Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit: Leia
“Qua!”
Sau khi thấy đạo diễn giơ tay làm thủ thế “ok”, cuối cùng Lương Tâm Trừng mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, vội vàng trở về bên cạnh đối phương xem đoạn chiếu lại. Cảnh vừa rồi cậu diễn tâm trạng vụng về xấu hổ của cậu cảnh sát trẻ an ủi người nhà nạn nhân đang trên đà kích động, bởi vì biểu đạt cảm xúc không đúng chỗ nên phải quay đi quay lại vài bận mới khiến đạo diễn hài lòng.
“Lần này khá đấy, thu cảm xúc lại một ít trông không sượng như mấy lần trước. Chỗ này… lúc cậu nói câu này ngừng thêm vài giây sẽ càng tốt hơn nữa.”
Đạo diễn kiên nhẫn giảng giải cho Lương Tâm Trừng, có vẻ khá hài lòng với thanh niên này. Trước kia chưa tiếp xúc, ông ta luôn cho rằng cậu mắc bệnh ngôi sao kiêu ngạo khó làm việc, qua một tháng cùng nhau quay chụp mới nhận ra đối phương rất khiêm tốn ham học hỏi, nghiêm túc học thuộc lời thoại, yêu cầu dành cho bản thân cũng cực kỳ cao. Một minh tinh trẻ đang nổi danh như Lương Tâm Trừng mà có thể có được thái độ làm việc chuyên nghiệp thế này quả là không dễ dàng, cho nên đạo diễn cũng vui vẻ chỉ bảo thêm một ít kinh nghiệm.
Lương Tâm Trừng chăm chú quan sát chính mình trong màn hình chiếu lại, vừa nghiêm túc nghe đạo diễn nói vừa gật đầu, sau một lúc chần chừ mới đề nghị: “Hay là chúng ta quay lại lần nữa đi, cháu muốn cố gắng làm hết sức.”
Đạo diễn bất đắc dĩ bật cười, vỗ vỗ vai cậu: “Được, nhóc con này còn cầu toàn hơn tôi nữa, rất nỗ lực. Vậy chúng ta quay thêm một lần.”
Lương Tâm Trừng cũng cười cười, không nỗ lực mà được sao, cậu không có gia thế chỗ dựa như Đinh Nghiêu, không có tài năng thiên phú sinh ra để ăn chén cơm này như Tạ Đàm Phong, thậm chí vận may cũng không so được với Hạ Viễn Hàng, chỉ có thể không ngừng chăm chỉ học tập thôi.
Cảnh phim quay mất nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng đã đạt tới hiệu quả mọi người đều vừa ý. Lương Tâm Trừng rất vui vẻ nói cảm ơn đạo diễn, sau đó vào phòng nghỉ thay quần áo.
Thời điểm đi ngang qua phòng riêng của Tạ Đàm Phong, cậu vốn không có ý định rình trộm nhưng tình cờ trông thấy cánh cửa mở hé ra một cái khe nhỏ, liền theo bản năng liếc một cái. Đinh Nghiêu trong phòng đang nhắm mắt dựa vào ghế sô pha đối diện cửa, dường như đã ngủ, Tạ Đàm Phong ngồi bên cạnh nghiêng đầu nhìn cậu ta chăm chú.
Lương Tâm Trừng dừng bước, nghĩ thầm hai người này thật quá sơ suất bèn thuận tay mở camera điện thoại lên, canh đúng giây phút Tạ Đàm Phong ghé sát xuống mặt Đinh Nghiêu mà ấn nút chụp, cuối cùng chụp được khoảnh khắc môi hai người kia gần như chạm vào nhau.
Thật ra cậu không có ý đồ đen tối gì, chụp bức ảnh cũng chỉ vì thuận tay. Trước khi đi Lương Tâm Trừng còn tốt bụng giúp người bên trong thò tay kéo chặt cửa.
Buổi tối kết thúc công việc trở lại khách sạn, Lương Tâm Trừng lên Weibo nhìn ngó một vòng, số lượt like share bình luận trên bài đăng mừng sinh nhật cậu đều tăng cao, ngoài ra còn có rất nhiều fan nhắn tin riêng bày tỏ tình cảm. Lương Tâm Trừng thật lòng vui vẻ, từ nhỏ cậu luôn thiếu thốn tình thương, bạn bè cũng không có bao nhiêu người. Cho dù các cô gái miệng nói thích cậu yêu cậu mãi mãi ủng hộ cậu không chừng mấy tháng sau sẽ chuyển những lời này sang cho đối tượng khác, cậu vẫn cảm thấy thế này là đủ thỏa mãn rồi.
Ban đầu cậu tiến vào giới giải trí chỉ vì một ý tưởng ngu ngốc, nhưng mấy năm nay dốc sức cố gắng, những gì cậu nhận được đã vượt xa mong muốn. Cậu thích đóng phim, cậu được rất nhiều người yêu thích, lại còn kiếm được số tiền lớn đến mức ngày xưa không bao giờ dám mơ đến, những chuyện râu ria không hài lòng còn lại thật ra chẳng đáng là gì.
Lưu Phàm gửi WeChat hỏi gần đây cậu ở cùng Tạ Đàm Phong thế nào, Lương Tâm Trừng bất đắc dĩ phản hồi: [ Anh còn chưa chết tâm à? ]
[ Ngày hôm qua không phải có một nhóm fan đi thăm ban sao, anh xem ảnh chụp rồi, đoàn phim còn mở party cho cậu nữa. Tạ Đàm Phong cũng ở đó đúng không? Đứng cạnh cậu chứ gì? ]
Mắt Lương Tâm Trừng trợn ngược lên tận trời: [ Anh bắt chước mạch não của fan CP rồi hả, đứng chung một khung hình thôi mà cũng high được? Ngại quá, ảnh đế Tạ không thích em đâu, bánh kem sinh nhật hôm qua anh ta cũng không ăn, bị đạo diễn kéo đi quay rồi. ]
[ Anh ta không thích cậu? Tại sao? ]
[ Sao em biết được, chắc tại em trời sinh dễ bị người ghét. ]
[ Không thể nào, nhưng mà có tấm ảnh này nếu cố gắng xào cũng không phải là không được, cậu không muốn thật à? ]
[ Thôi anh tắt văn đi, đừng ở không tìm việc nữa. ] Lương Tâm Trừng nhớ lại tấm ảnh còn lưu trong điện thoại, cảm thấy trừ phi não mình úng nước mới lại đi trêu chọc Đinh Nghiêu.
[ Thế Hạ Viễn Hàng đâu? ]
Đột nhiên Lưu Phàm đổi đề tài làm Lương Tâm Trừng theo không kịp: [ Liên quan gì đến anh ta? ]
[ Tháng sau chương trình giải trí《 Kỳ binh trời giáng 》muốn làm một số đặc biệt về các minh tinh trẻ, anh chen được một slot rồi. Hạ Viễn Hàng cũng sẽ đi, hai người các cậu cùng lên một gameshow chắc chắn nhiệt độ không thấp, cậu đừng ngốc mà đi tránh né cậu ta. ]
Lương Tâm Trừng xem mấy dòng chữ này mà ánh mắt dần dần nặng trĩu, một lát sau mới trả lời: [ Em biết rồi, nhưng phía anh ta em không khống chế được đâu nhé. ]
Đuổi được Lưu Phàm đi, cậu lại nhấn mở Weibo lên lục tìm thông tin về chương trình Kỳ binh trời giáng. Đó là một chương trình truyền hình thực tế truy tìm kho báu rất nổi tiếng thời gian gần đây, khách mời cố định đều là người kỳ cựu, rating và độ thảo luận cũng cao chót vót. Số đặc biệt dành cho các minh tinh trẻ đã sớm thả tiếng gió, các trang blogger lớn mỗi ngày đều đi gom fan, gần như minh tinh đang nổi nào cũng có mặt trên bảng vàng danh sách.
Lương Tâm Trừng tùy tay lật lật liền đọc được một bài Weibo như sau: [ Lần này Tâm Trừng và anh Hàng chắc chắn sẽ có mặt, tiếc là ảnh đế Tạ chưa bao giờ tham gia gameshow, không thì chúng mình sắp được xem tam giác tình yêu combat nảy lửa rồi. ]
Lượt like và bình luận dưới bài Weibo này rất nhiều, các fan vô cùng hưng phấn thảo luận về quan hệ ba người. Lương Tâm Trừng lướt qua vài trang chủ mới biết trong vòng một tháng này CP của mình và Tạ Đàm Phong đã sớm bị xào rồi, bắt đầu từ tấm ảnh chụp lễ khai máy trên Weibo chính thức của đoàn phim đến ảnh chụp chung trong tiệc sinh nhật hôm qua càng đẩy mọi thứ lên cao trào. Kịch bản này nhìn qua đã thấy ngay móng vuốt của Lưu Phàm, nhưng có lẽ vì tư liệu dùng được quá ít, hoặc có lẽ vì bản thân cậu tỏ thái độ phản cảm nên anh ta không dám làm gì quá đáng.
Lương Tâm Trừng hoàn toàn cạn lời, chẳng trách lâu nay Tạ Đàm Phong cứ trút hết khó chịu lên đầu mình, hóa ra không chỉ vì Đinh Nghiêu mà còn vì trò sao tác của Lưu Phàm. Bị người không quen biết cọ fame công khai như thế ai mà vui cho được.
Hạ Viễn Hàng cũng vừa kết thúc cảnh quay đêm thì nhận được điện thoại của quản lý nói đã giúp anh nhận slot khách mời một kỳ cho show《 Kỳ binh trời giáng 》, tháng sau sẽ ghi hình. Nghe thấy trong danh sách khách mời có tên Lương Tâm Trừng, anh mở miệng từ chối theo phản xạ: “Phim còn chưa quay xong, vẫn đang gấp rút đẩy tiến độ đây này, sợ không có thời gian đâu.”
“Thôi đi, chứ không phải cậu nghe có Lương Tâm Trừng tham gia nên tính sủi à? Nghĩ cho kỹ vào, cậu tưởng mình là ngôi sao lớn thật? Người khác cầu còn không được mình thì nghĩ cách đẩy đi. Cậu không muốn trói couple với Lương Tâm Trừng nữa thì cứ né cậu ta ra, với lại bây giờ người ta không thèm để ý cậu nữa đâu, sắp chạy theo Tạ Đàm Phong rồi, xào với cậu làm gì.”
Hạ Viễn Hàng nghe vậy thì khá ngạc nhiên: “Tạ Đàm Phong?”
“Không sai, hiện giờ bọn họ đang hợp tác đóng phim, tôi thấy thằng ranh Lưu Phàm kia nhắm chuẩn vào Tạ Đàm Phong, gạt cậu ra rồi đấy, cứ yên tâm mà quay.”
Đây đúng là chuyện mà Lương Tâm Trừng có thể làm ra, Hạ Viễn Hàng hoàn toàn không cảm thấy kỳ quặc.
“Còn nữa, chuyện tham gia show này là lệnh của công ty, Đinh Nghiêu cũng sẽ đi. Ý của công ty là muốn cậu dẫn dắt cậu ấy, không đi không được đâu.”
“Thôi được rồi,” nhắc tới Đinh Nghiêu, thái độ Hạ Viễn Hàng rõ ràng đã dịu xuống, “Tôi đi, giúp tôi sắp xếp nhé, đừng bày mấy trò linh ta linh tinh là được.” Chưa thấy bộ truyện nào mà nam chính giống nam phụ còn nam phụ giống nam chính như cái bộ này 😂