Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 18
Cuối cùng, bài hát mới của anh cũng được phát hành có tên là "Gặp em là điều hạnh phúc nhất". Chỉ sau một giờ mà lượt xem đã hơn 1 triệu, các bình luận cũng toàn là những tin tốt. Một lần nữa bài hát của anh đứng đầu BXH trong nước.
Hiện tại, Vũ Thiếu Kiệt đang ra sân bay để đến Thành phố F tham dự lễ trao giải KIM LONG - đây là một lễ trao giải lớn và uy tín được tổ chức 2 năm một lần.
Khi đến sân bay, các fan chen lấn rất đông đúc, tình hình khá lộn xộn, mặc dù đã được vệ sĩ và các bảo vệ của sân bay đan tay nhau tạo thành một đường đi nhưng cũng khá chật vật.
"Aaa, anh Thiếu Kiệt, anh Thiếu Kiệt", "Wow, đẹp trai quá"
"Nam thần, nhìn bên này đi"
"Anh Thiếu Kiệt, anh Thiếu Kiệt", "Tách...tách..."
"Này, đừng đẩy tôi chứ.", "Tránh ra, tránh ra, tôi không thấy gì hết."
"..."
Đỗ Nhược Lam đi phía trước, bị fan chen lấn, xô đẩy suýt ngã vài lần. Thấy thế, Vũ Thiếu Kiệt kéo cô vào lòng mình, một tay ôm cô sát bên mình, một tay giơ ra cản lực xô đẩy. Nhìn hai người bây giờ như đổi vai cho nhau, cô mới là minh tinh, còn anh là vệ sĩ che chở cho cô.
"Anh Thiếu Kiệt, anh buông em ra đi, như vậy không hay lắm đâu." Vũ Thiếu Kiệt làm như không nghe thấy lời cô nói, càng ôm chặt hơn. "Anh Thiếu Kiệt, anh... Áaaaa." Tự nhiên có ai đó nắm tóc cô kéo lại phía sau, thật là đau a. Cô cũng vì thế mà tuột khỏi vòng tay của anh, té ngã xuống nền nhà, lại bị một số bước chân lộn xộn giẫm lên bàn tay đang chống dưới nền nhà là cô đau điếng.
Hôm nay thật là một ngày xui xẻo mà. Bình thường, khi ra sân bay, các fan đứng xếp hàng rất trật tự, không biết hôm nay vì cớ gì mà họ lại chen lấn, xô đẩy như vậy.
"Tiểu Lam, em không sau chứ, đưa anh xem." Vũ Thiếu Kiệt thấy cô ngã cũng hoảng hốt một hồi, đỡ cô đứng lên rồi xoay trái xoay phải để kiểm tra, lại nhìn thấy tay cô đỏ lên, còn dính một ít cát thì đau lòng không thôi, mày cũng nhíu chặt lại. Lôi trong túi ra một chiếc khăn tay cẩn thận lau cho cô.
Vì sự việc xảy ra đột ngột nên các fan cũng hoảng hốt, yên tĩnh hơn trước, không còn xô đẩy nữa. Sau khi lau xong tay cho Đỗ Nhược Lam, Vũ Thiếu Kiệt mới ngẩn đầu nhìn về phía cô ngã lúc nãy, bây giờ trên mặt anh không còn nét ôn hòa, ấm áp như ngày thường, mà thay vào đó là sự lạnh lùng, anh quét mắt qua những người đứng ở đó, những người được nhìn đến lập tức cảm thấy khí lạnh ở đâu tràn về, sau lưng đã rịn mồ hôi.
Cũng có sự ngỡ ngàng trong mắt họ, đó là nam thần ấm áp của họ phải không, sao lúc này họ không cảm thấy ấm nữa, chỉ thấy một cỗ lạnh lẽo quét quanh, anh cứ như một người khác vậy. Anh tức giận rồi sao, thật đáng sợ mà.
Đúng lúc này, lại nghe giọng nói không chút độ ấm nào của anh vang lên: "Rất cảm ơn tình cảm của mọi người dành cho tôi, nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó, tôi hy vọng chuyện hôm nay sẽ không bao giờ xảy ra nữa." Nói rồi, anh lại ôm cô đi vào trong làm thủ tục. Bỏ lại một đống fan đứng ở đó cả nửa ngày vẫn còn ngẩn tò te, một nửa lại còn lo sợ.
Khoảng 10 phút sau, họ mới bình tĩnh lại, các tin tức lúc này mới bùng nổ.
"Nam thần nổi giận, thật đáng sợ!"
"Tôi còn không biết anh Thiếu Kiệt còn có một mặt lạnh lùng như vậy, ôi, tôi nổi da gà rồi."
"Lần đầu tiên thấy nam thần nổi giận, phải làm sao, online đợi gấp."
"Là ai đã làm cho chị Lam té thế? Chê cuộc sống quá dài sao?"
"Ánh mắt đó, cử chỉ đó, ôi, ai có suy nghĩ giống mị không?", "+1 like cho nhà trên, tôi cũng thắc mắc???"
"Hai người họ có JQ à?? Úi, một phát hiện động trời!!!!", "..."
Kèm theo đó là một loạt hình ảnh được chụp từ lúc hai người vào sân bay, lúc Vũ Thiếu Kiệt bảo vệ Đỗ Nhược Lam, đến lúc cô bị xô ngã... Có fan còn quay cả video từ lúc cô bị ngã đến lúc khuất sau cánh cửa kiểm tra. Đoạn clip tuy chỉ kéo dài có hơn 3 phút nhưng đã quay lại toàn bộ những cử chỉ, nét mặt lo lắng của Vũ Thiếu Kiệt. Phải nói là người này quá chuyên nghiệp mà, trong tình trạng hỗn loạn như vậy mà cũng quay được những khoảnh khắc quý giá. Các fan vừa xem vừa xuýt xoa hâm mộ, lại vừa phẫn nộ đối với hành vi kéo tóc làm chị Lam của họ té.
Còn hai nhân vật chính lúc này đã yên vị trên máy bay, nào biết thế giới ngoài kia đang nóng lên vì họ.
Vũ Thiếu Kiệt hỏi tiếp viên xin một túi chườm đá, sau đó nhẹ nhàng chườm lên bàn tay đang sưng đỏ của Đỗ Nhược Lam.
"Đau không?"
"Không, anh để em tự làm cho." Cô muốn rút tay lại, nhưng bị anh nắm chặt hơn.
"Anh xin lỗi!"
"Anh nói gì vậy, anh có lỗi gì đâu, chuyện bị xô đẩy ở sân bay là chuyện bình thường đối với người trong ngành chúng ta mà. Hơn nữa cũng vì họ quá yêu mến anh nên mới kích động như vậy thôi."
Sau khi đã thấy bớt sưng, anh mới bỏ túi chườm sang một bên, một tay nắm lấy tay cô, một tay xoa đầu cô một cánh dịu dàng: "Chuyện vừa rồi chắc là em hoảng sợ không ít đi, nhắm mắt nghỉ ngơi một lát, đến nơi anh sẽ gọi em."
"Được." Thật ra là cô cũng rất mệt mỏi, hơn nữa vì lúc nãy bị kéo tóc nên đầu cô cũng có chút đau.