Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Em Không Ngoan
  3. Chương 25: Chương 25:
Trước /139 Sau

Em Không Ngoan

Chương 25: Chương 25:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

[ Những người thừa kế dũng cảm ] là một dự án của CCTV, được nhà nước hỗ trợ, và do đạo diễn Giang Vân Sầu đích thân chỉ đạo và quay phim, vừa công bố đã thu hút được rất nhiều sự chú ý.

 

Ban đầu vốn cho là dựa theo quy cách này, thì hẳn là một tiết mục hỏi thăm đứng đắn và khô khan.

 

Nhưng không ngờ vào tay đạo diễn Giang, ông ta đã thay đổi khuôn mẫu truyền thống, hoàn toàn phù hợp với thẩm mỹ của cộng đồng, theo sát các trào lưu giới trẻ. 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 

Từ một cuộc trò chuyện mặt đối mặt trong phòng, đã biến thành chương trình truyền hình thực tế đầy thử thách.

 

Từ khi công bố các khách mời cố định thì người hâm mộ đã rất mong đợi.

 

Chủ yếu là...

 

Những vị khách mời này không chỉ có IQ cao, giá trị nhan sắc và dáng người cũng không thấp, nhất là anh lớn trong giới y học là Thương Dư Mặc, vừa mới xuất hiện đã lên hot search.

 

Tổ tiết mục rèn sắt khi còn nóng, liên hệ với trợ lý Lục Nghiêu của anh Thương, đăng ký xác thực trên Weibo.

 

Ngay trong đêm công bố Weibo đã đạt được 1 triệu lượt theo dõi.

 

Vào ngày ghi hình chính thức của số đầu tiên, Weibo tích xanh của Thương Dư Mặc đã phá 5 triệu lượt theo dõi và vẫn đang tăng liên tục.

 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Chủ đề của buổi ghi hình đầu tiên là "Thể lực".

 

Bài kiểm tra thể lực của các ông lớn hoàn toàn đánh trúng vào kỳ vọng của fan hâm mộ.

 

Nếu đã là một ông lớn thì trí thông minh phải siêu cao, mặc dù fan hâm mộ ngạc nhiên nhưng sau đó sẽ cảm thấy bình thường. Dù sao thì cũng là nhân vật đứng đầu trong ngành, nếu trí thông minh của họ cũng giống như những người dân bình thường thì mới là lạ đấy.

 

Nhưng mà...

 

Nếu như là những người ưu tú, nghiêm túc chững chạc hàng đầu trong ngành thì cảnh sau khi vận động là điều đáng để suy ngẫm đấy.

 

Nhóm fan hâm mộ rất thích xem kiểu tương phản giữa nhã nhặn và bại hoại này.

 

Thương Dư Mặc đến nơi ghi hình, nhìn thấy một bãi biển tư nhân rộng mênh mông, vẻ mặt vẫn cực kỳ bình tĩnh, quét mắt nhìn ô che nắng cách đó không xa, thản nhiên đi tới.

 

Anh nằm xuống chiếc ghế trên bờ biển, khuôn mặt đẹp như tranh vẽ lộ ra vẻ lười biếng mỏi mệt, khẽ nhắm mắt lại như đang nghỉ ngơi.

 

Không hề căng thẳng khi sắp phải đối mặt với "thử thách chưa biết tên".

 

So với những vị khách mời đã đến và đang hỏi thăm nhân viên công tác về nội dung phải quay hôm nay, thì anh bình tĩnh như thế đã biết kịch bản từ trước.

 

Tùng Diên, nghệ thuật gia đứng đầu toàn quốc về điêu khắc quen biết Thương Dư Mặc.

 

Ba của anh ta được Thương Dư Mặc cứu về từ bàn tay tử thần, lúc này anh ta chủ động tới chào anh: "Bác sĩ Thương, lâu rồi không gặp."

 

Thương Dư Mặc hờ hững nhấc mắt lên, trầm tĩnh nói: "Anh Tùng, chào buổi chiều."

 

Tùng Diên vốn muốn kết bạn với Thương Dư Mặc, nhưng không tìm được cơ hội.

 

Lần này cuối cùng cũng có cơ hội, khuôn mặt anh tuấn mang theo chút háo hức: "Anh cảm thấy tiết mục hôm nay là gì?"

 

"Nghe nói là thử thách thể lực, làm khó cho nhóm trạch nam chúng ta rồi."

 

Anh ta thấy Thương Dư Mặc mặc áo phông trắng rộng thùng thình và quần dài, trông có vẻ hơi gầy, cho rằng vị bác sĩ chuyên làm nghiên cứu này chắc chắn sẽ không vận động nhiều.

 

Lúc này dường như đã thấy được đồng loại.

 

Không thể mất mặt một mình trong lần ghi hình này được!

 

Sao Thương Dư Mặc lại không đoán được ý nghĩ của anh ta chứ, môi mỏng hé mở, ậm ừ như không có chuyện gì.

 

Lúc này, nhân viên công tác và khách mời khác cùng nhau đi đến nơi này.

 

Hầu hết đều là những người mà Thương Dư Mặc đã gặp trong Bạch Hội Quán lần trước. Có 5 người của 5 ngành nghề khác nhau: luật sư nổi tiếng trong giới luật Cố Uyên An, nhà công nghệ mới nổi trong giới kinh doanh Sở Phong Niên, giáo sư trẻ tuổi nhất trong ngành giáo dục Chu Lộ Ngạn, cộng thêm nghệ thuật gia Tùng Diên và Thương Dư Mặc của giới y học.

 

Giang Vân Sầu đập clapper board cho có cảm giác nghi thức: "Khởi động máy!"

 

"Lời đầu tiên, hoan nghênh các vị khách quý."

 

Bốp bốp bốp.

 

Tiếng vỗ tay nhiệt liệt của các nhân viên vang lên.

 

Nhưng phần lớn đều hướng về Thương Dư Mặc.

 

Nhất là những nhân viên nữ, nếu như không phải còn đạo đức nghề nghiệp, các cô đã vọt tới hàng đầu tiên để xem rồi.

 

Đây chính là tiên giáng trần cứu vớt chúng sinh trong truyền thuyết đó!

 

Nhất là đôi bàn tay thần tiên kia kìa, ai cũng muốn nắm lấy để dính chút tiên khí hết á.

 

Nhưng mà, có người vô tình liếc thấy chiếc nhẫn trên ngón áp út tay trái của anh.

 

Các nhân viên làm việc xì xào bàn tán: "Tay thần đang đeo nhẫn cưới ư?"

 

"Chắc không phải đâu, có lẽ chỉ đeo cho đẹp thôi."

 

"Đúng rồi đấy, nhân vật thần tiên cỡ này cô gái nào xứng được chứ."

 

"..."

 

Mà họ lại không dám tưởng tượng, người đàn ông cho người ta cảm giác lạnh lùng như tiên khi vừa đối mặt giống như Thương Dư Mặc, lại là kiểu nhân vật đeo nhẫn cưới vào ngón áp út để thể hiện tình cảm của mình.

 

Ngay lúc này.

 

Đạo diễn công bố chủ đề ngày hôm nay: Thử thách lướt sóng.

 

Khách mời lướt trên biển bằng ván lướt sóng, nhặt những hạt màu sắc rơi xuống từ máy bay không người lái bằng tay không, ai thu thập đủ 7 màu trước thì sẽ hoàn thành thử thách.

 

Nhóm khách mời nhìn nước biển dữ dội, cuối cùng cũng hiểu vì sao phải chọn nơi này.

 

Lúc này, các nhân viên ôm một đống vát lướt sóng đi đến.

 

Đạo diễn Giang cực kỳ hào phóng: "Có thể chọn tùy thích!"

 

Nhóm khách mời nhìn nhau: "..."

 

Trò chơi như lướt sóng, bọn họ đều là dân nghiệp dư, đừng nói đến chuyện nhặt hạt ngọc nhỏ, họ có thể đứng được trên tấm ván là may lắm rồi.

 

Đạo diễn Giang cười cười, không biết làm thế nào cho phải.

 

Ông ta nghĩ ngợi rất lâu mới nghĩ ra môn thể thao không được ưa chuộng trong nước này.

 

Đạo diễn Giang an ủi: "Không làm được cũng không sao, chúng ta có huấn luyện viên chuyên nghiệp lẫn nhân viên cứu hộ mà, yên tâm đi."

 

Lúc này...

 

Thương Dư Mặc thản nhiên đi về phía ván lướt sóng, chọn ngẫu nhiên một cái.

 

Nhân viên công tác nhỏ giọng nói: "Thương Thần, cái này khó lắm, không phù hợp với người mới đâu."

 

Thương Dư Mặc rất bình tĩnh, chống tấm ván trên bờ cát, lười biếng rũ mắt: "Dùng cái này đi."

 

Phải hoàn thành thử thách thật nhanh, anh buồn ngủ.

 

Xương ngón tay trắng lạnh của người đàn ông nắm lấy mép của ván lướt sóng, chiếc nhẫn tỏa sáng dưới ánh mặt trời đặc biệt bắt mắt.

 

Nhân viên công tác lại nhắc nhở: "Lúc lướt sóng tốt nhất là nên tháo trang sức xuống, để không vô tình làm bản thân bị thương. Dù sao cũng phải vận động với cường độ cao, rất dễ bị thương, lo trước thì khỏi họa."

 

Sau khi các vị khách mời khác nghe nói vậy thì không do dự mà tháo trang sức xuống.

 

Chỉ có mỗi Thương Dư Mặc là nhìn món trang sức duy nhất ở ngón vô danh của mình, không nhúc nhích như đang suy nghĩ gì đó.

 

Trong lúc bọn họ không biết gì. Chương trình đã được phát sóng trực tiếp.

 

Đúng vậy, đạo diễn Giang tạo ra cách mới cho chương trình giải trí, phát trực tiếp không định giờ trước.

 

Nhóm khách mời không biết, người xem càng không biết.

 

Một giây trước khi phát sóng trực tiếp, mới được đăng đồng bộ trên blog chính thức.

 

Lúc này.

 

Tùng Diên gỡ ba chiếc nhẫn, hai chiếc vòng tay, dây chuyền rất có phong cách nghệ thuật xuống cho nhân viên công tác bảo quản giúp.

 

Anh ta nghiêng đầu nhìn Thương Dư Mặc: "Sao anh không tháo?"

 

Thương Dư Mặc trầm ngâm vài giây, ngón tay thon dài lướt trên chiếc nhẫn ở ngón áp út, vẻ mặt trầm lặng, con ngươi màu nhạt khiến người ta không nhìn ra cảm xúc gì.

 

Trên mặt biển xa xa, những con sóng được mặt trời dát vàng dập dìu trên biển, tùy ý trải dài dưới mắt đất.

 

Ánh sáng mỏng manh trên mặt biển phản chiếu lên khuôn mặt tuấn tú và cao quý của anh, che giấu đi vẻ mặt anh, tựa như được khắc thành từ viên ngọc quý hiếm, khiến người ta không nhịn được mà ngừng thở.

 

Bỗng dưng, đôi môi mỏng của anh khẽ cong, nhẹ nhàng nói một câu.

 

"Gia quy do vợ đặt ra."

 

Nhân viên công tác và khách mời đang bận rộn với việc của mình, nghe thấy câu này thì đồng loạt nhìn Thương Dư Mặc...

 

Cái quái gì thế?

 

Ủa, không đúng, quy định gì cơ?

 

Gia quy?

 

Do vợ đặt?

 

Là gia đình, quy định, vợ mà bọn họ đã hiểu sao?

 

Bãi biển to lớn nhưng không có tiếng động, duy chỉ có tiếng sóng biển và gió biển đang gào thét.

 

Quy định do vợ đặt?

 

Bọn họ hiểu câu từ và ý nghĩa, nhưng rời trên người đang đứng trên biển, trên người đàn ông như thần tiên cưỡi mây đạp gió mà đến thì không thích hợp lắm!

 

Cả đám người im lặng hồi lâu.

 

Đạo diễn Giang há to miệng, mãi mới hỏi ra câu đang quanh quẩn trong đầu mọi người lúc này: "Cậu kết hôn rồi à?"

 

Thương Dư Mặc không đáp.

 

Đôi mắt lạnh lùng như ánh trăng lạnh nhạt liếc nhìn đạo diễn Giang.

 

Ý rất rõ: Đáp án đã rõ, không cần anh phải trả lời.

 

Ngay sau đó, Thương Dư Mặc cầm tấm ván lướt sóng, bước một bước dài đi vào trong con sóng mãnh liệt, chiếc áo phông màu trắng ướt đẫm trong nháy mắt, dính vào đường cong cơ bắp hoàn mỹ của người đàn ông.

 

Vài chiếc máy bay không người lái đi theo sau lưng anh, phát ra tiếng ong ong.

 

Mãi cho đến khi Tùng Diên thốt lên phá vỡ sự yên tĩnh: "Đã nói là trạch nam mà!"

 

Theo anh ta thấy, các vị khách mời khác đều có cơ bắp mỏng, thì ra chỉ có mỗi anh ta là trạch nam!

 

...

 

Khán giả bật truyền hình trực tiếp để xem những vị tinh anh hàng đầu này ghi hình như thế nào, ai ngờ, vừa mới vào xem đã bị làm cho kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm.

 

Không hổ là - Những người thừa kế dũng cảm!

 

Cứ mạnh mẽ bước lên như thế sao?

 

Không đúng, còn nữa!

 

"Gia quy do vợ đặt" là có ý gì đấy?

 

Vợ!

 

Tiên giáng trần độ kiếp trong truyền thuyết có vợ rồi ư!!!

 

Cư dân mạng truyền tai nhau, các bên truyền thông cũng không rảnh rỗi, phải biết rằng, với đám khứu giác nhạy cảm như bọn họ, đã phát hiện giá trị lưu lượng của Thương Dư Mặc từ lâu.

 

Lúc này mà không cọ tí lưu lượng thì còn chờ đến khi nào!

 

Kết quả là, vừa phát trực tiếp, đã bị lượng khán giả đổ về bất ngờ chen cho bể đầu.

 

Chưa đến hai mươi phút đã vội vàng kết thúc.

 

Thận chí sau câu nói kia, cuối cùng bọn họ cũng không thể nhìn thấy bóng dáng của Thương Dư Mặc trên sóng trực tiếp nữa.

 

Nhóm cư dân mạng suýt nữa thì điên rồi, nhao nhao bình luận trên blog, yêu cầu tiếp tục phát trực tiếp, bọn họ phải biết đoạn sau màaaaa!

 

Nhưng mà... blog lại yên tĩnh như gà.

 

#Gia quy do vợ đặt#

 

Trong khoảng thời gian ngắn, nó đã trở thành tiêu đề của các nền tảng tin tức lớn.

 

Một số bình luận hot...

 

[ Gia quy do vợ đặt, hu hu hu ngọt muốn xỉu! ]

 

[ Các chị em, chú ý trọng điểm! Tiên giáng trần có vợ rồi kìa, vợ nói không được tháo nhẫn xuống, anh ấy không tháo thật luôn! ]

 

[ Chắc chỉ có tui muốn biết, rốt cuộc bà Thương là thần thánh phương nào, có thể chỉnh đốn và dạy dỗ thần tiên nghe lời đến thế. ]

 

[ Người có thể xứng với tiên giáng trần chắc chỉ có thiên tiên hạ phàm thôi nhỉ? ]

 

[ @Thương Dư Mặc, vợ của anh còn có gia quy gì nữa, nói nghe chút đi. ]

 

...

 

"Chị, chị còn có gia quy gì nữa thế?"

 

Làm người ăn dưa tuyến đầu, Tiểu Lộc nhân lúc Ninh Già Dạng nghỉ ngơi, mở to hai mắt viết đầy ý muốn hóng chuyện.

 

Hôm nay Ninh Già Dạng phải quay bổ sung một cảnh giằng co, cô mặc một chiếc sườn xám thêu thủy mặc, hoa văn màu đen thần bí tao nhã, chiếc váy dài đến mắt cá chân, đôi chân trắng như tuyết tinh tế ẩn hiện nơi xẻ tà, tràn đầy mê hoặc và thần bí.

 

Nghe được câu nói của Tiểu Lộc, đuôi mắt của cô khẽ nhếch lên, sóng nước lưu chuyển, dường như chứa đựng phong tình vô hạn, môi đỏ cong cong: "Em, đoán, xem."

 

Cô khác hoàn toàn với bà Thương, người được đồn thổi là thiên tiên hạ phàm trên mạng.

 

Tiểu Lộc chưa từ bỏ ý định, xếp cái quạt lại để hờ lên cái cằm thanh tú của Ninh Già Dạng: "Phỏng vấn tiên nữ một chút, xin hỏi bây giờ trong lòng chị nghĩ gì?"

 

"Có phải đang lén vui mừng không?"

 

Ninh Già Dạng ung dung lướt Weibo, xem một lượt video trực tiếp của Thương Dư Mặc mà đám dân mạng cut ra, thậm chí số lần phỏng vấn của anh còn nhiều hơn lần trước.

 

Môi đỏ của cô nhếch lên một đường cong, sau đó khẽ mấp máy, điềm nhiên như không đáp: "Đương nhiên là muốn..."

 

Cô kéo dài giọng, dưới ánh mắt mong chờ của Tiểu Lộc, môi đỏ khẽ mở, từng câu từng chữ, định ra 99 điều gia quy dành cho anh.

 

Phải xem thử tên khốn này có thể tuân thủ hay không.

 

Miễn cho đám người đó bảo cô chỉnh đốn, dạy dỗ, thậm chí còn có người đoán cô là cọp cái nữa chứ.

 

Hoặc là làm cho tới, hoặc là không bao giờ cõng cái nồi này!

 

Cọp cái gì chứ! Cô rõ ràng là một tiên nữ ngây thơ mà.

 

Sau mấy phút im lặng, Tiểu Lộc âm thầm tiêu hóa 99 điều gia quy kia, sau khi cảm xúc dâng trào còn không nhịn được mà muốn ghi lại.

 

Thế là, hôm nay acc Weibo clone của Tiểu Lộc lại có thêm hai bài viết.

 

Hôm nay đã ship tiên nữ N và bác sĩ S hay chưa?: [Ship rồi nha! Vì gia quy của tiên nữ N mà khi lướt sóng bác sĩ S cũng không tháo nhẫn xuống!]

 

[ Trước mắt tiên nữ N muốn đưa ra 99 điều gia quy, thuật dạy chồng yyds! ]

 

Ninh Già Dạng không thèm quản Tiểu Lộc, đầu ngón tay trắng nõn mảnh mai chạm vào đầu ngón tay của người đàn ông trên màn hình, khẽ hừ một tiếng.

 

Cô nhẹ nhàng mở giao diện Wechat ra, tìm tới acc "chó lông xù một đêm 56 lần", thong thả gõ vài chữ...

 

Bọt Sóng Nhỏ Dập Dềnh: [ Anh Thương, gia quy mà bà Thương đặt ra cho anh có tổng cộng 99 điều. ]

 

Quảng cáo
Trước /139 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Chí Cao Mật Lệnh

Copyright © 2022 - MTruyện.net