Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Đêm nay, Bùi Y Y hiểu được cái gì gọi là lăn lộn khó ngủ.
Sau bữa tối hôm qua, Chu Thu Vũ muốn lấy lại điện thoại của Bùi Y Y, là Bùi Phú Niên kéo Chu Thu Vũ vào phòng, hai người đóng cửa nói cả nửa
ngày trời. Lúc đi ra Bùi Phú Niên pha sữa nóng cho hai anh em đang làm bài tập, căn dặn Bùi Y Y một câu lúc học dùng thêm chút điểm tâm, không nhắc đến chuyện tịch thu điện thoại rồi xoay người đi ra ngoài.
Bữa sáng ngày hôm sau không có gì khác ngày thường.
Bùi Y Y theo Bùi Thông xuống lầu, Trâu Diễn đeo ba lô đứng chờ cô dưới đầu cầu thang.
Tối hôm qua Bùi Thông đã làm rõ sự việc, lúc này nhìn thấy Trâu Diễn muốn nói lại thôi, biết mấy người chị em có chuyện muốn nói với nhau, bèn đi trước dẫn đầu.
Tối hôm qua xảy ra quá nhiều chuyện, sau khi xảy ra chuyện trong nhà vệ sinh Bùi Y Y cũng không thể lo lắng cho Trâu Diễn, bây giờ mới nhớ lại khởi đầu của sự cố, là cô dẫn Trâu Diễn đi nhà vệ sinh thử thai. Cô dắt tay Trâu Diễn, nhỏ giọng hỏi: "Hôm qua ở trong nhà vệ sinh, sao rồi?"
Trâu Diễn mím môi, lắc đầu nói: "Khi đó quá căng thẳng, đi tiểu mà mãi không rơi trên giấy thử, sau đó vừa muốn làm tiếp thì đám người kia đi vào."
"Vậy tới bây giờ bà dì vẫn chưa xuất hiện?"
Trâu Diễn lại lắc đầu, "Tớ lên mạng tra rồi, nếu mà mới có thai vài ngày thì thử nước tiểu không ra được kết quả."
"Vậy nên làm gì đây?" Bình thường Bùi Y Y hay xem truyện thanh xuân vườn trường, về khúc này thật sự không có kinh nghiệm.
"Phải đi bệnh viện thử máu."
"Thử máu" nghe thôi là đã thấy đau, Bùi Y Y siết chặt tay Trâu Diễn, nói lời an ủi: "Không sao, trong giờ sinh học chẳng phải đã dạy, kỳ sinh lý có liên quan tới tâm trạng, mấy ngày nay cứ quan sát, nếu như đến cuối tuần mà còn chưa có, tớ đi cùng với cậu đến bệnh viện thử máu."
Ngoài cách này cũng không còn cách nào khả thi hơn, sau khi trầm mặc, Trâu Diễn nhớ lại chuyện ngày hôm qua, hỏi: "Lê Nhu là bạn gái cũ của Thẩm Ý hả?"
Ngày hôm qua Bùi Y Y muốn tham khảo với Trâu Diễn chuyện này, chỉ là tối hôm qua ồn ào như vậy, chuyện gì cô cũng quên hết, lúc này mới kể vắn tắt sự hiểu biết của cô về Thẩm Ý với Lê Nhu một lượt. Trâu Diễn nghe xong nhíu mày: "Vậy bọn họ nhất định là bạn giường, lúc ban đầu ở trong rừng cây nhỏ chính là bằng chứng tốt nhất."
"Không phải đâu, Thẩm Ý đã đảm bảo, anh ấy với Lê Nhu không có mối quan hệ nào khác, chẳng qua là anh ấy có quen biết với anh trai của Lê Nhu, cậu biết không? Không phải có lời đồn Thẩm Ý giết người sao, tớ còn tưởng là Thẩm Ý giết chết anh trai Lê Nhu kìa, kết quả cũng không phải."
"Vậy hôm nay cậu đi hỏi Thẩm Ý xem sao, cậu vì cậu ấy mà suýt nữa bị đánh, cậu ấy dựa vào cái gì mà không đếm xỉa tới? Nam chính trong tiểu thuyết đều sẽ ra mặt vì nữ chính."
"Ừ." Bùi Y Y gật đầu, cô cũng từng đọc qua tình tiết này, nam chính vả mặt nữ phụ thay cho nữ chính, lần nào đọc tới tình tiết này cô cũng đều cảm thấy thỏa nguyện.
Nhắc tới Thẩm Ý, Bùi Y Y còn có lời khác muốn nói, cô nhìn trái nhìn phải xong nói nhỏ bên tai Trâu Diễn: "Phương diện kia của Thẩm Ý á, không ổn định cho lắm."
"Hả?"
"Lần trước tinh dầu Ấn Độ chưa dùng đã bị anh ấy phát hiện, anh ấy rất tức giận, giống như kỳ tích vậy làm mình rất lâu, nhưng sau đó tụi mình ở trong nhà vệ sinh nhà sách thì lại giống như hồi đầu, cũng chỉ vài phút." Bùi Y Y nói xong, lại thở dài nặng nề một hơi, "Nhưng mà mình cũng chấp nhận rồi, hiện thực không thể giống với trong tiểu thuyết được, mình quyết định bao dung về phương diện này cho anh ấy."
Trâu Diễn ngẫm nghĩ lại, cũng gật đầu: “Nếu như kỹ năng làm bằng miệng của cậu ấy tốt, cậu ở bên cạnh cậu ấy làm một trận cũng không thiệt thòi.”
Chị em gái mãi mãi nói không hết chuyện, một lúc thì thở dài, một lúc thì vô cùng hớn hở, còn chưa nói xong thì cả hai phải tách nhau ra ở cửa sau của lớp 12-8.
Bùi Y Y ngồi ở dãy ghế sau, đã quen đi vào từ cửa sau. Ngày thường bất kể là ai đi vào thì mọi người không ai đặc biệt để ý nhìn, nhưng hôm nay chân trước Bùi Y Y vừa bước vào cửa lớp học, những người khác đã ngoảnh đầu lại nhìn cô.
Chuyện hôm qua đã lan truyền ra ngoài, mọi người không chỉ kinh ngạc về chuyện Thẩm Ý và Bùi Y Y dám to gan ôm nhau ngay hành lang khi giáo viên Vật lý đi qua, mà còn ngạc nhiên là Bùi Y Y và Trâu Diễn hai đánh bốn, lấy đế giày đánh mặt người ta sưng vù.
Tất nhiên Bùi Y Y biết bọn họ đang nhìn gì, cô cũng bất lực lắm, quay đầu về hướng mọi người nặn ra nụ cười, vẻ mặt của những người khác không giống nhau, lại nhao nhao quay trở về.
Hôm nay Thẩm Ý đến khá trễ, buổi tự học sáng Bùi Y Y phải học từ đơn bài luận, khó khăn lắm mới chờ được tới lúc tan học, đang chuẩn bị tán gẫu với anh, ông cụ non đã bước vào từ cửa chính.
Mắt thầy có mục tiêu, nhìn thẳng một đường tới tổ 4, vẻ mặt vốn bình thản, kết quả nhìn thấy Bùi Y Y và Thẩm Ý ngồi chung với nhau, lập tức trợn trừng mắt, "Hôm qua không phải tôi bảo các em đổi chỗ sao?"
Bùi Y Y không dám lên tiếng, Thẩm Ý giải thích: "Thưa thầy, em đang định đến phòng giáo viên tìm thầy. Em vừa mới phụ đạo các môn học cho Bùi Y Y được một nửa, sắp sửa tới thi tháng rồi, đổi chỗ gấp gáp ảnh hưởng đến học tập, cho nên chưa kịp chuyển chỗ."
Thẩm Ý nói với vẻ chân thành, nhưng là thật hay giả thì ông cụ non cũng lười phải phân tích. Khi nãy thầy vừa mới nhận được điện thoại của Bùi Phú Niên, nói là đã làm rõ chuyện của hai đứa trẻ, vẫn hy vọng hai đứa sẽ được ngồi chung với nhau, cùng nhau học tập cùng nhau tiến bộ, nhưng đồng thời cũng hy vọng thầy có thể chú ý đến hai đứa trẻ nhiều hơn nữa.
Thật ra đã học lớp cuối cấp rồi, việc của giáo viên cũng không ít hơn so với học sinh, nhưng mục tiêu của tất cả mọi người đều là thi đại học, giáo viên phải có trách nhiệm với học sinh, tiền đề thì đó là hy vọng của người lớn và học sinh. Bây giờ thì không bằng lúc trước, mấy đứa trẻ này đánh không được mà mắng cũng không xong, vô cùng được chiều chuộng, tính tình nóng nảy của ông thầy chủ nhiệm sớm đã bị mài mòn sạch sẽ rồi.
Nhưng mà đã đi dạy mấy chục năm, cũng hiểu rõ học trò mà càng bị cản trở thì càng bám nhau, thầy nghe lời nói của Thẩm Ý xong, tận dụng tình thế
nhân cơ hội này nói với các học sinh khác nghe: "Ồ, chuyện cùng nhau học tập tiến bộ là một việc tốt, nhưng nhất định phải có chừng mực, sắp sửa thi đại học rồi, đây là chuyện hệ trọng, ai cũng không thể làm lỡ dở. Thầy sẽ lấy thành tích thi tháng này làm tiêu chuẩn, những học sinh thành tích kém không hề tiến bộ chú ý, tới lúc đó đừng nói là thầy không nể tình cảm bạn bè tách không cho các em ngồi chung bàn, tất cả lấy việc học làm chính."
Thầy chủ nhiệm đã sớm nhìn ra những cặp đôi ngồi chung bàn trong lớp, không nêu ra mà thôi. Bình thường thầy đều quan sát, chỉ cần thành tích ổn định, bình thường quen nhau cũng đừng thân mật quá mức, thì đều mở một mắt nhắm một mắt, ai mà không có tuổi trẻ thanh xuân kia chứ, thầy là thầy giáo và cũng là người từng trải.
Thầy chủ nhiệm nhìn thấu Thẩm Ý, mà Thẩm Ý cũng hiểu rõ thầy chủ nhiệm, chỉ duy nhất Bùi Y Y là mơ mơ hồ hồ, không hiểu sao ngày hôm nay thầy lại nói dễ nghe vậy.
Cô còn đang mù mờ thì wechat báo có tin nhắn, mở ra nhìn kỹ, là tin nhắn wechat của Chu Thu Vũ, nói: [Hỏi xem bạn cùng bàn của con thích ăn món gì, tan học thì cùng đến nhà ăn bữa cơm.]
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");