Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Eo Thon - Điềm Dữu Tử
  3. Chương 28: Sinh nhật vui vẻ
Trước /113 Sau

Eo Thon - Điềm Dữu Tử

Chương 28: Sinh nhật vui vẻ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Cách trường một con đường có một con phố ăn vặt, nhưng phải đến cuối tuần mới đông người, cũng chính vì ít người nên hai cô bạn thân mới có thể thì thầm trò chuyện với nhau.

Trâu Diễn gắp một đũa mì lên thổi, nghe Bùi Y Y nói xong, cô ấy mới nói: “Thế tớ sẽ không đón sinh nhật với cậu nữa, tớ sẽ tặng quà cho cậu trước. Lúc đó cậu phải lanh lẹ một chút, chơi đùa thân thể Thẩm Ý ra trò nhé.”

Bùi Y Y khẽ gật đầu, khóe mắt nhác thấy nhân viên phục vụ duy nhất đang nghịch điện thoại trên quầy, nên hạ thấp giọng nói: “Trâu Diễn, tớ muốn mua mấy chiếc quần lót.”

“Ở hẻm đằng trước có tiệm bán nội y, ăn xong tớ đi với cậu.”

“Trâu Diễn.” Bùi Y Y kéo áo cô ấy, càng nói bé hơn: “Tớ không muốn mặc quần lót kiểu hoạt hình, tớ muốn mặc loại gợi cảm chút.”

Cách con phố ăn vặt này hai con ngõ, có một dãy phố bán quần áo, tiệm quần áo mà Trâu Diễn nói nằm ở trong đó.

“Bên trong có rất nhiều kiểu đẹp, cậu cứ từ từ mà chọn.” Trâu Diễn kéo cô vào bên trong.

Rõ ràng hai người đều là những đứa trẻ sinh ra và lớn lên ở đây, nhưng Trâu Diễn còn biết rõ về thành phố này hơn cô. Ở đâu có quán ăn ngon, ở đâu có thể mua được những món đồ nhỏ đẹp mắt, Bùi Y Y luôn phải đi cùng Trâu Diễn thì mới có thể tìm được.

Tiệm quần áo nhỏ hẹp, trên giá trưng bày ở hai bên treo đầy đồ lót. Phía trước vẫn là những kiểu dáng dễ thương thông thường, càng đi sâu vào trong, càng lộ ra những bộ đồ gợi cảm.

Bùi Y Y không quyết định được, Trâu Diễn giúp cô chọn hai bộ.

Một chiếc quần lót màu đen toàn ren là ren, một chiếc quần lọt khe màu đỏ, hai chiếc quần chồng lên nhau hoàn toàn không có chút trọng lượng nào.

Bùi Y Y sờ tay vào, cảm thấy lòng bàn tay vô cùng ngứa ngáy.

Cô mím môi, vội vàng bỏ quần lót vào trong túi, trước giờ cô không biết hóa ra quần lót còn có thể làm thành như thế này.

Tối đến.

Bùi Y Y nghe Bùi Thông giảng bài mất nửa buổi, mới làm bộ ngáp ngủ đi về phòng, sau đó cô phấn chấn lôi túi quần lót được gói ghém cẩn thận nhét sâu trong cặp rồi mở ra, lặng lẽ cất vào trong túi áo, lúc này mới lấy quần áo đi tắm.

Đồ nội y phải giặt thật kỹ, nhưng giặt xong không có chỗ phơi, cũng không thể phơi trên ban công được.

Bùi Y Y rất khổ não, đợi Chu Thu Vũ và Bùi Phú Niên xem phim xong về phòng, cô mới rón rén ra ban công lấy hai cái mắc áo. Cô về phòng khóa trái cửa lại, cẩn thận mắc hai chiếc quần lót lên trên mắc áo.

Trong lòng đang ấp ủ chuyện quan trọng, Bùi Y Y cũng chẳng có tâm trí nhớ đến mấy bộ tiểu thuyết mình chưa đọc xong. Mơ mơ màng màng chịu đựng đến thứ sáu. Lúc ngồi trên bàn cơm cô đã ấp úng rất lâu, lúc đang định lên tiếng thì Bùi Thông chợt nói: “Bố, mẹ, hôm nay bạn bè sẽ tổ chức sinh nhật cho con, tối nay con không về nhà ăn cơm đâu ạ.”

Bùi Y Y vừa nghe thấy thế, không nhịn được mà cảm thán Bùi Thông không hổ là anh em sinh đôi với cô, đúng là có chút cảm giác tâm linh tương thông. Cô nhân cơ hội này, cũng nói: “Tối nay con cũng đón sinh nhật với các bạn, phải muộn một chút mới về.”

Chu Thu Vũ và Bùi Phú Niên yên tâm về Bùi Thông, nhưng đối với Bùi Y Y thì không tránh khỏi bị hỏi thêm mấy câu: “Với bạn nào?”

“Với mấy bạn nữ cán bộ môn lớp con ý, vẫn chưa đến nhà mình chơi bao giờ.”

“Người ta làm cán bộ môn thì thi được bao nhiêu điểm? Có thể chơi cùng con được sao?” Chu Thu Vũ tỏ ra rất nghi hoặc, không đợi Bùi Y Y giảo

biện, Bùi Phú Niên đã tỏ ra không vui trước rồi, “Em nói kiểu gì thế, thành tích không tốt thì không có tư cách kết bạn à?”

Chu Thu Vũ cũng cảm thấy lời nói của mình hơi thiếu suy nghĩ, thái độ cũng ôn hòa đi rất nhiều, “Vậy được rồi, các con đã lớn rồi cũng phải có mối quan hệ của mình, nhưng tốt nhất là hãy chơi với những bạn có thành tích tốt, học tập ưu điểm của đối phương…”

“Ôi dào, bọn trẻ vui vẻ đón sinh nhật, em nói nhiều như vậy làm gì, chi bằng dứt khoát cho tiền để hai đứa đi chơi một buổi.”

Chu Thu Vũ lập tức nghiêm mặt, “Chỉ có anh biết làm người tốt thôi! Tháng này không biết đã lén cho tiền chúng nó mấy lần rồi, trả đây!”

Thấy chủ đề của Chu Thu Vũ đã chuyển sang chuyện này, Bùi Thông lập tức bưng cốc sữa lên, “Mẹ, hôm nay là ngày mẹ chịu vất vả, cảm ơn mẹ đã mang con và Y Y đến với thế giới vào ngày này mười tám năm trước.”

Bùi Y Y nhìn thấy thế cũng vội vàng nâng cốc lên, “Mẹ vất vả rồi ạ.” Chỉ cần làm theo những gì Bùi Thông nói là không bao giờ xảy ra sai sót.

Quả nhiên Chu Thu Vũ đã cười rộ lên, cụng ly với hai người, “Cảm ơn các con yêu.” Nói xong còn không quên dặn dò thêm: “Nhất định phải về trước 9 giờ tối nhé.”

Tan học Bùi Y Y sẽ hẹn hò với Thẩm Ý, Trâu Diễn bèn đưa món quà mình đã chuẩn bị cho Bùi Y Y ở trên đường đi học.

Đó là một quyển tiểu thuyết ngôn tình, bìa ngoài vô cùng đẹp mắt và cả tấm thẻ kẹp sách xinh xắn.

Bùi Y Y rất thích, cất vào trong balo một cách cẩn thận. “Y Y.” Trâu Diễn hỏi cô: “Quần lót, cậu đã mặc chưa?” Bùi Y Y gật đầu.

“Vậy tối nay cậu cố lên nhé, về nhà thì nhắn tin kể cho tớ nha.” “Được.”

Bùi Y Y đến lớp, giờ đọc bài buổi sáng sắp bắt đầu, cô vội vàng ngồi vào chỗ. Trong lúc đang dọn dẹp lại bàn học, Thẩm Ý cầm bút gõ vào mặt bàn của cô, “Bùi Y Y, sinh nhật vui vẻ.”

Bùi Y Y ngây người giây lát rồi nói: “Anh không có thành ý.”

“Thành ý của anh vào buổi tối cơ.” Thẩm Ý cười như không cười, thò tay vào trong quần Bùi Y Y sờ soạng một cách cực kỳ tự nhiên. Sờ một lúc, vẻ mặt của anh trở nên kỳ lạ, “Em mặc cái gì đấy?”

Không đợi Bùi Y Y trả lời, Thẩm Ý trực tiếp kéo lưng quần ra nhìn. Đến khi nhìn thấy một sợi dây màu đỏ quấn bên hông Bùi Y Y, anh hơi sững sờ, sau đó lại kéo rộng ra chút nữa, nheo mắt lại.

“Gì đây?”

“Quần lót mới mua hôm trước.”

Giọng Thẩm Ý khàn đi một chút, “Mua kiểu gì thế?” “Quần chữ T, còn có một chiếc quần lót ren màu đen.” “Vậy sao không mặc quần lót ren?”

Bùi Y Y tỏ vẻ thần bí nói cho anh biết: “Màu đỏ khá may mắn, mẹ em bảo mặc màu đỏ mới phát tài.”

Thẩm Ý: “...”

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /113 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Chẳng Qua Cũng Chỉ Là Một Nữ Nhân Xuyên Không Thôi

Copyright © 2022 - MTruyện.net