Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Em Là Người Của Tôi
  3. Chương 60: Anh là heo à?
Trước /105 Sau

Em Là Người Của Tôi

Chương 60: Anh là heo à?

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Mặc dù ngồi lâu khiến cả người Hân Nghi ê ẩm chân tê cứng mất cảm giác nhưng thấy Khải Vệ ngủ rất say nên cô không đành đánh thức. Đã đến giờ hẹn mọi người vì thế Đỗ Anh vào gọi Hân Nghi thông báo thì Khải Vệ cũng thế mà thức giấc.

-Any tổng đã đến giờ.

-Mọi người chuẩn bị hết chưa?

-Rồi ạ, mọi người đang trên đường đến nhà hàng X.

-Ok, tôi sẽ đi đến sau.

Hân Nghi đứng dậy bước đi nhưng do ngồi lâu khiến người Hân Nghi suýt ngã thì Khải Vệ đã giơ tay ra đỡ cô.

Khải Vệ quay sang bảo Đỗ Anh đi trước đi anh và cô sẽ đến sau.

-Chân em ổn chứ?

-Ừm, ngồi một lúc là khỏi.

Khải Vệ để Hân Nghi ngồi xuống lại ghế so pha rồi anh bước đến tủ lấy chai xoa bóp đến anh ngồi xuống cởi giày giúp Hân Nghi nhưng cô ngại định ngăn cản nhưng bị anh gạt ra và lấy thuốc xoa chân cho cô. Anh mát xa nhẹ nhàng khiến chân cô dần dần có cảm giác trở lại bỗng dưng anh lên tiếng nhưng vẫn tiếp tục

-Tôi xin lỗi.

Hân Nghi cứng đơ gương mặt khó hiểu nhìn Khải Vệ, anh vừa mới cảm ơn cô ư? Thật sự anh rất khác nhưng sự khác biệt ngọt ngào nghĩ vậy khiến Hân Nghi mĩm cười đã bị Khải Vệ bắt gặp khi anh dừng lại và ngước mặt lên thì bắt gặp một ánh mắt trong sáng long lanh và đôi môi đỏ mận đang nở một nụ cười rất ấm áp và chói chang.

Khải Vệ cùng Hân Nghi bước vào với ánh mắt kinh ngạc của mọi người Khải Vệ ôm eo kè Hân Nghi lại ghế chủ tọa buổi tiệc,

-Tôi thật sự xin lỗi mọi người, hôm nay xem như tiệc gặp mặt mọi người cứ ăn uống thoải mái gọi thỏa thích tôi bao.

-Nào nào cụng ly thôi!

Khải Vệ giơ ly lên uống cạn trước bắt đầu buổi tiệc, tối hôm ấy Hân Nghi không uống được nhiều nên Khải Vệ đã uống thay cô khiến cho đám nhân viên phía dưới càng ngưỡng mộ anh hơn một ông chủ soái ca lịch lãm và tôn trọng phái nữ hình ảnh nam thần trong lòng thiếu nữ hết người này đến người khác muốn đến bắt chuyện tán tỉnh nhưng khi nhìn thấy gương mặt lạnh lùng và địa thế bề cao chả ai dám tiếp cận nhưng bỗng dưng có một cô gái mặc chiếc váy đỏ rượu rực rỡ, chiếc váy cắt xẻ táo bạo càng lộ rõ thân hình nóng bỏng trong đêm đôi mắt hồ ly quyến rũ chết người. Cô cầm ly rượu trong tay -Em muốn tạo cho anh sự bất ngờ.

cô cầm ly rượu lắc nhẹ chất lỏng màu vàng nhạt va nhau quanh thành ly cô đưa ly cụng nhẹ vào ly anh nở một nụ cười cánh tay thon thả thuần thục đặt lên vai anh cử chỉ mời mọc Khải Vệ từ trước tới nay anh luôn cư xử rất dịu dàng đối với phụ nữ anh cầm ly rượu của mình lên uống cạn, cô gái thấy thế uống xong thì bỏ đi Khải Vệ thấy hành động khó hiểu của cô xoay người lại nhìn theo dáng kiều nữ thướt tha khuất xa sau đám đông đang nhảy múa phía sau. Ít phút sau Khải Vệ xin phép đi vệ sinh rồi đúng lúc từ cửa nhà vệ sinh bước ra anh gặp lại cô gái đó cũng từ nhà vệ sinh nữ bước ra.

-Em về khi nào sao không nói anh ra đón?

Lina bước đến ôm cổ hôn Khải Vệ chụt một cái rồi buông ra cười tít mắt, giọng trong trẻo mang không khí mùa xuân khác hẳn giọng khàn đặc của anh.

-Ok, nhưng hiện tại anh không thể đi với em. Anh còn có việc.

-Người ta không chịu đâu, người ta mới về đã bỏ va ly đến đây gặp anh liền mà lại bị anh bỏ mặt.

Lina không chịu buông tay ra cứ thế níu lấy dựa người vào lòng ngực Khải Vệ, anh kéo tay cô ra mặt đối mặt nói rõ.

-Anh thật sự không thể đi với em.

Thấy vẻ mặt nghiêm túc của anh khiến cô ta dần buông tay ra và bỏ đi. Đúng lúc ấy Hân Nghi bước vào nhà vệ sinh thì chạm mặt cô ta tuy nhìn không rõ nhưng cô vẫn nhớ mùi nước hoa này, một mùi oải hương và mùi gỗ thông Khải Vệ chỉnh lại áo thì thấy Hân Nghi anh có hơi giật mình như vừa làm gì sai trái anh đỡ cô vào cửa thì Hân Nghi lại nghe được mùi hương ấy trên người anh và vết son đỏ trên cổ áo cô bỗng chốc quàng tay lên cổ áo anh chạm nhẹ vào vết son là vết son mới, cô cười nhết môi rồi đẩy anh ra bước vào nhà vệ sinh và quăng lại một câu đầy ẩn ý

-Anh là heo ư?

Khải Vệ không hiểu cô nói gì sọt hai tay vào túi quần người dựa vào tường một lúc thì Hân Nghi đi ra anh lại tiếp tục ôm eo đỡ cô đi ra ngoài.

-Em nói vậy là có ý gì?

-Anh biết đặc tính của loài heo là gì không?

Khải Vệ vẫn mơ hồ xoay mặt sang nhìn cô với vẻ mặt khó hiểu.

Hân Nghi tém tóc mái rơi lã tả che khuất gương mặt lên tay nắm cổ áo anh miệng kề sát tai tình tứ nói nhỏ.

-Ăn tạp.

-Em muốn tạo cho anh sự bất ngờ.

cô cầm ly rượu lắc nhẹ chất lỏng màu vàng nhạt va nhau quanh thành ly cô đưa ly cụng nhẹ vào ly anh nở một nụ cười cánh tay thon thả thuần thục đặt lên vai anh cử chỉ mời mọc Khải Vệ từ trước tới nay anh luôn cư xử rất dịu dàng đối với phụ nữ anh cầm ly rượu của mình lên uống cạn, cô gái thấy thế uống xong thì bỏ đi Khải Vệ thấy hành động khó hiểu của cô xoay người lại nhìn theo dáng kiều nữ thướt tha khuất xa sau đám đông đang nhảy múa phía sau. Ít phút sau Khải Vệ xin phép đi vệ sinh rồi đúng lúc từ cửa nhà vệ sinh bước ra anh gặp lại cô gái đó cũng từ nhà vệ sinh nữ bước ra.

-Em về khi nào sao không nói anh ra đón?

Lina bước đến ôm cổ hôn Khải Vệ chụt một cái rồi buông ra cười tít mắt, giọng trong trẻo mang không khí mùa xuân khác hẳn giọng khàn đặc của anh.

-Ok, nhưng hiện tại anh không thể đi với em. Anh còn có việc.

-Người ta không chịu đâu, người ta mới về đã bỏ va ly đến đây gặp anh liền mà lại bị anh bỏ mặt.

Lina không chịu buông tay ra cứ thế níu lấy dựa người vào lòng ngực Khải Vệ, anh kéo tay cô ra mặt đối mặt nói rõ.

-Anh thật sự không thể đi với em.

Thấy vẻ mặt nghiêm túc của anh khiến cô ta dần buông tay ra và bỏ đi. Đúng lúc ấy Hân Nghi bước vào nhà vệ sinh thì chạm mặt cô ta tuy nhìn không rõ nhưng cô vẫn nhớ mùi nước hoa này, một mùi oải hương và mùi gỗ thông Khải Vệ chỉnh lại áo thì thấy Hân Nghi anh có hơi giật mình như vừa làm gì sai trái anh đỡ cô vào cửa thì Hân Nghi lại nghe được mùi hương ấy trên người anh và vết son đỏ trên cổ áo cô bỗng chốc quàng tay lên cổ áo anh chạm nhẹ vào vết son là vết son mới, cô cười nhết môi rồi đẩy anh ra bước vào nhà vệ sinh và quăng lại một câu đầy ẩn ý

-Anh là heo ư?

Khải Vệ không hiểu cô nói gì sọt hai tay vào túi quần người dựa vào tường một lúc thì Hân Nghi đi ra anh lại tiếp tục ôm eo đỡ cô đi ra ngoài.

-Em nói vậy là có ý gì?

-Anh biết đặc tính của loài heo là gì không?

Khải Vệ vẫn mơ hồ xoay mặt sang nhìn cô với vẻ mặt khó hiểu.

Hân Nghi tém tóc mái rơi lã tả che khuất gương mặt lên tay nắm cổ áo anh miệng kề sát tai tình tứ nói nhỏ.

-Ăn tạp.

Happy New Years 2020

Quảng cáo
Trước /105 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Anh Có Mang Nắng Về Bên Em

Copyright © 2022 - MTruyện.net