Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Cố Y Phán ngồi trên sô pha, đôi chân thon dài thỉnh thoảng lắc lư, cô cầm di động trong tay, mái tóc dài rủ thẳng xuống đất.
Cô đang cầm di động nạp tiền vào tài khoản trên một diễn đàn tiểu thuyết, một bộ truyện của một tác giả mà cô thích trên trang web này sắp vào V (*) rồi, cô phải chuẩn bị tiền thật tốt. Không phải để ủng hộ tác giả đó, chỉ là cô cảm thấy hứng thú với bộ tiểu thuyết này, dù cô cảm thấy bộ truyện này có phần thụt lùi hơn bộ trước của tác giả này. Cô vừa mới đăng kí số, trang nạp tài khoản hiện ra, điện thoại liền vang, cô nhìn cái tên trên màn hình di động, nghĩ sao mình không kéo tên người này vào danh sách đen nhỉ, dù sao bố mẹ cô cũng thích anh, vừa khéo có thể làm bạn luôn.
(*) Vào V: tức vào VIP, độc giả muốn đọc truyện đã vào VIP thì phải trả tiền.
Cô thả chân, ngồi ngay ngắn trên sô pha, cô sợ mình đột nhiên kích động thì sẽ ngã nhào xuống đất với tư thế ngồi vừa rồi mất.
Cô nghe máy, giọng nói của Giang Dật Phàm truyền tới từ đầu bên kia, “Vẫn chưa làm loạn đủ à?”
Tay cầm di động của cô liền căng chặt, rất nhiều lời muốn nói mắc nghẹn ở cổ họng. Cô khẽ cười một tiếng, trực tiếp ngắt máy.
Vẫn chưa làm loạn đủ? Anh nghĩ là cô đang làm loạn, trong mắt anh cô bây giờ chính là đang cố tình gây sự, giống như bố mẹ cô, sau khi nghe được tin tức hai người ly hôn, câu đầu tiên nói khi gọi điện thoại đến chính là có phải cô lại làm sai gì không. Cô và Giang Dật Phàm, cô mãi mãi đều là người không hiểu chuyện, mà anh mãi mãi là một sự tồn tại hoàn mỹ.
Cô cười, rất châm biếm, không phải cô không biết người khác thích kiểu người như thế nào, nhưng dựa vào đâu cô phải lấy lòng người khác?
Điện thoại của Giang Dật Phàm lại đến, cô nhìn lướt qua, không nghe máy, nhưng cô biết chỉ cần cô không nghe, anh vẫn sẽ gọi tới.
Nghe tiếng chuông một lát, cô mới lại cầm di động ấn nhận máy, khi giọng nói của anh truyền đến, cô phải thừa nhận, anh quả thực vô cùng có kiên nhẫn, cho dù biết cô cố ý không nhận điện thoại của anh thì anh vẫn nói chuyện nhỏ nhẹ mềm mỏng như trước, “Em không nghe điện thoại, bố mẹ rất lo lắng.”
“À?” Cô không để tâm, anh nói như vậy, tức là anh đã nói chuyện điện thoại với bố mẹ cô rồi, “Vậy anh nói với họ thế nào?”
Anh không lên tiếng, căn bản không nhìn thấy anh, nhưng cô lại có thể biết bây giờ anh nhất định đang cau mày, nét mặt không biết nên làm sao với cô. Trước kia cô rất thích nét mặt này của anh, cảm thấy mình được quan tâm, có chút cảm giác ấm áp, về phần hiện tại, nó chỉ khiến cô cảm thấy buồn nôn, “Vẫn nói chúng ta không có chuyện gì cả, là giới truyền thông đồn vớ vẩn?”
Anh thở dài, “Em đột nhiên làm loạn như vậy, dù sao cũng phải cho anh một nguyên nhân chứ, cho dù là ban hình phạt cho phạm nhân, cũng phải có một tội danh mà?”
“Tội danh?” Từ này thật đáng để người ta nghiền ngẫm, cô cười cười, “Giang Dật Phàm, bây giờ tôi thấy anh là đã buồn nôn rồi, xéo đi cho tôi.”
Cô trực tiếp ngắt máy.
Mà ở một thành phố khác, người đàn ông ở phía sau sân khấu lấy tay khẽ day day trán, anh vừa mới nói chuyện điện thoại với bố mẹ của Cố Y Phán, bảo hai người già đừng lo lắng, giữa anh và cô không có chuyện gì cả, là giới truyền thông đoán lung tung mà thôi. Anh quả thật cũng nghĩ như vậy, nghĩ rằng cô chỉ cáu kỉnh chút thôi, qua mấy ngày nữa sẽ ổn, bây giờ anh lại mơ hồ cảm thấy bất thường, giống như có chuyện gì đó mà anh đã để sót.
Trợ lý Tiểu Dĩnh quan sát anh một lúc lâu, dạo này chuyện của anh và Cố Y Phán ầm ầm ĩ ĩ càng lan truyền càng ác, mọi người đoán rằng hiện tại tâm tình anh không tốt, nhưng không dám nhiều lời với anh, bên ngoài đồn rằng anh không trở mặt với người khác, hòa nhã với mọi người, nhưng những người hiểu biết anh mới biết được anh như thế là căn bản không để tâm đến người khác, càng là dáng vẻ ôn hòa, lại càng là lạnh bạc.
“Anh Phàm, thời gian lên sân khấu sắp đến rồi.”
Giang Dật Phàm gật đầu, vứt di động qua một bên, xem ra kết thúc buổi concert này, anh phải trở về nói chuyện nghiêm túc với cô một lần mới được.
Anh đứng dậy cởi áo ngoài liền chuẩn bị lên sân khấu.
Trước đó vé vào buổi concert đã bị mọi người tranh nhau mua hết sạch, hiện giờ khán đài không còn chỗ trống, các fan vô cùng nhiệt tình, tự phát tổ chức dùng lightstick màu xanh lam biến khán đài trở thành một biển xanh, bởi vì Giang Dật Phàm từng tỏ ý rằng anh thích biển rộng.
Anh vừa xuất hiện trên sân khấu, toàn khán đài liền sôi trào, biểu hiện trên sân khấu của anh vẫn luôn khiến người ta bàn tán không ngớt, không những có thể hấp dẫn rất nhiều fan trung thành mà còn có thể khiến rất nhiều fan qua đường có thiện cảm, hơn nữa anh gần như không có scandal gì, hình tượng mang đến cho mọi người vẫn luôn tích cực mà sáng chói, dần dà ngay cả giới truyền thông đưa tin về anh phần lớn cũng đều dùng những từ ngữ khen ngợi. Bao năm nay hình tượng tích cực của anh vẫn luôn đi sâu vào lòng người, kỹ năng vũ đạo điêu luyện, kỹ năng hát chuyên nghiệp, hình ảnh bên ngoài tuấn tú bất phàm, lại không có scandal nào, quả thực chính là một sự tồn tại hoàn mỹ, anh được đẩy đến mức thần thánh như vậy đấy.
Mấy ca khúc dance sôi động, sau đó là mấy ca khúc ballad, có bản tình ca anh mặc quần áo trắng ngồi trước đàn piano chơi đàn khiến anh giống như một chàng hoàng tử tao nhã quý tộc, cũng có bài anh khẽ ngân nga mà không có bất cứ nhạc nền nào, cùng nhau hát với toàn bộ khán giả, hiện trường concert tựa như một buổi party vui vẻ.
Sau khi kết thúc bài hát cuối cùng, các fan dưới sân khấu đồng thanh hô encore, vé của buổi concert này cung không đủ cầu, một vé rất khó kiếm, dựa theo tình hình khi anh biểu diễn ở những tỉnh khác, anh sẽ biểu diễn thêm, thậm chí có vài tỉnh anh còn encore đến bốn lần, tuy các fan lo lắng anh sẽ mệt không chống đỡ nổi, nhưng họ vẫn không thể thoát khỏi sức hấp dẫn của việc được tận mắt xem thần tượng biểu diễn trên sân khấu, mà ở tỉnh này đây là buổi concert đầu tiên của anh.
Giang Dật Phàm hiển nhiên nghe thấy lời kêu hô của các fan, bên phía tổ chức cũng đang bàn bạc với công ty quản lý của anh, anh cụp mắt, cúi đầu thật sâu với toàn bộ fan ở đây, “Thật sự rất xin lỗi mọi người, lần này không thể thỏa mãn yêu cầu của các bạn được, tôi phải đi xử lý chuyện riêng của mình.”
Câu nói này của anh, ở trong tai các nhà báo đương nhiên trở thành tin tức. Vì thế sau khi anh xuống sân khấu, anh nhanh chóng bị một vòng lớn phóng viên vây quanh, họ đều hỏi anh chuyện riêng mà anh phải khẩn cấp đi xử lý là chuyện gì, có phải chuyện ly hôn với Cố Y Phán như trên mạng đồn hay không, nếu hai người thực sự ly hôn thì định phân chia tài sản thế nào. Những câu hỏi liên tiếp được quăng đến, anh không cảm xúc, “Thật ngại quá, đó đều là chuyện riêng của tôi.”
Anh chỉ nói một câu này, rồi không nói thêm gì nữa.
Hình ảnh Giang Dật Phàm nhận phỏng vấn ở concert nhanh chóng được lan truyền trên các trang xem video trực tuyến, trở thành tin tức đầu trên các trang giải trí, dù rằng anh chỉ nói một câu, nhưng giới truyền thông lại có thể đoán ra được nhiều điều từ câu này, cuối cùng lại không xác định phỏng đoán đó có thật không, khiến công chúng toát cả mồ hôi.
[Fan của Giang Dật Phàm]
Phàm Phàm là tuyệt nhất: Giới truyền thông bất lương này thật đáng giận, Phàm Phàm mới xuống sân khấu đã đeo đuổi anh ấy không buông, mồ hôi trên trán anh ấy còn chưa kịp lau khô kìa, đúng là quá đáng mà.
Không quản nổi con tim này: Ha ha, trọng điểm mà tui quan tâm là ở chỗ câu nói mà Phàm Phàm nói đó, nếu trước đây có tin đồn kiểu này, khi phóng viên hỏi, phần lớn Phàm Phàm chỉ để lộ ra nụ cười không bận tâm, dường như câu hỏi đó ngớ ngẩn biết bao, đương nhiên Phàm Phàm không biểu đạt như thế, chỉ là tôi cảm thấy vậy thôi… Nhưng các chế xem đi, bây giờ Phàm Phàm nói vậy, có phải có nghĩa là anh ấy thực sự ly hôn với Cố Y Phán rồi không?
Giả bộ giả bộ giả bộ: Tui cũng cảm thấy vậy, mặc dù tui không thích Cố Y Phán đó đâu, cảm thấy cái gì nhỉ, IQ âm, xem mẻ đó trả lời phóng viên, tôi đều hoài nghi có phải trong đầu mẻ chứa bã đậu hay không đấy, nghe nói mẻ đó đắc tội nhiều người lắm, vẫn là Phàm Phàm dựa vào mối quan hệ của mình giúp mẻ cải thiện quan hệ mà…
Chỉ có Phàm Phàm: Chuẩn không cần chỉnh luôn, trong đầu mẻ đó không biết chứa thứ gì nữa, rõ ràng là dựa vào Phàm Phàm mới có được nhiều chỗ tốt chỗ lợi như thế, nhưng lại cứ tỏ ra mẻ đó được như ngày hôm nay đều là dựa vào bản thân mình, chưa thấy ai trơ tráo mặt dày như vậy luôn…
Bình luận này vừa xuất hiện, một đám người hưởng ứng.
[Fan của Cố Y Phán]
Chỉ yêu Phán Phán: Ha ha, rốt cuộc người kia có ý gì chứ hả, xử lý chuyện riêng, như vậy thì biến thành tạo áp lực cho Phán Phán rồi còn gì, lại còn ra vẻ mình là người tốt nữa. Fan của anh ta còn nói Phán Phán là dựa vào anh ta, đúng là buồn cười…
Tiếp đó là tung ra mấy hình ảnh như số lượng tiêu thụ album và những giải thưởng lớn nhỏ của Cố Y Phán, tất cả những thứ đó đều không liên quan đến Giang Dật Phàm, rồi lại quăng ra giá vé vào cửa concert của Giang Dật Phàm, sau khi bên tổ chức xác nhận đã liên hệ để Cố Y Phán xuất hiện trong concert, giá vé tăng lên một phần ba.
Quá mệt cho một dung nhan như ngọc: Thế này mới gọi là mất mặt chứ, Phán Phán của chúng ta trước giờ đều dựa vào bản thân mình. Chị nhà chỉ không biết nói chuyện thôi, bởi vì chị nhà đơn thuần, không giống người lăn lộn nhiều năm trong cái giới giải trí này, nhìn người nói tiếng người, nhìn quỷ nói tiếng quỷ, đương nhiên là có quan hệ có bạn bè rồi.
Nói là hương hoa quế: Tui thích sự dám làm dám chịu của Phán Phán, muốn nói gì thì nói, rất cá tính, trong giới giải trí ngoại trừ bả, còn ai dám vậy nữa chứ. Những người mắng chửi bả nhất định nội tâm vô cùng dối trá, cho nên mới không nhìn quen người có thể nói thật như vậy.
Ghim rồi ghim rồi ghim rồi ghim rồi: Tui cảm thấy đám đó ghen tị với khuôn mặt xinh đẹp của Phán Phán đấy, đám người nói Phán Phán xấu, thật sự muốn cho mấy đứa đó đăng ảnh mình lên xem là yêu ma quỷ quái phương nào…
Vì thế trong cộng đồng fan mọi người cười đùa ầm ĩ không ngừng.
Sau khi fan của Giang Dật Phàm biết được hành vi của bên kia, giận dữ không kìm lại được, đăng bài – Đây không nói gì cả, đây chỉ đăng ảnh thôi.
Trên hình là giá vé vào concert của Giang Dật Phàm, sau đó là so sánh với giá vé vào concert của Cố Y Phán, dễ thấy là của Giang Dật Phàm cao hơn một chút. Còn cả số lần concert của Cố Y Phán mời Giang Dật Phàm nữa.
Tiếp đó là lượng tiêu thụ album của Giang Dật Phàm, lượng tiêu thụ album của Cố Y Phán, cuối cùng là rất nhiều hình chụp màn hình Giang Dật Phàm tuyên truyền cho album của Cố Y Phán.
Bài hát la la la la: Đây mới là để người ta thấy cái gì gọi là mất mặt chứ, thật muốn vả vào cái bản mặt dì cả của mấy người đó.
Sau khi fan của Cố Y Phán biết được, tức điên người, cũng chụp rất nhiều hình, đương nhiên là hình cho thấy lượng tiêu thụ album của Cố Y Phán cao hơn của Giang Dật Phàm, cùng với lượng vé concert cũng cao hơn của Giang Dật Phàm.
Nhất là lòng cố nhân: Đây mới gọi là bẽ mặt này, ai đó đừng tự tiêu khiển tự vui quá mức nữa.
Fan của Giang Dật Phàm và fan của Cố Y Phán, chạy thẳng đến địa bàn của đối phương mắng chửi nhau, hai bên chém giết, tieba nhất thời loạn cào cào, chủ tieba đăng chủ đề, cấm fan đối phương vào tieba của bên này, một khi phát hiện, sẽ trực tiếp cấm bình luận, cho vào danh sách đen. Nhưng hai bên fan vẫn vượt tieba đi chửi nhau như cũ, giống như đối phương là kẻ thù không đội trời chung của mình vậy.
[Tieba “Phàm yêu Phán”]
Vẫn đang đau buồn: Haizz, vì sao không thể hòa bình chứ, cả hai bên tôi đều rất yêu mến, nhìn thấy họ ầm ĩ như vậy, thật khó chịu.
Cánh diều gặp gió: Tôi cũng vậy, buồn lắm ấy, vì sao không thể hòa bình chút chứ?
Bọ chét yêu mèo: Vẫn là ở đây yên bình nhất, giờ tui không dám nói tui là fan nhà ai luôn, sợ bị ngộ thương, sức chiến đấu của mấy người đó quá kinh khủng.
Không có gió làm sóng vui: Vẫn là ở đây thích nhất, mọi người đều yêu Phàm Phàm và Phán Phán, hi vọng hai người vẫn tốt…