Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Thùy Chi thu xếp hành lý, một mình ẵm Vương Khang ra khỏi biệt thự nhà họ Phạm.
- Gia Kiệt, em đã nói em sẽ ở lại đến khi nào anh còn cần em. Hôm nay có lẽ anh không cần loại người như em nữa rồi, em phải đi thôi. Cảm ơn thời gian qua đã cưu mang mẹ con em. Em mãi mãi mang ơn anh. - Một tờ giấy được đặt lên bàn làm việc của Gia Kiệt.
Thùy Chi một mình bế Vương Khang lên xe bỏ đi.
Điều này Luân Thành không lường trước được, lại một lần nữa cô bỏ đi vì quá đau lòng.
Gia Kiệt khi quay về nhỉn thấy dòng cuối cùng Thùy Chi để lại, mới như tỉnh lại một cơn mê nhanh chóng đuổi theo tìm kiếm trong vô vọng.
Từ khi mất đi kí ức cũ, Thùy Chi chỉ sống tại nơi này, ở tại biệt thự của Gia Kiệt nên hiện tại cô không biết phải đi về đâu. Cô chỉ muốn trốn tránh hiện tại quá mệt mõi.
- Ba ba. - Vương Khang bập bẽ nói.
Thùy Chi đặt Vương Khang vào bên trong chiếc xe đẩy, nhẹ nhàng đẩy đứa con trai mà cô yêu thương đi về phía trước. Mặc kệ phía trước có bao nhiêu chong gai cô vẫn chấp nhận miễn rằng mẹ con cô được sống cùng nhau.
Một tên đàn em bước vào phòng 1007, khách sạn RITA.
- Thiếu gia, lần này anh sai rồi. – Hắn lắc đầu nói.
- Vậy cậu nói tôi phải làm gì đây, ngồi nhìn Thùy Chi kết hôn cùng người khác sao? - Luân Thành giận dữ nói.
- Nhưng cách của anh làm đã khiến phu nhân chỉ thêm đau lòng. – Hắn lại nói.
- Ít nhất Thùy Chi cũng không kết hôn với Gia Kiệt. - Luân Thành nén tức giận, lòng tự ái dâng trào
- Chuyện này không đem lại kết quả tốt, hiện tại phu nhân mất tích, nếu có tìm được cô ấy thì nhìn thiếu gia cũng toàn hận ý.
- Cậu nhanh chóng tìm cô ấy, chắc chắn cô ấy không đi được xa đâu.
- Người của chúng ta đang tìm kiếm, thiếu gia yên tâm. - Hắn đi ra khỏi khách sạn liền lắc đầu, một lần nữa thiếu gia lại mất đi một cơ hội.
Bên phía Gia Kiệt cũng cho đàn em tìm kiếm.
- Thiếu gia, cô gái của cậu xem như bốc hơi rồi. Tôi chắc chắn cô ấy không còn ở nơi này. – một tên đàn em lắc đầu, từng ngóc ngách người của anh đều tìm đến.
- Sau khi bị mất trí nhớ, cô ấy đều ở nơi này thì liệu cô ấy sẽ đi đâu được chứ. - Gia Kiệt lo lắng nói.
- Điều này.. tôi làm sao biết được, dính đến phụ nữ thật là rắc rối. – tên đàn em lại thờ dài.
Mọi tìm kiếm lại đi vào ngỏ cụt, cô gái nhỏ lại một lần nữa biến mất.
* * *
Ba năm sau.
RoYal hiện tại vươn xa ra thế giới, Luân Thành trở thành người đàn ông quyền lực bật nhất trong giới tài chính kinh tế. Mọi tin tức về Luân Thành đều trở thành đề tài nóng hổi trên các mặt báo, người đàn ông vàng này vẫn chưa quyết định kết hôn mặc dù có khá nhiều gia đình danh giá khác ngỏ ý muốn giới thiệu con gái họ thì Luân Thành đều tìm cớ từ chối bằng cô gái tên Mỹ Hòa.
Luân Thành và Mỹ Hòa cũng không phải là yêu đương hẹn hò gì, những tin tức mà báo chí đưa về hai người đều do bên Luân Thành tự tung tin ra ngoài
Tất nhiên Mỹ Hòa cũng ư mê trong những tin đồn kia, Luân Thành chưa một lời giải thích lại tin tức giữa hai người.
Luân Thành hẹn Mỹ Hòa tại một quán ăn sang trọng bật nhất thành phố, sau đó tung tin cho phóng viên biết.
- Luân Thành, chúng ta đã qua lại ba năm rồi. Phải chăng anh nên tính đến chuyện xa hơn. - Mỹ Hòa nắm tình hình, nếu như cô kết hôn cùng Luân Thành thì tất cả mọi thứ đều không phải lo lắng nữa.
- Hình như tiểu thư Mỹ Hòa hiểu nhầm điều gì đó, tôi và cô đã qua lại với nhau sao? - Luân Thành cắt một miếng thịt phía dưới đĩa mà nói.
- Ý anh là sao? Không phải ba năm qua chúng ta hẹn hò sao, báo chí cũng đưa tin chúng ta là đang quan hệ yêu đương, anh cũng không phản đối. - Mỹ Hòa nói to.
- Nếu như báo chí nói tôi hẹn hò với ai, yêu đương với ai, tôi đều phải ra mặt giải thích sao? Tôi không có thời gian cho những việc đó. - Luân Thành lạnh lùng đáp, vẫn chú tâm vào bữa ăn của mình.
- Vậy vì sao anh hẹn tôi đến đây. - Mỹ Hòa tức giận.
- Vì hôm nay, tôi sẽ làm theo ý tiểu thư. Tôi sẽ nói rõ với báo chí mối quan hệ của chúng ta. - Luân Thành bỏ dao nĩa xuống, nhìn Mỹ Hòa nói.
- Anh.. - Mỹ Hòa chưa kịp nói dứt câu thì bên ngoài phóng viên đã nhanh chóng kéo đến.
Luân Thành đứng lên, đi ra phía phóng viên đứng bên ngoài. Anh ra vẻ ngạc nhiên nhìn bọn họ.
- Trần tổng, anh và tiểu thư Mỹ Hòa đã qua lại ba năm nay, hai người có dự định về việc kết hôn?
- Tôi chưa bao giờ nói tôi và cô ấy có quan hệ yêu đương.
Cả đám người nhốn nháo, một người hỏi tiếp: - Nếu không phải hẹn hò, vì sao trước đây anh không phủ nhận?
- Tôi vì sao phải để ý những điều báo chí nói.
- Vậy anh và Mỹ Hòa tiểu thư có quan hệ gì.
- Tôi và Mỹ Hòa có làm ăn chung nên có một chút quen biết.
- Vậy hiện tại anh đã có bạn gái hay chưa?
- Tôi đã có con rồi, còn vợ thì hiện tại vẫn đang tìm kiếm cô ấy. - Luân Thành trả lời xong liền nhanh chóng bỏ đi.
Mỹ Hòa ngồi im bên trong nhà hàng không dám bước ra ngoài, đợi đến khi nào phóng viên về bớt thì cô mới trốn về.