Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Eo Thon - Điềm Dữu Tử
  3. Chương 93
Trước /113 Sau

Eo Thon - Điềm Dữu Tử

Chương 93

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Chủ nhật là một ngày đẹp trời, sáng sớm có chút sương mù, nhưng đã sớm tan hết, dưới bóng mây vạn dặm, mọi người đang giẫm lên ánh mặt trời bước lên xe buýt.

Hôm nay phải đi núi Nam, trường học đã thông báo trước đó một tuần rồi, nói là để giảm bớt bầu không khí học tập căng thẳng của trung học, đi leo núi một chút để rèn luyện thân thể cho mọi người.

Có một số học sinh không đồng ý, đặc biệt là học sinh lớp mười hai, dù gì năm sau cũng thi đại học rồi, có ai mà hy vọng làm lỡ thời gian chứ. Nhưng nhà trường nói là thả lỏng, cũng không quan tâm học sinh có đồng ý hay không, sắp xếp xe buýt, chở hết cả khối cùng đi.

Bùi Y Y bằng lòng đi, không chỉ bằng lòng mà còn rất phấn khởi, đeo theo một ba lô đầy đồ ăn vặt, tràn đầy hứng khởi ngồi kế bên Thẩm Ý.

Thẩm Ý từ lúc lên xe đã bắt đầu nghịch điện thoại, không biết tức giận vì Bùi Y Y làm phản hay vì không thích đi leo núi, từ sáng tới bây giờ chẳng nói chẳng rằng với Bùi Y Y.

Bùi Y Y cảm thấy có lẽ là vế sau, nhưng mặc dù vậy cô vẫn lấy kẹo mút vị chanh trong ba lô ra, đưa qua anh lấy lòng: "Thẩm Ý, em đặc biệt mua kẹo mút vị chanh cho anh nè."

"Không ăn kẹo mút.” Thẩm Ý cũng không ngẩng đầu lên. Bùi Y Y mím môi, thầm thở dài.

Thật ra bầu chọn cho Ngô Tư Khải cũng không thể trách cô hết được, cô vốn cũng chọn Thẩm Ý, đều tại cái con bọ Ngô Tư Khải, nói Thẩm Ý chơi cả nửa buổi tới ném phạt cũng không vào trong được...

Được thôi, đều vì lập trường của cô không kiên định.

Bùi Y Y mò mẫm trong ba lô, mò mò, mò cả nửa ngày cũng lấy được chai nước đã uống rồi, sau đó xoay người lại, lấy toàn bộ sức bình sinh vặn nắp chặt thật chặt, xác định mình có chết cũng không mở được mới xoay người lại õng a õng ẹo nói với Thẩm Ý: "Khát nước quá à, Thẩm Ý, em mở không ra, anh giúp em với."

Thẩm Ý cũng chẳng từ chối cô, mắt nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, tiện tay cầm chai nước qua. Trước tiên anh vặn vặn, không mở được, lại ra sức vặn vặn, cũng không mở ra, lúc này mới thu hồi ánh mắt quay qua nhìn chai nước, ra sức vặn mở lần nữa.

"Mở không ra." Thẩm Ý trả chai nước về, nhưng anh trả chai nước về rồi thì thôi đi, còn liếc nhìn Bùi Y Y, nói mỉa mai, "Em có thể đi tìm Ngô Tư Khải."

Bùi Y Y há miệng không tiếp được câu này.

Cô tính là khi Thẩm Ý mở chai nước ra cho cô, sau đó cô sẽ ôm lấy anh nói cảm ơn, hai người đưa đẩy, cười cợt, nếu không có ai nhìn thấy còn có thể hôn nhau, chuyện hôm qua cứ thế mà trôi đi, nhưng...

"Aiz, Thẩm Ý cậu gọi tôi làm gì vậy hả?" Ngô Tư Khải không biết từ đâu xuất hiện, hỏi xong thì nhìn thấy chai nước trong tay Bùi Y Y lập tức hiểu ra, "À, mở không ra hả? Được, đưa cho tớ."

Bùi Y Y vốn không muốn đưa, nhưng Ngô Tư Khải đã lấy chai nước đi, cậu ấy mặt mày dữ tợn vặn xoay chai nước vài lần, nhưng nắp vẫn không động đậy.

"Ngô Tư Khải có phải cậu yếu rồi không hả, tới cái nắp chai cũng mở không ra." Nam sinh ngồi kế bên cười.

Chuyện này cũng khiến Ngô Tư Khải bật cười, kêu to giọng y hệt gà trống: "Bùi Y Y có phải cậu lấy que hàn, hàn chết cái nắp này rồi không hả, đặc biệt để Thẩm Ý mở cho cậu? Nếu không thì vì sao không ai mở ra được?"

"Cậu phiền chết luôn á." Bùi Y Y giật chai nước lại, "Tớ mà lấy que hàn chết thì người đầu tiên tớ hàn là miệng của cậu."

Cô thở phì phò muốn ngồi xuống, hàng ghế sau có cô bạn kêu lên: "Muốn ăn que cay, ai đem theo que cay vậy?"

"Tớ mang tớ mang nè." Bùi Y Y không giấu giếm, lập tức ôm ba lô đi ra hàng ghế sau, "Tớ còn mang cả bò khô, các cậu ai muốn ăn không?"

Lúc cả đống người phân chia đồ ăn vặt, bạn nữ ngồi hàng ghế trước hơi liếc nhìn, mò tới ghế ngồi của Bùi Y Y.

Cô ta ôm một cuốn sách trong lòng, ngồi xuống xong rồi nhìn sang Thẩm Ý trước tiên, rồi mới nhẹ giọng hỏi: "Thẩm Ý, cậu có thể giảng cho tớ câu này được không?"

Là một câu hỏi môn toán, quả thật hơi khó, nhưng hiếm hoi mới có cơ hội này, Thẩm Ý nhìn xong trả lời cô ta: "Câu này trong kỳ thi Olympic, thi đại

học sẽ không ra đâu."

"Thật vậy sao... Ồ, hèn chi tớ không biết làm. Thẩm Ý, đây là các bước giải bài của tớ, cậu có thể xem giúp tớ sai ở đâu không?"

Thẩm Ý đặt điện thoại rồi đón lấy cây bút trong tay cô bạn, mặc dù anh đang nhìn các bước giải câu hỏi, nhưng liếc mắt có thể nhìn thấy bản thân mình chạm vào đuôi bút, còn cô bạn cầm phần đầu bút, nhưng không biết sao tay hai người đột nhiên lại cùng chạm chung một chỗ.

Thẩm Ý dời ánh mắt đi, nhìn sắc mặt cô bạn hơi đỏ, rõ ràng nhìn thấy tay hai người tiếp xúc nhưng lại không chuyển tay đi, anh nhoẻn miệng cười, trước tiên rút tay lại: "Cậu dùng công thức đầu tiên sai rồi."

Cô bạn đỏ bừng xem ra khá ngượng ngập, nhưng cơ thể lại dựa sát vào người Thẩm Ý.

Tay Thẩm Ý vẽ ra một đường trên tờ giấy, mắt lim dim nói: "Không được rồi, tớ thấy hơi buồn ngủ, chờ đến nơi hay là ngày mai về lớp tớ giảng cho cậu." Anh nói xong cũng không chờ cô bạn tỏ thái độ, quay ra sau hô to một tiếng: "Bùi Y Y."

Bùi Y Y chẳng biết gì cả, đang nói chuyện với người ta vui vẻ, bị điểm danh mới ôm ba lô chạy về, nhìn thấy cô gái đang ngồi chỗ của mình thì hỏi: "Các cậu đang làm gì vậy?"

Cô bạn thấy hơi xấu hổ đứng dậy: "Không có gì, hỏi một câu thôi."

Bùi Y Y quả là vô lo vô nghĩ, thở nhẹ: "Cậu cũng ham học quá đi, ngồi trên xe còn làm bài tập, tớ còn chẳng mang theo sách. À, cậu muốn ăn bánh quy

không? Nhân sô cô la hay chanh?" Cô bạn ngượng nghịu lắc đầu bỏ đi.

Cô quay về chỗ ngồi của mình, cô bạn ngồi kế bên nhỏ giọng hỏi cô ta: "Sao nào? Nói tới Wechat chưa?"

Cô bạn lắc đầu thất vọng: "Tới hỏi còn chưa kịp hỏi." Cô ta nói rồi cùng với cô bạn kế bên hơi nhìn ra sau, thấy Thẩm Ý nghiêng đầu tựa lên vai Bùi Y Y, hai người cực kỳ thân mật nói gì đó, nhất thời có chút đổ vỡ, hơi đau lòng hỏi cô bạn kế bên, "Không phải cậu nói bọn họ cãi nhau à?"

"Ngày hôm qua thi đấu xong quả thật thấy Thẩm Ý không vui cho lắm, sáng nay tớ còn thấy Thẩm Ý không quan tâm Bùi Y Y nữa kìa." Nói xong cô ta bèn an ủi cô bạn kia, "Thật ra tớ thấy có lẽ Thẩm Ý thích con gái học hành tốt, nhưng con người mà, cứ luôn bị dáng dấp xinh đẹp thu hút, cậu chờ chút đi hỏi lại rồi xin Wechat luôn."

Cô bạn nghe vậy trong lòng nhẹ nhõm, gật gật đầu.

Cô ta thật sự không đẹp như Bùi Y Y, nhưng so về thành tích, cô ta luôn đứng top năm trong lớp.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /113 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Con Thiên Tài Và Bố Tổng Tài

Copyright © 2022 - MTruyện.net