Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Về chuyện này thì em cũng không rõ ràng lắm, đối với thế lực chính đàn tỉnh Nam Tô, mức độ hiểu biết của em cũng có hạn." Mặt mũi Lương Quân Mi tràn đầy vẻ áy náy nói.
"Vị nữ thị trưởng kia đêm nay không hành động gì sao?" Dương Tử Hiên có chút ngoài ý muốn hỏi, hắn cho rằng mình có khả năng nhìn thấy Dương Tự Âm ở chỗ này.
Thế lực Lương gia rất lớn, dùng tỉnh Nam Tô ủy là căn cứ địa, sau lưng Lương Lục Khoái cũng có một thế lực, xoắn lại cùng thế lực địa phương, không ai dám xem thường.
"Đã đưa lễ vật tới, nhưng người không tới." Lương Quân Mi nhìn Dương Tử Hiên, bỗng nhiên nói: "Anh cũng họ Dương, anh không phải là học trò Dương gia đấy chứ?."
Lương Quân Mi cũng bị suy đoán này của mình hù dọa rồi, từ trước đến giờ, nàng chưa từng nghĩ tới vấn đề này.
"Liên tưởng của em thật đúng là phong phú, trên đời này người họ Dương rất nhiều, năm trăm năm trước, có lẽ anh cũng có quan hệ với nàng!"
Dương Tử Hiên nhếch khóe miệng lên, hiện ra dáng tươi cười, nhưng trong miệng hơi đắng chát, nói: "Mẹ của anh chỉ là một dân chúng bình dân ở kinh thành, không kéo được quan hệ với khai quốc công thần như Dương lão gia."
"Nói cũng phải, cho tới bây giờ vẫn chưa từng nghe nói Dương gia có nhân vật số má như anh."
Thái Tâm Chấn đến, lập tức đã trở thành tiêu điểm của toàn trường, hẳn cũng là nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy trong vòng luẩn quẩn quần là áo lượt.
Kiếp nầy, lần đầu tiên Dương Tử Hiên tới tỉnh Nam Tô, là vì muốn bắt được quyền làm đại lý máy nhắn tin Motorola cấp tỉnh, có thể nói lần hành động thứ nhất kia, đã xác định cơ sở phát triển cho công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích.
Lúc ấy chỉ biết tỉnh Nam Tô có hai nhân vật minh tinh, một người là Thái Tâm Chấn, một người khác chính là Dương Tự Âm.
Tỉnh Nam Tô, một tỉnh đứng top 3 tổng sản lượng kinh tế cả nước, các lớn thế lực chính trị chủ lưu trong trung ương, đều có nhân vật đại biểu tại tỉnh Nam Tô, lợi ích các thế lực chính trị giao thoa so với La Phù tỉnh thì càng thêm phức tạp, sau đại hội đảng, cũng sẽ có một phen thay đổi.
Yến hội có trọng lượng như vậy, Thái Tâm Chấn là một người có khát vọng chính trị, đương nhiên không thể bỏ qua rồi, ánh mắt tìm kiếm Lương Quân Mi trong yến hội.
Dương Tử Hiên và Lương Quân Mi đứng độc lập như thế, Thái Tâm Chấn cơ hồ không cần tốn chút thời gian nào, liền chứng kiến Lương Quân Mi xinh đẹp bức người, làm cho Thái Tâm Chấn có chút động tâm.
"Đêm nay không thấy được Lý thiếu, thật đúng là kỳ quái?" Thái Tâm Chấn nói chuyện một hồi với đám ruồi muỗi vo ve bên người mình, sau đó mới thoát thân đi đến bên người Lương Quân Mi, có chút ngoài ý muốn hỏi.
"Hắn đã đi rồi!"
Thái Tâm Chấn thoáng đánh giá cao thấp Dương Tử Hiên một tý, đại bộ phận công tử ca có uy tín danh dự ở tỉnh Nam Tô, hắn đều gặp, nhưng người đàn ông trước mắt này xác thực không biết từ nơi nào hiện ra.
Hơn nữa hắn còn thân mật với Lương Quân Mi như vậy, lại làm cho trong lòng Thái Tâm Chấn cảm thấy một hồi không thoải mái, lúc trước tình địch chủ yếu của hắn vẫn là Lý Khắc An kia, đêm nay Lý Khắc An không ở đây, ai biết lại có thằng nhóc không biết từ đâu tới đây đứng.
Yến trong hội âm nhạc cùng tiếng người ầm ỹ, Dương Tử Hiên thì là cầm chén rượu lạnh lùng đắc xem kịch vui, không biết lúc nào lại có một trẻ tuổi nữ lang đến Dương Tử Hiên bên người.
"Quân Mi, cho mình mượn bạn trai cậu dùng một tý được không?"
Cô gái có con mắt trong sáng, nhìn Dương Tử Hiên và Lương Quân Mi, khóe miệng đầy dáng tươi cười, khí chất nhã nhặn lịch sự, nếu như là bình thường, Dương Tử Hiên rất khó cự tuyệt một cô gái như vậy mời khiêu vũ.
"Ý Vận, chuyện này cũng không phải là việc tôi có thể làm chủ, cậu hỏi ý kiến của anh ấy một chút đi." Lương Quân Mi đá bóng cao su trở lại cho Dương Tử Hiên.
Ánh mắt Dương Tử Hiên có thể nhìn thấu nhân tâm, tự nhiên cũng nhìn ra cô gái gọi Ý Vận trước mắt này cố ý đến đây làm rối.
Sau khi Thái Tâm Chấn đi vào, đã thấp giọng hàn huyên một hồi cùng cô bé này, không biết đáp ứng cô bé này điều kiện gì, cô gái gọi Ý Vận này liền cố ý đến đây mời hắn đi, sau đó Thái Tâm Chấn có thể nói chuyện với giai nhân Lương Quân Mi này.
Tính toán rất khá, nhưng Dương Tử Hiên không phải là thằng ngốc, loại thủ đoạn này đối với hắn mà nói, thật sự là vô cùng vụng về, cười cười, lắc đầu: "Tôi không biết khiêu vũ, làm cho Ý Vận tiểu thư thất vọng rồi."
Quả nhiên trên mặt Trần Ý Vận hiện lên vẻ thất vọng, vừa rồi thấy Dương Tử Hiên một thân Kỷ Phạm Hi không tầm thường, cũng cho hắn là người có độ thưởng thức cực cao, không nghĩ tới, ngay cả khiêu vũ cũng không biết.
Thái Tâm Chấn lại càng bất mãn và xem thường Dương Tử Hiên hơn rồi, khiêu vũ được xem như một loại thủ đoạn giao hảo với xã hội thượng lưu, vậy mà cũng không biết.
"Không biết nhảy, cũng tới thử một chút xem." Trần Ý Vận cũng không có ý định cứ như vậy mà buông tha cho hắn, nói: "Để tôi dạy cho anh cũng được."
Đối với một mỹ nữ phong tình đến mức này, Dương Tử Hiên không nghĩ tới chuyện quá mức cự tuyệt, bị Trần Ý Vận cọ xát mấy lần, liền đi theo Trần Ý Vận lên sân khấu vòng vo vài bước.
Tuy Dương Tử Hiên không phải là cao thủ khiêu vũ, nhưng vẫn tinh thông các bước tiến cơ bản, muốn hắn giả ra một bộ dáng gà mờ, thật sự là rất khó khăn.
Dùng tay ôm vòng eo hết sức nhỏ mà co dãn, Dương Tử Hiên cố ý đạp loạn vài bước, đụng vào hạ thể Trần Ý Vận, bộ ngực và bờ mông đều bị Dương Tử Hiên chạm nhiều lần, Trần Ý Vận đâu chịu nổi thiệt thòi như vậy, thiếu chút nữa muốn hất tay Dương Tử Hiên, sau đó lớn tiếng hô lưu manh, nhưng nhìn thấy Thái Tâm Chấn Vẫn chưa thành công mời Lương Quân Mi nhảy, cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Thấy Dương Tử Hiên chật vật giẫm mình mấy cước, về sau, nàng không còn hoài nghi Dương Tử Hiên giả trang không biết, kiên nhẫn chỉ đạo Dương Tử Hiên khiêu vũ.
Dương Tử Hiên vẫn không hiểu cách khiêu vũ, giẫm nàng mấy cước, làm Trần Ý Vận triệt để thất vọng.
Sau khi tách ra, Trần Ý Vận liền tức giận đi toilet, Dương Tử Hiên nhún nhún vai về hướng Lương Quân Mi, mặt đầy vẻ vô tội.
"Anh thật đúng là xấu...dọa Ý Vận chạy mất, chắc đây sẽ là một hồi ác mộng khiêu vũ ám ảnh cả đời nàng!" Lương Quân Mi quay đầu nhìn về Thái Tâm Chấn, cười nói: "Còn chưa kịp giới thiệu với anh, anh Tâm Chấn, vị này là bạn trai của tôi —— Dương Tử Hiên!"
Lòng của cô gái, thật là khó phỏng đoán, Dương Tử Hiên lắc đầu, Lương Quân Mi cũng là người thông minh, thẳng đến hiện tại mới lấy hắn ra làm lá chắn, làm cho mặt mũi Thái Tâm Chấn tràn đầy xấu hổ thần sắc, chân tay có chút luống cuống.
"Không nghĩ tới, em đã có bạn trai rồi à?" Thái Tâm Chấn cười gượng vài tiếng, cố nén sự bất mãn đối với Dương Tử Hiên trong lòng mình xuống, hỏi: "Không biết người anh em thăng chức làm quan ở nơi nào?"
"Kiếm miếng cơm ăn ở cơ quan đơn vị tỉnh La Phù, đương nhiên không thể so sánh với minh tinh chính trị như Thái công tử..." Dương Tử Hiên cười nói.
Tròng mắt và não Thái Tâm Chấn nhanh chóng chuyển động, không thể tìm nổi tin tức về Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên cực kỳ nổi danh trong tỉnh nội La Phù, nhưng ở truyền thông và dân gian, tỉnh hàng xóm, đều không có gì nổi tiếng.
Thái Tâm Chấn cũng sẽ không công đi chú ý đến cán bộ cấp phó sở tỉnh hàng xóm, hoàn toàn không biết gì về Dương Tử Hiên.
"Có Quân Mi ưu ái, người anh em nói kiếm miếng cơm ăn, chỉ sợ là có ý khác, nói không chừng ngày sau còn có thể là đồng liêu nữa." Thái Tâm Chấn vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười, tỉnh La Phù và Nam Tô trao đổi cán bộ với nhau cũng không ít, Nhậm Đoàn chính là cán bộ lớn lên ở tỉnh Nam Tô, sau này mới được điều đến đảm nhậm Tử Kim bí thư thị ủy.