Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu
  3. Chương 119
Trước /612 Sau

Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

Chương 119

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Nghe thấy lời Đồng Nhạc Nhạc vừa nói, trong lòng Thúy Lan biết không thể giấu diếm nổi nữa, liền không thể làm gì khác hơn là kể lại chuyện mới xảy ra vừa rồi, nói ra toàn bộ.

"Mới vừa rồi An tiểu thư lại tới điện Dưỡng Tâm, nói yêu cầu gặp Hoàng thượng. Chỉ là lúc ấy Hoàng thượng đang ở Ngự Thư Phòng bàn nghị sự, nơi nào rảnh rỗi gặp nàng !? Nàng nói nếu ta không truyền tin, liền giáo huấn ta một trận. Làm nô tỳ, lúc nào mà chẳng bị giáo huấn !? Cho nên ta bị nàng giáo huấn rất lâu, sau đó mới đi pha trà cho nàng. Ta còn nhớ lúc ấy ta đưa ly trà tới tận tay An tiểu thư, ai biết An tiểu thư bỗng buông tay, ly trà liền rơi xuống đất. Lúc ấy ta bị dọa cho hoảng sợ, còn chưa kịp phản ứng, liền bị An tiểu thư tát một cái! An tiểu thư lúc ấy còn vô cùng tức giận, nói là ta cố ý. Nhưng mà, Tiểu Nhạc Tử, ta thật sự không phải cố ý. Ta còn nhớ lúc ấy rõ ràng ta đã giao ly trà đến tận tay An tiểu thư, là An tiểu thư cầm không chắc..."

Nói xong lời cuối cùng, Thúy Lan rất lo lắng.

Thấy Thúy Lan lo lắng đến muốn khóc, thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc liền vỗ lưng nàng, an ủi nói.

"Thúy Lan ngươi đừng vội, chúng ta đều tin tưởng lời của ngươi!"

"Đúng vậy, An tiểu thư kia, một mực ở lạihoàng cung không đi, gương mặt đủ dày. Hoàng thượng căn bản không thích nàng, nàng vẫn còn mặt dày mày dạn lại ở chỗ này không đi. Hiện tại lại còn đánh Thúy Lan, thật sự đáng ghét!"

Tiểu Quế Tử nghe Thúy Lan kể, liền căm phẫn nói.

Dù sao, người ở điện Dưỡng Tâm, tất cả đều ở chung với nhau rất tốt. Giờ phút này bằng hữu bị đánh, Tiểu Quế Tử như thế nào không tức giận !?

Tiểu Lô Tử một bên cũng như thế, trên gương mặt thanh tú, cũng tràn đầy tức giận.

"Các ngươi cũng không biết, ta nghe đám cung nhân hầu hạ An tiểu thư kia nói, An tiểu thư kia tính tình phi thường nóng nảy, chỉ hơi động một cái liền đánh người mắng chửi người. Cung nhân hầu hạ nàng đều khổ không thể tả a. Vẫn còn nói cái gì là đệ nhất mỹ nữ Vân Quốc !? Ta nói là Xà Hạt Mỹ Nhân mới đúng! Tâm địa xấu xa như vậy!"

Tiểu Lô Tử cho tới bây giờ cũng chưa hề dễ dàng mắng chửi người, hiện nay nhìn dáng vẻ mặt mày tức giận, liền biết hắn cũng tức tối không nhẹ.

Nhìn thấy tất cả mọi người đều có vẻ tức giận lo lắng cho chuyện của mình, trong lòng Thúy Lancực kì cảm động. Nhưng dường như lại nghĩ đến cái gì, hai hàng lông mày cau chặt , mở miệng lo lắng nói.

"Hiện tại ta nên làm cái gì bây giờ !? An tiểu thư kia còn gọi ta dâng trà cho nàng, ta sợ..."

Thúy Lan mở miệng, mặt mày khiếp đảm sợ hãi.

Trong lòng biết Thúy Lan là sợ hãi để vì còn có thể bị An Y Na làm khó dễ một phen, Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy, lập tức mở miệng nói.

"Thúy Lan ngươi đừng sợ, phàm là có ta ở đây! Làm thế nào ta chịu nhìn thấy ngươi bị người ta tiếp tục bắt nạt cho được !?"

Nghe được Đồng Nhạc Nhạc lời này, Thúy Lan càng là có vẻ cảm kích.

Tiểu Quế Tử ở một bên nghe vậy, lập tức mở miệng hỏi.

"Tiểu Nhạc Tử, nghe ngươi nói như vậy, là ngươi đã có chủ ý!?"

"Tiểu Nhạc Tử, ngươi đưa ra ý tưởng mấu chốt nhất đi, nói nhanh lên một chút xem!"

Tiểu Lô Tử cũng là mặt mày tò mò mà hỏi.

Nhìn thấy Tiểu Quế Tử bọn họ tràn đầy dáng vẻ tò mò, khóe miệng Đồng Nhạc Nhạc không khỏi cong lên một cái, đôi mắt xinh đẹp kia càng là xẹt qua một vẻ giảo hoạt . Nàng mở miệng hỏi.

"Nếu nàng ta còn muốn uống trà, như vậy, ta liền pha chế cho nàng ta một ly trà khiến cho nàng suốt đời khó quên !"

Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, trên mặt mặc dù đang cười, chỉ là trong mắt lóe ra được tinh quang, khiến cho ba ngườiTiểu Quế Tử đứng ở một bên vội vàng không khỏi lạnh sống lưng rùng mình.

Dù sao, nhìn bộ dáng này của Đồng Nhạc Nhạc, Tiểu Quế Tử bọn họ biết, khẳng định là Đồng Nhạc Nhạc đã nghĩ ra được diệu kế.

Nghĩ tới đây, Tiểu Quế Tử không khỏi mở miệng hỏi.

"Tiểu Nhạc Tử, ngươi nói nhanh lên, như thế nào là một ly trà suốt đời khó quên !?"

"Đúng vậy, đừng khoe khoang nữa." Nghe được lời Tiểu Quế Tử nói, Tiểu Lô Tử ở một bên cũng tò mò hỏi.

Thấy ba người Tiểu Quế Tử vội vàng dùng ánh mắt đầy tò mò nghi hoặc nhìn mình, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi nháy đôi mắt đẹp một phen, mở miệng cười nói.

"Cái này đơn giản, Tiểu Quế Tử, các ngươi đi lấy một ít thuốc xổ mang tới đây! Nhớ, thuốc này phải không màu không vị!"

"A !? Thuốc xổ !?"

Nghe được lời này của Đồng Nhạc Nhạc, mặt Tiểu Quế Tử sửng sốt, sau một khắc, dường như là nghĩ ra cái gì, đôi mắt mở to.

"Tiểu Nhạc Tử, chẳng lẽ ngươi muốn..."

"Ha hả, người hiểu ta, chỉ có Tiểu Quế Tử ngươi!"

Dám khi dễ bằng hữu của nàng, nàng sẽ cho biết tay để xem nàng ta có vẻ mặt như thế nào!

Trong lòng Đồng Nhạc Nhạc kiên định, lập tức, liền kêu Tiểu Quế Tử nhanh chóng đến Ti Dược Phòng mang thuốc xổ về.

Tiểu Quế Tử hành động nhanh chóng, chưa đến một lát, liền cầm một bọc nhỏ thuốc xổ.

"Tiểu Nhạc Tử, ngự y nói thuốc xổ này công lực rất mạnh, ngươi chỉ cần hạ một chút, sẽ dùng được nhiều lần."

Nghe được lời Tiểu Quế Tử nói, Đồng Nhạc Nhạc chỉ nhẹ nhàng gật đầu, sau đó cầm bao thuốc xổ, toàn bộ rót vào trong trà vừa mới pha xong, lại dùng thìa nhẹ nhàng khuấy một lượt.

Nhẹ nhàng ngửi ngửi ly trà, chỉ có hương trà xông vào mũi, một chút điểm khác thường cũng không có, Đồng Nhạc Nhạc mới từ từ cầm ly trà đã hạ thuốc xổ, đi ra bên ngoài.

Thúy Lan ở một bên thấy vậy, hé mở làn môi hồng, muốn nói cái gì đó, Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy, lập tức xua xua tay, mở miệng nói.

"Yên tâm đi, nói như thế nào, ta cũng là thiếp thân thái giám bên người hoàng thượng, An Y Na kia cũng không dám gây bất lợi đối với ta! Cho nên trà này, để ta đưa cho nàng đi!"

Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, ăn ngay nói thật.

Tuy nói An Y Na kia kiêu ngạo ương ngạnh, tâm địa rắn rết, cũng không phải là nữ nhân ngốc. Khẳng định là nàng ta thấy Thúy Lan là mới tới, mới dám khi dễ.

Nếu đổi lại là nàng, người kề cận hầu hạ Huyền Lăng Thương, ai cũng không dám đắc tội, đương nhiên, trừ Huyền Lăng Phong kia là ngoại lệ!

Trong lòng biết điểm này, Thúy Lan mới yên tâm gật đầu.

"Vậy thì làm phiền Tiểu Nhạc Tử."

Nghe được lời Thúy Lan nói, Đồng Nhạc Nhạc chỉ nhếch miệng cười một tiếng, làm hé ra một hàng răng trắng đều tăm tắp. Sau đó, liền bưng ly trà vừa mới pha, trong có hạ thuốc xổ, đi ra ngoài tới điện Dưỡng Tâm.

Đối với loại chuyện này, Tiểu Quế Tử bọn họ tự nhiên sẽ không bỏ qua, nhất tề đi theo phía sau Đồng Nhạc Nhạc.

Chỉ thấy giờ phút này, đúng lúc là sau giờ ngọ.

Đã là cuối mùa thu, khí trời càng trở nên mát mẻ.

Hoa quế nở toả hương thơm đậm đà, gió thu phe phẩy, mang theo từng đợt hương quế, rất say lòng người.

Giờ phút này, Huyền Lăng Thương đang ở Ngự Thư Phòng cùng chúng đại thần bàn bạc quốc sự, cho nên, ở trong Thiên Điện, chỉ có An Y Na một mình ngồi ở đó.

Có lẽ là cảm thấy nhàm chán, An Y Na nhân lúc nhàm chán ngồi ở đó bắt tay vào làm khăn.Trên gương mặt rõ ràng là trang điểm qúa mức kia, một đôi mắt quyến rũ đang không ngừng nhìn ra ngoài cửa , đúng là dáng vẻ mỏi mắt chờ mong.

Đồng Nhạc Nhạc nhìn một cái, liền biết, An Y Na hiện tại là đang chờ Huyền Lăng Thương đến đây.

Nói đến An Y Na này, Đồng Nhạc Nhạc kỳ thật vẫn còn bội phục cái tính ngang bướng của nàng.

Đi tới hoàng cung đã được mấy tháng, tâm tư nàng ta đối với Huyền Lăng Thương, cả hoàng cung không có người nào là không biết.

Hơn nữa cả hoàng cung này ai cũng biết, Hoàng thượng không thích An Y Na, có thể nói là chán ghét.

Bởi vì mỗi một lần An Y Na đến tìm hắn, Huyền Lăng Thương sẽ lấy đủ loại cớ cự tuyệt nàng ngoài cửa.

Đây rõ ràng là thái độ cự tuyệt, cách xa ngàn dặm, đứa ngốc cũng nhìn ra được.

Cũng không biết An Y Na này, có phải là ngốc hoặc có lẽ là không biết. Nhiều lần bị Huyền Lăng Thương cự tuyệt, lại thường xuyên đến điện Dưỡng Tâm cầu kiến Huyền Lăng Thương.

Dáng vẻ mong mỏi kia, phảng phất một bã kẹo cao su dính người bỏ cũng không xong.

Hơn nữa, cả hoàng cung ai cũng không thích nàng! Mặc dù, An Y Na dung mạo rất đẹp, chỉ là cá tính siêu cấp nóng nảy, quyết đoán, xảo quyệt, dã man.

Có hơi không thuận theo ý, nàng liền đánh chửi một phen đối với cung nhân hầu hạ mình.

Cho nên hiện tại trong cung, ai cũng đều ở sau lưng nàng gọi nàng là rắn rết ma đầu!

Tự nhiên, Đồng Nhạc Nhạc cũng không thích nàng!

Bởi vì ban đầu An Y Na tại khuya đêm đó đến, lại còn đưa đến canh Đôn Thang hạ thuốc.

May là khi đó nàng uống, nếu lỡ như Huyền Lăng Thương uống...

Mỗi lần nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc liền đối với An Y Na chán ghét không thôi.

Bởi vì tình yêu phải là ngươi tình ta nguyện, không phải là dựa vào những thủ đoạn này để tranh thủ.

Hơn nữa, nàng ta lại dám tính toán gài bẫy Huyền Lăng Thương, điều này làm cho nàng cực kì bất mãn.

Hiện nay, được thấy An Y Na ngay cả người của điện Dưỡng Tâm nàng cũng dám đánh, nàng không để cho người ta biết tay một lần thì nàng nhìn sao được !?

Trong lòng nghĩ vậy, Đồng Nhạc Nhạc đã đi vào trong Thiên Điện.

Chỉ thấy An Y Na vẫn còn ngồi ở đây nhàm chán, mới đầu không nhìn rõ người, còn tưởng là Thúy Lan, lập tức mở miệng, mặt mày hung ác nói.

"Ngươi cái đồ nha đầu kia, muốn tìm chết sao !? Pha trà lại pha lâu như vậy mới mang đến !? Là muốn ta chết khát sao !?"

An Y Na vừa mới mở miệng, chính là quở trách, quả thực là biến chính mình trở thành nữ chủ nhân nơi này.

Nghe vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc tràn đầy khinh thường, trên mặt, cũng là bộ dáng bình tĩnh bộ dáng, mở miệng nói.

"Khiến cho An tiểu thư đợi lâu, thật sự ngại quá."

"Ặc... !?"

Nghe được lời này của Đồng Nhạc Nhạc, vốn vẫn còn phát ra tính cáu kỉnh của Đại tiểu thư, An Y Na nghe vậy, trên mặt đầu tiên là sửng sốt, lập tức quay đầu nhìn về hướng Đồng Nhạc Nhạc.

Sau khi nhìn rõ ràng, người đang bưng trà đi tới, không phải ai khác, mà là Đồng Nhạc Nhạc, thần sắc hung ác trên mặt lập tức biến mất, thay vào đó là vẻ mặt khách khí vui vẻ.

"Thì ra là Nhạc công công, ta còn tưởng là cung nữ mới nãy đây! Mới vừa rồi giọng điệu của ta có điểm không tốt, Nhạc công công ngàn vạn lần không nên để trong lòng a!"

An Y Na mở miệng, trên mặt lộ vẻ khách khí, cười làm lành.

Phải biết rằng, cả hoàng cung ai ai cũng biết, Đồng Nhạc Nhạc là thái giám thiếp thân đầu tiên được đích thân Hoàng thượng khâm điểm. Cho nên, có thể nghĩ, Đồng Nhạc Nhạc có bao nhiêu phân lượng trong lòng Hoàng thượng.

Người trong hoàng cung, đều là người tinh ý, như thế nào không nghĩ tới điểm này !?

Cho nên mọi ngày, đối với Đồng Nhạc Nhạc thì ai cũng khách khách khí khí, An Y Na tự nhiên cũng không ngoại lệ! Dù sao, hiện tại nàng muốn gặp mặt Huyền Lăng Thương rất khó khăn, cho nên, tự nhiên phải nịnh bợ tốt người được Huyền Lăng Thương coi trọng.

Trong lúc An Y Na ở trong lòng so đo, một đôi mắt kia tràn đầy tâm cơ, lóe lên không thôi.

Đối với tâm tư An Y Na, người sáng suốt đều nhìn ra.

Đối với điều này, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc tràn đầy khinh thường, chỉ là trên mặt, là bộ dáng khách khí cười nói.

"Không ngại, mới vừa rồi là cung nữ mới tới Thúy Lan kia đắc tội An tiểu thư, ngươi đừng trách móc, Thúy Lan mới tới, có lẽ tay chân còn vụng về."

"Ha hả, ta tự nhiên sẽ không trách móc."

Nghe được lời này của Đồng Nhạc Nhạc, An Y Na vội vàng không ngừng mở miệng nói, vẻ mặt rộng lượng, khác xa bộ dáng Mẫu Dạ Xoa mới vừa rồi.

Nhìn vẻ mặt tươi cười dịu dàng từ nãy đến giờ của An Y Na, nếu người không biết còn tưởng An Y Na là một người tiểu thư khuê các dịu dàng đoan trang!

Cho nên mới nói, người trong hoàng cung này, ai cũng đều diễn trò a!

Có điều, nàng cũng không ngoại lệ!

Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc lập tức đặt khay trà xuống bàn bên cạnh An Y Na, mở miệng nhẹ nhàng cười nói.

"An tiểu thư uống trà, đây chính là trà cực phẩm mới tiến cống, nghe nói trà cực phẩm này, chính là trồng tại Thiên Sơn, cực kì trân quý, hơn nữa bởi vì trà này quanh năm hấp thu tinh hoa trời đất, cho nên trà cực phẩm này, còn có thể làm đẹp dưỡng da, khiến da thịt mềm mại như hài tử mới sinh!"

Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, kể chuyện bịa đặt thao thao bất tuyệt!

Bởi vì nàng sớm đã biết rõ, người Vân Quốc không uống trà, cho nên An Y Na này càng thêm không hiểu trà.

Giờ phút này, sở dĩ nàng không ngừng bịa chuyện, chỉ là để cho An Y Na nhanh lên một chút uống xong trà đã hạ thuốc xổ do chính mình pha chế.

Dù sao, bản tính của nữ nhân là thích đẹp! Chỉ cần là nữ nhân, cũng không bỏ qua bất cứ biện pháp nào có thể khiến mình trở nên đẹp hơn.

Bằng không, ở hiện đại trang phục nữ tính đồ trang điểm linh tinh các loại, cũng sẽ không kiếm được nhiều tiền như vậy!

Trong lúc Đồng Nhạc Nhạc không ngừng bịa chuyện, An Y Na nghe được lời này của Đồng Nhạc Nhạc, đôi mắt lập tức sáng ngời.

"Nhạc công công lời ngươi vừa nói là sự thật !? Trà cực phẩm này thật sự có công hiệu thần kỳ như vậy!"

"Ha hả, đó là tự nhiên, bằng không, trà cực phẩm này cũng không trở thành cống phẩm tiến cống không phải sao !?"

Thấy con cá đã mắc bẫy, Đồng Nhạc Nhạc lập tức mở miệng cười nói.

Nghe vậy, An Y Na lập tức vui mừng hoan hỉ cầm lấy ly trà thơm đã hạ thuốc xổ kia, uống hết.

Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc mắt nhung lập tức sáng lên, mặt mày hưng phấn chờ mong.

Tuy nhiên, liền lúc An Y Na sắp sửa uống hết kia ly trà có hạ thuốc xổ, ngoài cửa, truyền đến âm thanh the thé vang dội.

"Hoàng thượng giá lâm"

Nghe được ngoài cửa truyền đến âm thanh, trên mặt Đồng Nhạc Nhạc lập tức sửng sốt.

Huyền Lăng Thương !?

Tại sao lúc này hắn lại tới đây !?

Liền tại lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc tràn đầy nghi hoặc, chỉ thấy An Y Na đang ngồi, khi nghe thấy âm thanh ngoài cửa, biết Huyền Lăng Thương đến đây, lập tức buông ly trà trên tay xuống, sau đó đứng lên từ chỗ ngồi.

"Ha hả, Hoàng thượng đến! Hắn biết ta đang ở đây nên tới gặp ta sao !?"

An Y Na hoan hỉ kích động mở miệng thì thào tự nói, cuối cùng, như là nghĩ đến cái gì đó, nhanh chóng chỉnh lại y phục trên người một phen, còn đồ trang sức nữa, muốn lấy mặt đẹp nhất của mình, mang ra cho Huyền Lăng Thương.

Nhìn thấy An Y Na mặt mày kích động, dáng vẻ hoan hỉ, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi đảo cặp mắt khinh thường.

Có người tự kỷ đến vậy sao !? Chuyện Huyền Lăng Thương không thích nàng ta, cả hoàng cung ai cũng biết, chỉ có nàng ta vẫn còn mặt dày mày dạn ở chỗ này mãi không chịu rời khỏi!

Liền lúc Đồng Nhạc Nhạc oán thầm trong lòng, chỉ thấy ở cửa, một đạo bóng dáng cao to màu vàng, đã chiếu theo ánh nắng vàng rực rỡ, từ từ đi đến.

Chỉ thấy người đó đầu đội mũ ngọc, người mặc long bào, mặt đẹp như ngọc, như rồng như phượng, quanh thân tản mát ra một loại khí phách vương giả trời sinh, khiến người thần phục!

Cùng với nam nhân sải bước đi tới, Đồng Nhạc Nhạc và An Y Na lập tức vội vàng quỳ xuống đất hành lễ.

"Nô tài khấu kiến Hoàng thượng."

"Thần nữ khấu kiến Hoàng thượng."

Nghe được lời Đồng Nhạc Nhạc bọn họ, nam nhân chỉ nhàn nhạt lên tiếng.

"Bình thân!"

Nam nhân mở miệng, giọng điệu trầm thấp khàn khàn, mang theo vài phần lạnh như băng.

Tuy nhiên, An Y Na lại không nghe ra giọng điệu lạnh như băng của nam nhân, giờ phút này, nàng đang đắm chìm trong vui sướng khi rốt cục cũng thấy được Huyền Lăng Thương.

Gương mặt được trang điểm tỉ mỉ kia, càng không che dấu nổi vui sướng.

Hơn nữa vì muốn lưu lại ấn tượng tốt ở trước mặt nam nhân này, An Y Na giờ phút này nhất cử nhất động, đều là tao nhã vô cùng, một bộ hình mẫu tiểu thư khuê các.

Sau khi từ từ đứng lên, An Y Na liền duyên dáng yêu kiều đứng ở nơi đó, kia một đôi mắt quyến rũ câu hồn, làm ra vẻ ngượng ngùng thẹn thùng, nhìn chằm chằm vào Huyền Lăng Thương.

Dáng vẻ kia, phảng phất như mỏi mắt chờ mong, giống hệt thê tử rốt cục cũng đã ngóng chờ được phu quân.

Thấy ánh mắt tràn đầy hâm mộ của An Y Na, Huyền Lăng Thương chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn một phen, lập tức mở miệng nói.

"Ngồi xuống đi, nghe nói ngươi có chuyện tìm trẫm !?"

Nghe được lời Huyền Lăng Thương, An Y Na đầu tiên là cúi đầu tạ ơn, lập tức, mới ngẩng gương mặt quyến rũ lên, nhẹ nhàng gật đầu, mở miệng nói.

"Thưa, đúng vậy, Hoàng thượng, An Y Na nghe nói hoàng gia sắp tổ chức cuộc đi săn mùa thu, An Y Na thỉnh cầu Hoàng thượng chấp thuận, mang An Y Na đi cùng!"

An Y Na mở miệng, nói xong lời cuối cùng, giọng điệu lộ vẻ cầu khẩn.

Nghe vậy, Đồng Nhạc Nhạc đứng ở một bên, trên mặt không khỏi sửng sốt.

Cuộc đi săn mùa thu của hoàng gia này, nàng cũng biết đến.

Bởi vì gần đây tất cả mọi người đều nghị luận chuyện này.

Nghe nói, tổ tiên Linh Nhạc Quốc, là ngồi trên lưng ngựa để gây dựng... giang sơn này.

Cho nên vì để hậu nhân không quên, cũng là tăng cường thân thể của hậu nhân, liền yêu cầu hàng năm hậu nhân đều phải tổ chức cuộc đi săn mùa thu một lần.

Nghe nói, phàm là trong cuộc đi săn mùa thu của hoàng gia, người săn được nhiều con mồi nhất, phần thưởng cũng có chút phong phú.

Cho nên vào lúc này hàng năm, trong triều có rất nhiều con cháu quan viên, con cháu hoàng gia, đều trong lần này đi săn mùa thu này của hoàng gia cố gắng săn được nhiều thú, mong lấy được sự ưu ái của hoàng thượng!

Chỉ tiếc, mặc dù Đồng Nhạc Nhạc cực kì chờ mong lầnhoàng gia đi săn mùa thu, chỉ là hàng năm hoàng gia đi săn mùa thu, đều là Lý Tường đi theo Huyền Lăng Thương. Có lẽ, lần hoàng gia đi săn mùa thu này, nàng chỉ có thể ở một mình cô độc trong hoàng cung.

Nghĩ tới đây, trên mặt Đồng Nhạc Nhạc là bất đắc dĩ cùng mất mát, kia cái miệng đỏ hồng nhỏ nhắn, càng là có hơi trễ ra.

Liền lúc Đồng Nhạc Nhạc mặt mày thất vọng cúi đầu xuống, lại hoàn toàn không biết, ánh mắt người nào đó, thỉnh thoảng rơi trên người nàng. Cho nên tự nhiên thần sắc trên mặt nàng, đã được nhìn thấy vô cùng nhuần nhuyễn.

Nhìn thấy tiểu thái giám đứng ở một bên, mặt mày thất vọng, Huyền Lăng Thương chỉ cảm thấy buồn cười.

Từ nhỏ sinh hoạt trong hoàng cung ngươi lừa ta gạt này, những người hắn thấy, mỗi một kẻ đều là trước mặt một kiểu, sau lưng một kiểu. Tất cả tâm tư, đều giấu dưới đáy lòng.

Muốn nói cái gì, đều quanh co lòng vòng, không chịu nói thẳng.

Tuy nhiên, tiểu thái giám trước mặt này lại ngoại lệ!

Hắn giống như một tờ giấy trắng, trong lòng nghĩ cái gì, đều sẽ biểu lộ hết trên mặt.

Kỳ thật mới vừa rồi, khi biết được An Y Na lại đến đây muốn gặp hắn, hắn cũng không muốn tới đây một chút nào.

Chỉ là từ Ngự Thư Phòng đi ra, thật xa liền thấy bên ngoài có mấy cung nữ thái giám, đang thậm thà thậm thụt nhìn về hướng bên này.

Thấy mấy cung nữ thái giám này, bình thường cùng tiểu thái giám này quan hệ rất tốt, trong lòng Huyền Lăng Thương mới nổi lên tò mò.

Hơn nữa, trong hoàng cung nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, chuyện gì, cũng không thể gạt được hắn.

Trong lòng biết cung nữ ở bên ngoài bị đánh, thiết thân thái giám hầu hạ hắn lại tự mình dâng trà, Huyền Lăng Thương nghĩ tới điều gì đó, mới tiến nơi này.

Giờ phút này, nhìn thấy tiểu thái giám trước mắt này, khi nghe chuyện đi săn mùa thu, mặt mày mất mát, Huyền Lăng Thương lập tức hiểu rõ cái gì, huyết mâu sâu thẳm kia, không khỏi nhẹ nhàng lóe lên.

Đối với tâm tư Huyền Lăng Thương, An Y Na một điểm cũng không biết.

Giờ phút này, nàng ta đang mặt mày chờ mong nhìn nam nhân ngồi trước mặt.

Chỉ cảm thấy, nam nhân này, thật sự là nàng ta có mắt nhìn tốt.

Ngày mùa thu êm dịu, ánh mặt trời quyến rũ, khiến cho Thiên Điện rộng thoáng vô cùng.

Nam nhân lẳng lặng ngồi ở nơi này, quả nhiên là một người uy nghiêm vô hạn, lạnh lùng tuấn tú!

Cũng khiến cho nàng, thấy rất hâm mộ...

Chỉ là, liền lúc An Y Na lòng đầy yêu thương, lại thấy nam nhân ngồi trước mặt, ánh mắt từ đầu đến cuối cũng chưa từng rơi trên người nàng.

Mà là rơi trên người tiểu thái giám đứng ở một bên.

Thấy vậy, An Y Na mày liễu cau lại một cái, mặt mày nghi hoặc.

Coi như thái giám này có dung mạo đẹp mắt, thì đã làm sao !? Còn không phải chỉ là một thái giám sao !? Có cái gì đẹp mắt !?

Liền lúc An Y Na trong lòng nghi hoặc, bên này Đồng Nhạc Nhạc đang đắm chìm trong cảm giác mất mát, phảng phất như nhận thấy một đạo ánh mắt nóng rực, đang rơi trên người nàng.

Cảm giác được điểm này, Đồng Nhạc Nhạc lập tức ngẩng đầu, hướng tới nơi phát ra ánh mắt nhìn lại.

Nhìn thấy, giờ phút này nam nhân đang cúi đầu xuống, đưa tay cầm ly trà đám cung nhân vừa mới dâng lên, ở nơi này lẳng lặng nhấm nháp.

Nhìn thấy nam nhân đang cúi đầu tao nhã nhấm nháp trà, trên mặt Đồng Nhạc Nhạc không khỏi sửng sốt.

Mới vừa rồi nàng rõ ràng cảm giác được có một đạo ánh mắt đang nhìn nàng, chẳng lẽ là, cảm giác của nàng sai rồi sao !?

Liền lúc Đồng Nhạc Nhạc nghi hoặc trong lòng, An Y Na ngồi ở một bên, thấy Huyền Lăng Thương sau khi nghe được lời nàng ta lời, là trầm lặng không nói, giờ phút này, đang cầm ly trà lẳng lặng nhấm nháp.

Thấy vậy, trong lòng An Y Na không khỏi có hơi căng thẳng. Bởi vì, lần hoàng gia đi săn mùa thu, là thời điểm nàng định khoe mẽ.

Phải biết rằng, nàng ta cỡi ngựa bắn cung cũng không kém, nàng ta cũng biết, người Linh Nhạc Quốc giỏi về cỡi ngựa bắn cung, rất coi trọng hội cưỡi ngựa bắn cung.

Nếu như đến lúc đó, nàng ta tại cuộc đi săn mùa thu hoàng gia nơi đó biểu hiện xuất sắc, khẳng định sẽ khiến nam nhân trước mắt này chú ý.

Nhưng mà, điều kiện tiên quyết, là nàng ta có thể đi theo lần đi săn mùa thu này của hoàng gia!

Quảng cáo
Trước /612 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Sau Khi Giết Chết Người Yêu

Copyright © 2022 - MTruyện.net