Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu
  3. Chương 99
Trước /612 Sau

Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

Chương 99

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

“Tại sao ngươi lại ở đây?”

Nam nhân mở miệng, trong giọng nói, không hề che dấu sự phiền não và chán ghét.

Dù sao, đây cũng là nơi hắn và Phượng Hoàng Điêu thích ở lại nhất, hắn không muốn người khác tới nơi này, làm dơ bẩn nơi này, đặc biệt là nữ nhân trước mặt này.

Bởi vì, tiểu điêu nhi của hắn không thích nữ nhân này.

Hắn cũng vậy.

Sinh trưởng trong gia đình đế vương, có loại nữ nhân nào mà hắn chưa thấy qua?

Nữ nhân trước mặt này, mặc dù rất đẹp, nhưng là, trong mắt nàng có toan tính, làm sao có thể qua mắt được hắn?

Đối với nữ nhân tham hư vinh, từ trước đến nay Huyền Lăng Thương đều tránh xa.

Nếu là nữ nhân khác, hắn đã sớm cho người đuổi khỏi hoàng cung.

Nhưng là, nữ nhân trước mặt này là người của Vân quốc, nói thế nào, hắn cũng phải nể mặt Vân quốc, cho nên, tới bây giờ, hắn vẫn để nữ nhân này tùy ý ở lại trong cung.

Chỉ cần nàng thích, nàng có thể ở trong hoàng cung cả đời, chỉ cần, nàng có thể an phận thủ thường.

Tuy nhiên, hắn đã sai lầm rồi.

Hắn cho nàng ở lại, chỉ khiến nàng ngày càng trở nên tham lam.

Nữ nhân này rõ ràng cố ý chuẩn bị trang phục, đổi lại là nam nhân khác, hẳn sớm đã tâm viên ý mã ( sớm nắng chiều mưa, thay lòng đổi dạ quay sang tán tỉnh).

Tuy nhiên, Huyền Lăng Thương chỉ có chán ghét!

Đặc biệt, là khi nữ nhân này khẽ giọng nũng nịu, lông mày Huyền Lăng Thương càng nhíu chặt hơn.

Thu lại ánh mắt, trong đầu, bất ngờ xuất hiện hình ảnh của cô gái thần bí kia.

Làn da như mỡ đông, vầng trán trắng hơn tuyết, làn môi chúm chím mịn màng, đôi môi như cánh hoa…

Để ấn tượng khắc sâu cho người khác, là một đôi mắt đen láy xinh đẹp của thiếu nữ kia.

Tựa như dòng nước trong suốt, có thể rửa sạch mọi dơ bẩn ở chốn trần gian này.

Mặt mày tinh xảo, lộ ra vài phần phong tình.

Giống như tiên, giống như yêu. . .

Hồn xiêu phách lạc, làm cho người ta một lời khó quên.

Đặc biệt, một đêm kia, cô gái thần bí ấy trằn trọc nhu thuận dưới thân mình

Mỗi lần nhớ tới, trong lòng Huyền Lăng Thương lại rung động không thôi.

Dù sao, cô gái thần bí ấy quả thực hết sức ngọt ngào.

Khiến hắn mỗi lần nhớ lại, hệt như mãnh thú thèm thèm ăn, chỉ muốn lại một lần nữa được nhấm nháp vị ngọt của nàng.

Chỉ tiếc, sau đêm đó, hắn không hề gặp lại cô gái thần bí kia.

Cho dù hắn phái bao nhiêu người đi tìm, cũng không thấy được bóng dáng của nàng.

Tại sao, ngay cả cô gái ấy và sủng vật của hắn đều bỏ lại hắn mà đi? Tại sao?

Nghĩ tới đây, trong lòng Huyền Lăng Thương lại âm ỉ đau.

Đối với suy nghĩ trong lòng Huyền Lăng Thương, An Y Na không hề biết.

Lúc này, nàng chỉ thấy rằng Huyền Lăng Thương đối với mình không hề xuất hiện chán ghét.

Khi nghe Huyền Lăng Thương hỏi như vậy, đôi môi đỏ mọng của An Y Na nhẹ nhàng mở ra, yếu ớt nói:

“Buổi tối không có việc gì, định đi dạo một chút, không ngờ lại gặp hoàng thượng ở nơi này, chúng ta, thật sự rất có duyên a.”

Nói tới đây, An Y Na hơi hạ mắt nhung xuống.

Trên mặt, lại là dáng vẻ thẹn thùng.

Dường như, tất cả những điều này là trời cao an bài gặp gỡ…

Đối với những lời nói của An Y Na, Huyền Lăng Thương chỉ là liếc mắt nhìn nàng ta chăm chú.

Dưới ánh mắt của Huyền Lăng Thương, An Y Na không khỏi căng thẳng.

Tim lại đập “bùm bụp” không thôi.

Sống đến mười tám năm, An Y Na cũng tự biết là mình rất đẹp!

Từ nhỏ, đã có rất nhiều người ngưỡng mộ nàng, nam nhân vây quanh nàng, chỉ mong giành được nụ cười của nàng.

Chỉ là, đối với những nam nhân ái mộ mình, nàng là ngoảnh mặt xem thường, đừng nói đến việc động tâm.

Chỉ có nam nhân trước mặt này!

Mỗi một lần, tới gần hắn, hoặc là, chỉ cần ở thật xa nhìn hắn một cái, tim nàng, dường như mất kiểm soát, đập nhanh như vậy, kịch liệt như vậy.

Cho nên, nam nhân này, mặc kệ tốn bao nhiêu thời gian, bao nhiêu công sức, nàng nhất định phải đoạt được.

Giống như bây giờ!

điện Dưỡng Tâm, biết được Hoàng thượng thường xuyên đến đây tản bộ một mình.

Hiếm khi có một cơ hội tốt như thế, nàng liền ở chỗ này ôm cây đợi thỏ, lại không nghĩ tới thực sự nhìn thấy nam nhân làm nàng nhớ thương này xuất hiện.

Nàng nhìn nam nhân vừa xuất hiện trước mặt mình, một thân cẩm bào đen tuyền, tư thế cao ngạo và thẳng tắp được phác họa rõ ràng.

Gương mặt tuấn tú, ánh mắt sâu thăm thẳm, tất cả đều là nguyên nhân hấp dẫn nàng. Đặc biệt nam nhân này lại nhìn nàng chằm chằm khiến tim nàng đập liên hồi, tâm xao động không thôi

Chẳng lẽ là nam nhân này cũng bị gương mặt xinh đẹp của nàng hấp dẫn? Hắn thích nàng rồi sao?

Nghĩ đến đây, trong lòng An Y Na kích động vạn phần, trên mặt lại làm ra dáng vẻ ngượng ngùng thẹn thùng. Bởi vì An Y Na biết nam nhân thích nhất là gương mặt thẹn thùng của nữ nhân

Dáng vẻ tươi tắn quyến rũ động lòng người kia càng làm động tâm kẻ khác

Trong lòng đang vô vàn kích động , nhưng nghe thấy lời nói tiếp theo của nam nhân kia, An Y Na vô cùng sửng sốt, lập tức ngẩng đầu lên.

Nhìn ánh mắt nam nhân với vẻ kinh ngạc và không dám tin:

"Hoàn thượng, người nói cái gì?"

"Trẫm nói ..."

Nói tới đây nam nhân dừng một chút, lập tức mắt sáng như đuốc, nhìn thẳng vào ánh mắt ngạc nhiên của nữ nhân mở miệng gằn từng tiếng:

"Sau này không cho tới nơi này"

Nơi này là chỗ điêu nhi của hắn thích nhất, hắn không muốn nữ nhân này làm hoen ố

Đối với tâm tư Huyền Lăng Thương, An Y Na không biết.

Giờ phút này, nghe được những lời này của Huyền Lăng Thương, An Y Na không thể giải thích được.

Nơi này không phải cấm địa của hoàn cung, bình thường thưa thớt người qua lại, tại sao hắn lại cấm nàng tới nơi này.

Trong lòng nghi hoặc, An Y Na môi đỏ mọng mở ra, hỏi: "Hoàng thượng tại sao?"

Đối với câu hỏi của An Y Na, Huyền Lăng Thương chỉ nhẹ nhàng mấp máy môi, sau đó nói thẳng thừng:

"Bởi vì, trẫm không thích"

Nam nhân mở miệng, giọng điệu không chút khách khí.

An Y Na nghe vậy trên mặt không khỏi cứng đờ, một cỗ áp lực thật lớn dội thẳng vào nảy lên trong lòng.

Cho tới bây giờ cũng chưa có người trực tiếp nói ra những lời như vậy với nàng.

Hiện tại nghe nam nhân trước mặt nói những lời này, An YNa chỉ cảm thấy quẫn bách vô cùng.

Trên gương mặt trang điểm đẹp đẽ tinh xảo kia, càng là có thêm ảo não, tức giận, đè nén lăng nhục. . .Bất quá, cuối cùng, An Y Na đều hóa tất cả tâm tình thành một nụ cười yếu ớt.

Cũng không biết, nụ cười kia của mình, so với khóc càng khó coi hơn.

"Hảo, như vậy An Y Na sau này cũng không tới đây."

Đối với những lời nữ nhân đã nói, Huyền Lăng Thương chỉ là nhẹ nhàng nhấp mím môi. Sau đó, dường như là nghĩ cái gì , huyết mâu tuyệt đẹp kia lóe ra một phen, lập tức mở miệng hỏi.

"Có vẻ giống như ngươi hiểu rất rõ đối với hành tung của trẫm! ?"

Nam nhân mở miệng, giọng điệu nhẹ nhàng, phảng phất như đang nói thời tiết hôm nay thật đẹp.

Chỉ là, sự uy nghiêm trong giọng nói lại làm cho người không rét mà run.

Nghe vậy, An Y Na chỉ cảm thấy trong lòng lộp bộp một tiếng, thầm biết không ổn.

Bởi vì, không có một Hoàng đế nào nguyện ý để cho hành tung của mình bị người biết đến.Nam nhân này, chẳng lẽ là đã biết cái gì!?

Nghĩ đến đây, An Y Na bất giác kinh hồn.

Hai tay giấu dưới ống tay áo, bất giác siết chặt thành quyền, cố gắng giữ bình tĩnh.

Gương mặt tinh xảo vì một lời nói của nam nhân này thoáng chốc trắng bệch nhưng lại cố gắng ra vẻ điềm tĩnh.Trên mặt chỉ lưu lại nụ cười mỉm như đã luyện tập rất nhiều lần trước gương.

"Hoàng thượng, người đây là có ý tứ gì? An Y Na chiều nay thực sự là vô tình đi ngang qua đây"

An Y Na mở miệng nhíu mi nói.

Trên mặt kia một phần tội nghiệp đau khổ, cũng khá thích hợp.

Phảng phất một đóa hoa xinh đẹp không chịu nổi bão táp điêu linh , trông vô cùng tươi tắn quyến rũ động lòng người!

Dáng dấp tội nghiệp đau khổ này một , là nam nhân thế gian không ngăn cản được , tuy nhiên, cũng không bao gồm Huyền Lăng Thương!

Nhìn thấy nữ nhân trước mặt cố tỏ ra vẻ tội nghiệp đau khổ , Huyền Lãng Thương chỉ lạnh nhạt hừ một tiếng

"Có đúng là trùng hợp hay không, một mình ngươi biết rõ ràng trong lòng. Nhưng mà trẫm hiện tại có khả năng nói rõ ràng cho ngươi, trẫm không thích nữ nhân cố tình tìm cơ hội . Ngươi, có lẽ đừng uổng phí tâm cơ !"

Vừa nói dứt lời, Huyền Lăng Thương cũng không quản bên cạnh An Y Na, chỉ là dứt khoát xoay người, không chút khách khí quay mình rời đi!

Nhìn thấy bóng lưng Huyền Lăng Thương kia dứt khoát rời khỏi, trên vẻ mặt An Y Na giờ phút này càng là giống như đèn kéo quân. Lúc thì đỏ, lát nữa lại xanh,rất là thấy tức cười!

Cũng khiến cho Đồng Nhạc Nhạc trốn ở giữa đám hoa sen, sung sướng nhìn đầy đủ rõ ràng cảnh tượng trước mắt .

Ha hả, nàng đã biết rõ, Huyền Lăng Thương tuyệt đối không phải nam nhân nông cạn như vậy!

An Y Na trước mắt này, mặc dù vóc người nhìn thật đẹp mắt. Có điều cũng chỉ là một nữ nhân cố tình suy tính, Huyền Lăng Thương làm thế nào sẽ thích nàng cho nổi đây! ?

Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc tâm tình sung sướng không thôi, cả người phảng phất như đặt mình trong đám mây ,cả người đều lâng lâng.

Đối với sung sướng không thôi của Đồng Nhạc Nhạc, An Y Na giờ phút này, chỉ cảm thấy lòng tràn đầy tủi thân.

Có dung mạo như vậy, nàng còn không có bị người trực tiếp cự tuyệt như thế !

Nếu như có nam nhân khác làm như thế đối với nàng, nàng khẳng định không nói hai lời liền thẳng tay cho một cái tát .

Tuy nhiên, nam nhân này. . .

Nghĩ tới đây, An Y Na không khỏi cắn chặt răng ngọc, hung hăng dậm chân, rống lớn:

"Huyền Lăng Thương, An Y Na ta nhất định phải có được ngươi! Nhất định phải thế!"

Nam nhân này, tuyệt đối là của An Y Na nàng!

....

Sau khi An Y Na rời khỏi, Đồng Nhạc Nhạc hết lần này đến lần khác xác định bốn phía không người, cuối cùng, mới từ từ đi lên bờ.

Đêm đã khuya.

Từng đợt gió mát thổi tới, lập tức , Đồng Nhạc Nhạc nổi da gà khắp trên người.

Rùng mình thật mạnh một cái, Đồng Nhạc Nhạc nhanh chóng cầm lấy trang phục giấu trên mặt đất rồi bắt đầu mặc vào.

."Chà, lạnh sắp chết rồi !"

Mặc dù vở kich hay mới rồi khiến cho nàng xem cảm thấy mỹ mãn. Nhưng mà, trốn ở trong nước thời gian dài như vậy, da trên người nàng đều nhăn lại.

Hơn nữa, lạnh quá a!

Cũng không biết ở trong nước thời gian dài như vậy, có thể bị cảm hay không.

Ở triều đại y dược không phát triển này, nếu như bị cảm mạo sẽ không tốt.

Trong lòng nghĩ vậy, Đồng Nhạc Nhạc nhanh chóng mặc quần áo vào, thuận tiện quay mái tóc đang ướt rườn rượt cho khô.

Được gió đêm thổi, đến khi mái tóc không sai biệt lắm gần khô, Đồng Nhạc Nhạc mới ghim lên .

Thấy cảnh đêm đã không còn sớm , Đồng Nhạc Nhạc lập tức đi về chỗ ở .

.Ngày mai, còn phải dậy sớm nha!

Nghe nói, sắp đến sinh nhật mười tám tuổi của Thập Tam vương gia Huyền Lăng Phong . Bên trong hoàng cung, dần dần bắt đầu giăng đèn kết hoa .

Tuy nói Huyền Lăng Phong đã có phủ đệ riêng của chính mình , nhưng mà, sinh nhật hàng năm , hắn vẫn sẽ tổ chức ở bên trong hoàng cung . Năm nay, cũng không ngoại lệ!

Làm thái giámthấp kém mới tiến cung có địa vị tận dưới cùng, đối mặt ngày hội quan trọng như vậy , khẳng định là những kẻ vội vàng tất bật nhất!

Cho nên gần đây, những thái giám thấp kém mới tiến cung như Đồng Nhạc Nhạc bọn họ , mỗi ngày vội vàng đến hận ngày đó cha mẹ mình không thể sinh ra thêm cho mình nhiều hơn mấy cái tay mấy cái chân.

Thật giống như hiện tại!

Nghe nói, ngày mai là sinh nhật của Thập Tam vương gia Huyền Lăng Phong . Lần sinh nhật này sẽ tổ chức tại cung Vạn Phong!

Bên trong cung Vạn Phong, vốn có diện tích cực rộng , phía trước còn một hồ nước thật lớn. Bốn phía, càng có rất nhiều cây phong vây quanh .

Cho dù hiện nay khí trời nóng bức, bên trong cung Vạn Phong vẫn vô cùng mát mẻ, đúng là một nơi tránh nóng rất tốt !

Nghe nói, cung Vạn Phong này, là lúc Huyền Lăng Phong mới ra đời , Tiên Đế đã xây cho hắn . Có thể nghĩ, Tiên Đế là sủng ái đứa con trai này cỡ nào! Truyện edit bởi diễn đàn Lê Quí Đôn

Chỉ là, lại làm đám người Đồng Nhạc Nhạc mệt muốn chết .

Dù sao, bên trong cung Vạn Phong , cây phong không ít. Đưa mắt nhìn khắp một vòng, hiện ra trước mắt hoàn toàn đỏ ối!

Đã là đầu thu, tán lá trên cây phong đúng là đang lúc đỏ như lửa .

Gió mát hiu hiu, thổi tán lá phong rung rinh không ngừng. Chúng cọ lẫn vào nhau , hơn nữa phát ra tiếng kêu rì rào, làm cho người ta có cảm giác thư thái đón gió! Trông rất đẹp mắt!

Những chiếc lá phong màu đỏ to bằng bàn tay lượn lờ theo gió , nhẹ nhàng xoay tròn hạ xuống ở trong gió , phảng phất như những nàng vũ nữ mặc hồng y, đang nhảy những vũ điệu động lòng người nhất . . .

Không thể không nói, cảnh sắc cung Vạn Phong thật đẹp!

Chỉ là, những điều này chỉ đúng đối với những ai không phải làm việc mà thôi .

Còn đối với những tiểu thái giám như Đồng Nhạc Nhạc bọn họ , cũng là mệt đến chết đi được!

Giờ phút này, Đồng Nhạc Nhạc đang cầm một cái chổi, không ngừng quét những chiếc lá cây không ngừng bay xuống. Nàng mệt đến nỗi cái lưng quả thực đều không thẳng nổi.Truyện edit bởi diễn đàn Lê Quí Đôn

Một bên Tiểu Quế Tử, chính là cũng giống như những người khác, cực kì bận rộn, cũng là mệt đến mồ hôi đầy người .

Công việc như vậy , phải làm liên tục suốt từ sáng sớm cho đến lúc mặt trời lặn thì tất cả công việc rốt cục mới làm xong.

Nhìn thấy bên trong cung Vạn Thọ, giăng đèn kết hoa, những mảnh đất trống xung quanh hàng cây phong, được bầy kín không ít bàn ghế .

Ở giữa bãi đất trống có đắp một cái võ đài, là để cho tiện dùng trong buổi biểu diễn ngày mai.

Nhìn thấy thành quả của một ngày bận rộn , tất cả mọi người thở phào một hơi.

Đồng Nhạc Nhạc cũng không ngoại lệ. Nàng vừa thở hổn hển từng hơi từng hơi, vừa đưa tay xoa xoa mồ hôi lấm tấm trên trán .

"Thật là mệt chết đi được, bận rộn suốt cả ngày, bụng ta thật đói!"

"Đúng vậy, bụng ta cũng đói a! Đợi đến bữa tối , ta nhất định phải ăn năm bát cơm lớn!"

Nghe thấy Tiểu Quế Tử nói những lời này, Đồng Nhạc Nhạc không nhịn được phì cười một tiếng, bắt đầu cười ha ha.

"Ha ha, Tiểu Quế Tử nhà ngươi này, gần đây số bát cơm ăn càng ngày càng nhiều . Ngươi nhìn một cái trên người của ngươi có bao nhiêu mỡ, có đúng là nên giảm béo không ."

Đồng Nhạc Nhạc vừa nói, vừa đưa tay véo véo lớp mỡ nần nẫn trên người Tiểu Quế Tử, mở miệng giễu cợt. Truyện edit bởi diễn đàn Lê Quí Đôn

Tiểu Quế Tử nghe vậy, chỉ là đưa tay gãi gáy, cười một cách xấu hổ. "May là bán mình vào cung, mỗi ngày không cần lo ăn mặc. Nếu như hồi đó bán mình đến nhà giàu khác, ta có thể mỗi ngày đều ăn không đủ no đây!"

Tiểu Quế Tử chính là người bằng lòng với số mệnh , rõ ràng đã cảm thấy phi thường mỹ mãn đối với tình trạng hiện tại .

Đối với người dễ dàng thấy đầy đủ như Tiểu Quế Tử vậy , trong lòng Đồng Nhạc Nhạc là hâm mộ.

Dù sao, người dễ dàng thấy đầy đủ mới dễ dàng cảm thấy sung sướng , không phải sao! ? Truyện edit bởi diễn đàn Lê Quí Đôn

Trong lòng đang nghĩ ngợi, Bố công công cách đó không xa , sau khi nhìn thấy Tiểu Quế Tử , lập tức ngoắc tay ra hiệu cho hắn chạy đến, có thể còn có chuyện gì đó còn chưa làm xong.

Tiểu Quế Tử được lệnh , lập tức vội vã chạy tới đó.

Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy, liền tính toán thu thập một lượt đám chổi để liền có thể về ăn cơm chiều.

Trong lòng đang nghĩ ngợi, đột nhiên, từ cửa cung Vạn Thọ có hai bóng dáng cao to đi vào .

Chỉ thấy, nam nhân đi ở phía trước , mặc trên người một chiếc long bào màu vàng sáng, lưng thắt Kim Yêu Đái, đầu đội kim mào, mặt mũi lạnh lùng.

Giờ phút này, dáng đi của nam nhân quả nhiên là một tư thế như rồng như phượng, uy nghiêm vô hạn.

Mà thiếu niên đi ở bên cạnh nam nhân , chính là mặc trên người một chiếc cẩm bào màu tím nhạt, ở ống tay áo và cổ áo , dùng kim tuyến thêu đầy nhiều đóa Tường Vân. Gió mát hiu hiu, thổi ống tay áo của thiếu niên đong đưa, mái tóc đen tung bay, khiến cho thiếu niên nhìn qua liền có vẻ mặt sáng láng, rất phong lưu!

Hai người vô cùng hào hoa như thế , mỗi người mỗi vẻ , không phải ai khác, mà đúng là đương kim hoàng thượng Huyền Lăng Thương, và đương kim Thập Tam vương gia Huyền Lăng Phong!Truyện edit bởi diễn đàn Lê Quí Đôn

Nhìn thấy hai người này đột nhiên xuất hiện ở trong tầm mắt của mình, trái tim Đồng Nhạc Nhạc bỗng nhiên căng thẳng , chỉ cảm thấy đại não trống rỗng.

Trong lòng ngạc nhiên , ánh mắt sau khi rơi trên người Huyền Lăng Thương , liền lại cũng không cách nào dời đôi mắt đi .

Là hắn!

Huyền Lăng Thương!

Hắn đã đến đây !

Sau khi từ biệt đêm đó ở bên hồ , nàng liền không còn dịp nhìn thấy hắn.

Vốn tưởng rằng, lần gặp lại Huyền Lăng Thương tiếp theo khẳng định sẽ còn phải rất rất lâu, không nghĩ tới, hiện nay Huyền Lăng Thương lại đột nhiên xuất hiện ở trong tầm mắt của nàng.

Sau khi thấy Huyền Lăng Thương xuất hiện, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy tâm can mình, bỗng nhiên bắt đầu gia tốc .Truyện edit bởi diễn đàn Lê Quí Đôn

Nỗi nhớ đối với hắn , càng là cảm thấy sâu sắc.

Đặc biệt, nhìn thấy nam nhân trước mắt, càng đi càng gần về hướng tới nàng . Gần lắm, chỉ cách nàng có mười bước chân . . .

Cho đến lúc, bên tai đột nhiên truyền đến một tràng âm thanh một mực cung kính, Đồng Nhạc Nhạc mới phục hồi tinh thần lại.

"Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, Thập Tam vương gia thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!"

Cùng với mọi người cùng kêu lên, Đồng Nhạc Nhạc lập tức theo bản năng quỳ trên mặt đất. Cũng như những người khác, nàng cúi đầu xuống, mở miệng la lên.

"Ừ, hãy bình thân!"

Bên tai truyền đến, là âm thanh quen thuộc mà trầm thấp dễ nghe của nam nhân kia , khiến cho trong lòng Đồng Nhạc Nhạc giật thót một cái.

Bởi vì âm thanh của nam nhân, không ngờ lại gần mình như vậy !

Gần đến nỗi, phảng phất như đang đứng ngay trước mặt nàng . . .

Quảng cáo
Trước /612 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Ba Nụ Hôn Đổi Lấy Một Đời Chồng

Copyright © 2022 - MTruyện.net