trả lời trực tiếp: "Năm hai cao trung (Lớp 11) có một lần tiết tự học buổi tối bị mất điện, ở trong bóng tối tôi đã chặn cô ấy ở cửa sau, nói với cô ấy một câu."
Bầu không khí phía dưới đang yên tĩnh trong nháy mắt bùng nổ, các nữ sinh sôi nổi thét chói tai, hỏi anh đã nói cái gì.
Tiếu Chỉ Hàn cười một cái, không chút che giấu nhìn về phía Trì Ý, giơ hai tay lên.
"Xem này, anh đầu hàng trước em rồi."
PS: 1.Cp đại khái là Thiếu niên cợt nhã nhưng tỏ vẻ chính trực, độc miệng, khó dây vào × Tiên nữ lấp lánh hay dỗi độc miệng chuyên trị các loại ương bướng. 2. Tiết tự học buổi tối đó, thực ra anh đã nói những lời khác.