Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Gia Đình Cực Phẩm: Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc
  3. Chương 513: Mặc Thiếu Thiên, em yêu anh
Trước /611 Sau

Gia Đình Cực Phẩm: Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc

Chương 513: Mặc Thiếu Thiên, em yêu anh

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Cô cho rằng, chuyện này đã gây ra khúc mắc trong lòng hai người, nhưng hôm nay lúc biết được tin tức này, trong lòng của cô vô cùng nhẹ nhõm.

"Em biết anh vì muốn tốt cho em, đồng ý với em, không để xảy ra lần tiếp theo, em không muốn lưng mang tội ác như vậy, quá cả đời!" Lâm Tử Lam ôm Mặc Thiếu Thiên nói.

Cô đời này, chính là không thẹn với lương tâm, cho nên mới sống thoải mái như vậy.

Duy nhất áy náy một việc, chính là chuyện xảy ra lúc trước cùng tên sếp kia, lúc ấy cô rất kích động đem hình gửi cho người nhà của hắn, sau đó cũng có hơi áy náy, làm như vậy, đúng là có chút quá đáng, nhưng sau đó, hắn lại bắt cóc cô lần nữa, mới làm cô hết cảm thấy độc ác.

Nhưng bây giờ, trải qua chuyện như vậy, cô rất sợ bởi vì mình mà hy sinh người khác, ký ức đen tối như vậy cô cả đời lau cũng không sạch.

Nghe Lâm Tử Lam nói..., tay của anh nhẹ nhàng xoa phía sau lưng cô, cuối cùng gật đầu, "Ừ, anh đồng ý với em!"

"Thật ra thì anh cũng không muốn làm như vậy, nhưng anh thật sự sợ mất em, nếu như thật sự mất em, như vậy, anh làm tổn thương nhiều người hơn nữa, sẽ như thế nào? Sau đó anh cũng đi theo em......"

Giọng nói Mặc Thiếu Thiên không lớn, nhưng lại nói rất nghiêm túc, giọng điệu cũng rất dễ nghe, sau khi nghe lời nói của anh, hốc mắt Lâm Tử Lam không khỏi đỏ lên.

Lúc này, Lâm Tử Lam ôm anh thật chặt, không biết nên nói gì cho phải.

"Lúc ấy anh chỉ nghĩ như vậy, cho nên không nghĩ nhiều thế, cho dù cả đời em không để ý đến anh, anh cũng sẽ làm như vậy!"

"Không có nghĩ đến cảm giác của em, thật xin lỗi......" Mặc Thiếu Thiên nói.

Nghe lời nói của anh, Lâm Tử Lam nhịn không được, nước mắt chảy xuống, nhìn anh, "Mặc Thiếu Thiên, anh bảo vệ em như vậy, làm em cảm thấy em là gánh nặng của anh!?"

Nhìn dáng vẻ Lâm Tử Lam khóc, khóe miệng Mặc Thiếu Thiên nở nụ cười, từ từ vươn tay lau nước mắt cho cô, "Làm sao bây giờ? Anh cũng không muốn như vậy, nhưng vì em, anh không thể khống chế......"

Một giây sau, Lâm Tử Lam kiễng chân, hôn lên môi Mặc Thiếu Thiên.

Giờ này khắc này, cũng chỉ có nụ hôn này, mới có thể biểu đạt nội tâm của cô.

Đời này, cô sợ rằng không có cách nào bỏ được Mặc Thiếu Thiên!

Cảm giác được Lâm Tử Lam hôn vụng về, một giây sau, Mặc Thiếu Thiên nhẹ nhàng giữ mặt của cô, hướng về phía môi của cô hôn lên.

Rất ôn nhu, rất triền miên, giống như Mặc Thiếu Thiên đang hôn một bảo vật quý giá, vô cùng cẩn thận......

Lâm Tử Lam cũng không kháng cự, ngược lại rất hưởng thụ nụ hôn của anh, cảm giác được Mặc Thiếu Thiên như vậy đối với mình, cô còn gì chưa đủ đây?

Mặc Thiếu Thiên hôn, thân thể Lâm Tử Lam dần dần mềm nhũn ra, một giây sau, Mặc Thiếu Thiên ôm lấy Lâm Tử Lam đặt lên giường.

Ở trên giường, một hồi triền miên, Lâm Tử Lam cảm giác, Mặc Thiếu Thiên có phản ứng, nhưng anh không muốn cô.

Đến thời điểm mấu chốt nhất, Mặc Thiếu Thiên ngừng lại.

Có thể nhìn ra, đôi mắt Mặc Thiếu Thiên tràn đầy ham muốn, dáng vẻ kia, cũng rất gợi cảm.

Lâm Tử Lam giống như con cừu nhỏ, gương mặt trắng nõn đỏ ửng, cô đang suy nghĩ, muốn như vậy làm sao nói với Mặc Thiếu Thiên, nhưng không nghĩ tới, Mặc Thiếu Thiên lại ngừng lại.

Cuối cùng lưu luyến không rời, đắp kín chăn cho Lâm Tử Lam, anh nằm bên cạnh cô, vươn tay, ôm lấy cô.

Hơi thở hai người có chút dồn dập, nhưng Lâm Tử Lam vẫn có thể cảm giác được tiếng tim Mặc Thiếu Thiên đập mạnh, mỗi một cái đặc biệt có lực.

Lâm Tử Lam tựa vào trước ngực Mặc Thiếu Thiên, không nói gì, mà Mặc Thiếu Thiên lại đứng dậy, "Em nghỉ ngơi trước đi, anh đi tắm rửa!" Nói xong, không đợi Lâm Tử Lam nói gì, anh trực tiếp đứng dậy, đi vào phòng tắm.

Nhìn bóng lưng Mặc Thiếu Thiên, Lâm Tử Lam nhịn không được nở nụ cười.

Lâu như vậy, mới nhìn thấy Lâm Tử Lam cười vui vẻ.

Không vì cái gì khác, chính là vì Mặc Thiếu Thiên.

Yêu cô, thương cô, hiểu cô, vì đứa bé của cả hai đang trong bụng cô, chịu đựng nhu cầu sinh lý.

Cuộc sống gặp được một người đàn ông như vậy, cô còn cần gì nữa?

Hai mươi phút sau, Mặc Thiếu Thiên từ phòng tắm đi ra, bên hông anh quấn khăn tắm, thoạt nhìn cực kỳ gợi cảm, da thịt kia, đường cong, đều mê người, làm cho người ta nhìn không nhịn được ý nghĩ bậy bạ.

Chỉ là cũng may, Lâm Tử Lam nhìn quen rồi, có một ít miễn dịch rồi, tầm mắt từ trên người của anh dời đi, Lâm Tử Lam khẽ cười.

Trở lại trên giường thấy Lâm Tử Lam còn chưa ngủ, anh khẽ chau mày, mở miệng, "Tại sao còn chưa ngủ!?"

"Ngủ không được!" Lâm Tử Lam nói.

"Đang suy nghĩ gì!" Mặc Thiếu Thiên hỏi, sau đó nằm xuống, nằm bên cạnh Lâm Tử Lam.

Lúc này, Lâm Tử Lam xoay người, ôm lấy anh, Mặc Thiếu Thiên hơi giật mình, không nghĩ tới Lâm Tử Lam có thể chủ động như vậy.

Lâm Tử Lam từ từ tiến tới, đôi môi hồng ở bên tai của anh từ từ mở miệng, "Mặc Thiếu Thiên, em yêu anh......"

Một câu nói, Mặc Thiếu Thiên hoàn toàn ngây ngẩn.

Lâm Tử Lam nhìn anh, nét mặt tươi cười như hoa.

Mặc Thiếu Thiên nghiêng đầu sang nhìn cô, mặt Lâm Tử Lam hồng hồng, đây là lần đầu tiên, Lâm Tử Lam trực tiếp nói yêu Mặc Thiếu Thiên như vậy, hơn nữa còn không có chút dấu hiệu nào như vậy, không hề có báo động trước tình huống.

"Em nói cái gì?" Mặc Thiếu Thiên phản ứng sau đó mới hỏi lại một câu.

"Em yêu anh......" Lâm Tử Lam nói một câu.

Lúc này, Mặc Thiếu Thiên lần nữa nhào tới Lâm Tử Lam, "Lặp lại lần nữa!"

"Em yêu anh, em yêu anh, em yêu anh...... Ưm......" Mặc Thiếu Thiên nhịn không được, lần nữa hôn lên môi Lâm Tử Lam.

Lần này nếu so với vừa rồi cuồng nhiệt hơn, bởi vì Mặc Thiếu Thiên căn bản vốn không cách nào ngừng sự kích động trong lòng mình lại... Kích động, giờ này khắc này, anh căn bản không khống chế được mình.

Hướng về phía Lâm Tử Lam, một màn hôn nhau nóng bỏng.

Lâm Tử Lam không nghĩ tới Mặc Thiếu Thiên sẽ như vậy, vốn chỉ là một nụ hôn, nhưng không nghĩ tới Mặc Thiếu Thiên khó kiềm chế như vậy, cuối cùng thiếu chút nữa ăn Lâm Tử Lam, may là Lâm Tử Lam mở miệng, ngăn cản anh.

Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, "Nếu như không phải là đang có bảo bối, anh nhất định sẽ ăn em!"

"Vậy thì vì con, hạ thủ lưu tình!" Lâm Tử Lam cười hắc hắc nói, bộ dáng kia, thật là nghịch ngợm đáng yêu.

Cuối cùng, Mặc Thiếu Thiên buông tha Lâm Tử Lam, nằm bên cạnh Lâm Tử Lam, nghĩ tới dáng vẻ Lâm Tử Lam mới vừa nói em yêu anh, trong lòng tràn đầy thỏa mãn.

Lâm Tử Lam chẳng bao giờ trong tình huống nói những lời như thế mà không có chút nào báo, nói thật ra, Mặc Thiếu Thiên rất cao hứng!

Chẳng qua là với tình huống như thế, anh cũng không có biện pháp làm chuyện như vậy, chuyện Hi Hi còn đang một sớm một chiều, anh nào có tâm trí, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ Lâm Tử Lam, anh lại không nhịn được.

Lúc này, Lâm Tử Lam tựa vào người Mặc Thiếu Thiên, cánh tay vòng quanh người Mặc Thiếu Thiên, "Anh đang nghĩ cái gì?"

"Nhờ lời em vừa mới nói!" Mặc Thiếu Thiên thành thật khai báo.

Lâm Tử Lam cũng không biết, một câu nói đơn giản như vậy, thế nhưng có thể làm cho Mặc Thiếu Thiên cao hứng như thế.

Dù sao, điều này cũng chứng minh, vị trí của cô trong lòng Mặc Thiếu Thiên Tâm, anh rất quan tâm cô!

Lâm Tử Lam tựa vào Mặc Thiếu Thiên, cũng không nói gì nữa.

Hai người thật lâu không mở miệng, Mặc Thiếu Thiên cảm thấy có chút khó hiểu nghiêng đầu nhìn cô, "Em đang nghĩ cái gì?"

"Bảo bối!" Lâm Tử Lam mở miệng.

Nói đến điều này, khóe miệng Mặc Thiếu Thiên cười, giật mình, nghiêng người, nhìn Lâm Tử Lam, "Bảo bối không có việc gì, anh tin tưởng con!"

"Con kiên cường như vậy, nhất định sẽ gắng gượng qua được!"

Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, gật đầu, "Ừ!"

"Em không có chuyện gì, con sẽ càng không có chuyện gì!" Mặc Thiếu Thiên nói.

Anh tin tưởng, Hi Hi nhất định sẽ gắng gượng qua được!

Lâm Tử Lam gật đầu, "Em cũng tin vậy!"

"Bảo bối còn có nhiệm vụ của mình, tham vọng của con, con tuyệt đối sẽ không dễ dàng từ bỏ, anh tin tưởng Bạch Dạ nhất định sẽ cứu sống Hi Hi!" Mặc Thiếu Thiên nói.

"Ừ!" Lâm Tử Lam nặng nề gật đầu, cô cũng tin tưởng như vậy.

Nhìn Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên cười, "Tốt lắm, đi ngủ sớm một chút, người ta nói, người mang thai không nên ngủ quá muộn!"

Nói đến chuyện mang thai, Lâm Tử Lam không cách nào ngăn cản tâm trạng vui vẻ của mình, đứa bé này, là hy vọng của cô.

Lâm Tử Lam gật đầu, để tay trên bụng sờ sờ, "Bảo bối, con phải thật tốt, cầu nguyện giúp cho anh của con, anh nhất định sẽ không có chuyện gì!"

Nhìn hành động của Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên cũng nhìn qua, "Ừ, bảo bối, phù hộ anh của con không có chuyện gì, đến lúc đó cha mới thương con!" Vừa nói, Mặc Thiếu Thiên không quên nhẹ nhàng đặt lên bụng cô một nụ hôn.

Nhìn hành động của Mặc Thiếu Thiên, Lâm Tử Lam cười.

Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, "Tốt lắm, ngủ đi!"

Lâm Tử Lam gật đầu, nhắm mắt.

Nhưng vừa nhắm mắt, Mặc Thiếu Thiên động đậy, Lâm Tử Lam lập tức mở mắt, "Anh đi đâu vậy?"

"Đi tắm nước lạnh......"

Lâm Tử Lam, "......"

Hôm sau.

Ngày hôm qua, Lâm Tử Lam cũng không biết Mặc Thiếu Thiên tắm nước lạnh bao nhiêu lần, nhưng cuối cùng cô mơ màng ngủ thiếp đi, trong mộng, cô mơ tới một hình ảnh, Hi Hi ôm một cô bé đang cười, hơn nữa cười vô cùng vui vẻ......

Cho nên buổi sáng khi tỉnh lại, tâm trạng Lâm Tử Lam rất tốt.

Giấc mơ này có phải là một dấu hiệu không?

Bảo bối nhất định sẽ khá hơn!

Có thể là bởi vì nằm mơ, tâm tình Lâm Tử Lam rất tốt, rất có động lực, bất kể như thế nào, việc cấp bách hiện tại, nhất định phải cứu sống Hi Hi.

Sau khi Lâm Tử Lam rời giường, Mặc Thiếu Thiên đã đi vào.

"Đã dậy?"

Lâm Tử Lam hướng phía anh cười, gật đầu, "Ừ!"

Nhìn khóe miệng Lâm Tử Lam mang theo vẻ cười, Mặc Thiếu Thiên chau mày, "Hôm nay tâm tình em trông không tệ!"

Lâm Tử Lam cười, gật đầu, "Em muốn kiên cường hơn, mới có thể cho Hi Hi dũng khí!"

Nghe Lâm Tử Lam nói..., Mặc Thiếu Thiên gật đầu, "Em có thể nghĩ như vậy là tốt rồi!"

"Ừ!" Lâm Tử Lam gật đầu.

"Đi thôi, đi ăn sáng!"

"Bạch Dạ đâu? Chưa ra sao?" Lâm Tử Lam hỏi ngược lại.

"Còn đang trong phòng thí nghiệm!"

"Chúng ta ăn bữa sáng trước, cho dù em không vì mình, cũng phải vì con trong bụng!" Mặc Thiếu Thiên nói.

Nói đến cái này, Lâm Tử Lam còn có thể không thỏa hiệp sao?

Chỉ có thể đi theo Mặc Thiếu Thiên.

Bữa ăn sáng có chút thịnh soạn, chính xác nói, bữa ăn sáng của Lâm Tử Lam, rất thịnh soạn.

Lúc này, người giúp việc đứng bên cạnh Lâm Tử Lam, dùng tiếng Anh nói, “Lâm tiểu thư, chúc mừng cô đã mang thai, đây là bữa sáng dinh dưỡng đặc biệt của cô!”

Quảng cáo
Trước /611 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Không Uổng

Copyright © 2022 - MTruyện.net