Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hai năm sau.
Thi Vân Nhu đang ngồi ở quầy lễ tân của phòng khám xem lịch hẹn khám của bệnh nhân, công việc này cô cũng đã làm hai năm, cho nên các bệnh nhân thường xuyên khám ở đây đều biết cô, biết cô chính là vợ của bác sĩ Ôn Thụy Hạo, cũng chính là bà chủ của phòng khám này.
Mới chớp mắt đã qua hai năm, nhớ trước đây cô té xỉu ở ven đường được đưa đến phòng khám này, cô cũng không thể nào tưởng tượng được mình sẽ có thể gắn bó với phòng khám này lâu như vậy, không chỉ cùng bác sĩ phòng khám kết hôn, mà còn làm việc tại đây, chưa có hẹn hò mà đã kết hôn sinh con, nhân sinh thật sự kỳ diệu.
Con trai của cô - Ôn Niệm Kỳ đã một tuổi rưỡi, đang là lúc thằng bé bi bô tập nói, lúc nào cũng mở miệng cười. Ông bà nội và cả ông bà ngoại đều rất yêu thương bé, bốn người này ai cũng đều muốn giữ bé, chơi với bé, cho nên người làm mẹ như cô đành phải ra cửa đi làm kiếm tiền.
Trùng hợp chính là khi cô vừa mới dự định đi kiếm việc làm, thì hộ lí ở phòng khám – Tiểu Trịnh đang mang thai, tình trạng của cô ấy phải cẩn thận từng chút, người nhà cô ấy rất lo lắng, liền muốn cô ấy từ chức ở nhà yên tâm mà an thai, cho nên cái chức vụ béo bở này liền rơi xuống trên đầu cô.
Ôn Thụy Hạo là chồng cô, cũng là chủ của phòng khám này. Tuy nhiên anh ta là người đồng tính luyến ái, cùng bạn trai - Alex tình cảm rất tốt. Anh ta đối xử với người vợ hữu danh vô thực như cô cũng không tồi.
Lúc trước cô đề nghị muốn hợp tác hai người bọn họ rốt cuộc cũng đồng ý sau khi bàn tính kĩ càng. Vì thế cô cùng Ôn Thụy Hạo dùng thời gian nửa tháng để bồi dưỡng sự ăn ý, sau đó anh ta đem cô giới thiệu cho ba mẹ anh gặp mặt, một tháng sau thì đi vào lễ đường kết hôn. Lúc ấy cô đã mang thai năm tháng, nhưng bởi vì thân hình gầy ốm, cho nên không có ai biết cô lúc ấy có mang thai.
Ba mẹ hai bên đương nhiên là khán giả, chỉ là biết tình hình trước mắt là như thế, còn vấn đề cụ thể và tỉ mỉ như thế nào thì hai bên hiểu theo ý khác nhau. Ba mẹ cô là người trong cuộc nên hiểu rất rõ biết đứa bé trong bụng cô không phải là của Ôn Thụy Hạo, mà là của Tề Lạc, vì thế bọn họ ngay từ đầu còn không đồng ý hôn sự này. Cho đến khi Ôn Thụy Hạo dẫn theo Alex xuất hiện ở trước mặt bọn họ thành khẩn cầu xin nói anh là người đồng tính, lúc này bọn họ mới bất đắc dĩ gật đầu đồng ý.
Còn ba mẹ Ôn là những người nữa biết nữa không, biết cô mang thai, nhưng lại không biết đứa bé trong bụng cô không phải là của con trai bọn họ, bọn họ cho rằng đó là do hai người trẻ tuổi không cẩn thận say rượu loạn tính, phát sinh tình một đêm sau đó có Tiểu Niệm Kỳ.
"Chào mừng quí khán thính giả đang đến với chuyên mục tin tức 11 giờ."
Vì làm cho người đến khám bệnh đang chờ đợi không nhàm chán, phòng khám trang bị một TV để ở chỗ ngồi chờ cạnh quầy lễ tân, lúc này trên đài truyền hình đang phát tin tức 11 giờ.
Thi Vân Nhu ngồi ở vị trí quầy lễ tân lâu rồi, sớm đã luyện thành "tai điếc thần công" giúp cô miễn nhiễm với các loại âm thanh khi TV phát ra, bởi vì cô cần phải lắng nghe và quan sát những người đến khám có cần giúp đỡ gì không, nhưng vừa rồi trong nháy mắt kia, không biết là cái gì làm cho cô ma xui quỷ khiến quay đầu nhìn TV liếc mắt một cái, tiếp theo cả người liền cứng đờ, không dời được tầm mắt.
"Hiện năm ở tuổi 93, người đã từng có vị trí quan trọng trong ngành thương mại – ông Tề Đỉnh Thiên. Tối hôm qua đã được đưa đến bệnh viện thành phố. Theo như tình hình trước mắt, bởi vì tháng trước Tề lão bị cảm mạo, vô ý ảnh hưởng đến phế quản gây viêm phổi, hiện tại đang ở trị liệu tại khu VIP của bệnh viện, người thân của ông đang cố gắng duy trì sự sống của ông. Chúng tôi sẽ cập nhật tin tức vào các bản tin tiếp theo."
"Ban đầu ông Tề Đỉnh Thiên được bỏ rơi tại cô nhi viện, sau đó ông cố gắng.."
Kế tiếp đó là bản tin về cuộc đời của Tề Đỉnh Thiên, từ việc ông đã cố gắng vượt khó như thế nào ở cô nhi viện, cố gắng tự kiếm tiền để trang trải việc học, đến khi ông lại làm như thế nào, tự lực tự cường ra sao, thành tựu trong sự nghiệp của ông tô lớn bao nhiêu đem các sự kiện trong đời của ông từng bước phân tích thật tỉ mỉ.
Thi Vân Nhu không muốn nghe những phân tích về cuộc đời của ông, lúc này cô chỉ muốn biết tình trạng hiện tại của Tề lão ra sao? Muốn biết bệnh tình của ông như thế nào? Sẽ nhanh chóng qua khỏi hay là trong cơn nguy kịch. Nghĩ đến đây cô thật sự đau lòng không thôi.
Mấy tháng ở cùng Tề lão thật sự khiến cô khó quên, Tề lão đối xử với cô rất tốt, ôn nhu có, mắng yêu cũng có, tuy rằng ông đối xử với cô tốt như vậy là bởi vì ngộ nhận cô chính là cháu gái Tiểu Ái của ông, nhưng thật sự người được hưởng cảm giác ôn nhu đó là cô, thì tại sao lại có thể không cảm kích, không có hoài niệm sao?
Ông nội, ông nhất định phải nhanh tốt lên, nhanh chóng xuất viện, sau đó sống lâu trăm tuổi, như vậy ông mới có cơ hội nhìn thấy cháu chắt của người.
Ông có cháu chắt đấy, ông biết không? Nếu có cơ hội, con nhất định sẽ mang theo nó cho ông xem, cho nên ông nhất định phải tốt lên biết không? Con ở chỗ này cầu nguyện cho ông sớm ngày bình phục.