Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Khải Vệ đưa Hân Nghi đi đến công ty JI giới thiệu cô với mọi người và giao nhiệm vụ cụ thể và cô có gì cần hoặc thắc mắc thì cứ hỏi Đỗ Anh cô ấy giám đốc và đồng thời giúp anh trong việc quản lý và bước đầu xây dựng JI nên cô ấy biết rõ mọi thứ tuy nhiên anh không đưa cô ấy một phần là vì cô ấy làm rất tốt việc được giao nhưng sự chủ động và sáng tạo thì không thể đảm nhận nỗi việc điều hành một công ty nhưng anh biết Hân Nghi có thể, Đỗ Anh cũng biết mình là ai và có thể làm gì nên việc Hân Nghi thay thế vị trí hiện tại của mình cô không mấy bất ngờ chỉ là không ngờ lại được làm việc với Any một doanh nhân trẻ tuổi mà cô rất thần tượng vì sự táo bạo và độc đáo cũng như sự giỏi giang trong công việc của Hân Nghi. Đỗ Anh là một cô gái dáng người nhỏ nhắn và tuổi đời vẫn trẻ nhưng rất nhanh nhạy và giao tiếp tốt, cô bước đến bắt tay cởi mở chào Hân.
-Any chào cô! Tôi là Đỗ Anh, rất vui được làm việc chung.
-Chào cô, mong sau này chúng ta sẽ hợp tác tốt trong công việc.
Hân Nghi đi vào phòng làm việc thì thấy Khải Vệ đang ngồi ở ghế sô pha dài dùng để tiếp khách anh bắt chéo hai chân dựa lưng vào ghế vẻ mặt thu giản lắc nhẹ ly whisky trong tay và uống một hơi nhẹ rồi châm điếu thuốc và đứng dậy bước ra cửa sổ lớn bằng kính nói là cửa sổ nhưng nó thật ra là một bức tường bằng kính đứng từ tần 13 có thể không cao nhưng không thấp khiến con người ta cảm thấy sợ hãi nếu nhìn xuống quá lâu Khải Vệ nhìn thật lâu dãi xe đang nối đuôi nhau chạy phía dưới làng đường cao tốc anh hút cạn điếu thuốc và quay trở lại thấy Hân Nghi đang nhìn anh thì Khải Vệ ngoắt tay trỏ bảo Hân Nghi lại gần khi cô đến gần anh khẽ lên tiếng giọng nói khàn đặc do khói thuốc một phần.
-Nếu thêm một con đường nữa thì sao?
Anh đang hỏi cô à? Anh đang muốn biết cảm nhận của cô ư? Anh muốn nghe câu trả lời thế nào? Anh muốn cho cô biết sự thật gì đây? Hân Nghi chao mày ra vẻ suy nghĩ sâu xa nhìn anh một cách khó hiểu rồi mới lên tiếng
-Rất tốt. Nhưng anh hỏi vậy có ý gì?
-Đúng tốt cho người dân tốt cho nhà đầu tư và cả chính phủ. Cô có biết xây dựng một con đường như thế này thì chính phủ đã thu về một con số rất lớn và nhà đầu tư cũng không ngoại lệ.
-Vì thế? Anh sẽ đầu tư vào công trình xây dựng khu đô thị mới?
Khải Vệ xoay sang nhìn Hân Nghi nở một nụ cười
-Em rất thông minh. Đó cũng là một trong những sự thu hút của em.
Khải Vệ vừa dứt câu thì Đỗ Anh gõ cửa vào nói có người tìm Khải Vệ đang đợi ở phòng. Khải Vệ quay về phòng giải quyết công việc của mình còn Hân Nghi thì cùng Đỗ Anh bàn giao công việc. Đến chiều thì cô muốn mời mọi người đi ăn xã giao để hiểu nhau hơn và cũng như tiệc giới thiệu thân mật.
-Đỗ Anh, cô có thể giúp tôi mời mọi người đi ăn tối không? Tôi định mời mọi người một bữa như để đôi bên hiểu nhau hơn.
-Được ạ! Em sẽ đi thông báo mọi người.
-7h nhà hàng X, cảm ơn cô nhé!
Khải Vệ gõ cửa bước vào, vừa đúng lúc Đỗ Anh cũng hết việc nên xin phép đi ra.
-Em rất biết mở rộng quan hệ nhỉ. Thế là tối nay tôi không được ăn mừng cùng em rồi.
-Anh có thể đi cùng mà.
Khải Vệ không từ chối nhưng cũng không đồng ý mấy nhưng điều đó cho thấy anh vẫn sẽ đi, Hân Nghi thấy vậy không nói gì mà điện thoại đặt chỗ trước rồi tiếp tục công việc. Khải Vệ vẫn ngồi ở ghế sô pha suốt,Hân Nghi đi đến ngồi xuống và đưa pha cho anh tách cà phê.
-Anh không có việc gì làm à?
Khải Vệ lấy tách cà phê uống một ít đánh giá
-Hiện tại thì không.
Khải Vệ cứ vậy ngồi nhìn Hân Nghi làm việc nhưng được một lúc thì anh lại ngủ quên mất do công việc dạo này rất vất vả vì mở rộng quy mô công ty nên có ti tỉ đống việc cần giải quyết Hân Nghi bước lại cầm cái chăn mỏng đắp lên người anh gương mặt anh có vẻ hốc hác hơn hẵng và đôi mắt đã biểu hiện quầng thâm Hân Nghi bất giác đưa tay lên mặt anh vuốt ve cô dời ngón tay lên mí mắt anh xoa xoa bỗng dưng Khải Vệ mở mắt nhìn cô khó hiểu Hân Nghi vội rút tay lại vội đứng dậy nhưng Khải Vệ nắm tay cô lại kéo Hân Nghi ngồi xuống trở lại anh gối đầu lên đùi cô. Hân Nghi đẩy anh ra, Khải Vệ mở miệng nói khẽ giọng điệu nhẹ nhàng và có chút này nỉ.
-Chỉ một chút thôi.