Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Thùy Chi về lại nhà của Gia Kiệt. Đi vào phòng của Vương Khang, nhìn đứa con bé bỏng đang ngủ trong nôi cô ôm lấy con trai mà khóc to, không biết cuộc đời sẽ đi về đâu. Vì sao không để quá khứ trôi đi tất cả, vì sao cha của Vương Khang lại tìm đến. Vì sao cô lại gặp lại người đàn ông đại ác ma kia.
* * *
Những ngày sau đó, Luân Thành không còn xuất hiện trong cuộc sống của Thùy Chi nữa. Thùy Chi càng lúc càng cảm thấy bất an, lo sợ một ngày nào đó anh ta sẽ bắt Vương Khang đi. Thùy Chi không muốn gây thêm nhiều phiền toái cho Gia Kiệt nên chọn cách im lặng, nhìn Gia Kiệt hằng đêm ngồi trong phòng làm việc, nét mặt u sầu. Thùy Chi biết, nếu cô tiếp tục trốn trong căn biệt thự này thì người trả giá chính là Gia Kiệt.
Thùy Chi mang một ly sữa vào phòng làm việc của Gia Kiệt, cô đặt ly sữa trên bàn rồi ngồi đối diện anh mà hỏi:
- Dạo này công việc anh thế nào?
- Không suôn sẻ lắm, hôm nay em lại quan tâm đến công việc của anh? - Gia Kiệt bâng quơ hỏi lại, trước giờ Thùy Chi chưa từng hỏi qua.
- Dạo này em thấy anh hay thức khuya trong phòng làm việc, công ty xảy ra chuyện gì sao? - Thùy Chi hỏi tiếp.
- Ngọc Nhi, anh có việc muốn xin lỗi em. - Gia Kiệt không trả lời câu hỏi của cô, đứng lên đi về phía cô nắm lấy đôi tay.
- Xin lỗi về việc gì? - Thùy Chi thắc mắc.
- Hôn lễ của chúng ta, có lẽ phải dời lại. Hiện nay công ty của Phạm gia đang gặp phải rắc rối. - Gia Kiệt rầu rĩ nói.
- Hôn lễ không quan trọng, quan trọng là chúng ta quan tâm lẫn nhau. - Thùy Chi cười đáp.
- Ngọc Nhi, nếu một ngày anh mất hết tất cả. Em liệu còn muốn kết hôn với anh. - Gia Kiệt hỏi.
- Gia Kiệt, khi em gặp khó khăn anh luôn giúp đỡ em, em biết ơn anh vô cùng và dù anh có là một kẻ nghèo hèn thì anh vẫn là một Gia Kiệt tốt bụng và vô cùng cao cả. Anh có thể nói với em, công ty anh đang gặp phải chuyện gì hay không?
- Công ty của gia đình anh hiện đang gặp phải một rắc rối lớn, nếu không giải quyết có thể dẫn đến phá sản mất hết tất cả.
- Nghiêm trọng như vậy? - Thùy Chi kinh ngạc.
- Đúng vậy, hiện tại bên anh chuẩn bị cho ra sản phẩm mới nên rất cần vốn từ bên ngoài. Bỗng dưng các nhà đầu từ trước đây hàng loạt rút vốn lại với lí do sản phẩm mới không đúng thị hiếu. Dù có cho người thuyết phục bọn họ nhưng họ luôn bác bỏ tất cả.
Thùy Chi sợ hãi im lặng, không ngờ Trần Luân Thành nói được làm được, anh ta chắc hẳn vì cô không trả lởi nên đã bắt đầu hành động.
- Bởi vậy, công ty điện tử Phạm gia hiện đang nằm bất động chờ chết nếu như không có nguồn tài trợ. - Gia Kiệt rầu rĩ nói.
- Gia Kiệt, đừng quá lo lắng rồi sẽ có cách mà. - Thùy Chi an ủi anh.
- Ngọc Nhi, cảm ơn em. Anh sẽ làm hết sức vì chúng ta. - Gia Kiệt nhìn cô nói.
- Tối rồi, em quay về phòng đây. Anh cũng mau chóng nghĩ ngơi, đang trong lúc khó khăn này, anh không được để mình mệt mỏi.
- Ngọc Nhi, hôm nay để Vương Khang cho người làm ngủ cùng được không? - Gia Kiệt nắm lấy tay Thùy Chi nhìn sâu vào đôi mắt cô. Đôi môi anh từ từ lại gần Thùy Chi hơn.
Thùy Chi cảm thấy bối rối với hành động của Gia Kiệt. Hiên tại là anh đang muốn hôn cô sao, hoặc là những chuyện còn nhiều hơn thế. Thùy Chi thật sự chưa sẵn sàng đón nhận anh, hoặc tình cảm đối với anh chưa đủ lớn để đón nhận Gia Kiệt.
Gia Kiệt đặt đôi môi mình lên đôi môi Thùy Chi, anh hôn một cách nhẹ nhàng quyến luyến. Gia Kiệt ôm lấy bế Thùy Chi lên đi qua phòng ngủ, môi vẫn không rời. Thùy Chi nhắm mắt lại, muốn đón nhận nụ hôn của Gia Kiệt. Nhưng khi nhắm mắt hình ảnh của Luân Thành hiện lên, nụ hôn bá đạo của anh tại khu resort khiến cô giật mình. Thùy Chi mở mắt ra đã thấy Gia Kiệt đặt cô trên giường lớn của anh.
- Gia Kiệt, dừng lại. - Thùy Chi nói khi đôi môi Gia Kiệt từ từ đi xuống phía cổ.
- Ngọc Nhi, em không yêu anh sao? - Gia Kiệt chìm sâu vào men tình ái.
- Anh mau dừng lại, em chưa sẵn sàng. - Thùy Chi đẩy anh ra, kéo chiếc mền mỏng che thân thể.
- Vì sao? Anh đã đợi em hai năm, đến hôm nay khi chúng ta chuẩn bị kết hôn thì anh muốn gần gũi em hơn mà thôi. - Gia Kiệt bất ngờ với thái độ của Thùy Chi.
- Em.. em xin lỗi, hãy đợi đến lúc chúng ta thật sự kết hôn, được không? - Thùy Chi cúi đầu, anh nói không sai. Cô cũng không phải là con gái mới lớn anh cũng là một người đàn ông mạnh khỏe, hai người ở chung một nhà hơn hai năm qua anh đã phải kiềm chế như thế nào chỉ vì tôn trọng cô.
- Được rồi, đừng suy nghĩ nhiều nữa. Hôm nay, anh sẽ chỉ ôm em ngủ. Được không? - Gia Kiệt không muốn Thùy Chi nghĩ mình đến với cô chỉ vì thể xác.
Thùy Chi khẽ gật đầu, ít nhất một chút ngọt ngào cô phải cho anh. Nếu ngay cả một cái ôm cũng từ chối thì như vậy Gia Kiệt sẽ buồn lòng biết bao. Gia Kiệt ôm cô vào lòng, cả hai cùng nhau nằm trên chiếc giường rộng trải dài bao nhiêu suy nghĩ khác nhau.