Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Gần đến cuối bữa tiệc trời đã chạng vạng, các vị khách lần lượt cáo từ.
Hôm nay, ngoài chúc mừng sinh thần Bùi phu nhân, còn có chúc mừng con dâu mới của phủ Thừa tướng.
Đợi tiễn khách xong, dọn dẹp sạch sẽ sân vườn thì đã gần giờ Tuất.
Sinh thần của Trưởng công chúa thường được tổ chức trong cung, hoặc là ở phủ Trưởng công chúa chỉ có hai mẹ con dùng bữa tối đơn giản, đây là lần đầu tiên Lê Ngưng giúp đỡ tổ chức tiệc sinh nhật, có chút mệt mỏi.
"Chuyện còn lại để ngày mai hãy nói." La thị dặn dò: "Quận chúa về nghỉ ngơi sớm đi."
Lê Ngưng gật đầu, nhưng hôm nay chủ yếu vẫn là La thị vất vả, nàng càng mệt hơn.
"Tẩu tẩu vất vả cả ngày rồi, cũng mau về nghỉ ngơi đi."
Chia tay Lê Ngưng, trở về Khinh Vân đường, mãi đến khi vào cửa phòng trong, nụ cười vẫn luôn nở trên môi La thị mới không nhịn được mà xụ xuống.
Nhìn khuôn mặt ủ rũ của thê tử, Bùi Triệt đang xử lý công vụ trên bàn bước tới, ôn nhu hỏi: "Sao vậy? Ai chọc nàng không vui?"
La thị u oán liếc hắn một cái, trách móc: "Còn không phải tại chàng sao."
Bùi Triệt có chút không hiểu.
Hắn có chút công vụ phải trình lên vào ngày mai, bất đắc dĩ phải rời tiệc trước để xử lý.
Hắn nắm tay nàng, lập tức nhận lỗi: "Đều là ta không tốt, lần sau nhất định sẽ đợi nàng cùng nhau về."
La thị nói không phải chuyện này, nàng hờn dỗi hất tay hắn ra, tự mình ngồi xuống ghế sinh tức khí.
Vị phu nhân từ trước đến nay luôn ôn nhu khả ái, không biết đã chịu uất ức gì, cũng chỉ khi vào phòng, trước mặt hắn mới dám biểu lộ ra.
Hắn ngồi xổm xuống trước mặt nàng, ngước nhìn mắt nàng, đau lòng nói: "Ai bắt nạt nàng, cứ nói ra, ta sẽ thay nàng báo thù."
Tay hắn cầm bút thì được, chứ đánh người thì thôi vậy.
La thị thấy buồn cười, lại bật khóc, sau khi được Bùi Triệt ôm vào lòng cuối cùng cũng chịu nói cho hắn biết.
Hóa ra hôm nay khách đến, khi đối mặt với hai nàng dâu của phủ, đa phần đều khen Lê Ngưng, cho dù là thân phận hay dung mạo, bọn họ đều hết lời ca ngợi Lê Ngưng.
Thái độ hài lòng với Lê Ngưng cứ như thể Lê Ngưng cũng là con dâu của bọn họ.
Nhưng nàng mới là trưởng tức, lần yến tiệc này cũng đều là do nàng vất vả chuẩn bị, không có công lao cũng có khổ lao, kết quả bọn họ đều chú ý đến Lê Ngưng, nửa lời cũng không nhắc đến nàng.
Kỳ thật trong lòng La thị biết rõ, những người thân thích kia không coi trọng nàng đều là vì xuất thân của nàng.
Nàng xuất thân từ gia đình nhỏ bé, học thức không uyên bác, dung mạo cũng không phải loại vừa nhìn đã khiến người ta kinh diễm đến khó quên.
Thứ duy nhất nàng có thể lấy ra cũng chỉ là thân phận phu nhân của Bùi Triệt, dựa vào ánh sáng của hắn.
So sánh với Lê Ngưng, những người đó đương nhiên càng muốn tiếp cận Lê Ngưng.
Ngay cả Triệu Oanh, La thị gả đến đây mấy năm, Triệu Oanh chưa từng nhiệt tình với nàng như vậy, hôm nay lần đầu tiên gặp Lê Ngưng đã thân thiết với nàng ta như thế.
Nàng ở phủ Bùi an phận thủ thường, làm tất cả những gì một trưởng tức nên làm, nhưng không ai nhớ đến những điều tốt đẹp của nàng.
La thị càng nói càng tủi thân.
Bùi Triệt nhẹ nhàng vỗ về lưng nàng, an ủi: "Bọn họ chú ý đến quận chúa là vì quận chúa mới gả vào phủ, đối với bọn họ mà nói là chuyện mới mẻ. Nàng thử nghĩ xem lúc nàng mới gả đến, những người thân thích kia có phải cũng rất quan tâm đến nàng không?"
La thị nín khóc, cảm thấy có chút đạo lý.
Bùi Triệt tiếp tục nói: "Thân phận gì chứ, nàng và quận chúa bây giờ đều là con dâu phủ Bùi, hạ nhân trong phủ đều kính trọng hai người như nhau, không liên quan gì đến những người một năm cũng chẳng gặp được hai lần kia."
Trong lòng Bùi Triệt cũng hiểu, từ khi gả cho hắn, thê tử rất để ý đến chuyện xuất thân, thân phận hai người chênh lệch lớn, bây giờ lại có thêm một người đệ muội có thân phận cao hơn nàng rất nhiều, hơn nữa còn là người được mẫu thân nhìn từ nhỏ đến lớn, được mẫu thân thiên vị, trong lòng La thị đương nhiên sẽ mất cân bằng.
Thậm chí nàng ấy còn muốn tạo mối quan hệ tốt với Lê Ngưng.
Đáng tiếc Bùi Triệt và Bùi Trác tuy là huynh đệ ruột, nhưng cũng không thân thiết lắm, sáu năm không gặp, gặp lại thì Bùi Trác đã là một thiếu niên ít nói, sao còn có thể thân thiết với huynh trưởng như hắn nữa.
Nếu không thì mối quan hệ giữa hai nàng dâu này có thể tốt hơn bây giờ, La thị cũng không cần phải tốn nhiều tâm tư như vậy.
Bùi Triệt thở dài trong lòng, hiện tại hắn chỉ có thể cố gắng hơn nữa, tranh thủ sớm được thăng quan, như vậy địa vị của La thị cũng sẽ được nâng cao hơn một chút.
Còn về dung mạo...
Bùi Triệt nâng mặt nàng lên, nghiêm túc nói: "Trong lòng ta, nàng là đẹp nhất."
La thị xấu hổ cúi đầu.
Dỗ dành thê tử xong, hai vợ chồng hòa thuận cùng nhau đi ngủ.
Khuê phòng của Bùi Triệt đã bắt đầu hưởng thụ màn đêm một cách vui vẻ hòa thuận, còn khuê phòng của Bùi Trác thì không được yên bình như vậy.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");