Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Em Có Tình Tôi Có Ý
  3. Chương 121: Người Mù
Trước /121 Sau

Em Có Tình Tôi Có Ý

Chương 121: Người Mù

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Du Khinh Chu công khai thân phận của bạn gái dẫn đến trong nước dân tình bắt đầu sục sôi đi điều tra lý lịch của vị bạn gái này. Rất nhanh tư liệu được tìm ra, cô gái này quả thật chỉ là một người bình thường không có bối cảnh gì hết. Trước đây không biết thế nào mà làm trợ lý cho Du Khinh Chu, sau đó hai người quen biết nảy sinh tình cảm.

Không ít võng hồng cảm thán biểu thị bọn họ cũng có muốn làm trợ lý để kiếm người yêu là idol! Mà fans của Du Khinh Chu đối với chuyện này kịch liệt phản đối, chê trách nhà gái không xứng với Du Khinh Chu thậm chí có rất nhiều người thoát fans quay lại  giẫm. Antifans so với trước càng nhiều hơn, ngôn từ nhục mạ ngày càng mãnh liệt bất cứ bài viết nào liên quan tới Du Khinh Chu cũng bị mắng máu chó đầy đầu mà đương sự của việc này vừa vặn nhận giải xong đã quay trở về từ ngày hôm qua đang ở phía sau hậu trường xem kịch bản.

Ngu Thư Hân tắt điện thoại đi vừa hay nghe thấy tiếng nhắc nhở mình mau đổi trang phục của Lisa quản lý. Chu Tranh giúp một tay đỡ Thư Hân đi về phía sau khán đài, lúc này bên cạnh Du Khinh Chu có hai diễn viên quần chúng quây quanh. Ngu Thư Hân ngẩng đầu để nhân viên trang điểm vừa vặn nghe được câu hỏi nhỏ từ diễn viên quần chúng kia: "Du lão sư có thể cho tôi xin chữ kí sao?"

Du Khinh Chu rất giản dị và gần gũi, anh ta mỉm cười nhận lấy hai quyển sổ nhỏ vung bút kí tên lên. Diễn viên quần chúng đứng cạnh dáng vẻ ngại ngùng  nói: "Cảm ơn Du lão sư, Du lão sư anh thật sự rất lợi hại! Em nhất định sẽ hướng về anh học tập!"

Du Khinh Chu bật cười: "Cảm ơn."

Hai diễn quần chúng cúi đầu thẹn thùng cười rồi rời đi, ra đến gần cửa có một người lục tục quay lại chạy tới trước mặt Du Khinh Chu biểu cảm nghiêm túc nói: "Chúc Du lão sư tân hôn hạnh phúc!"

Cũng bởi vì Du Khinh Chu ở trên đài truyền hình tuyên bố tin tức sắp kết hôn khiến fans khó lòng chấp nhận nổi điên cuồng chửi mắng không giữ chút hình tượng nào hết. Đến Ngu Thư Hân đọc được mấy lời mắng người này cũng thấy không thoải mái.

Du Khinh Chu như cũ thái độ ôn hòa : "Cảm ơn các cô."

Sau khi hai người rời đi Du Khinh Chu cũng cầm kịch bản đi ra ngoài, Chu Tranh cười híp mắt nói Thư Hân đang ngồi trên ghế: "Du lão sư hiện tại rất nổi tiếng đến nước ngoài cũng hay đến tên."

Ngu Thư Hân lắc đầu cười, Du Khinh Chu hiện tại cũng coi như là sao quốc tế có chút tiếng tăm vượt biên giới nhưng Chu Tranh có lẽ ít quan tâm về giới giải trí nên không biết cứ nghĩ có chút danh tiếng ở nước ngoài là phi thường ghê gớm mới có biểu cảm kinh ngạc như vậy còn nói với một ngữ điệu hôm mộ: "Thật sự hâm mộ Bùi tiểu thư."

Bùi tiểu thư chính là vị hôn thê của Du Khinh Chu.

"Có cái gì mà hâm mộ chứ." Nhân viên trang điểm đứng bên cạnh lên tiếng, cô ta là nhân viên của Thái Khôn, Thái Khôn hiện giờ đang đi thay trang phục nên cô ta ngồi ngoài này chờ đợi. Nghe Chu Tranh và Ngu Thư Hân trò chuyện với nhau về Du Khinh Chu cô ta nhịn không được bèn lên tiếng nói mấy câu.

"Hiện tại sự nghiệp của Dư lão sư không phải đang bị tổn hại nặng nề sao!"

Ngu Thư Hân di chuyển tầm nhìn liếc qua nhân viên trang điểm của Thái Khôn, cô bé này còn khá trẻ tuổi mặt búng ra sữa khi nói chuyện mơ hồ pha lẫn sự tức giận không nhịn được mới tiếp lời. Thư Hân nghĩ lại trước đây có lẽ cô bé này cũng là fans ruột của Du Khinh Chu rồi nên mới có phản ứng bài xích mãnh liệt.

Chu Tranh nghe cô bé nói lời này lúc này liền phản bác lại: "Tổn hại cái gì chứ ?"

"Bây giờ fans quay lưng dẫm lại còn không phải bị trọng thương sao? Đến lúc đó không có đại ngôn, không có thương vụ, đừng nói là chụp tạp chí đến quay phim còn khó đó !" Cô bé  trang điểm kia giọng nói có phần căm giận, có lẽ vì đã từng một lòng yêu thích giờ khắc này không chấp nhận được sự thật mà sản sinh ra sự căm hờn. Nếu đem so sánh với Chu Tranh thì cô bé này lý tính hơn nhiều.

Chu Tranh không cáu giận ngược lại còn phốc một tiếng bật cười: "Coi như Du lão sư không có tài nguyên nữa thì cũng có thể ra nước ngoài phát triển, anh ấy lợi hại như thế mà."

Cô bé kia như cũ nói thầm gì đó không chịu tiếp thu hiện thực, Ngu Thư Hân khi nghe thấy Chu Tranh rồi lời đó phút chốc hai mắt mở to lóe lên tia sáng khiến Chu Tranh không hiểu phản ứng này của nàng: "Làm sao vậy ?"

"Cô vừa nói cái gì?" Ngu Thư Hân trong mắt có ánh sao, giọng cũng hơi lớn một chút: "Lặp lại câu nói vừa rồi đi."

"Vừa rồi á?" Chu Tranh nắm bắt mỹ phẩm muốn: "Coi như Du lão sư không có tài nguyên nữa thì cũng có thể ra nước ngoài phát triển, anh ấy  lợi hại như thế mà ?"

"Điều tôi nói chính là sự thực a, sao vậy Thư Hân!? ."

Ngu Thư Hân trầm mặc mấy giây, nàng gật đầu nhìn về phía Chu Tranh: "Cô nói rất đúng, rất thiết thực."

Chu Tranh cười vẫn chưa đáp lại cánh cửa được người gõ vang dội, trợ lý đạo diễn hô to : "Ngu Thư Hân chuẩn bị đến phân cảnh của cô rồi. "

Ngu Thư Hân nhìn Chu Tranh hỏi: "Xong chưa ?"

Chu Tranh gật đầu: "OK."

Cảnh quay sắp tới đến đoạn nhân viên nghiên cứu phát hiện trong cơ thể của những người phụ nữ mang thai có kháng thể chống lại virus liền lập tức muốn đưa nhóm người này đến phòng nghiên cứu tìm hiểu kĩ hơn. Vì để đáp ứng hiệu quả của cảnh quay tổ hậu trường đã tìm tới vài người phụ nữ đang mang thai thật sự thuyết phục họ tham gia cảnh quay. Thời gian đầu khi Ngu Thư Hân mới nhập đoàn phim đã cùng mọi người trao đổi về phương diện mang thai như thế nào nên rất nhiều người đều cho rằng Ngu Thư Hân là người chưa từng trải nên muốn học tập một chút kinh nghiệm từ người đi trước, không có ai hoài nghi về vấn đề này. Chỉ là sau đó Ngu Thư Hân diễn vai mang thai càng ngày càng giống nên nàng sợ bị mấy người bên cạnh nhận ra cho nên khi quay cảnh phim xong lặng lẽ giữ khoảng cách. Bất quá hôm nay cảnh quay của Thư Hân là cùng nhóm phụ nữ mang thai thật tiếp xúc nên không cần dè chừng.

Trương Tố Nhân OK một tiếng sau đó mấy người phụ nữ mang thai được nhân viên hậu trường chạy lại giúp đỡ dẫn đến hàng ghế ngồi nghỉ ngơi, Ngu Thư Hân cũng theo chân mọi người. Vì để mọi người không quá tập trung vào mình Thư Hân liền đem đề tài dẫn tới trên người Du Khinh Chu muốn nhìn một chút phản ứng của mọi người về Du Khinh Chu có cái nhìn ra sao.

"Du lão sư a." Một người phụ nữ mang thai nói rằng: " Anh ấy là một người rất ôn nhu."

"Tôi thật sự hâm mộ lão bà của Du lão sư ."

"Cô đều mang thai, không sợ chồng cô ghen à ha ha..." Mọi người ha ha cười vui vẻ, Ngu Thư Hân ngồi nghe mấy người tán gẫu lặng lẽ nghịch điện thoại. Trước khi qua A quốc Ngu Thư Hân vẫn chưa đăng kí tài khoản mạng xã hội bên này vẫn dùng mạng xã hội trong nước nên bây giờ lên mạng tin tức liên quan tới Du Khinh Chu cũng không nhiều. Tình cờ có vài bài viết liên quan đến tên mình, Thư Hân đứng dậy vừa hay Lisa đi tới ở bên tai nàng nói nhỏ : "Triệu tổng đến rồi."

Ngu Thư Hân để điện thoại xuống, nghiêng đầu nhìn qua thấy Triệu Tiểu Đường đang đứng bên cạnh đạo diễn  Trương Tố Nhân. Nàng nhìn phần bụng dưới hơi nhô ra của Triệu Tiểu Đường liền muốn cười, trước đó không biết ma xui quỷ khiến thế nào Triệu Tiểu Đường lại đưa ra một đề nghị là lại đây đóng vai khách mời phụ nữ mang thai. Sau đó Triệu Tiểu Đường thật sự đã suy nghĩ về chuyện này còn cùng với nàng thảo luận qua, cô thậm chí đối với kỹ xảo của chính mình rất tin tưởng hơn nữa cũng thuận tiện ở gần chăm sóc cho nàng. Ngu Thư Hân nghĩ đến dáng vẻ  nghiêm túc của Tiểu Đường ngồi ở trên sofa cùng mình thảo luận chuyện này liền muốn cười thành tiếng, Tiểu Đường đến diễn kịch? Sợ là muốn khiến người khác kinh hãi mất thôi !

Ngu Thư Hân đương nhiên sẽ không tiếp thu ý nghĩ hoang đường này của Tiểu Đường, chỉ là mỗi khi nghĩ tới tình huống dở khóc dở cười kia nàng liền không khống chế được tủm tỉm cười.

Triệu Tiểu Đường nhìn về phía Ngu Thư Hân liền nhìn thấy nàng mặt mày cong cong ý cười, đôi lông mày cũng nhiễm sắc xuân tươi roi rói, hai mắt to tròn long lanh khiến cô muốn ngắm nhìn mãi. Trương Tố Nhân ở bên cạnh nói rằng: "Triệu tổng bộ phim này cần đại khái khoảng nửa tháng nữa mới hoàn thành."

Hai tháng quay xong một bộ phim không tính rất nhanh cũng không tính rất chậm, bộ phim này hậu kỳ còn phải chỉnh sửa thêm hiệu ứng đặc biệt dự là đến cuối năm mới ra công chiếu. Đương nhiên sẽ không chiếu vào dịp tết dương lịch, nếu không kịp sẽ đẩy lịch tới tháng 3 hoặc tháng 4 như vậy thời gian đủ dài để chỉnh chu bộ phim. Trong quá trình quay phim cả đoàn phim cùng diễn viên vô cùng cố gắng phối hợp để đạt hiệu quả tốt nhất, Trương Tố Nhân còn đùa giỡn nói rằng đây là lần đầu tiên bộ phim do ông ấy chỉ đạo có tài chính và thời gian đầy đủ như vậy. Trước đó những bộ phim điện ảnh của ông ấy hơn một nửa là tài chính không đủ, thiếu hụt khiến ông ấy nhiều lần phải đi vay tiền để đầu tư.

Triệu Tiểu Đường thoáng gật đầu, nửa tháng lúc ấy Thư Hân mang thai cũng gần 8 tháng rồi vừa hay có thể nghỉ ngơi. Cô đối với Trương Tố Nhân nói: "Chậm một chút quay phim cũng không sao, không quan trọng lắm."

Triệu Tiểu Đường chính là sợ Ngu Thư Hân sẽ mệt vì cường độ làm việc tăng.

Trương Tố Nhân khẽ kinh ngạc, đây vẫn là lần đầu tiên có nhà đầu tư nói với ông ta quay phim thư thả ah!? Mấy nhà đầu tư khác chỉ sợ thời gian quay phim càng lâu càng tốn kinh phí gặp mặt là chỉ muốn thúc giục ông ta quay nhanh lên. Vì vậy nhiều bộ phim điện ảnh chưa chỉn chu đã công chiếu dẫn đến khán giả phê bình ném đá rất nhiều, sàng lọc sạn tăng hiệu ứng vẫn là cần có thời gian, Kinh Nghi quả nhiên khác với các nhà đầu tư khác, Triệu tổng quả nhiên có cách nhìn kinh doanh chất lượng a!

Lần đầu tiên Trương đạo diễn hợp tác với Triệu Tiểu Đường trong lòng đã tự nhủ vạch ra rất nhiều câu nịnh nọt nhưng vẫn phải giữ khoảng cách, bây giờ ông ta thiết nghĩ là không nên nói mấy lời đó với tính cách của Triệu tổng sẽ không để vào tai đâu. Trương đạo diễn vui vẻ hòa ái cảm thán : "Dạ, dạ cảm ơn Triệu tổng."

Trương Tố Nhân nói xong quan sát thần thái của Triệu Tiểu Đường thấy cô rất có hứng thú nhìn về phía trước, vội nói: "Triệu tổng muốn theo dõi quá trình quay phim sao? Tôi cho người đem chiếc ghế tới cho cô nha ?"

Triệu Tiểu Đường chuẩn bị hướng về chỗ Ngu Thư Hân bên kia bước tới đã thấy nàng bị Lisa dẫn đi nơi khác không biết là muốn bổ trang hay thay quần áo. Cô quay qua nhìn đạo diễn gật đầu: "Được."

Thấy Tiểu Đường ở bên kia dsnag ngồi trên ghế Thư Hân liền dời tầm mắt đi, Lisa bên cạnh lên tiếng dặn dò: "Trước tiên thay trang phục đã."

Có mấy nhân viên công tác lui tới nhỏ giọng nói: "Triệu tổng đến rồi?"

"Ừ, vừa nhìn thấy."

"Triệu tổng còn nói để Trương đạo diễn quay phim không cần vội vàng, Kinh Nghi quả nhiên khác với các công ty khác!"

Ngu Thư Hân nghe được mấy người  bàn luận to nhỏ không kiềm được trên mặt mang theo ý cười, bên người Lisa liếc nàng một chút nói rằng: "Em đang rất nở mày nở mặt đi."

"Nào có." Ngu Thư Hân ngoài miệng nói không có nhưng trên mặt là biểu tình tự hào vui vẻ, nghe có người khen Triệu Tiểu Đường thoii cũng đã thấy vui sướng hạnh phúc lắm rốio với khen nàng thì còn vui hơn nhiều. Lisa lắc đầu biểu tình chị còn không hiểu em sao : "Đi vào mau."

Ngu Thư Hân sau khi tiến vào phòng thay đồ cấp tốc đổi trang phục mới, rất nhanh Chu Tranh lại giúp nàng trang điểm thêm. Sau đó lại cùng Lisa quản lý đi về phía trường quay, trên đường đi Thư Hân khẽ gọi cô một tiếng :" Chị Lisa"

Lisa nghiêng đầu nhìn qua: "Hả?"

Ngu Thư Hân nói: "Chị lúc nào rảnh rỗi? Em có một số việc muốn cùng chị nói."

Lisa nhìn đồng hồ đeo tay: "Buổi tối đi, chờ buổi tối ăn cơm tối xong lại nói."

Ngu Thư Hân gật đầu đồng ý, sau đó nàng bị trợ lý kêu lên đóng phim.

Triệu Tiểu Đường rất thích xem Ngu Thư Hân đóng phim, ở dưới ống kính Ngu Thư Hân trong nháy mắt liền có thể trở lên khác lạ nhập tâm vào nhân vật. Cô trước đó đã xem qua cảnh quay của Ngu Thư Hân trong bộ phim  【 Nhất Mộng Bán Sinh Trường 】, sau đó bận rộn công việc khi nào có thời gian rảnh lại tới nhìn Ngu Thư Hân tổng cộng được hai lần. Tiểu Đường phát hiện Thư Hân có thể hóa thân thành hai nhân vật hoàn toàn khác nhau một cách rất tự nhiên. Trước đó nàng có vai Vương Điềm để lại ấn tượng trong lòng khán giả, sau đó đến bộ phim thứ hai diễn vai tiên khí lại là một bộ mặt khác. Đến bây giờ diễn vai một người phụ nữ mang thai khiến người ta chán ghét diễn rất tốt, qua mỗi nhân vật mỗi tính cách khác nhau không chút trùng lặp, khiến người xem có cảm giác có một người như vậy ở ngoài đời thực. Triệu Tiểu Đường lăn lộn trong vòng tròn này mấy năm, ánh mắt chọn kịch bản của cô không ai dám xem thường, bản thân cô cũng tin tưởng chính mình sẽ không nhìn sai người. Lisa nói rất đúng, ông trời xưa nay đều không phải công bằng mà Ngu Thư Hân chính là yêu chuộng điều này.

Triệu Tiểu Đường chăm chú quan sát phía trường quay, bên cạnh nhân viên bận rộn tới lui tình cờ có người bưng trà dâng nước, nét mặt cô như cũ nhàn nhạt nghiêm túc. Chỉ gật đầu hoặc lắc đầu biểu thị cho nhân viên biết mà bọn họ lại không dám dừng bên cạnh cô quá lâu thấy cô không có yêu cầu gì khác là vội rời đi làm việc ngay.

Cách đó không xa một phân cảnh diễn đã kết thúc, Ngu Thư Hân đi tới cùng Du Khinh Chu phối hợp có thể nói là hoàn mỹ, hai người đối diễn mấy phân cảnh bình thường diễn hai lần liền qua. Ngược lại cảnh quay nào có thêm diễn viên quần chúng lại có chút khó khăn, sau khi nghe được một tiếng OK từ đạo diễn Ngu Thư Hân rời khỏi ống kính đi xuống. Ánh mắt của Thư Hân rơi vào trên người Triệu Tiểu Đường cách đó không xa, cô cũng vừa vặn cùng nàng chạm mặt bốn mắt nhìn nhau. Ngu Thư Hân bất giác mím môi cười, một mặt ngọt ngào ái ngại, gương mặt nhạt nhẽo hay cau có của Tiểu Đường cũng dịu đi, ánh mắt ôn nhu đầy ý cười. Khoảng cách của hai người càng ngày càng gần, mắt thấy Ngu Thư Hân sắp lại đây Triệu Tiểu Đường lấy một chai nước mở nắp sẵn chuẩn bị chờ nàng lại đây sẽ đưa cho nàng. Ngu Thư Hân nhìn thấy động tác nhỏ của Tiểu Đường đáy lòng hiện ra sự hạnh phúc, vẫn còn chưa uống nước trong lòng đã ngọt như mật ong rồi, nàng mới vừa mở miệng định gọi cô: "Triệu..... "

"Thư Hân." Một giọng nói của nam nhân đột ngột truyền đến cắt đứt lời Thư Hân, Lộ Dần trên gương mặt thanh tú có chút đỏ, trên tay anh ta mang theo đồ uống lạnh cười híp mắt nói: "Trời nóng có muốn uống chút nước lạnh hay không ?"

Triệu Tiểu Đường nắm chặt chai nước trong tay chậm rãi thu về, cô có chút không cao hứng cau mày.

Cô sai rồi, cô trước đây làm sao sẽ cảm thấy chỉ có Hồ Ba là người không có có nhãn lực đâu? Nơi này rõ ràng còn có người mù nữa!EM CÓ TÌNH TÔI CÓ Ý - ĐẠI NGU HẢI ĐƯỜNG - Chương 121: Người Mù

Quảng cáo
Trước /121 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Bạo Quân Lưu Chương

Copyright © 2022 - MTruyện.net