Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Dương Tử Hiên muốn thông qua quan hệ của phái bản địa, thông qua lực ảnh hưởng của phái bản địa tại hệ thống chính pháp, gây ảnh hưởng đối với cục công an thành phố Tử Kim.
Nhưng Dương Tử Hiên cảm thấy, bây giờ mình vẫn chưa có sức nặng này.
Mặc dù Hà Tân Nghi là một tay Trang lão gia tử bồi dưỡng lên trên, nhưng con lớn không nghe lời mẹ, Hà Tân Nghi nắm giữ bí thư chính pháp ủy tỉnh, cục trưởng phòng công an tỉnh, hai chức vụ thực quyền quan trọng, hắn không nhất định phải phát ra giọng nói của mình trong loại thời kì mẫn cảm này, hay gây ảnh hưởng đối với cục công an thành phố Tử Kim.
Hơn nữa, thị hệ thống chính pháp Tử Kim tương đối độc lập, Hà Tân Nghi cũng không nhất định có thể gây ra lực ảnh hưởng đối với cục công an thành phố Tử Kim.
Hồ Tự Lập, với tư cách cục trưởng cục công an thành phố Tử Kim, cũng không nhất định nghe theo Hà Tân Nghi đề nghị, mà rất có thể sẽ nghe theo thị ủy thành phố Tử Kim chỉ đạo.
Dương Tử Hiên lại nhớ tới Trang Vũ Nhi, Trang Vũ Nhi cũng cực kỳ phản cảm đối với đám người Nhật Bản kia, có thể thông qua Trang Vũ Nhi tạo áp lực cho Hà Tân Nghi, làm cho Hà Tân Nghi ra mặt.
Làm như vậy, hiệu quả sẽ mạnh hơn nhiều so với Dương Tử Hiên, một người ngoài đứng ra nói chuyện.
Nói không chừng còn có thể tạo ra được hiệu quả không tưởng.
Nghĩ tới đây, Dương Tử Hiên lập tức phân phó Hồ Khải: "Người Nhật Bản công khai kêu gào với Tỉnh ủy ủy ban tỉnh La Phù chúng ta, muốn nâng vụ tranh cãi ngoại giao này lên tới trình tự ngoại giao, muốn định nghĩa vụ tranh cãi ngoại giao này trở thành tại họa!”
“Làm cho dân chúng trong nước Nhật xuất hiện tư tưởng bị đãi ngộ không công bằng, bọn hắn muốn dựa vào tờ báo tin tức mặt trời mới mọc làm lực lượng chính!”
"Nếu như tôi nhớ không lầm, tin tức mặt trời mới mọc luôn phái phóng viên ra bên ngoài điều tra tin tức, cậu và lão Lưu, trong hai ngày này, phải mật thiết chú ý đến các phóng viên tin tức mặt trời mới mọc đưa tin trong nước!”
“Chắc chắn sẽ có phóng viên tin tức mặt trời mới mọc xuất hiện tại Tử Kim, tôi cũng không tin, ở trong nước Nhật, bọn hắn biết điều như vậy, vậy mà lại dám không đưa tin theo sự thật!"
Dương Tử Hiên muốn đào tận gốc, đánh vào phóng viên tin tức mặt trời mới mọc trú ở trong nước.
Trước kia Dương Tử Hiên đã thông qua quan hệ của tiền phó trưởng phòng phòng tuyên truyền tỉnh Thái Lang Minh, lấy được danh sách và địa chỉ kỹ càng, lúc này, hắn đưa phần danh sách địa chỉ này cho Hồ Khải xử lý.
"Phải khiêm tốn, không thể làm cho người ta hoảng sợ!” Khóe miệng Dương Tử Hiên hiện lên một nụ cười lạnh, hắn muốn đám người Nhật Bản kia câm miệng, làm cho chính người nhà của bọn hắn đánh bọn hắn một cái tát.
Hồ Khải cầm danh sách giao cho lão Lưu, về sau, mới trở lại văn phòng.
"Sở trưởng, Chí Ôn chủ tịch tỉnh gọi ngài đi qua nói chuyện." Hồ Khải tiếp nhận điện thoại, liền đi đến nói với Dương Tử Hiên.
Trong khoảng thời gian này, Trần Chí Ôn không ngừng nói chuyện cho xí nghiệp dân doanh trong nước, hắn nghe theo đề nghị của Dương Tử Hiên, giúp đỡ các xí nghiệp dân doanh, đối với việc chế định chính sách giúp đỡ một ít xí nghiệp dân doanh trong tỉnh, cũng có một vài người ủng hộ.
"Trước đây vài ngày, tôi dẫn đội ngũ ủy ban tỉnh đi tỉnh Giang Nam, còn có cả tỉnh Lĩnh Nam khảo sát, đã bị xúc động rất lớn, kinh tế tỉnh chúng ta đã lạc hậu nghiêm trọng!”
“Một ít thành phố, tổng sản lượng kinh tế và tài chính thu vào còn xa xa không bì kịp một ít khu huyện tỉnh Lĩnh Nam, tỉnh Giang Nam!" Trần Chí Ôn ngồi ở trên ghế cao, phía sau cái bàn rộng thùng thình, hai tay giao nhau, nghiêm túc nói.
Rất vừa vặn, trong khoảng thời gian hắn rời đi này, trong tỉnh đã xảy ra một đại sự, hiện tại bầu không khí trong tỉnh đã bắt đầu quỷ dị rồi, với tư cách nhân vật đại biểu cho một lực lượng quan trọng trong tỉnh, khuynh hướng thái độ của Trần Chí Ôn đối với tranh cãi ngoại giao và vấn đề phòng khám dởm, đã bị rất nhiều người chú ý sát sao.
"Kinh tế dân doanh tại tỉnh Giang Nam và tỉnh Lĩnh Nam đều đã được nâng đỡ, Lâm Chính Cường, bí thư chủ chính Giang Nam, phong cách cường thế vững vàng mà không mất đi sự cởi mở!”
“Làm cho xí nghiệp dân doanh cực kỳ phát triển ở tỉnh Giang Nam, để xí nghiệp dân doanh tiến thêm một bước phát triển mới, về phần tỉnh Lĩnh Nam, họ có được đặc quyền đi đầu trong công cuộc cải cách, các loại tư tưởng kinh tế thị trường cực kỳ phát triển ở đó, gia tăng thêm rất đông kiều bào định cư, kinh tế dân doanh phát triển mạnh mẽ cũng không phải việc kỳ quái..."
"Vấn đề này, cứ gác lại trước đã... nói chuyện về vài món đại sự phát sinh trong tỉnh trong khoảng thời gian này đi!”
“Vấn đề phòng khám dởm bộc lộ ra rồi, cậu là người nhen nhóm ngòi nổ, cậu nói xem, nên làm sao để xong việc đây..."
Trước kia Dương Tử Hiên đã hướng Tôn Thanh Vân báo cáo, mình là người khởi xướng kíp nổ bão táp phòng khám dởm, thời điểm Tôn Thanh Vân gọi điện thoại với Trần Chí Ôn, đã dẫn ra chuyện này, cho nên Trần Chí Ôn cũng cực kỳ rõ ràng.
"Vấn đề phòng khám dởm cực kỳ nghiêm trọng, không giải quyết được vấn đề xem bệnh, luôn tích lũy mâu thuẫn xã hội, trước kia tôi đã nói qua với bí thư Tôn Thanh Vân, phải đẩy mạnh một hồi bão táp trong sạch hoá bộ máy chính trị ở hệ thống vệ sinh toàn bộ tỉnh, chèn ép đối với những cán bộ hệ thống giám thị vệ sinh kia bất lực, bắt xuống ngựa hết..."
Dương Tử Hiên chậm rãi nói: "Chỉ là, hiện tại, chú ý toàn bộ tỉnh đều đặt ở mặt tranh cãi ngoại giao, cái vấn đề phòng khám dởm này lại không quan trọng như vậy, phải đợi một thời gian ngắn nữa, mới có thể đưa ra phương án cụ thể..."
"Vấn đề tranh cãi ngoại giao đúng là cực kỳ nghiêm trọng, phía trung ương cũng có lãnh đạo gọi điện thoại xuống hỏi tới chuyện này rồi, trung ương đang cực kỳ chú ý, chúng ta xử lý vô ý một cái, sẽ bị trung ương làm khó..." Trần Chí Ôn thở dài nói.
Trong khoảng thời gian này, phân chế độ thuế sẽ được phổ biến trong phạm vi cả nước, cần phải được địa phương ủng hộ, thế nên trung ương mới không dám mạnh tay nhúng vào tranh cãi ngoại giao lần này, nếu phát sinh sớm một chút, hoặc là chậm một chút, chỉ sợ trung ương đã sớm phái tổ điều tra xuống rồi...
"Vấn đề này xác thực là cực kỳ nghiêm trọng, cả quá trình tranh cãi ngoại giao phát sinh, tôi đều ở hiện trường, mắt thấy cả quá trình diễn ra..."
Dương Tử Hiên chậm rãi thở dài nói: "Một nhà Tưởng Gia Quyền kia, vừa đúng là đội trưởng của người lái xe cho tôi, thời điểm anh ta làm bộ đội, tôi không thể ra tay, cũng không thể phát ra âm thanh tại hiện trường, bằng không thì sự kiện sẽ rất nhạy cảm, tôi cũng sẽ gặp gặp tai hoạ ngập đầu..."
"Cậu nói rõ ràng mọi chuyện xem nào." Trần Chí Ôn không nghĩ tới, Dương Tử Hiên vậy mà đã ở hiện trường, trong lòng thoáng kinh ngạc một tý, nhưng ánh mắt bỗng nhiên lại hiện lên một tia vui vẻ, dù sao, nắm giữ tình huống chân thật ở hiện trường, rất có lợi đối với phán đoán của Trần Chí Ôn.
Tuy Trần Chí Ôn đã sớm được nhân viên công tác văn phòng ủy ban tỉnh làm một cái báo cáo kỹ càng, nhưng dù sao cũng là từ trong miệng người khác truyền ra.
Việc lừa trên gạt dưới, đám cán bộ khoa viên tầng dưới chót đã làm không ít loại chuyện này rồi, rất nhiều lãnh đạo cao tầng thường xuyên bị người phía dưới biết dùng từ ngữ vớ vẩn làm mơ mơ màng màng cũng là chuyện rất bình thường...
Dương Tử Hiên nói tình huống hiện trường một lần, chỉ tỉnh lược chuyện hắn bỏ tiền ra, để cho dân chúng hô to, kích động phẫn nộ đối với người Nhật Bản, cũng tỉnh lược chuyện về Trang Vũ Nhi hô hào nữa...
“Nói như vậy, mấy người Nhật Bản đi xe thương vụ này, thật đúng là quá hung hăng càn quấy..." Trần Chí Ôn nhíu mày nói.
"Không chỉ là tỉnh chúng ta, thậm chí trong nước đều có một loại không khí như vậy, trung ương tôn sùng đầu tư bên ngoài là khách, đương nhiên điểm xuất phát là tốt, vừa tiến cử kỹ thuật tiên tiến và kỹ năng quản lý của ngoại quốc, còn có cả tài chính ngoại quốc rót vào trong nước...”
“Nhưng đã đến địa phương, bắt đầu thao tác công việc, liền hoàn toàn biến vị... Sính ngoại, tôn sùng, coi thương nhân đầu tư bên ngoài là khách vip, cung cấp thuận lợi vô cùng lớn cho những ngoại thương kia, đối với xí nghiệp dân doanh thì ngang ngược kiêu ngạo, chèn ép không nể nang..." Dương Tử Hiên thở ra một hơi thật dài.
Cái quan điểm này, đúng là cực kỳ mới lạ!
Trước kia Trần Chí Ôn cũng rất ít nghe được luận điệu như vậy, báo chí trong nước đều tôn sùng đầu tư bên ngoài là khách.
Thậm chí tiến cử được lượng tài chính ngoại quốc thế nào, đều bị liệt vào chỉ tiêu cụ thể, nếu được nhiều thì thưởng, nghiêng về bên ca ngợi, rất ít khi nghĩ lại.
Dương Tử Hiên biết rõ, tuy trình độ Trần Chí Ôn rất cao, nhưng ánh mắt vẫn nằm trong cực hạn ở thời kì trước mắt này.
Kiếp trước, nghĩ lại về đầu tư bên ngoài, là ở thế kỷ mới mới bắt đầu xuất hiện.
Thẳng đến 10 năm sau thế kỷ, trung ương mới chính thức gửi công văn đi, cắt đứt chính sách ưu đãi thuế đối với xí nghiệp vốn ngoài, nhưng tại địa phương, tình huống cho đầu tư bên ngoài đãi ngộ vượt qua quốc dân, vẫn có thể thấy được khắp nơi.
"Hiện tại cục diện vẫn đang giằng co, tham sự Nhật Bản từ tổng lãnh sự quán Nhật Bản ở thành phố Hoàng Phổ tới đây có thái độ cực kỳ cường ngạnh, không hề tỏ vẻ đã làm trái với pháp luật trong nước chúng ta, mà là một bộ dáng đại gia!”
“Loại thái độ phạm vào pháp luật còn có thể vênh váo hung hăng này, chính là do thói quen cố hữu của một ít cán bộ trong nước chúng ta gây ra..."
Dương Tử Hiên tiếp nhận hoa quả Trần Chí Ôn đưa tới, bóc vỏ, ném vào trong miệng rồi nói tiếp: "Hiện tại trong tỉnh cũng không dám lập tức tỏ thái độ, trung ương biết đây là sự tình kinh tế, càng không tỏ thái độ!”
“Lãnh đạo cao tầng không lên tiếng, một chút tiểu quỷ cục công an ở thành phố Tử Kim lại làm loạn, bắt giữa người bị hại Tưởng Gia Quyền vào đồn, đoán chừng là muốn bức cung đột phá, sau đó là cho thị ủy Tử Kim câu trả lời..."
"Kỳ thật, đầu tư bên ngoài cũng không tốt như tưởng tượng, đầu tư bên ngoài vĩnh viễn không phải cơn gió mát, không có sự đảm bảo, không có lợi ích, bọn hắn sẽ không tới!”
“Ở bên trong cải cách xí nghiệp nhà nước, hùn vốn trong ngoài, làm sống tài sản quốc hữu, coi như là hình thức vô cùng tốt, lấy danh nghĩa dùng thị trường đổi kỹ thuật, thực chất là thị trường trong nước trở thành nơi đầu tư bên ngoài phá giá, nhưng kỹ thuật tiên tiến ngoại quốc lại một mực phong tỏa giữ bí mật đối với xí nghiệp trong nước..."
……..
Đi vào tháng tám, nhiệt độ thành phố Tử Kim đã bắt đầu giảm xuống rồi, thiếu đi một tia khô nóng, nhiều hơn một phần ẩm ướt.
Mưa phùn bay bay bao phủ cây cối mọc dày đặc ngoài cửa sổ, đan nhau như mái tóc bạc phơ, lá cây có vẻ đặc biệt xanh bóng.
Trong văn phòng rộng thùng thình, lúc này chỉ còn lại có hai người Dương Tử Hiên và Trần Chí Ôn.
"Nếu như sắt thép Thủy Khi và Thép Tím có thể kết quan hệ thông gia, hơn nữa có thể hấp thu kỹ thuật sắt thép Thủy Khi, hẳn là một công việc cực kỳ làm người ta vừa lòng!"
Dương Tử Hiên ăn xong hoa quả, dùng khăn tay xoa xoa bàn tay, nói: “Sắt thép Thủy Khi có lực lượng kỹ thuật rất mạnh, là một trong nhà máy chế tạo sắt thép lớn nhất toàn cầu, có nhà xưởng hoàn thiện, có thể sản xuất các loại sản phẩm sắt thép tiên tiến!”
“Phương diện tích lũy kỹ thuật và lực lượng kỹ thuật cực kỳ phong phú... những điều này đều không thể phủ nhận, bởi vậy, tốt nhất là nghiêm trị những người Nhật Bản chà đạp pháp luật trong nước kia, đồng thời phải kéo hạng mục này về..."
Trần Chí Ôn lắc đầu, nói: "Nhật Bản không phải đồ ngốc, tôi vừa trở về, chợt nghe thấy người văn phòng ủy ban tỉnh báo cáo, không chỉ có Thép Tím và Nam thép tỉnh chúng ta muốn tiếp xúc cùng Thủy Khi chế thép!”
“Lĩnh Nam tỉnh, Liêu Đông tỉnh, thành phố Hoàng Phổ, đều phái ra cán bộ lãnh đạo ra, tiếp xúc cùng Thủy Khi, chuyện này tạo cho chúng ta áp lực rất lớn...”
“Hơn nữa, nếu như chúng ta chọc giận Nhật Bản trên phương diện tranh cãi ngoại giao, có thể làm cho phía sắt thép Thủy Khi trực tiếp bỏ hết ý nghĩ xây nhà máy ở Trung Quốc trong đầu, lại quăng về hướng khu vực Đông Nam Á và bốn con rồng nhỏ Châu Á hay không...?"
Dương Tử Hiên nhếch miệng mỉm cười, nói: "Đầu tiên, Nhật Bản có nhu cầu cấp bách đầu tư sản nghiệp bên ngoài, để phát ra ưu thế bản thân, điểm ấy là không hề nghi ngờ..."
Nhật Bản từ năm 92 đến năm 2001, được xưng là là mười năm lạc lối, năm 90, Nhật Bản suy yếu kinh tế khủng khiếp, đã từng khiến cho vô số nghị luận náo nhiệt nổi lên.
Trong thời gian mười năm này, trên thực tế tỉ lệ tăng trưởng hàng năm của Nhật Bản không đạt đến 2%, về sau thậm chí còn xuất hiện tình trạng giảm tăng trưởng.
"Giống như thời kì kinh tế Nhật Bản huy hoàng, khiến cho toàn cầu chú ý, làm cho cả tất cả thế giới nhìn vào, ma sát mậu dịch giữa Nhật Bản và các quốc gia Âu Mỹ ngày càng bén nhọn!”
“Lối ra sản phẩm Nhật Bản càng thêm khó khăn, tại niên đại cuối những năm 80, các quốc gia Âu Mỹ tiến thêm một bước, tăng mạnh biện pháp hạn chế đối với mậu dịch, yêu cầu Nhật Bản tự hạn chế lối ra, cũng áp dụng chống phá giá, đẩy tỉ giá đồng yên Nhật Bản tăng lên!”
“Ngoài ra còn cả các biện pháp làm giảm bớt xuất siêu mậu dịch của Nhật Bản đối với quốc gia Âu Mỹ, nhất là đầu năm 85, Mỹ Anh Pháp, Tây Đức và thị trường Nhật Bản còn có hiệp nghị giảm tỉ suất hối đoái đồng đôla xuống!”
“Tỉ giá đồng yên Nhật Bản tăng như ngựa đứt cương, không thể vãn hồi, từ năm 85 đến năm 87, chỉ trong vòng hai đó, tỉ giá đồng Yên đã tăng hơn gấp đôi, loại tình huống này mang đến khó khăn cực lớn cho xí nghiệp xuất khẩu Nhật Bản, khiến cho năng lực xuất khẩu của Nhật Bản giảm xuống sâu sắc, bởi vậy, bọn hắn tất nhiên sẽ quăng ánh mắt về phía Châu Á..."
Dương Tử Hiên trầm ngâm nói: "Thị trường trong nước lớn như vậy, Nhật Bản cũng sẽ để cho sắt thép Thủy Khi, một nhà máy có tư cách chế tạo sắt thép lớn nhất toàn cầu buông tha, cũng sẽ không dễ dàng bởi vì một hồi tranh cãi ngoại giao mà buông tha cho thị trường trong nước!”
“Bọn hắn bây giờ đang đụng phải hàng rào ở Âu Mỹ, sẽ không dễ dàng buông tha cho thị trường Á Thái..."
Trần Chí Ôn thoáng trầm mặc một tý, sắc mặt lập tức trở nên ngưng trọng, đứng người lên, vỗ vỗ bả vai Dương Tử Hiên, nói: "Giống như cậu nói, hiện nay, các cán bộ ở trong nước đều nhìn chằm chằm vào chỉ tiêu GDP, thậm chí còn nghĩ cách làm sao để hạng mục lớn, đầu tư lên ngựa lớn!”
“Nghĩ cách làm sao để lôi kéo đầu tư bên ngoài đến, lại không có mấy người giống như cậu, phóng nhãn ra nhìn thế giới!”
“Đây là một chỗ nhầm lẫn rất lớn, cũng cho tôi một liều thuốc tỉnh ngủ, tháng sau có một hội nghị kinh tế cả nước, tôi cũng sẽ tham gia, lúc đó, tôi sẽ ném quan điểm của cậu ra ngoài, để cho cán bộ quan viên trong nước từ từ tỉnh lại..."
"... Trong nước hiện nay, rất nhiều cán bộ đều đang lôi kéo xí nghiệp Nhật Hàn, nhưng rất nhiều người không biết rõ về tình huống kinh tế, tình huống xuất nhập mậu dịch của Nhật Hàn!”
“Lúc đàm phán với ngoại thương, thường thường chỉ bởi vì tâm tính táo bạo trước mắt mà chịu thiệt, tự cho là đúng, nghĩ mình chiếm tiện nghi của người Nhật Bản, nhưng thật ra là bị người khác chiếm tiện nghi!”
“Tôi đã xem qua nội dung hiệp nghị đàm phán giữa sắt thép Thủy Khi cùng sắt thép Tử Kim, Thủy Khi và Thép Tím đầu tư xây dựng nhà máy mới, đưa lên ngựa hai cái dây truyền sản xuất inox, Thép Tím đầu tư nghiệp vụ inox!”
“Tổng đầu tư là sáu trăm ngàn đôla, đầu tư tài chính là phương diện Thủy Khi bơm sáu thành, Thép Tím bơm bốn thành, chủ yếu là dùng để sản xuất thép không gỉ và các sản phẩm thép khác, lấy buôn bán làm chủ, toàn bộ mẫu mã do Nhật Bản đưa vào...”
“Hiệp nghị như vậy, nhìn như là phương diện Thủy Khi làm ra nhượng bộ rất lớn, phương diện Thép Tím đã sớm mài đao soàn soạt, đàm phán vừa khởi động, rất nhiều điều kiện hiệp nghị không tới hai ngày liền lục tục ngo ngoe đi qua, được thông qua hết rồi!”
“Nhất là phương diện thị ủy ủy ban thành phố Tử Kim và phương diện tỉnh ủy ủy ban tỉnh La Phù, còn phái chuyên gia ra, đến tận hiện trường đốc thúc!”
“Phương diện vốn ngân hàng cũng đã liên lạc tốt rồi... chỉ vì cái lợi trước mắt, bọn hắn không thấy được nội dung quan trọng nhất trong hiệp nghị, chính là toàn bộ nhãn hiệu sản phẩm inox của Thép Tím, đều là dùng nhãn hiệu sắt thép Thủy Khi bán ra ngoài thị trường..." Dương Tử Hiên thở dài nói.