Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Eo Thon - Điềm Dữu Tử
  3. Chương 108: Ngoại truyện 8
Trước /113 Sau

Eo Thon - Điềm Dữu Tử

Chương 108: Ngoại truyện 8

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Ngoại truyện 8

Khi Bùi Y Y về đến ký túc xá, ba bạn cùng phòng đều có mặt ở phòng. Thấy cô đi vào, ngoài Thôi Hàm ra, hai người còn lại đều quan tâm hỏi han chuyện hôm nay. Bùi Y Y kể lại cho họ, cuối cùng lại nói: “Bạn trai tớ nói ngày mai mời các cậu ăn cơm.” Nói xong, khóe mắt cô lướt qua Thôi Hàm đang nghịch điện thoại, lại nói thêm một câu: “Cảm ơn hôm nay hai cậu đã xách đồ giúp tớ, còn trang điểm với phối đồ cho tớ nữa.”

Nói rõ như thế này, chắc chắn Thôi Hàm có thể hiểu họ chỉ mời hai người bạn cùng phòng này thôi nhỉ?

Bùi Y Y tự cảm thấy mình đã tỏ rõ thái độ, nhưng cô đã đánh giá thấp độ mặt dày của Thôi Hàm. Cô vừa mới dứt lời, Thôi Hàm lập tức nhìn qua, “Ngày mai vào lúc nào? Buổi trưa hay buổi tối?”

Bùi Y Y: “...”

Hai cô bạn kia cũng quay sang nhìn nhau, bầu không khí dần có phần lúng túng.

Bùi Y Y không biết trả lời ra làm sao, Thôi Hàm đã trèo xuống khỏi giường, “Ăn gì? Bọn tôi có thể chọn không? Tôi nghe nói ở bên quảng trường Nhân Dân mới mở một quán đồ ăn Nhật vô cùng tươi ngon!”

“À thì...” Bùi Y Y gãi gãi đầu, “Bạn trai tôi nói là mời...”

“Được thôi, chủ chi muốn như nào thì khách như thế đó, bạn trai cậu muốn mời cái gì thì mời cái đó đi.” Thôi Hàm cắt ngang lời cô, “Vậy thì tôi hủy cuộc hẹn với bạn vào ngày mai đây.”

Ban đầu Bùi Y Y vui vẻ đưa ra lời mời, còn bổ sung thêm câu cuối cùng rất là kiên quyết. Kết quả bị Thôi Hàm chen ngang thế này, cô lại có chút bối rối, cảm thấy nếu không mời Thôi Hàm, trái lại thể hiện mình là người không tử tế.

Haiz, khổ não quá, cô cũng chưa từng gặp một nhân vật nào giống Thôi Hàm trong số tiểu thuyết mà cô đã đọc.

Được rồi, suy cho cùng cũng ở chung một phòng ký túc, ngoài nói mấy lời khó nghe ra thì Thôi Hàm cũng không có xích mích gì lớn với cô cả. Mời cô ta ăn một lần là được, không chừng cô ta nhớ bữa cơm này, về sau sẽ không ăn nói khó nghe như vậy nữa.

Cô gửi tin nhắn báo với Thẩm Ý là có thêm một người, Thẩm Ý vẫn chưa về đến nhà nên không nhắn lại. Bùi Y Y cũng không đợi anh, nôn nóng đi tìm Trâu Diễn kể lại chuyện đến nhà họ Thẩm hôm nay.

Những tình tiết mà họ thảo luận rôm rả trước đó đều không xảy ra, nhưng Trâu Diễn lại rất bình thản với chuyện này, bắt đầu phân tích: “Cậu xem đi, sau khi đưa cậu về trường chắc chắn Thẩm Ý sẽ quay về nhà. Không chừng cả nhà bọn họ đang ngồi bàn bạc với nhau ấy chứ. Nếu người lớn nhà họ Thẩm hài lòng với cậu, có lẽ lần sau mời cậu đến ăn cơm sẽ nhắc đến chuyện cưới xin đấy. Cậu đã đọc qua tình tiết máu chó mà phải tốn mất bốn chục chương mới viết xong chưa? Gia đình hào môn đều có những tình tiết này đấy.”

Bùi Y Y ngẫm nghĩ một hồi, cảm thấy Trâu Diễn phân tích rất chuẩn xác. Đợi đến khi cúp điện thoại, Bùi Y Y đang định quay sang nói chuyện với Thẩm Ý, thì nhìn thấy yêu cầu kết bạn, mở ra xem, thấy một dòng ghi chú: [Hi ~ Nhìn thấy không? Tớ là Ngô Trạch Hạo ~]

Dĩ nhiên là Bùi Y Y nhìn thấy rồi, nhưng Ngô Trạch Hạo là ai? Cô bỏ điện thoại xuống đi tắm. Đợi đến khi cô sấy khô tóc mới nhớ đến chuyện Ngô Trạch Hạo này rốt cuộc là ai. Lúc này cô mới nhấn chấp nhận yêu cầu, đang định hỏi lại đối phương thì bên kia đã gửi tin nhắn tới: [Bùi Y Y, chào buổi tối ~]

Bùi Y Y không nói gì, cũng chỉ nhắn lại một câu chào buổi tối. Sau khi nhắn với nhau mấy câu không mặn không nhạt, Ngô Trạch Hạo không nói cậu ta kết bạn với cô có việc gì, Bùi Y Y cũng không bận tâm. Đúng lúc đó tin nhắn của Thẩm Ý gửi đến, cô trèo lên giường nhắn tin lại cho anh. Cô nằm trên giường, nhìn dòng chữ “Đối phương đang nhập” trên khung chat, bỗng nhiên cảm thấy rất nhớ rất nhớ Thẩm Ý.

Cuối cùng, tin nhắn không được gửi qua, Thẩm Ý đổi sang gọi video. Bùi Y Y bắt máy, ý cười trong lúm đồng tiền gần như sắp tràn ra ngoài. Cô đeo tai nghe lên, khẽ hỏi nhỏ: “Có nhớ em không?”

“Đang nhớ đây.” Thẩm Ý cũng vừa mới tắm xong, thân trên để trần, mái tóc ẩm ướt, tựa lưng vào chiếc giường mà bọn họ đã làm t.ình vào buổi chiều, dáng vẻ vô cùng quyến rũ. “Em đang làm gì đấy?”

Bùi Y Y nhìn chằm chằm vào xương quai xanh và cần cổ của Thẩm Ý, lúc anh nói chuyện, cô lại nhìn trân trân vào bờ môi mỏng của anh, liếm đôi môi đỏ một vòng như nữ lưu manh, “Nói chuyện với người không liên quan một lúc.”

Mặc dù Thẩm Ý đến trường của Bùi Y Y chưa được mấy lần nhưng trong những cuộc trò chuyện lúc bình thường, anh đã sớm nắm rõ những người mà Bùi Y Y quen biết cho đến lúc này. Người không liên quan, trước đây chưa từng nghe Bùi Y Y nói bao giờ, nhưng Thẩm Ý ngẫm nghĩ lại giây lát rồi hỏi cô: “Con trai?”

“Dạ, vừa mới thêm Wechat, mới nói được mấy câu.” Thẩm Ý không chỉ thông minh mà còn nhớ dai, anh lại hỏi tiếp: “Ngô Trạch Hạo ở khoa truyền thông nghệ thuật?”

“Ý?” Bùi Y Y sửng sốt, quay về khung chat xem lại rồi trợn tròn mắt, “Sao anh lại biết?”

Thẩm Ý nhếch khóe môi, nhìn có vẻ hơi giễu cợt, nhưng chớp mắt sau đó lại trở lại bình thường. Anh chợt thấp giọng nói một câu: “Bùi Y Y, cởi cúc áo ra, anh muốn nhìn ngực.”

“Oh... bọn họ, sẽ nhìn thấy.” Bùi Y Y ấp úng từ chối uyển chuyển nhưng tay đã lần lên chỗ cúc áo rồi.

Thẩm Ý thư thái cười nói: “Thế à, nhưng anh muốn nhìn.”

Tai Bùi Y Y nóng lên, lặng lẽ quay ra nhìn những cô bạn cùng phòng khác, ngón tay khẽ nhúc nhích, chiếc cúc đầu tiên được cởi ra, lướt xuống dưới, chiếc cúc thứ hai cũng được cởi ra.

Thẩm Ý nhìn cô, cô cũng nhìn Thẩm Ý, đang lúc tình cảm dâng trào làm chuyện đen tối, có người gõ cửa phòng, “Có ai ăn sợi cay không?”

Là bạn học ở phòng bên. Bùi Y Y lập tức cài cúc lại.

“Y Y, cậu có ăn cay được không?” Có người kiễng chân lên hỏi, Bùi Y Y vội vàng ngồi dậy, “Oh” một tiếng, trả lời lại: “Tớ ăn được hơi cay cay thôi.”

“Vậy cậu mau xuống đi, ngủ sớm thế làm gì, chúng mình tám chuyện tí đi.”

“Đi chơi đi Bùi Y Y.” Thẩm Ý vừa dịu dàng vừa thấu hiểu người khác, cuối cùng lại nheo mắt lại, “Trước khi đi ngủ phải gửi ảnh cho anh, kiểu không không mặc gì ấy.”

Bùi Y Y cắn môi, chậm chạp kết thúc cuộc gọi video. Cô từ trên giường đi xuống, cắn một miếng sợi cay mà bạn cùng phòng đưa cho, khẽ hít hà vì cay rồi lại âm thầm thở dài.

Haiz, ăn sợi cay còn không bằng làm chuyện đen tối.

“Ấy Bùi Y Y, có phải tớ chưa thêm Wechat của cậu không? Nhóm nhỏ của chúng ta thêm Wechat với nhau để thường xuyên luyện tập cùng nhau cũng tiện hơn, cậu mở mã QR ra để tớ quét Wechat cậu.”

Bùi Y Y gật đầu, cầm điện thoại đưa qua, phát hiện Wechat của mình đã bị đăng nhập rồi, cô vội nói: “Bạn trai tớ đăng nhập Wechat của tớ rồi, cậu thêm bằng ID Wechat đi.”

Trong lúc nói chuyện, Thôi Hàm từ nhà vệ sinh đi ra, mọi người mời cô ta ăn cùng, cô ta đắp mặt nạ xua xua tay, “Ăn xong sẽ mọc mụn tùm lum đấy.”

Bạn nữ phòng bên cười nói: “Cậu vừa đắp mặt nạ vừa sợ nổi mụn, ngày mai định đi hẹn hò à?”

Thôi Hàm cũng cười mấy tiếng không đáp lại, lấy lọ sữa dưỡng thể từ trên bàn ra bôi chân tay.

Bùi Y Y ăn sợi cay, miệng nhai rột rột, nhìn Thôi Hàm hoàn thành chu trình dưỡng da.

Ôi, cay quá.

Nhà hàng là do Bùi Y Y chọn, vì mời bạn cùng phòng ăn cơm nên cô hỏi sơ qua khẩu vị và sở thích của mọi người rồi chọn một quán lẩu.

Lúc nói cho bạn cùng phòng biết, hai người rất vui vẻ, dù sao người ăn ở nhà hàng đó đều có thu nhập bình quân không hề thấp.

Thôi Hàm thì tỏ ra hơi buồn bực, buổi sáng cô ta vừa mới gội đầu xong, nói là ăn xong sẽ ám mùi lẩu toàn thân. Sau khi ca cẩm xong, cánh Bùi Y Y vẫn không nói năng gì, Thôi Hàm cũng ngậm miệng lại.

Bùi Y Y dậy muộn, mọi người ra khỏi nhà vệ sinh thì cô mới đi vào. Kết quả còn chưa kịp rửa mặt xong thì một cô bạn đã vào kéo áo cô, khẽ nói: “Bùi Y Y, cậu phải cẩn thận Thôi Hàm chút nhé, cậu xem đồ cô ta mặc kìa...”

Lúc đó Bùi Y Y cũng không có phản ứng gì quá lớn. Đợi đến khi sửa soạn xong xuôi ra ngoài, cô mới nhìn thấy Thôi Hàm mặc áo trễ ngực váy ngắn đang xịt nước hoa. Bùi Y Y mím môi, cất lọ sữa rửa mặt xong cô bèn nhắn tin cho Trâu Diễn: [Lần trước cậu giới thiệu cho tớ bộ tổng tài tên là gì nhỉ? Cái bộ mà nữ chính dùng kế đuổi cổ trà xanh bên cạnh nam chính ấy.]

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /113 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tàn Dương Kiếm - Lãnh Nguyệt Đao

Copyright © 2022 - MTruyện.net