Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Đường Vào Tim Anh - Lộc Thời An
  3. Chương 14: Lại ướt…
Trước /69 Sau

Đường Vào Tim Anh - Lộc Thời An

Chương 14: Lại ướt…

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Có cái gì không tốt? Làʍ t̠ìиɦ thì cũng làm rồi. Em từng thấy cặp chú cháu nào lên giường với nhau chưa?”

Thanh Ca đứng đối diện với anh, khả năng dùng từ nghèo nàn của cô sao so được với tay lão luyện như anh.

Đúng vậy, quan hệ giữa hai người họ vốn dĩ không bình thường, cả hai đều biết rõ điều đó.

Người đó cứ tiến lên một bước thì cô liền lùi lại một bước, người đó dùng tay trái đóng cửa lại, rồi giữ lấy vòng eo con kiến chỉ cần một cánh tay cũng ôm được hết rồi ép cô lên tường.

Tay anh đặt trên eo cô vuốt ve qua lại, sau đó cúi người thì thầm vào tai cô, “Chà, eo của cháu gái nhà mình thật là mềm.”

Trái tim cô đập lỡ một nhịp, cô bị anh chặn ở trên tường, tim đập thình thịch, khuôn mặt nhỏ lúc này như nhiễm một rặng mây ửng hồng.

Xong rồi, chắc chắn Cố Nam Sơn đến tính sổ, vừa nãy lúc ăn cơm cô vẫn luôn cười anh mà.

Cố Nam Sơn cúi đầu, bởi vì anh quá cao, cố gắng lắm cô mới cao đến bả vai anh, người đàn ông dựa nửa người vào tường, lúc anh cúi xuống chóp mũi giống như cố ý nhẹ nhàng cọ qua vành tai cô.

“Tôi thích đàn ông? Đồng tính mới là chân ái, hửm?”

Cô gái nhỏ nuốt nước bọt, ánh sáng đèn màu cam rọi lên gương mặt anh càng thêm nét mê hoặc, người này quả thật vô cùng ưa nhìn.

Tất cả sự bình tĩnh của cô đều được dùng hết trong khoảnh khắc này. Hàm răng nhỏ đều tăm tắm khẽ cắn vào môi dưới, gương mặt cô đã đổ tầng mồ hôi mỏng vì hồi hộp.

“Cố Nam Sơn, chú thả em ra, em nhận lỗi là được chứ gì!”

Chân cô run run, còn anh mang đầy tính công kích, chỉ cần đôi mắt đen của anh nhìn cô chăm chú thì người nào đó bắt đầu cảm thấy chột dạ và tim đập nhanh.

Một tay anh ôm eo cô, một tay cầm bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô kéo xuống dưới, tay cô chạm vào một vật đang phồng lên và rất nóng. Hơi thở của anh cũng ấm áp hệt như nhiệt độ cơ thể của người khác, vô cùng nóng bỏng khiến cho tai cô như phát sốt, từ phần xương tai đến dái tai đều đỏ bừng.

“Cảm nhận thử xem, em vừa chạm vào đã cứng lên, còn thích đàn ông thế nào được?”

Thanh Ca mở to mắt đầy kinh ngạc, biểu cảm ngượng ngùng hiện rõ trên khuôn mặt bé nhỏ. Đây có còn là Cố Nam Sơn mà cô biết không?

Tại sao lại khác lạ như vậy, thời điểm đó của bốn năm trước, cô miễn cưỡng mới biết anh cũng có tình cảm với cô. Sau lại vì cô sang Anh, hai người im lặng như muốn nói cả đời sẽ không gặp lại nhau. Nhưng cô mới trở về được một tháng, suy nghĩ của người đàn ông này giống như đã thay đổi.

Cô lấy tay kia che miệng lại, giọng nói yếu mềm, “Cố Nam Sơn… có phải chú phát sốt rồi không?”

Khóe môi đối phương nhếch lên.

Trong hiểu biết của cô, cô chưa từng thấy biểu cảm này của anh.

Anh ôm cô, đôi chân trắng nõn của người con gái móc vào vòng eo thon nhưng săn chắc của anh. Sau đó, cô bị ném lên giường, chiếc giường lớn mềm mại đàn hồi khiến cô bị nảy lên. Người đàn ông nghiêng về phía trước, anh ôm eo cô bằng một tay, tay kia vuốt ve khuôn mặt mịn màng và tinh tế như trứng gà của cô.

Lúc này đây, giọng nói của anh dường như khác với mọi khi, trầm thấp và nhỏ tiếng hơn, hai tay Cố Thanh Ca đặt lên vòm ngực cường tráng của anh đẩy đẩy.

Anh cúi đầu, nở nụ cười xấu xa, khuôn mặt lưu manh hôn lên đôi môi đỏ mọng nước của người con gái. Môi anh dán chặt vào môi cô, từ từ thưởng thức hương vị ngọt ngào, dùng đầu lưỡi mô tả nó, còn cô gái nhỏ được hôn đã chìm sâu vào thiên đường tình ái.

Động nhỏ bên dưới bị tác động rỉ nước, một dòng chất lỏng ấm áp chảy ra từ âʍ đa͙σ thấm lên qυầи ɭóŧ của cô làm nó ướt nhẹp.

Lại ướt… Mới vừa được anh hôn thôi cô đã không có tiền đồ mà ướt rồi.

Người đàn ông buông lỏng bờ môi ngọt, ánh mắt cô bị thu hút bởi những vết xước trên ngực anh, cô cũng chẳng còn nhớ đã cào anh từ lúc nào nữa.

Môi anh rời khỏi khiến cô cảm thấy vẫn còn chưa thỏa mãn, cô liếʍ liếʍ môi giống như một chú mèo nhỏ tham lam chưa được ăn no nhìn người đối diện.

“Còn dám nói tôi thích đàn ông nữa không? Hửm?”

“Thanh Ca, mới hôn một cái, em chảy nước, còn tôi chào cờ, chúng ta giống nhau thôi.”

Đúng vậy, người đàn ông này cũng có bản tính sắc dục rất mãnh liệt, nhưng đó cũng chỉ thể hiện ra với một mình cô. Người con gái này có thể dễ dàng đánh thức du͙© vọиɠ đã chôn giấu bấy lâu nay của anh, khi gặp được cô, cái gọi là khắc kỷ phục lễ, kính Phật, lịch sự tao nhã đều tan biến hết thảy.

Khắc kỷ phục lễ

(克己复礼): Nghĩa là kiềm chế ham muốn ích kỷ của bản thân, gạt bỏ những khuyết điểm của thói quen, để cái tôi trong lòng và thể hiện sự vị tha ra bên ngoài. (nguồn: Baidu)

Cô gái tên Cố Thanh Ca này cũng giống như anh, cô thích anh, càng hơn nữa là vô cùng say mê thân thể của người đàn ông này, sự mê đắm gần như bệnh hoạn.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /69 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thư Tình Gửi Vệ Lai

Copyright © 2022 - MTruyện.net