Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
" Lúc em theo anh ở trong quán rượu, là cố ý câu dẫn anh sao?" Mặc Thiếu Thiên bỗng nhiên nheo cặp mắt lại nhìn Tử Lam.
Tử lam 囧.
Tại sao có thể là cố ý quyến rũ.
Tử Lam nghiêng đầu qua nhìn chằm chằm Mặc Thiếu Thiên, "Mặc tổng, tuy rằng anh lớn lên mặt như hoa đào, thế nhưng tôi cũng không phải cái loại bụng đói ăn quàng, anh nghĩ có khả năng đó xảy ra sao?" Tử Lam từng chữ một nói.
Mặc Thiếu Thiên biến sắc, đối với sự miêu tả của Lâm Tử Lam, bất mãn hết sức, thế nhưng anh cũng không có nói gì thêm, hồi tưởng lại, anh ngẫm nghĩ, lúc đó trạng thái của Lâm Tử Lam không được bình thường, chợt nhớ tới cái gì, "Em bị kê đơn?"
Tử Lam gật đầu, Mặc tổng, coi như anh có chút thông minh!
Mặc dù khi đó Mặc Thiếu Thiên có chút nghi ngờ, nhưng anh lại hoàn toàn đem Tử Lam trở thành cái loại nữ nhân tự động đưa tới cửa, hơn nữa, trước kia cô thế nhưng khiêu chiến đến cực hạn của anh, anh mới có thể trong cơn tức giận hung hăng muốn cô.
Bây giờ suy nghĩ một chút, trạng thái lúc đó của Lâm Tử Lam, hoàn toàn phù hợp!
"Ai hạ?" Mặc Thiếu Thiên hỏi tiếp.
Trong lòng anh có một loại cảm giác rất kỳ quái, người kê đơn nhất định có mục đích, nếu như lúc đó Lâm Tử Lam gặp phải người khác mà không phải anh, là người khác, kết quả sẽ như thế nào?
Chỉ cần nghĩ tới đây, Mặc Thiếu Thiên cảm thấy rất khó chịu, bất quá thật may cho cô, vì đã gặp phải anh!
Tử Lam cau mày, "Những chuyện đã qua, không cần phải... nhắc lại!".
Cô cũng không muốn tiếp tục truy cứu, tuy rằng trước đây cô đã từng rất oán hận, nhưng từ lúc cô có Hi Hi, hết thảy những oán hận đó đều theo biến mất khi Hi Hi xuất hiện.
Hi hi chính là ông trời ban bảo bối cho cô!
Nghe Tử Lam nói, Mặc Thiếu Thiên cũng không nói gì thêm nữa, bởi vì, Lâm Tử Lam gặp phải nam nhân chính là anh!
Cho nên, nếu như không do người khác kê đơn, bọn họ cũng sẽ không gặp gỡ, nghĩ tới đây, Mặc Thiếu Thiên cảm giác tinh thần sáng khoái!
Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, "Mặc kệ thế nào, còn phải cám ơn anh lần này đã cứu tôi!" Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên rất nghiêm chỉnh nói.
Luôn luôn, hai người đều đối chọi gay gắt, sẽ hay cãi nhau cãi nhau, đối với lời cảm ơn của Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên vẫn không quen.
Bất quá, anh tiếp nhận.
Nhìn Lâm Tử Lam, đôi mắt của anh nheo lại, con ngươi tản ra ánh sáng u u, "Lâm tiểu thư, anh thích em dùng hành động thực tế biểu thị cảm tạ hơn!"
Tử Lam nhìn mặc Thiếu Thiên đang tiến tới gần, nhìn đôi mắt của anh phát ra ánh sáng u u, nhất thời tâm trạng cô chấn động, quay mặt tránh, "Hiện tại tôi thu hồi tôi lời mới vừa nói..."
...
Lượng cơm Tử Lam ăn hôm nay không khải rất lớn, thế nhưng lần này không cần sầu lo nữa dĩ nhiên ăn thật nhiều.
Cũng bởi vì trước mặt cô toàn những thứ đều là cô rất thích ăn, tâm tình cũng không sai, cho nên ăn nhiều hơn thường ngày một chút.
Tử Lam vừa ăn xong, Hi Hi cùng Hoa Hồng cũng đã trở về, lúc này bác sĩ cũng quá tới kiểm tra, xác định ngươi lam một có bất kỳ dị dạng ở ngoài, có thể phê chuẩn xuất viện.
Vốn Hi Hi muốn cho mẹ nằm lại bệnh viện theo dõi thêm, thế nhưng bác sĩ nói không có việc gì, sau đó dặn dò sau khi về nhà bổ sung thêm nhiều dinh dưỡng là tốt rồi.Vì vậy, Hi Hi cũng yên lòng, trong ngày hôm đó xuất viện.
Khi về đến nhà, mặc dù mới chỉ mất tích vài ngày, nhưng Tử Lam lại có cảm giác đặc biệt vô cùng thân thiết.
Buổi tối, Hi Hi tự mình xuống bếp làm thức ăn, Mặc Thiếu Thiên bởi vì có chuyện bận nên chưa tới, chỉ có hai mẹ con Tử Lam, Tử Lam rất thích ăn cơm Hi Hi nấu cô không thích ăn cơm bên ngoài.
Ăn cơm xong, Hi Hi bắt đầu đi thu thập, Tử Lam tiến vào nhà tắm, sau khi tắm xong, cả người cô thoải mái làm ổ trên ghế sa lon.
Tóc còn có chút hơi ướt, Tử Lam mặc áo ngủ thoải mái ngồi xem tin tức, ngay vào lúc này, Hi Hi đưa đến một ly nước ép hoa quả bé mới vừa làm xong.
"Mẹ, nước ép táo ngươi thích nhất đây, uống cái này có lợi cho tiêu hóa!" Hi Hi nói, bé biết ngày hôm nay mẹ ăn hơi nhiều, cho nên bé cố ý chuẩn bị nước ép táo.
Tử Lam nhìn ly nước trái cây, nhếch môi cười một cái, "Cảm ơn bảo bối!".
Hi Hi cười, hết sứ ưu nhã khả ái, "Không cần khách khí!"
Có thể phục vụ mẹ, là phúc khí của bé!
Hi Hi cười vẻ mặt hài lòng.
Hi Hi thấy Tử Lam tóc còn rất ẩm ướt, bé liền cầm lấy khăn giúp Tử Lam lau tóc, động tác rất nhẹ, rất nhu.
Tử Lam cảm giác được đôi tay nhỏ bé của Hi Hi đang để ở trên đầu của mình, cô cảm giác có một giòng nước ấm từ trong lòng dâng lên.
Có con trai cảm giác thật tốt!
Hi Hi nhìn mẹ cười hạnh phúc, tâm tình bé cũng hết sức vui vẻ.
Tử Lam đang nhắm mắt lại, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, cô chậm rãi mở miệng, "Bảo bối, dường như con còn có lời gì nghĩ muốn cùng mẹ nói sao?"
Hi Hi sửng sốt, sau đó quan sát Tử Lam một chút, nói, "Mẹ, con muốn nói với mẹ quá nhiều lời, thế nhưng không biết nên bắt đầu từ đâu nói lên!"
"Từ tối trọng yếu nói lên!" Tử Lam lời nói sắt bén, cô cũng mở mắt.
Trước kia cô mặc kệ Hi Hi, là bởi vì cô nghĩ Hi Hi là một đứa bé rất có chừng mực, một máy vi tính hacker, vui chơi chẳng nhằm vào đâu? Cũng biết bé có một nhóm bằng hữu online, thế nhưng hiện tại xem ra, hình như không đơn giản giống như trong tưởng tượng của cô.
Hi Hi sửng sốt, dường như trong lòng cũng hiểu mẹ đang ám chỉ chuyện gì.
"Mẹ, vậy ngươi muốn biết cái gì? Con nhất định tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn ( biết cái gì cũng đều nói hết)!" Hi Hi cười nói.
Tử Lam lúc này mới ngẩng đầu nhìn bé, "Theo như Hoa Hồng nói, chính tay con nổ tung chổ đó, vậy thuốc nổ từ đâu mà có? Đừng nói là cha con cho, mẹ không tin!" Tử Lam tin chắc, Mặc Thiếu Thiên cho dù như thế nào đi nữa, cũng sẽ không cho phép hi hi làm những chuyện nguy hiểm như vậy.
Huống Mặc Thiếu Thiên là một người làm ăn, từ đâu có những thứ này?
"Còn có, Hoa Hồng, vừa nhìn thì biết không phải là người giản đơn!" Tử Lam nói, Hoa Hồng nhìn như mỹ lệ, nhưng toàn thân đều tràn ngập một loại khí phách.
Hi Hi sửng sốt, mẹ quả nhiên cảnh giác a!
Đích xác, đó không phải là cha đưa, lúc đó muốn nổ tung mọi thứ, cũng chính là chú ý của Hi Hi, sau khi cha ôm mẹ đi ra, Hi Hi liền kéo xuống móc kéo, trực tiếp ném vào, vừa dứt khoát lại lưu loát.
"Cái này... Hoàn toàn chính xác điều không phải là cha cho con!" Hi Hi có chút hơi khó nói, lúc quay về cha cũng đã đã biết, chuyện kéo dài cho tới bây giờ, bé cũng không muốn gạt mẹ!
Tử Lam nhìn bé, ý bảo bé nói tiếp!
"Nói lên cái này, thì phải bắt đầu từ thân phận đặc biệt của con!" Hi Hi mở miệng.
Tử Lam nhíu mày, thân phận của con Hi Hi sao?
"Mẹ, thực ra con có chuyện vẫn luôn gạt ngươi, tuy rằng con rất muốn nói cho ngươi biết, thế nhưng chỉ sợ trái tim của mẹ không chịu nổi!" Hi Hi khổ sở nói.
Tử Lam khóe miệng ngoéo... một cái, hết sức bình tĩnh, "Nói đi, năng lực chịu đựng của mẹ vô cùng mạnh mẻ, khi con ba tuổi thích nhất vọc máy vi tính, tứ tuổi đã biết xâm nhập hệ thống người khác, sáu tuổi trở thành đỉnh cấp hacker, năng lực chịu đựng của mẹ một mực tăng mạnh, coi như bây giờ con có nói cho mẹ biết, con chính là một phần tử khủng bố mẹ cũng không có vấn đề gì!"
Hi Hi tức cười!.
"Thực sự?"
Tử Lam trịnh trọng gật đầu!
Hi Hi lúc này mới yên lòng, sau đó cười hắc hắc.
"Mẹ, ngươi thật thông minh!" Hi Hi cười vô cùng vui vẻ.
Đã như vậy, như vậy thì cứ việc thẳng thắn cho rồi!
Thế nhưng khi Hi Hi vừa nói ra, Tử Lam sửng sốt, nhất thời không hiểu rõ ý trong lời nói của bé, "Thông minh cái gì?"
"Mẹ, ngươi không phải đã biết thân phận của con sao!" Hi Hi cười nói, không sai, bé chính là một phần tử khủng bố!
Tử Lam tức cười, cô rất muốn nói, con trai thân ái, đừng đùa nữa mà!
Thế nhưng khi nhìn đến biểu tình của Hi Hi, tuyệt không giống như đang đùa giỡn cô!
Tử Lam thật lòng sửng sốt.
Hi hi nhìn Tử Lam hoảng hốt, bé vội vàng hướng cô giải thích, "Mẹ, chuyện này con cố ý gạt ngươi, nhưng thân phận của con quả thật rất nguy hiểm, hơn nữa con cũng không biết nên nói với mẹ như thế nào!"
Tử Lam nhanh chóng định thần lại, nhìn bé, nhất thời gào hét lên, "Chuyện này xảy ra khi, con mau thành thật khai báo cho ta!" Tử Lam không thể không tin tưởng,sau khi nghe được Hi Hi chơi bom, Tử Lam hình như mơ hồ cũng đoán được điều gì, thế nhưng lại vượt qua khỏi sức tưởng tượng của cô, hiện tại sau khi biết tin tức này, trong lòng không kềm chế được sợ hãi a a!
Con trai của cô cái gì không tốt, học cái gì không học, tại sao hết lần này tới lần khác lại là một phần tử khủng bố đây?
A a!
Tử Lam hoàn không ngờ tới, cô đoán bậy đoán bạ vậy mà nói một câu chính xác!
Hi Hi suy nghĩ một chút, mở miệng, "Thật ra chuyện này xảy ra cũng không lâu, cũng là lúc thời gian còn sống bên nước Mĩ, con không cẩn thận chọn một hệ thống, vì vậy bị người truy theo, vì vậy đã bị đào móc, liền gặp được người lãnh đạo của Hợp Tung, kết quả vừa vào Hợp Tung sâu tựa như biển a..."
Mặt của Tử Lam co quắp, nhìn Hi Hi một chút cũng không có cảm giác sâu như biển, trái lại rất hưởng thụ!
"Hợp tung?" Tử Lam nhíu mày.
"Hợp Tung là tên gọi của tổ chức khủng bố, hợp tung liên minh, tên gọi tắt Hợp Tung!" Hi Hi không hoảng hốt bất mãn giải thích, hình như đối với cái tên này, trong lòng rất yêu thích, tự đắc.
...
Khoảng thời gian Tử Lam sống tại nước Mĩ, có một lần cô nhìn thấy tin tức, hình như đã thấy qua tên này.
Hình như, rất lợi hại!
Tử Lam nhìn bé, hình như có chút bừng tỉnh hiểu ra, "Nói tiếp!"
"Con là lá bài chủ chốt bí mật cuối cùng của Hợp Tung, thân phận rất bảo mật, cho nên sẽ không thể tùy tiện nhắc tới thân phận của con, bởi vì sẽ đưa tới họa sát thân!" Hi Hi nói.
Bé chịu nói cho Tử Lam biết, cũng bởi vì cô chính là mẹ của bé, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện gì thương tổn đến bé, chi nên bé rất yên tâm.
Tử Lam ngây ngẩn cả người.
Nguyên lai cho tới nay, con trai của cô lại là một phần tử khủng bố!
Bé chỉ mới bảy tuổi, dĩ nhiên cũng có thể trở thành phần tử khủng bố!
Hiện giờ cô nên khóc hay nên cười?
Bất quá hết thảy đều xảy ra, Tử Lam suy nghĩ một chút, cuối nhìn Hi Hi, sâu kín hỏi, "Vậy con hiện tại ở Hợp Tung, giữ chức vụ gì?"
Hi Hi nói, "Hợp Tung có vài người lãnh đạo, con chỉ là một người trong đó, chúng ta phân công bất đồng, cũng không có trình tự, cho nên, con cũng không rõ lắm, con ở hợp tung liên minh và những người khác, đều giống nhau, lớn nhất, chỉ là bọn họ thuộc về ngoài sáng, còn chỉ ẩn trong bóng tối mà thôi!"
...
Tử Lam một lần nữa ngổn ngang trong gió, có loại xúc động muốn đem Hi Hi đóng gói cất giấu!
Bé xác định bé là một người bình thường sao????
Không phải bị đột biến gien thần thoại sao?
Nhìn nét mặt Tử Lam hiện giờ, Hi Hi chu miệng lên, "Mẹ, nhìn vẻ mặt của mẹ hiện giờ, khiến bảo bối cảm thấy rất thương tâm a!"
Bé mạnh mẻ như vậy, mẹ chí ít cũng nên tán thưởng một chút đúng không?
Có một đứa con trai mạnh mẽ như vậy, mẹ cũng nên kiêu ngạo một chút đi, tại sao lại lộ ra cái loại nét mặt giống như ' đây nhất định không phải là con tôi '???