Nghe tên đoán người, cậu cũng như sâu như bọ, thân phận thấp hèn, bị xem như đê tiện.
Cậu tự giễu, nói rằng mình là một quả trứng vịt, do gà sinh ra, lớn lên vẫn luôn là một con vịt nhỏ.
Sống cho đến 17 tuổi, không có bất kì thứ gì trong tay, thân thể héo tàn, không thân nhân, không bằng hữu, không tiền bạc, không hy vọng, không tương lai.
Cái cậu có chỉ là một quá khư tăm tối, một quá khứ dơ bẩn,
Mãi đến mùa đông giá rét năm mười bảy tuổi, có một nam nhân đã cho cậu hy vọng, cho cậu ước mơ, cho cậu ấm áp......
Hình Chính Hạo, hãy để em làm chú vịt nhỏ của một mình anh đi......