Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Thùy Chi quay về biệt thự họ Phạm, trong đầu đang có rất nhiều chuyện phải suy nghĩ. Nhìn đứa trẻ trông nôi cũng đang nhìn mình, Vương Khang đưa bàn tay nhỏ bé lên gương mặt Thùy Chi, bàn tay nhỏ bé chạm vào giọt nước mắt trên bờ mi của người mẹ, đứa trẻ không hiểu chuyện ngây thơ đùa giỡn.
Tiếng xe của Gia Kiệt đang đi vào bên trong biệt thự, Thùy Chi luống cuống, cô không biết phải đối diện như thế nào với anh đây. Đến với anh mặc dù đã có một đứa con, nhưng đó chỉ là chuyện trước kia và anh chấp nhận. Nhưng hôm nay điểu tác tệ lại xảy đến với cô, cũng tại bản thân mình tự đến dâng vào miệng sói cô cũng chỉ biết tự trách bản thân mình ngu ngốc.
Gia Kiệt vào nhà thì nhanh chóng đi tìm Thùy Chi. Khi thấy Thùy Chi đang trong phòng Vương Khang liền vui vẻ đi vào.
- Ngọc Nhi, hôm nay anh cảm thấy rất vui. Chúng ta cùng nhau ra ngoài ăn mừng đi. - Gia Kiệt ôm lấy Thùy Chi từ phía sau mà nói.
- Có chuyện gì mà anh vui như vậy? - Thùy Chi ái ngại đẩy anh ra, quay lại nhìn Gia Kiệt hỏi.
- Công ty được cứu rồi. - Gia Kiệt nhìn Thùy Chi cười nói.
- Đêm qua còn rất sầu não, là ai đã giúp công ty anh. - Thùy Chi vờ hỏi, cô cũng đoán được phần nào.
- Chính là Trần tổng, buổi trưa anh ấy đã gọi cho anh và nói rằng có chút quan tâm đến sản phẩm của công ty anh, muốn trực tiếp gặp để bàn bạc. - Gia Kiệt kể.
Thùy Chi hơi bàng hoàng, trưa nay anh ta gọi cho Gia Kiệt sao. Nghĩa là sau khi cưỡng ép cô, anh ta gọi cho Gia Kiệt giúp đỡ công ty Phạm gia. Thùy Chi tức giận, Trần Luân Thành lại xem cô như một món hàng mà trao đổi sao.
- Em sao vậy, có chuyện gì không vui sao? - Gia Kiệt thấy nét mặt khó coi của Thùy Chi liền hỏi.
- Em không sao, chúc mừng anh. - Thùy Chi lấy lại bình tĩnh cười đáp,
- Ngọc Nhi, giải quyết xong chuyện lần này. Chúng ta sẽ tổ chức hôn lễ. - Gia Kiệt nắm lấy hai bàn tay Thùy Chi mà nói.
Thùy Chi nghe xong câu nói của Gia Kiệt, giả như trước đây thì cô cũng vui vẻ đồng ý. Nhưng sau khi xảy ra những chuyện với Luân Thành như vậy, liệu cô còn xứng đáng với Gia Kiệt, nếu như Gia Kiệt biết sự thật này, anh sẽ đau lòng biết mấy.
Thùy Chi không biết trả lời thế nào, nhìn ánh mắt đầy hy vọng của Gia Kiệt mà khẽ gật đầu.
Những ngày sau đó, sản phẩm của công ty điện tử Phạm gia cũng nhờ sự giúp đỡ của RoYal mà tung ra thị trường một cách thành công. Chuyện của Luân Thành và Mỹ Hòa hiện giờ là tin tức nóng nhất của các báo tài chính về người nổi tiếng. Hình ảnh hai người đi cùng nhau tràn ngập trên các mặt báo, Luân Thành không lên tiếng về chuyện này, Mỹ Hòa thì rất phấn khởi.
Thùy Chi cầm tờ báo trên tay, đọc xong tin tức của Luân Thành liền cảm thấy trong lòng một chút không vui. Cảm giác này rất là quen thuộc, giống như bị ai lấy đi thứ gì quan trọng. Thùy Chi liếc nhìn hình ảnh hai người ngồi trong một nhà hàng lộng lẫy cùng nhau ăn tối, tim Thùy Chi bỗn dưng đập mạnh hơn. Cô tự mình mắng chửi bản thân vì sao phải phản ứng trước chuyện nam nữ của anh ta.
Thùy Chi đang ngồi thì Gia Kiệt gọi điện nói rằng tối nay sẽ không về nhà dùng cơm, sản phẩm của công ty tung ra thị trường thành công nên anh cùng các đồng nghiệp đi ăn mừng. Thùy Chi cũng vui mừng cho Gia Kiệt, nghĩ đến chuyện Gia Kiệt nói, khi nào xong chuyện lần này sẽ làm hôn lễ với cô. Nói tới chuyện hôn lễ, cô nhớ tới nét mặt của Luân Thành khi ở khu resort, trong ánh mắt anh ta có một nỗi buồn.
Sau khi dỗ Vương Khang ngủ, Thùy Chi ngồi xem tin tức rồi chuyển sang xem phim trong phòng khách đợi Gia Kiệt đi ăn mừng cùng đồng nghiệp trở về. Cô nhìn lên đồng hồ đã gần 12h mà anh vẫn chưa về, có lẽ do quá vui nên quên mất thời gian sao. Cũng đúng, vì chuyện lần này một chút là Phạm gia phá sản, nay lại lấy lại uy thế trên thị trường thì còn gì vui hơn.
Chương trình tivi không còn gì để xem cả, Thùy Chi buồn chán tắt đi. Cô đi vào trong phòng làm việc của Gia Kiệt mà tìm một cuốn sách nào đó để đọc giết thời gian mà đợi Gia Kiệt về. Cô đi một vòng đều là những sách về kinh tế, Thùy Chi với tay lấy một quyển sách trên cao liền nhìn thấy một chiếc hộp lớn đặt phía sau những hàng sách dày. Thùy Chi tò mò mang chiếc hộp xuống xem, bên trong là hình Gia Kiệt cùng một cô gái quen mặt. Họ có rất nhiều hình đi nhiều nơi khác nhau, có lẽ là bạn gái cũ của anh, bên trong cũng có rất nhiều bức thư của hai người. Thùy Chi không xem thư của họ, chỉ chăm chăm nhìn vào cô gái này, liền nhận ra chính là cô gái ở khách sạn lần trước cũng chính là người mà cô mới nhìn thấy trên báo với Luân Thành vừa rồi.
Đang xem hình thì điện thoại Thùy Chi phát ra tín hiệu tin nhắn: - Ngọc Nhi, anh say quá. Em đến khách sạn RITA phòng 704 đón anh.
Đọc được tin nhắn kia, Thùy Chi nhanh chóng xếp hình lại bỏ vào bên trong chiếc hộp, đặt về vị trí cũ nhanh chóng đón taxi đến nơi Gia Kiệt nhắn mà đưa anh về.
Thùy Chi bước vào bên trong cửa khách sạn, một cô gái xinh xắn bước đến nói: - Cô là Ngọc Nhi tiểu thư?
- Đúng vậy, tôi đến phòng 704 đón Phạm thiếu gia.
- Vâng, đây là chìa khóa phòng. Phạm thiếu gia căn dặn cô đến cứ mở cửa đi vào bên trong. - Cô gái mỉm cười nói.
- Cảm ơn. - Thùy Chi nhận lấy chìa khóa phòng, nhanh chóng tới thang máy đi lên tầng 7.
Đi đến trước cửa phòng 704. Thùy Chi từ từ mở khóa phòng bước vào. Vừa bước vào bên trong, cô nhìn thấy quần áo của cả nam và nữ trên sàn nhà lung tung. Thùy Chi cảm thấy khó hiểu liền đi thẳng vào bên trong phòng ngủ liền thấy cảnh tượng không nên thấy. Một đôi nam nữ trên người không còn gì che thân mà quấn lấy nhau, đó chính là Mỹ Hòa- cô gái Thùy Chi vừa thấy trong hình cùng Gia Kiệt trên giường.
Thùy Chi cứng đơ người trong giây lát, sau đó cô nhanh chóng rời khỏi căn phòng đó. Trong lòng có chút bi thương.
Cô bước vào bên trong thang máy, cắm đầu đi như chạy nên không để ý bên trong thang máy đang có người.
- Vì sao em lại có mặt ở đây giờ này. - Luân Thành lên tiếng.
Thùy Chi giật nảy mình, nhìn về phía Luân Thành: - Anh.. vì sao anh có mặt ở đây? - Thùy Chi bấn loạn.
- Đây là khách sạn tôi đang ở. - Luân Thành nhíu mày.
- Tôi.. tôi.. tôi.. - Thùy Chi không biết trả lời thế nào về chuyện vì sao nữa đêm lại ở khách sạn một mình. - Tôi vì sao ở đây là chuyện của tôi.
- Đã lỡ đến rồi, tôi mời em một ly. - Cửa thang máy mở ra, Luân Thành cầm tay Thùy Chi kéo đi.
Luân Thành gọi một chai rượu ra, rót vào ly Thùy Chi rồi rót vào ly mình. Nâng ly cụng vào ly cô, không nói gì đưa lên môi nhấp nhẹ. Thùy Chi cũng cầm ly rượu trên tay, nhớ đến cảnh của hai người kia khi nãy, uống cạn ly.
- Anh nói xem, đàn ông các người ai ai cũng đều ham muốn thể xác phụ nữ. - Thùy Chi ngấm men rượu bắt đầu nói.
Luân Thành mỉm cười: - Giữa đàn ông và đàn bà, đều bình đẳng cả. Ngay cả bản thân phụ nữ cũng ham muốn thể xác đàn ông.
- Lật ngôn, chính đàn ông các người là đồ đểu giả cả. - Thùy Chi cầm lấy chai rượu tự rót vào ly mình mà uống.
- Không nên uống thêm, em sẽ mất bình tĩnh, đến lúc đó em ham muốn thể xác đàn ông thì tôi cũng không chịu trách nhiệm. - Luân Thành ngăn ly trên tay Thùy Chi lại.
- Trần Luân Thành, nhìn anh là tôi buồn nôn rồi, vì sao anh lại xuất hiện làm gì. Vì sao lại cứ ép tôi làm chuyện có lỗi với Gia Kiệt. - Thùy Chi uống thêm một ly. - Còn Gia Kiệt, vì sao lại lừa dối tôi. Anh ấy nói muốn cùng tôi kết hôn đó, vậy mà hiện tại đang ân ái cùng người phụ nữ khác lại chính là người yêu cũ. - Thùy Chi lại rót thêm một ly, cô không muốn anh biết Mỹ Hòa đã có lỗi với anh nên cô giấu nhẹm đi.
- Hôm nay tưởu lượng em cao như vậy, tôi uống cùng em. - Luân Thành nâng ly, cụng vào ly Thùy Chi rồi uống.
Đến hết ly thứ ba thì Thùy Chi cũng gục xuống bàn, trên khoé mắt vẫn còn giọt nước mắt. Không ai hiểu rằng điều gì làm Thùy Chi phải khóc, cô rơi lệ vì quá mệt mỏi trong suy nghĩ, cô cũng có tư cách gì mà trách Gia Kiệt trong khi bản thân cô cũng bị Luân Thành cưỡng ép.
Luân Thành bế Thùy Chi về phòng mình, đặt cô lên giường đắp chăn cho cô. Sau đó một mình đi về phía cửa kính nhìn ra ngoài, ánh đèn soi sáng lấp lánh.
- Thùy Chi, xin lỗi vì đã làm em đau lòng như vậy. Chỉ vì anh không thể mất em.