Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Cửa hang lần nữa dốc xuống phía dưới, sau khi đi một khoảng cách, Lothar cảm giác có gió nhẹ đánh tới. Thổi bó đuốc chập chờn sáng tối.
Có mấy lần Lothar dừng lại, quan sát độ sáng của bó đuốc.
Xác nhận hàm lượng dưỡng khí đầy đủ, rồi mới tiếp tục đi tới.
Đi dọc đường khắp nơi đều là thi thể cháy khét, những con nhện này tự phun ra mạng nhện, cuối cùng trở thành nguyên hung lớn nhất hại chết mình. Một nắm tro tàn mai táng chi. Lothar đốt một mồi lửa không chỉ có thiêu chết, còn có nguyên nhân là dưỡng khí không đủ bị chết ngạt. Loại không gian nửa bịt nửa kín dưới mặt đất này mà bốc cháy, là sự tình tương đối đáng sợ. Bởi vì không khí lưu thông chậm, dưỡng khí của sinh vật sẽ liên tục bị rút ra, trở thành khu vực trí mạng không có dưỡng khí.
Nếu như là không gian bịt kín, sau khi dưỡng khí hao hết, hình thành chân không phụ áp, có thể trực tiếp để sinh vật bạo liệt mạch máu mà chết.
Đi một đoạn khoảng cách rất dài, lại là một cái hang động rộng lớn.
Bên trong có rất nhiều xác nhện.
Trừ xác nhện ra, nơi này còn có rất nhiều di hài của các động vật khác. Xem ra đã đến rất gần địa phương vùng bụng, Lothar tự mình tìm tòi một lát, ở trong một góc phát hiện một đống mảnh vỡ hình tròn nát vụn. Xem bộ dáng là một ít trứng nhện.
- Nơi này là điểm cuối sào huyệt sao?
Rất thông suốt, Lothar phát hiện nơi này còn có một đầu thông đạo hướng xuống dưới.
Bên trong chất đống thi thể nướng chín hơn nửa, kiểu chồng chất này giống như là bầy nhện đều tụ tập về phương hướng này vậy. Cuối cùng chắc là ngạt thở tử vong, lại bị nướng nửa chín. Hương vị trong không khí không thế nào dễ ngửi.
Lothar muốn xem trong động một chút, lại loáng thoáng thấy có chút ánh sáng.
Xoa xoa con mắt của mình.
Lothar đem cây đuốc cắm ở một bên, miễn cho ảnh hưởng ánh mắt.
Sau đó đang suy nghĩ xem xét hang động, đằng sau xác nhện chất đống, xác thực loáng thoáng có tia sáng màu lam nhạt bắn ra.
- Có ánh sáng!
Con mắt Lothar sáng lên, quả nhiên phó bản còn có hậu tục, nếu là một mồi lửa thế này, sau đó cái gì cũng vậy, hắn mới cảm thấy kỳ quái. Chỉ là trước mắt, con đường từ xác nhện xếp thành có chút buồn nôn.
Mặc dù bị lửa cháy đen thui, nhưng có một số thi thể còn có thể nhìn ra tầng tầng khớp nối hình xác nhện.
Mấy ngày nay đều ăn cái thứ này.
Mức độ phản cảm của Lothar cũng không phải rất lớn.
Cái đuôi cuốn lên bó đuốc, đạp lên đoạn đường thi thể đi vào bên trong.
Càng hướng về phía trước, quang mang loáng thoáng màu lam càng trở nên rõ ràng. Lothar cảm giác nhiệt độ khô nóng chung quanh bỗng nhiên thấp xuống rất nhiều. Chỉ là Lothar không để ý nhiệt độ biến hóa nhỏ bé, tiếp tục đi tới.
Một mặt tường trắng hô hô xuất hiện ở phía xa.
Nhiệt độ lần nữa thấp xuống, Lothar thở ra hơi đều cuộn lên sương trắng.
Lúc này hắn mới phát giác được sự khác thường của nhiệt độ.
Nhưng cũng đã đi đến trước mặt, Lothar quyết định tiếp tục đi về phía trước, nhìn xem rốt cuộc là thứ gì.
Ngay khi Lothar tiếp cận vách tường màu trắng kia, sau đó dùng bó đuốc tới gần mới phát hiện. Cái đồ vật màu trắng này vậy mà là mạng nhện được dệt dày đặc!
- Sao lại thế... Mạng nhện? Không có bị thiêu hủy?
Ngay ở thời điểm Lothar giật mình, hắn loáng thoáng nhìn thấy đằng sau mạng nhện hình như có cái gì đang động đậy. Trước khi Lothar kịp phản ứng, mạng nhện bỗng nhiên vỡ vụn. Xác nhện chồng chất liên miên dưới chân Lothar lập tức mất đi trói buộc, lăn xuống sụp đổ.
Đứng ở trên thi thể, Lothar trong cơn kinh hoàng thất thố, cũng theo thi thể mà lăn về phía mạng nhện màu trắng.
Sau khi lăn qua mạng nhện màu trắng, tiến vào bên trong một không gian sáng sủa màu xanh.
Lothar lập tức phát hiện, trong không gian trống rỗng màu xanh trắng này, có mười con nhện màu trắng tinh.
Bởi vì Lothar còn cầm bó đuốc trong tay, mắt kép đen bóng của những con nhện này toàn bộ đều tập trung sang đây. Sau đó bọn chúng ngửa trọng tâm ra sau, giống như muốn phát động công kích.
Lothar lập tức ném ra cây đuốc trong tay, lăn lông lốc từ trên thi thể lăn lộn sang một bên.
Ý đồ dùng tốc độ nhanh nhất tránh đi ánh mắt của những con nhện này.
Hào quang bó đuốc sáng rực hấp dẫn bọn chúng, Lothar lăn xuống trốn trong bóng tối rồi lập tức ẩn thân.
Những con nhện trắng kia động tác thống nhất, trọng tâm ngửa ra sau, đồng thời phun ra sương mù màu trắng về phía cây đuốc. Sương phun màu tuyết trắng lập tức tưới tắt bó đuốc, hang động tức thì lâm vào bên trong tối tăm.
Lothar lăn lộn về sau, lập tức dán vào vách tường hang động núp ở trong đống thi thể.
Dưới kĩ năng thiên phú, Lothar lập tức biến thành bóng mờ.
Ba.
Một tiếng vang giòn, là thanh âm bó đuốc bị khối băng dày bao bọc rớt xuống mặt đất.
Hơi chút thích ứng hắc ám, Lothar liền thấy bó đuốc trên mặt đất đông lạnh thành một cục, giống như là rửa cắt thổi tạo thành hình trụ băng.
Ngay lập tức Lothar căng thẳng.
Năng lực của băng nhện rõ ràng không phải là dã thú phổ thông nên sở hữu. Giống như là con thỏ béo ú biết phun lửa, bọn chúng đúng là ma thú. Có năng lực thần kỳ thao tác nguyên tố.
- Mình biết là huyệt động này không đơn giản, chỗ sâu lại có nhiều ma thú như vậy.
Lothar thầm mắng một tiếng trong lòng.
Nằm sấp ở một góc trong đống thi thể, không nhúc nhích. Nếu như những con nhện này phun cho Lothar một ngụm, xem kết cục của bó đuốc kia. Lothar cảm giác mình sẽ trở thành gấu mèo nhãn hiệu toái băng băng. Trừ mì tôm sống, lại muốn đẩy ra loại sản phẩm ăn vặt mới.
Sau khi đông cứng bó đuốc, mấy con nhện kia đi lên trước nhìn xem, phát hiện không thể ăn.
Những con băng nhện kia liền bắt đầu thôn phệ xác nhện phổ thông cháy khét trên mặt đất, răng rắc răng rắc ăn như gió cuốn.
Xác nhận đối phương không có phát hiện mình, Lothar thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này Lothar phát hiện, trong không gian trong suốt màu xanh trắng này kỳ thật xung quanh đều là tường băng! Bên trong tường băng có khoáng thạch không biết tên phát sáng, cho nên nhìn có vẻ rất sáng, sờ lên thì vô cùng băng lãnh, chung quanh nhiệt độ cực địa.
- Vì sao dưới tổ nhện phổ thông lại có loại băng nhện này?
Lothar nhìn ra xa vào bên trong, hầm băng thật sâu không nhìn thấy điểm cuối cùng.
Những con băng nhện kia sau khi cắn nuốt một chút thi thể, liền bắt đầu kéo theo thi thể về phía sâu trong hầm băng. Rõ ràng bên trong còn có đồ vật gì đó.
Nhưng mà, Lothar quyết định từ bỏ hành động lần này.
Những con băng nhện này rõ ràng là ma thú, cũng không phải là bầy nhện độc phổ thông kia, con nào con nấy vừa thấy là không dễ chọc. Mấu chốt hỏa công vô hiệu, nhện nơi này kết bè kết đội. Lothar không xác định mình tiềm hành có thể bị phát hiện hay không. Và một điểm quan trọng hơn, hắn cảm giác nhiệt độ xung quanh mình đang nhanh chóng hạ thấp xuống.
Thân thể đã khống chế không nổi run lẩy bẩy.
Lén lút, động tác thận trọng bò ra ngoài.
Nhưng ngay ở thời điểm Lothar sắp leo ra cửa hang, thanh âm nhè nhẹ vang lên. Lúc này hắn mới phát hiện, không biết lúc nào mình hiện hình. Băng nhện đang ăn gì đó, tất cả đều ngẩng đầu lên, con mắt một màu đen nhánh, trừng trừng chằm chằm nhìn vào Lothar.
- Này... Các ngươi tiếp tục ăn, tiếp tục ăn đi, coi như ta không tồn tại...
Lothar máy móc quơ quơ, vứt xuống câu nói, quay người vắt chân lên cổ mà chạy.
Tiếng rít truyền đến, mấy cây băng nhũ màu trắng từ trên người Lothar bay qua, đóa một tiếng, đâm vào trong đất bùn vách động nghiêng.
Thấy cảnh này, Lothar càng là vong hồn đại mạo. Cũng không quay đầu lại, liều mạng phi nước đại. Trực tiếp chạy vào trong huyệt động thứ nhất, hắn ngừng lại, bốn phía tìm kiếm ba con tiểu đệ của mình. Mà ba con tiểu đệ còn đang nhấm nháp một bộ thi thể.
- Chớ ăn nữa, chạy mau!
Lothar hét lớn một tiếng, lúc này có thêm mấy cây băng trùy gào thét bay tới.
Cảm giác được tiếng gió sau lưng, Lothar bật lên theo phản xạ có điều kiện. Chặt chặt chặt vài tiếng, địa phương vừa rồi hắn đứng có mấy cây băng trùy cắm vào.
Nhìn lại, mấy con băng nhện kia vậy mà có ba con ra ngoài đuổi theo.
Lothar không do dự, lập tức quyết định tiếp tục đào mệnh. Ba con nhện kia hình thể so với hắn còn lớn hơn! Còn là ma thú! Trước mặt sao Lothar có thể là đối thủ?
Xông về phía ba con tiểu đệ ngẩn người của mình, mỗi móng vuốt mò lên kẹp một con ở dưới nách, cái đuôi cuốn lên một con.
Sau đó hai cước chạm đất, nhanh như chớp phi nước đại rời đi.
Những con băng nhện kia vừa định phun ra băng trùy, lại phát hiện Lothar đã biến mất trong động.
Một hơi chạy đến cửa hang.
Trực tiếp ném ba con tiểu đệ lên. Lothar thì bật lên mấy lần trên vách tường, vượt nóc tường băng vọt ra, rời khỏi cái sào huyệt nhện này.
Mặt trăng to lớn treo cao, chiếu xuống xung quanh để lại bóng cây loang lổ.
Một vùng sáng, một vùng ám.
Đây là địa phương thích hợp nhất để Lothar ẩn núp. Hắn cũng lập tức ẩn núp vào trong bóng tối. Con mắt đen nhìn chòng chọc vào cửa hang.
Một lát, ba con băng nhện đuổi tới.
Lothar cười.
- Dám ra theo à? Các ngươi liền phải chết. Tới đi, cảm thụ cái gì gọi là thống khổ cũng vui sướng đi ~