Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 51 Sửa chữa vũ kỹ
Trong nội tâm Diệp Vân có chút áy náy, nếu như không phải mình giết Vân Lão Lục, những người Vân Dịch Huyền này cũng không tìm tới tận cửa rồi, liền không có lý do gì cướp đoạt quặng mỏ phía sau núi Diệp gia. Quặng mỏ phía sau núi Diệp Gia Bảo, đối với các tộc nhân mà nói, cũng không phải là một tòa núi quặng đơn giản như vậy, đó là căn bản gia tộc đặt chân!
Hồi lâu sau, các tộc nhân mới dần dần tản đi.
- Vân Nhi, ngươi qua bên này.
Diệp Chiến Thiên nhìn về phía Diệp Vân, vẫy tay nói, hắn lúc này lộ ra có chút mỏi mệt, làm Diệp Vân nhìn trong nội tâm đau xót.
Đám người Diệp Thương Huyền cũng hướng Diệp Vân nhìn lại.
Diệp Vân cúi đầu, áy náy nói:
- Phụ thân, hài nhi sai rồi.
- Ngươi như thế nào sai rồi?
Diệp Chiến Thiên yêu thương mà sờ lên đầu Diệp Vân.
- Những người kia là ta giết.
Diệp Vân trung thực nói, vẻ mặt xấu hổ.
Đám người Diệp Chiến Thiên, Diệp Thương Huyền tuy đoán được, Vân Lão Lục hẳn là chết ở trong tay Diệp Vân, nhưng mà trong nội tâm bọn hắn lại có điểm không tin, Diệp Vân mới ngũ giai đỉnh phong mà thôi, mà Vân Lão Lục là bát giai cao thủ, nghe nói ba cái khác, một cái thất giai, hai cái lục giai, dùng lực lượng một người Diệp Vân, giết chết nhiều cao thủ như vậy, điều này sao có thể? Đạt được Diệp Vân hoàn toàn chính xác nhận thức, nguyên một đám không khỏi động dung.
- Vân Lão Lục kia là bát giai cao thủ, Vân Nhi đến tột cùng là dùng phương pháp gì đánh bại Vân Lão Lục?
Nghe được Diệp Vân nói, Diệp Chiến Thiên cảm xúc phập phồng, thật lâu khó có thể bình tĩnh.
- Hài nhi may mắn, dùng Phích Lịch Tử giết hắn.
Diệp Vân có chút phẫn uất nói.
- Hài nhi không nghĩ tới, Vân Dịch Huyền kia lại có thể tìm tới tận cửa rồi.
Phích Lịch Tử kia uy lực mặc dù lớn, tương đương với uy lực công kích của cửu giai cao thủ, nhưng tác dụng thực chiến đối với bát giai hoặc là cửu giai cao thủ vẫn có hạn, dù sao bát giai hoặc là cửu giai cao thủ, cũng không đứng ở nơi đó bất động, bát giai cao thủ thiểm dược xê dịch thật nhanh? Khả năng Vân Lão Lục nhất thời không tra, kết quả trúng chiêu rồi.
- Vân Nhi, ngươi có biết ngươi sai ở nơi nào không?
Diệp Chiến Thiên nhìn xem Diệp Vân, nhưng không có ý tứ quở trách.
- Hài nhi không nên giết Vân Lão Lục.
Diệp Vân cúi đầu nói.
- Vân Lão Lục đáng chết, giết Vân Lão Lục, suy yếu thực lực Vân Gia Bảo, ngươi không có sai, ngược lại có công.
Diệp Chiến Thiên lắc đầu nói.
- Thế nhưng quặng mỏ phía sau núi, lại bị Vân Gia Bảo cướp đi.
Diệp Vân nhìn về phía phụ thân, mặt có vẻ xấu hổ.
- Ngươi cho rằng ngươi không giết Vân Lão Lục, Vân Gia Bảo sẽ không đến đoạt quặng mỏ sao? Vân Gia Bảo nhìn chằm chằm vào quặng mỏ phía sau núi Diệp Gia Bảo đã rất lâu rồi, sớm muộn sẽ cướp đoạt.
Diệp Chiến Thiên chứng kiến bộ dạng Diệp Vân sa sút, cũng không muốn trách cứ Diệp Vân nói.
- Ngươi sai là không tuân thủ tộc quy, nửa đêm vụng trộm chuồn ra ngoài, may mà không có đụng phải nguy hiểm, an toàn trở về, nếu tao ngộ đối thủ càng mạnh hơn nữa, bị người phục kích làm sao bây giờ? Về sau tuyệt đối không thể dùng thân phạm hiểm!
- Hài nhi đã minh bạch.
Diệp Vân gật đầu nói, không nghĩ tới phụ thân nói lại là cái này, nghĩ đến phụ thân quan tâm mình, trong nội tâm Diệp Vân một mảnh tình cảm ấm áp, nếu phụ thân biết rõ đêm qua hắn tiến nhập ở chỗ sâu trong Liên Vân Sơn Mạch, đoán chừng cũng không như hiện tại bình tĩnh như vậy, mà là nổi trận lôi đình rồi, đương nhiên hắn chắc là sẽ không đem sự tình A Ly nói ra.
Diệp Chiến Thiên nghĩ nghĩ, nếu như Diệp Vân có thể đánh bại Vân Lão Lục, chỉ cần không đụng phải bát giai đỉnh phong hoặc là cửu giai cao thủ, bình thường cũng sẽ không gặp nguy hiểm, như vậy hắn liền an tâm rất nhiều, cũng không nóng nảy chú ý tu vi trước mắt của Diệp Vân.
- Hài nhi ở bên ngoài Diệp Gia Bảo, chẳng những gặp Vân Lão Lục, còn gặp Diệp Mặc Dương.
Diệp Vân suy tính một phen, vẫn là quyết định nói ra.
- Diệp Mặc Dương?
Vừa nói đến tên phản đồ Diệp Mặc Dương này, bọn người Diệp Thương Huyền tức giận dị thường.
- Diệp Mặc Dương bây giờ đang ở đâu?
Bọn hắn không thể dễ dàng tha thứ nhất, chính là phản đồ mưu phản dòng họ!
- Diệp Mặc Dương đã bị hài nhi đánh chết.
Diệp Vân nói.
- Vân Nhi làm tốt lắm, vì Diệp gia thanh lý môn hộ!
Đám người Diệp Chiến Thiên nhao nhao nói, cảm thấy thoải mái.
- Diệp Mặc Dương đáng chết!
- Hài nhi từ trên người Diệp Mặc Dương, đã tìm được cái này.
Diệp Vân đem Âm Lôi Trảo vũ kỹ, đưa cho Diệp Chiến Thiên.
- Âm Lôi Trảo?
Diệp Chiến Thiên biến sắc, ngữ khí lập tức trở nên nghiêm nghị.
- Ngươi có luyện Âm Lôi Trảo này hay không?
- Hài nhi mới nhìn một chút.
Diệp Vân gặp sắc mặt Diệp Chiến Thiên có chút không tốt lắm, cúi đầu nói.
- Đại ca, ngươi quá lo lắng, đêm qua Vân Nhi mới lấy được Âm Lôi Trảo, cho dù học được, đoán chừng cũng chỉ là da lông mà thôi.
Diệp Chiến Long ở một bên cười nói.
Diệp Chiến Thiên nghe được Diệp Chiến Long nói, sắc mặt hơi trì hoãn, áy náy nói:
- Là cha quá mức khẩn trương, tu luyện Âm Lôi Trảo, dễ dàng dẫn đến tánh khí táo bạo thậm chí tẩu hỏa nhập ma, tuyệt đối không thể học tập, ngươi minh bạch không?
Diệp Chiến Thiên quan tâm sẽ bị loạn, Diệp Vân là một người cực kỳ có thiên phú trong mấy trăm năm qua của Diệp Gia Bảo, càng là con trai ruột của hắn, Diệp Chiến Thiên e sợ cho Diệp Vân ngộ nhập lạc lối.
Diệp Vân muốn nói, mình đã đem Âm Lôi Trảo tiến hành một ít sửa chữa, sau khi tu luyện sẽ không khiến cho tẩu hỏa nhập ma, nhưng không biết nên nói hay không nên nói, Diệp Vân đối với Diệp Chiến Thiên, trong nội tâm luôn tồn lấy kính sợ chi tâm, khả năng bởi vì cha là tộc trưởng, bình thường đều có một loại khí thế uy nghiêm.
- Cái Âm Lôi Trảo này vẫn là hủy đi a!
Diệp Chiến Thiên suy nghĩ một chút nói, đang chuẩn bị đem vũ kỹ Âm Lôi Trảo xé nát.
- Phụ thân, chờ một chút.
Diệp Vân cảm thấy lo lắng, tranh thủ thời gian nói, cái Âm Lôi Trảo này sau khi sửa chữa dầu gì cũng là một loại vũ kỹ tam phẩm thượng thừa, hủy diệt thì thật là đáng tiếc.
- Làm sao vậy?
Diệp Chiến Thiên nghi ngờ nhìn về phía Diệp Vân.
- Hài nhi nhìn phương pháp tu luyện Âm Lôi Trảo một chút.
Diệp Vân có chút bận tâm nhìn thoáng qua Diệp Chiến Thiên, gặp Diệp Chiến Thiên không có tức giận, lúc này mới tiếp tục nói.
- Ở bên trong phương pháp tu luyện Âm Lôi Trảo, có một chút sai lầm, đi ngược chiều qua thủ thái dương, thời gian lâu dài mới có thể dẫn đến tính khí táo bạo thích giết chóc, hài nhi đem phương pháp tu luyện Âm Lôi Trảo sửa đổi một phen, sau khi tu luyện sẽ không tẩu hỏa nhập ma.
Đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên nhìn nhau, nếu như Diệp Vân nói là sự thật, Âm Lôi Trảo cái tam phẩm võ học này, là có thể bảo vệ lưu lại. Thế nhưng, Diệp Vân thật có thể sửa chữa vũ kỹ? Phải biết rõ Diệp Gia Bảo mấy trăm năm qua, có thể sửa chữa vũ kỹ, không có chỗ nào mà không phải là cửu giai cao thủ trở lên, thậm chí là thập giai, thế hệ thiên phú trác tuyệt!
Chương 52 Tộc trưởng Diệp gia
Nếu như tiểu bối khác nói mình đem một hạng vũ kỹ trong gia tộc sửa đổi thoáng một phát, bọn hắn tất nhiên sẽ không tin tưởng, cảm giác đối phương là nói mớ, nhưng Diệp Vân bất đồng, nói không chừng Diệp Vân đã chiếm được Diệp gia lão tổ tông chỉ điểm.
Diệp Chiến Thiên trở mình nhìn Âm Lôi Trảo một chút, phát hiện bên trong quả thật có một ít sửa chữa, là bút tích của Diệp Vân.
- Đợi cha trở về, cùng với thúc công còn có các vị thúc thúc chung một chỗ, cẩn thận nghiên cứu một phen, trước khi chúng ta cho ra kết quả, nhớ lấy không thể tu luyện, ngươi minh bạch chưa?
Diệp Chiến Thiên nhìn về phía Diệp Vân khuyên bảo nói.
- Hài nhi đã biết.
Diệp Vân vốn là muốn nói, mình không chỉ đã luyện thành Âm Lôi Trảo, còn đem Âm Lôi Trảo luyện thành Phong Lôi Trảo, thế nhưng nghĩ nghĩ, cả đêm liền tu luyện thành công tam phẩm vũ kỹ, nếu là nói ra, không khỏi quá kinh thế hãi tục rồi, cuối cùng đành đem lời nói nuốt trở vào.
Diệp Chiến Thiên đem Âm Lôi Trảo vũ kỹ thu vào.
- Đợi cho luận võ đại hội chấm dứt, phải cùng Vân Gia Bảo quyết sinh tử, thực lực Diệp Gia Bảo chúng ta vẫn là kém nhiều lắm.
Diệp Chiến Thiên lắc đầu thở dài, tuy nói đã có Lôi Đế Quyết, thực lực gia tộc tăng lên mức độ lớn, thế nhưng vẫn như cũ không cách nào thay đổi hoàn cảnh xấu.
Cùng Vân Gia Bảo, đã là không chết không thôi!
Một đám trưởng bối vẻ mặt mây đen.
- Tụ Khí Đan trong gia tộc cũng đã phân phát xuống dưới dùng hết rồi, quặng mỏ phía sau núi bị đoạt, cửa hàng thiết lập tại Đông Lâm Quận cũng bị đóng, chúng ta phải nghĩ biện pháp làm ra một ít Tụ Khí Đan mới được, Tụ Khí Đan chính là vật thiết yếu lúc tu luyện.
Diệp Chiến Long nói, nửa tháng sau phải cùng Vân Gia Bảo quyết chiến, lúc này đúng là thời điểm cần đại lượng đan dược tăng lên thực lực tộc nhân, lúc này Diệp Gia Bảo lại là hết gạo sạch đạn.
- Nếu như thật sự không được, ta cùng Chiến Thiên đến Liên Vân Sơn Mạch săn giết một ít thất bát giai yêu thú, cũng có thể đổi một ít đan dược.
Diệp Thương Huyền suy nghĩ một chút nói, dùng thực lực cửu giai của bọn hắn, săn giết bảy tám giai yêu thú hẳn là dễ dàng, vẫn có thể kiếm được không ít tiền.
- Không được!
Diệp Chiến Long vội la lên.
- Bên ngoài Diệp Gia Bảo hiện đầy ánh mắt của Vân Gia Bảo, nếu bọn họ biết rõ hai vị tộc trưởng cùng đi ra săn giết yêu thú, nhất định sẽ phái người phục kích.
Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên là trụ cột của Diệp Gia Bảo, tuyệt đối không thể có việc.
- Vậy các ngươi nói phải làm gì?
Diệp Chiến Thiên nhìn về phía mọi người hỏi.
Mọi người vô kế khả thi.
Nghe phụ thân cùng thúc công, các vị thúc thúc nói chuyện phiếm, Diệp Vân nghĩ tới Ngưng Khí Đan bên trong túi càn khôn của mình, bởi vì phi đao quan hệ, những đan dược này Diệp Vân không dùng được, hắn chuẩn bị giao cho phụ thân, nhưng mà lại có chút không tốt giải thích lai lịch những Ngưng Khí Đan này, bí mật của A Ly, Diệp Vân là không muốn nói đi ra, thế nhưng hiện tại Diệp Gia Bảo đang đứng ở thời khắc mấu chốt sinh tử tồn vong, nếu như Diệp Gia Bảo bị người diệt, Diệp Vân hoặc là chết trận, hoặc là từ nay về sau cơ khổ không nơi nương tựa.
Hiện tại tuyệt đối không phải thời điểm giấu giếm, lúc trước vì ân cần săn sóc kinh mạch cho Diệp Vân, Diệp Gia Bảo đã tiêu hao hết tài lực, hôm nay Diệp Gia Bảo khốn cảnh, Diệp Vân phải nhận một bộ phận trách nhiệm rất lớn.
- Phụ thân, ta chỗ này còn có một chút, có thể cầm lấy đi để cho các tộc nhân dùng.
Diệp Vân suy nghĩ một chút, mở miệng nói.
Diệp Chiến Thiên không khỏi bật cười, bàn tay lớn yêu thương mà sờ lên đầu Diệp Vân:
- Một chút Tụ Khí Đan này của ngươi, căn bản chính là như muối bỏ biển, vẫn là giữ lại cho mình dùng a.
Với tư cách tộc trưởng, hắn là biết rõ, Diệp Gia Bảo nhiều tộc nhân như vậy, mỗi ngày phải tiêu hao bao nhiêu đan dược.
- Phụ thân, ta chỗ này có 53 viên Ngưng Khí Đan.
Diệp Vân nghiêm túc nói.
Advertisements
- 53 viên, cũng có thể dùng một hai ngày, cái gì, Ngưng Khí Đan?
Diệp Thương Huyền còn cho là lỗ tai mình xảy ra vấn đề, mặt mũi tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Một viên Ngưng Khí Đan, là tương đương với mấy trăm viên Tụ Khí Đan!
53 viên, đây chính là hơn vạn viên Tụ Khí Đan! Có thể so với Diệp Gia Bảo hơn mười năm tích lũy!
Mọi người có chút choáng váng.
- Vân Nhi nói sai rồi a, là Tụ Khí Đan, không phải Ngưng Khí Đan!
Diệp Chiến Thiên bật cười nói, Diệp Vân làm sao có thể lấy được ra 53 viên Ngưng Khí Đan, phải biết rõ Diệp Vân bình thường sử dụng Tụ Khí Đan, đều là do gia tộc cung cấp đấy.
A Ly đứng ở trên bờ vai Diệp Vân nhếch miệng, khả năng nó cảm thấy đám người Diệp Chiến Thiên cũng hơi có chút quá ngạc nhiên, chưa thấy qua các mặt của xã hội, 53 viên Ngưng Khí Đan rất nhiều sao?
- Hài nhi không có nói sai, là Ngưng Khí Đan.
Diệp Vân lại một lần xác nhận nói, đem Ngưng Khí Đan bên trong túi càn khôn tất cả đều đổ ra.
Một mùi thơm nồng nặc tứ tán phiêu ra
Trong lòng mọi người chấn động mãnh liệt, rõ ràng thật là Ngưng Khí Đan! Đã có những Ngưng Khí Đan này, thực lực gia tộc tuyệt đối có thể leo lên một bậc thang mới.
- Vân Nhi, ngươi từ chỗ nào làm đến nhiều Ngưng Khí Đan như vậy?
Thanh âm Diệp Chiến Thiên run rẩy, khó có thể che dấu kích động trong lòng, nói ra thật xấu hổ, tất cả tài sản Diệp Gia Bảo cộng lại, cũng không đáng giá bằng những Ngưng Khí Đan này.
- Hài nhi ở bên ngoài thành nhặt được.
Trên mặt Diệp Vân nóng lên, hắn lại một lần nói dối.
Đám người Diệp Chiến Thiên nhìn nhìn Diệp Vân, cái lời nói dối này không khỏi cũng quá vụng về đi, bất quá nếu như Diệp Vân không chịu nói, bọn hắn cũng sẽ không truy cứu những thứ này, Diệp Vân xuất ra nhiều Ngưng Khí Đan như vậy, bọn hắn lập tức nghĩ tới lão tổ tông, không phải là lão tổ tông ban ân chứ?
- Vân Nhi, những Ngưng Khí Đan này, ngươi thật sự quyết định cống hiến cho gia tộc sao?
Diệp Thương Huyền nhìn về phía Diệp Vân hỏi.
- Nhiều Ngưng Khí Đan như vậy, có lẽ đủ để chèo chống ngươi một mực tu luyện tới cửu giai rồi.
- Vâng, thúc công, Vân Nhi đã không nhỏ, tổ chim bị phá, thì trứng còn có thể nguyên vẹn sao. Sự tình liên quan gia tộc sinh tử tồn vong, ta nguyện ý đem những Ngưng Khí Đan này cống hiến cho gia tộc.
Diệp Vân trịnh trọng nói, trên thực tế hắn căn bản không cần những Ngưng Khí Đan này, bởi vì trong phi đao dật tán huyền khí, so với Ngưng Khí Đan ẩn chứa huyền khí còn muốn tinh thuần nhiều lắm.
Diệp Thương Huyền cười sang sảng một tiếng:
- Tốt, Diệp gia ta có binh sĩ như thế, lo gì gia tộc không hưng thịnh.
Diệp Thương Huyền nhìn Diệp Vân càng xem càng là ưa thích.
- Lục thúc, ta có một đề nghị, lúc trước ta cũng là 17 tuổi tiếp nhận gia tộc tộc trưởng vị, ta muốn đem tộc trưởng vị truyền cho Vân Nhi, chẳng biết có được không?
Diệp Chiến Thiên nghe được Diệp Thương Huyền khích lệ Diệp Vân, trong lòng cũng là đặc biệt tự hào.
- Xác thực như thế, để cho Vân Nhi làm tộc trưởng, học hỏi kinh nghiệm, nếu có địa phương nào không đúng, mấy lão gia hỏa chúng ta cũng có thể giúp đỡ.
Diệp Thương Huyền gật đầu nói.
Chương 53 Tẩy tủy đan (1)
- Phụ thân, cái này vạn lần không được, đại chiến buông xuống...
Diệp Vân sợ hãi nói, lúc trước sở dĩ Diệp Vân cướp đoạt kế nhiệm tộc trưởng vị, là vì phòng ngừa kế nhiệm tộc trưởng vị rơi vào trong tay Diệp Không Ngạn, đối với làm tộc trưởng Diệp Gia Bảo, hắn lại là hoàn toàn không có nghĩ qua.
- Có gì không thể, lúc trước ta tiếp nhận Diệp Gia Bảo tộc trưởng vị, Diệp Gia Bảo cũng đang đứng ở thời điểm bấp bênh, khi đó lão tộc trưởng vì dọn ra thời gian trùng kích cửu giai, chỉ có Chiến Long mấy huynh đệ giúp ta, ngươi không nhỏ, huống chi mấy người chúng ta lã đều ở đây, còn có thể giúp đỡ.
Diệp Chiến Thiên quả quyết nói.
- Quyết định như vậy đi!
- Phụ thân...
Diệp Vân còn muốn nói nữa, lại bị đám người Diệp Thương Huyền đánh gãy.
- Vân Nhi không cần phải lo lắng, mặc dù Diệp Gia Bảo có mấy ngàn tộc nhân, nhưng ngay ngắn trật tự, các hạng sự vụ đều có người chưởng quản, trừ đi một vài quyết định lớn, căn bản sẽ không ảnh hưởng đến ngươi tu luyện.
Diệp Thương Huyền hòa ái cười cười nói.
Diệp Vân muốn nói mình hoàn toàn không phải ý tứ này a..., thế nhưng rất nhiều trưởng bối đã quyết định, hắn lại cãi cũng là uổng công, loại này giống như phong kiến gia tộc tộc trưởng độc tài chế, thật là làm cho người tan vỡ a..., trong lòng của hắn nổi lên một hồi cảm giác vô lực.
Ở bên trong một gia tộc, tộc trưởng chính là quyền uy cao nhất, trừ khi tộc trưởng lọt vào các trưởng lão tập thể giám quan (*vạch tội), ba phần tư các tộc nhân trở lên bỏ phiếu thông qua, mới có thể bãi miễn tộc trưởng, lúc khác, tộc trưởng nói một là một, dù ai cũng không cách nào phản bác, trừ khi là tộc trưởng thế hệ trước ra mặt.
- Mấy ngày nữa ta sẽ hướng các tộc nhân tuyên bố tin tức này.
Diệp Chiến Thiên cười ha hả nói.
Xem ra tộc trưởng này, Diệp Vân là không thể không làm, bất quá tộc trưởng ngoại trừ làm một ít quyết định trọng đại, đối với việc nhỏ trong tộc một mực mặc kệ, sẽ không ảnh hưởng tu luyện, này cũng còn đỡ một ít.
Đám người Diệp Thương Huyền lưu lại cho Diệp Vân ba viên Ngưng Khí Đan, còn lại 50 viên đều chuẩn bị dùng để tăng cường thực lực gia tộc.
Trong đại sảnh Diệp gia, đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên triệu tập một đám đệ tử gia tộc, bắt đầu vì bọn họ tăng lên công lực.
50 viên Ngưng Khí Đan, đến cùng có thể tạo thành bao nhiêu hiệu quả, thật khiến người có chút mong đợi.
Diệp Vân từ trong đại sảnh lui đi ra, hướng chỗ ở của đại ca, nhị ca đi đến.
Sản nghiệp phía ngoài gia tộc đã bị đóng cửa, Diệp Bằng liền không có chuyện gì có thể làm rồi, mỗi ngày đều ngốc ở trong sân tu luyện của mình, thời điểm hắn mười tám tuổi, không có đạt tới lục giai, từ nay về sau huyền khí liền một mực không có tiến triển, kinh mạch dần dần cứng đờ, chỉ có thể được an bài ở trong sản nghiệp gia tộc làm quản sự, kỳ thật nội tâm của hắn cũng rất không cam lòng, bất đắc dĩ tạo hóa trêu người, bất quá ngày gần đây tu luyện công pháp hoàn toàn mới của gia tộc, kinh mạch cứng đờ dần dần trở nên mềm mại, tu vi một mực trì trệ không tiến cũng bắt đầu có tiến triển, mặc dù chỉ là một chút dấu hiệu rất nhỏ, điều này cũng làm cho hắn có chút kích động.
Đang tu luyện, đột nhiên nghe được vài tiếng đập cửa, Diệp Bằng tranh thủ thời gian đi mở cửa, thấy là Diệp Vân, Vân sắc lộ ra một tia kinh hỉ nói:
- Tam đệ, sao ngươi lại tới đây?
- Ta đi xem đại ca một chút.
Diệp Vân mỉm cười nói.
- Mau vào ngồi đi.
Diệp Bằng chất phác cười nói.
- Đại ca, ta đến tìm ngươi có một sự tình, đợi lát nữa phải trở về tu luyện.
Diệp Vân nói, hiện tại các tộc nhân đều đang gia tăng tu luyện, hắn cũng không có thể lãng phí thời gian, hơn nữa trước khi hắn đến, Vân hồn của hắn đã cảm giác được, vừa rồi Diệp Bằng cũng đang tu luyện.
- Ân, nói đi, có chuyện gì?
Diệp Bằng gật đầu nói, nhìn Diệp Vân trước mắt, trong nội tâm vui mừng, Tam đệ trưởng thành, cũng so với trước kia trầm ổn.
- Đại ca, ta chỗ này có một viên đan dược, ngươi đem viên đan dược này ăn hết a.
Diệp Vân từ bên trong túi càn khôn cầm ra một quả Tẩy Tủy Đan nói.
Diệp Bằng chứng kiến Tẩy Tủy Đan trong tay Diệp Vân, có chút nghi hoặc, viên thuốc trong tay Diệp Vân này, hắn cho tới bây giờ chưa thấy qua, bộ dáng có chút cổ quái, là gấp mấy lần đan dược bình thường, cũng không có dược khí rõ ràng.
- Cái này thật sự có thể ăn sao?
Diệp Bằng từ trong tay Diệp Vân tiếp nhận đan dược, nhìn về phía Diệp Vân hỏi, trên thị trường lưu hành nhất chính là các loại đan dược như Tụ Khí Đan, Ngưng Khí Đan, bởi vì công dụng rộng, thậm chí có thể trở thành tiền đến sử dụng, đan dược cùng cấp khác hiệu quả đều không thế nào tốt, đám Dược sư cực nhỏ luyện chế, đan dược cao hơn một chút, như loại Tẩy Tủy Đan này, Diệp Bằng căn bản thấy cũng chưa thấy qua, hắn còn tưởng rằng là sơ cấp đan dược gì.
- Ân, đối với đại ca tu luyện tuyệt đối sẽ có một chút trợ giúp.
Diệp Vân xác nhận nói.
- Tốt lắm, ta thử một lần.
Chứng kiến bộ dạng Diệp Vân chắc chắc, Diệp Bằng nghĩ nghĩ, mình tu luyện đã rất nhiều năm không có tiến triển, không ngại thử một lần, há miệng đem viên thuốc đó nuốt xuống, tuy nói không biết là đan dược gì, thế nhưng hắn đối với Diệp Vân vô cùng tín nhiệm.
Diệp Bằng ăn Tẩy Tủy Đan, đột nhiên cảm giác được một cỗ dược lực vô cùng mạnh mẽ, dùng phần bụng làm trung tâm, điên cuồng mà hướng tứ chi trăm mạch dũng mãnh lao tới, lòng hắn càng hoảng sợ, đây là cái đan dược gì, dược lực lại có thể khủng bố như thế! Hắn tranh thủ thời gian ngồi xuống, bắt đầu vận chuyển huyền khí.
Diệp Bằng cảm giác trên người mình giống như là bị hỏa thiêu, toàn thân đỏ bừng, tản mát ra một cỗ hơi nước màu trắng, mồ hôi điên cuồng mà từ mặt ngoài làn da bừng lên, xen lẫn một loại hương vị tanh hôi.
Dược lực thật là khủng khiếp, cho dù Diệp Bằng lại đần, cũng có thể biết tuyệt đối không phải là đan dược cấp thấp!
Ngồi trên mặt đất nửa canh giờ, hấp thu dược lực, Diệp Bằng mở to mắt, bất chấp toàn thân tanh hôi, bỗng nhiên đứng lên, sắc mặt đỏ lên, bắt lấy cánh tay Diệp Vân kích động nói:
- Tam đệ, ngươi cho ta ăn là đan dược gì?
Chứng kiến Diệp Bằng như vậy, Diệp Vân biết rõ, Tẩy Tủy Đan có lẽ có hiệu lực rồi, nghĩ đến đại ca nhiều năm đình trệ như vậy, rốt cục lại có thể tiếp tục tu luyện huyền khí, hướng lên đột phá, thoải mái mà cười nói:
- Là Tẩy Tủy Đan!
- Tẩy Tủy Đan?
Diệp Vân nói như là sấm sét rơi vào trong nội tâm Diệp Bằng, đây chính là đan dược so với Đoạn Tục Đan còn muốn trân quý! Diệp Bằng sững sờ xuất Vân, ông t...r...ờ...i..., ta vừa rồi rõ ràng ăn một viên Tẩy Tủy Đan, Diệp Bằng không có kinh hỉ, ngược lại có chút sợ hãi.
- Tam đệ, không biết ngươi từ nơi nào lấy tới Tẩy Tủy Đan này, đan dược như Tẩy Tủy Đan, có lẽ nên đổi thành Tụ Khí Đan, giao cho phụ thân, như vậy mới có thể phát huy tác dụng càng lớn, cho ta ăn quá lãng phí.
Chương 54 Tẩy tủy đan (2)
Trong nội tâm Diệp Bằng sinh ra cảm giác tội ác mãnh liệt, đây chính là một viên Tẩy Tủy Đan a...! Nếu như đổi thành Tụ Khí Đan, có thể cho toàn cả gia tộc sử dụng nhiều năm, thậm chí là vài chục năm, nhưng mà lại bị hắn một ngụm nuốt lấy.
- Đại ca, ngươi suy nghĩ nhiều, chúng ta đem Tẩy Tủy Đan đi Đông Lâm Quận thành bán, trong vòng mấy tháng cũng chưa hẳn sẽ có người tiếp nhận, Tẩy Tủy Đan loại trọng bảo này, nếu truyền ra ngoài, ngược lại sẽ cho người ngấp nghé, mang đến tai hoạ ngập đầu cho gia tộc, còn không bằng len lén dùng.
Diệp Vân giải thích nói, đại ca chính là chất phác như vậy, tình nguyện cả đời mình huyền khí không hề tiến triển, cũng phải vì gia tộc suy nghĩ.
- Tam đệ xác thực so với trước kia chững chạc, chẳng qua là, đại ca tại tâm khó có thể bình an a....
Diệp Bằng tâm Vân bất định nói.
- Đại ca ăn hết Tẩy Tủy Đan, không nên nghĩ nhiều như vậy, Diệp Gia Bảo cùng Vân Gia Bảo đại chiến sắp tới, đại ca có lẽ nên tranh thủ thời gian tu luyện huyền khí, tăng thực lực lên mới phải.
Diệp Vân nói.
Diệp Bằng thật sâu nhìn thoáng qua Diệp Vân, trịnh trọng nói:
- Tam đệ, về sau cái mệnh này của đại ca, sẽ là của ngươi.
- Đại ca, ngàn vạn đừng nói như vậy. Chúng ta là thân huynh đệ, máu mủ tình thâm, nói lời như vậy, ngược lại lộ ra xa lạ.
Diệp Vân nói, vòng vo một cái đề tài nói.
- Ta chỗ này còn có một viên Tẩy Tủy Đan, không biết nhị ca bây giờ đang ở đâu?
- Còn có một viên Tẩy Tủy Đan?
Diệp Bằng khiếp sợ nhìn xem Diệp Vân, lập tức lộ ra vẻ mừng như điên.
- Ta lập tức đi gọi Nhị đệ tới.
Diệp Bằng tựa như gió chạy ra ngoài, Diệp Bằng chính mình ăn hết Tẩy Tủy Đan, trong nội tâm tràn đầy cảm giác tội ác, thế nhưng cho huynh đệ mình ăn, lại là phi thường kích động, chứng kiến bộ dạng của Diệp Bằng, Diệp Vân không nhịn được cười lên.
Một lát sau, Diệp Bằng đem Diệp Mục gọi đi qua, Diệp Bằng cùng Diệp Vân ăn ý không nói gì, cho Diệp Mục ăn Tẩy Tủy Đan.
Tuy trong ánh mắt tràn đầy nghi hoặc, nhưng Diệp Mục vẫn há miệng đem Tẩy Tủy Đan nuốt xuống, nửa canh giờ qua đi, Diệp Mục tiêu hóa dược lực, không khỏi sợ hãi mà đứng lên, khi hắn biết rõ vừa rồi ăn là Tẩy Tủy Đan, phản ứng cơ hồ là cùng Diệp Bằng giống nhau.
- Tam đệ, cái Tẩy Tủy Đan này mặc dù không định bán đi, cũng có thể cho người thiên phú trác tuyệt trong gia tộc ăn a....
Diệp Mục cảm khái nói.
- Người thiên phú trác tuyệt trước mười tám tuổi vọt tới lục giai, kinh mạch sẽ không cứng đờ, còn muốn ăn Tẩy Tủy Đan làm gì?
Diệp Vân cười hỏi.
Diệp Mục giật mình sửng sốt một chút, bất đắc dĩ cười nói:
- Được rồi, ăn cũng đã ăn, còn nghĩ những thứ này làm gì.
Tính cách của Diệp Mục, là so với Diệp Bằng rộng rãi một ít.
Chứng kiến hai vị huynh trưởng ăn hết Tẩy Tủy Đan, đều có thể tiếp tục tăng thực lực lên, trong nội tâm Diệp Vân mừng rỡ, ba người gấp rút đàm phán, Diệp Vân đem khẩu quyết Lôi Đế Quyết đệ nhị trọng cùng với vũ kỹ Âm Lôi Trảo phiên bản sửa chữa cho bọn hắn.
Hai vị huynh trưởng luyện võ thập phần khắc khổ, bọn hắn bắt đầu liền điên cuồng tu luyện, cùng ngày liền lần lượt đột phá lục giai, dược lực của Tẩy Tủy Đan thật đúng là kinh người, chẳng những để cho kinh mạch cứng đờ của Diệp Mục cùng Diệp Bằng khôi phục đến trạng thái mười ba mười bốn tuổi, tốc độ hấp thu huyền khí cũng sâu sắc nhanh hơn, tiến độ tu luyện đã có tăng lên trên phạm vi lớn.
Đại môn Diệp Gia Bảo vẫn như cũ đóng chặt, thời điểm ngày hôm sau, Vân Gia Bảo phái dân phu tới ở quặng mỏ hậu sơn khai thác khoáng thạch, giống như là vì kích thích Diệp Gia Bảo, dân phu khai thác quặng mỏ phát ra thanh âm thét to, ở trong núi quanh quẩn.
Thanh âm này, đối với Diệp Gia Bảo mà nói, quả thực là sỉ nhục lớn lao!
Toàn bộ Diệp Gia Bảo cùng chung mối thù, cố gắng tu luyện, biện pháp phòng ngự bên trong thành cũng bắt đầu trên phạm vi lớn thăng cấp, có thêm vài phần trạng thái lâm chiến.
Mỗi ngày Diệp Vân đều ngốc ở trong sân của mình khổ luyện huyền khí, trừ ăn cơm ra, bình thường rất ít bước ra cửa.
Hắn ngay cả vũ kỹ cũng rất ít luyện tập, ở giữa bụi cỏ ngồi xếp bằng như lão tăng, dốc lòng nghiên cứu Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ năm loại pháp quyết.
Tuy đồng thời tu luyện năm loại pháp quyết, nhưng năm loại pháp quyết Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ lẫn nhau liên quan, cũng không so với tu luyện một loại pháp quyết chậm bao nhiêu.
Trong phi đao càng không ngừng có huyền khí tuôn ra, đan điền của Diệp Vân như là bọt biển, càng không ngừng hấp thu, mỗi lần hấp thu một phần, huyền khí trong cơ thể liền lớn mạnh một phần, mỗi một ngày, Diệp Vân đều cảm giác được huyền khí của mình dùng tốc độ vô cùng kinh người phát triển.
Thời gian trôi qua, đảo mắt đã qua hơn mười ngày.
Trong tiểu viện Diệp Vân vẫn như cũ thanh tĩnh như ngày xưa, cây cối xanh um tươi tốt, sáng sớm luồng ánh mặt trời thứ nhất xuyên thấu qua khe hở cây cối chiếu vào, trong rừng còn có mấy phần sương mù dày đặc.
Diệp Vân vẫn như cũ ngồi ở chỗ kia, liên tục mấy canh giờ, huyền khí trong cơ thể tựa hồ đạt đến một điểm giới hạn, không cách nào tiếp tục dành dụm rồi.
- Vì cái gì huyền khí trong cơ thể, có một loại dấu hiệu nóng nảy, chẳng lẽ là tu luyện sai ở đâu rồi?
Diệp Vân nhíu mày một cái, ngay sau đó, huyền khí xao động trong cơ thể tựa như không kiểm soát, từ vùng đan điền hướng bốn phía khuếch tán, trắng trợn thảo phạt, huyền khí bạo động đến mức, giống như dễ như trở bàn tay đoạn kinh mạch bốn phía.
Diệp Vân buồn bực hừ một tiếng, thầm nghĩ không ổn, muốn kiềm chế huyền khí cuồng bạo, lại có một loại cảm giác vô lực, chẳng lẽ kinh mạch lại muốn đứt đoạn biến thành một phế nhân?
Chẳng lẽ là di chứng lúc trước cấp bậc tăng lên quá nhanh?
Trong lòng Diệp Vân có chút lo lắng, thừa dịp huyền khí còn không có đem kinh mạch toàn thân phá hủy hầu như không còn, đồng thời vận hành lên Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ năm loại huyền khí, muốn vận chuyển huyền khí đã không khống chế được kia.
Nhưng mà, năm loại huyền khí vừa mới gắn kết mà thành, liền bị huyền khí cuồng bạo nuốt hết, Diệp Vân trơ mắt nhìn kinh mạch toàn thân mình bị phá hủy hầu như không còn, một loại tâm tình bi phẫn dâng lên.
Kinh mạch toàn thân nghiền nát đến rối tinh rối mù, huyền khí dật tán bốn phía, hoàn toàn không nghe chỉ huy, có thể sử dụng, cũng chỉ có Vân hồn rồi.
Diệp Vân thúc dục Vân hồn, đột nhiên, BOANG... một tiếng, trong đầu lập tức một mảnh thanh minh, Vân hồn dùng một loại tốc độ kinh người lớn mạnh, so với trước kia cường đại gấp mấy lần.
A Ly đang ở bên người Diệp Vân tu luyện đột nhiên giật mình mà mở to mắt, toàn thân sởn hết cả gai ốc, nhìn thoáng qua Diệp Vân, phảng phất trên người Diệp Vân có một loại đồ vật làm nó vô cùng sợ hãi, vèo một tiếng, hướng gian phòng của Diệp Vân chạy đi, nó không dám tiếp tục ở bên người Diệp Vân rồi, chỉ xa xa mà nhìn.
Chương 55 Thần hóa đao binh!
Diệp Vân ngưng hóa đi ra Vân hồn, đã có một tia hương vị thực chất, nếu có cao thủ có thể chứng kiến Vân hồn mà nói, liền có thể phát hiện, trên không Diệp Vân đứng một cái Vân hồn ngưng hóa đi ra, mặc kim giáp, tay xách trường đao, thân cao mấy trượng, hình thể hùng tráng, có một loại khí thế nghiêm nghị uy nghiêm.
Vân Hóa Đao Binh!
Đáng tiếc chỉ là hư ảnh không có lực công kích, cũng không phải là thật thể!
Diệp Vân thúc dục phi đao, huyền khí trong phi đao càng không ngừng tuôn ra, chảy khắp toàn thân, kinh mạch nghiền nát toàn thân, tựa hồ đã có một tia dấu hiệu sống lại.
Hẳn là tu luyện Cửu Tinh Thiên Vân Quyết, nhất định phải trải qua loại quá trình kinh mạch đứt đoạn này?
Nghĩ tới đây, trong nội tâm Diệp Vân khẽ động, thúc dục Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ năm loại công pháp, đúng lúc này, các nơi trong cơ thể xuất hiện năm đồ vật cùng loại như huyền khí, chúng phân loại ở bên trong từng cái cơ quan nội tạng trong cơ thể Diệp Vân, chậm chạp mà vận chuyển.
Gan thuộc mộc, tim thuộc hỏa, tỳ thuộc thổ, phổi thuộc kim, thận thuộc thủy.
Những khối huyền khí này, đều có chứa tính chất đặc biệt của huyền khí kia.
Cửu Tinh Thiên Vân Quyết này, còn có thể ở trong cơ thể ngưng tụ khối không khí?
Diệp Vân cứ như vậy ngồi ở trong bụi cỏ, cảm thụ được huyền khí trong cơ thể không ngừng diễn hóa, năm loại vầng sáng sắc thái bất đồng, ở trên người của hắn xoay quanh lưu động, năm loại hào quang hoà lẫn, để cho hình dáng Diệp Vân rõ ràng, khuôn mặt tràn đầy một loại nhu hòa Vân kỳ, giờ phút này, Diệp Vân phảng phất cùng hết thảy chung quanh dung hợp thành nhất thể, ánh mắt đảo qua nơi này, thậm chí sẽ cho người hoàn toàn xem nhẹ.
Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ năm loại công pháp đệ nhất trọng tựa hồ không khó, đã bị Diệp Vân luyện đến cảnh giới đại thành.
Nếu như khí ngũ hành có thể ngưng tụ khối không khí, không biết tứ linh khí, có thể ngưng tụ thành khối không khí hay không?
Diệp Vân cũng bắt đầu vận chuyển tứ linh pháp quyết.
Năm đạo quang mang như là ổ quay màu vàng, ở quanh người Diệp Vân càng không ngừng xoay tròn, ngay sau đó, bốn đạo hào quang càng thêm chói mắt bay thẳng dựng lên, dùng tốc độ nhanh hơn quay quanh.
Ngũ hành cùng tứ linh, chín loại nguyên tố trụ cột nhất của thế giới này, đồng thời xuất hiện ở trên thân một người, đây tuyệt đối là kỳ cảnh hiếm thấy.
Hai lòng bàn tay cùng hai gan bàn chân Diệp Vân, tất cả xuất hiện một khối không khí, theo thứ tự là Băng Phong Lôi Điện.
Diệp Vân đồng thời vận hành chín loại công pháp, chín loại khối không khí chậm rãi hướng đan điền di động mà đến, kinh mạch đứt gãy nhanh chóng khôi phục, so với trước kia càng thêm tráng kiện, chín loại khối không khí dần dần đi đến vùng đan điền, số lượng huyền khí trong cơ thể bắt đầu nhanh chóng kéo lên, chớp mắt thời gian, Diệp Vân đụng chạm đến bình chướng tấn cấp, chẳng qua là vận hành huyền khí nhẹ nhàng thăm dò thoáng một phát, chỉ nghe oanh một tiếng, đan điền nổ vang một tiếng, một cổ huyền khí cường đại phóng đi ra ngoài, toàn thân vô số lỗ chân lông, phảng phất đều hướng ra phía ngoài phun ra huyền khí, ngay sau đó, những huyền khí này lại bắt đầu thu trở về, nhanh chóng bị hấp thu.
Rốt cục đột phá lục giai, đạt tới thất giai Liễm khí cảnh.
Bất quá giống như không có đình chỉ như vậy, Diệp Vân triển khai nội thị, phát hiện đan điền vốn là một mảnh Hỗn Độn, lại một mảnh thanh minh, chín loại công pháp cô đọng mà thành khối không khí, phảng phất như chín hành tinh, ở trong Đan Điền dùng một loại phương thức cực kỳ huyền ảo, càng không ngừng xoay tròn, mỗi một khắc, đều có một khối không khí trong đó vận hành đến chủ vị, tám khối không khí còn lại quay chung quanh nó xoay tròn, phảng phất một tiểu tinh hệ có chín hành tinh.
Khó trách công pháp này sẽ gọi Cửu Tinh Thiên Vân Quyết!
Sau khi cô đọng hết chín khối không khí, huyền khí trong cơ thể Diệp Vân còn đang không ngừng kéo lên, theo thất giai sơ kỳ, đến thất giai trung kỳ, lại đến thất giai đỉnh phong, chỉ kém một ít, liền mò tới bình chướng tấn cấp.
Lúc này mới bao lâu, rõ ràng trùng kích đến thất giai đỉnh phong, khoảng cách bát giai chỉ kém một đường!
Diệp Vân không khỏi bị tốc độ tu luyện của mình làm chấn kinh, bất quá, công pháp Cửu Tinh Thiên Vân Quyết huyền diệu, lại để cho hắn bỏ đi nội tâm nghi kị, thời điểm tu luyện Cửu Tinh Thiên Vân Quyết, hắn như lĩnh hội một loại đồ vật vô cùng huyền ảo trong trời đất.
Một đạo bóng dáng bạch sắc ở bụi cỏ tầm đó cực kỳ nhanh xẹt qua, đứng trên một tảng đá nhô lên, cái bóng dáng này đúng là A Ly, nó mở to mắt, ánh mắt một mực dừng lại ở trên người Diệp Vân, cảm giác được trên người Diệp Vân tản ra một loại khí tức đặc biệt.
Diệp Vân củng cố cảnh giới trước mắt thoáng một phát, thu công, bỗng dưng mở to mắt, hướng xa xa nhìn lại, chỉ thấy bầu trời xa xăm, một vòng mặt trời mới mọc đang từ từ mọc lên ở phương đông, trong nháy mắt, ánh mặt trời màu vàng cùng đồng tử thanh tịnh của Diệp Vân hoà lẫn.
- Cái đuôi thứ tư của ngươi dài tốt rồi?
Diệp Vân kinh hỉ mà ngồi chồm hổm xuống, sờ lên cái đuôi thứ tư của A Ly, giống như trêu chọc nói.
- Cho ta xem xem, ngươi có bắt đầu dài cái thứ năm hay không.
Bộ lông trên người A Ly, lại một lần nhiễm lên một vòng ửng đỏ, vèo một tiếng, nhảy lên đến trong ngực Diệp Vân, trên người Diệp Vân lộ ra khí tức khiến nó cảm giác thật thoải mái.
Diệp Vân ở trên mông A Ly tìm tìm, cái đuôi thứ năm của A Ly còn chưa có bắt đầu dài, bất quá Diệp Vân dùng Vân hồn có thể cảm giác đến, năng lượng trong cơ thể A Ly so với trước kia tinh thuần tráng kiện gấp bội.
- A Ly, ta vừa mới lĩnh hội một loại đồ vật, nếu như ngươi có thể lĩnh hội, tu vi liền có thể tiến nhanh, chia xẻ với ngươi thoáng một phát.
Diệp Vân sờ lên đầu A Ly, A Ly cùng hắn càng ngày càng thân cận.
A Ly dựng lỗ tai lên, nó hiển nhiên cảm thấy vô cùng hứng thú.
- Loại vật này, tồn tại ở giữa thiên địa, gọi là đạo.
Diệp Vân mỉm cười, nhìn về phía ánh sáng mặt trời phương xa.
Trong ánh mắt A Ly, tràn đầy nghi hoặc.
- Ta cũng chỉ là vừa mới tiếp xúc đến sự hiện hữu của nó. Nói như vậy, thực vật động vật sinh trưởng là đạo, dãy núi phập phồng là đạo, dòng sông trào lên là đạo, mặt trời mặt trăng và ngôi sao là đạo, tinh Vân vận chuyển cũng là đạo, đạo không chỗ nào không có, vạn vật đều có thể làm đạo, đạo diễn hóa vạn vật.
Diệp Vân lầm bầm nói xong, đáng tiếc kiếp trước đọc sách quá ít, hắn chẳng qua là thoảng qua đã hiểu một ít như vậy, nhưng không thể giải thích vì sao đạo chi tinh nghĩa, gần kề chẳng qua là lĩnh hội một chút như vậy, tu vi của hắn liền đột nhiên tăng mạnh.
- Thế gian cường giả, đơn giản chẳng qua là một đám người đau khổ truy tìm đạo, chợt có linh quang, liền thành tựu huy hoàng của bọn họ.
Trong đôi mắt A Ly, vẫn như cũ tràn đầy mê hoặc, ngẩng đầu, đập vào mi mắt là đồng tử thâm thúy giống như tinh không của Diệp Vân, nó không khỏi có chút ngây dại, một lát sau như giật mình, đôi má nổi lên một tia ửng đỏ, ở trong ngực Diệp Vân tìm cái vị trí thoải mái, bắt đầu cuộn mình.