Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: thanh huyền
Cha Lăng sau khi trở về, Lăng Nhược vẫn ở trong phòng.
Nơi nơi không thấy Trần Mặc, cô cả người tiều tụy, mất mát rất nhiều.
"Lăng Nhược đâu?" Cha Lăng nhìn mẹ Lăng hỏi.
Mẹ Lăng cũng là đau lòng không thôi, nhưng là không có...chút biện pháp nào, "Ở trong phòng, không ăn không uống, một ngày!"
Nghe thế, cha Lăng túc nhíu mày, đứng dậy, đi lên lầu.
Mẹ Lăng, theo sát phía sau.
Trong phòng, Lăng Nhược ngồi ở trên giường, cả người hồn bay phách lạc, không có Trần Mặc, cô giống như một chút tức giận cũng không có.
Cha Lăng cũng nhìn.
"Nhược nhi!" Cha Lăng kêu một tiếng.
Nghe được có người kêu tên của mình, Lăng Nhược lập tức ngẩng đầu, nhìn thấy Cha Lăng, lập tức mở miệng, "Cha, có phải có tin tức Trần Mặc hay không? Anh ấy là đã trở lại?"
Nhìn Lăng Nhược há mồm Trần Mặc, câm miệng Trần Mặc, cha Lăng đều có chút chịu không nổi!
"Nhược nhi, cùng Trần Mặc giải trừ hôn ước đi!" Cha Lăng nhẫn tâm mở miệng.
Nghe thế cái, Lăng Nhược sửng sốt, ngay cả mẹ Lăng cũng sửng sốt.
Hiện tại ai đều nhìn ra, Trần Mặc chính là hi vọng của Lăng Nhược, không có Trần Mặc thì Lăng Nhược sẽ phát điên.
Quả nhiên, Lăng Nhược sửng sốt, nhìn cha Lăng, "Cha, cha nói cái gì?"
"Cùng Trần Mặc giải trừ hôn ước đi!" Cha Lăng nhẫn tâm nói.
Lúc này, mẹ Lăng ở sau người hung hăng vỗ ông một chút, "Ông điên rồi có phải hay không? Ngày mai là hôn lễ, hiện tại ông muốn giải trừ hôn ước?”
Lăng Nhược lắc đầu, "Không, con không giải trừ hôn ước! Cha, ngày mai chính là hôn lễ con cùng Trần Mặc, cha làm sao có thể như vậy!"
"Hôn lễ? Nó sẽ kết hôn với con sao?” Cha Lăng nhìn cô hỏi.
Lăng Nhược sửng sốt, lập tức nghĩ nghĩ, từ trên giường xuống dưới, nhìn Cha Lăng, "Cha gặp qua Trần Mặc có phải hay không? Anh ấy ở nơi nào? Anh ấy ở nơi nào? Con muốn đi tìm anh ấy!”Nói xong, Lăng Nhược không quan tâm liền hướng ra ngoài đi.
"Con đứng lại đó cho cha!" Lúc này, cha Lăng ở sau hô một tiếng.
"Không, con muốn đi tìm anh ấy!" Nói xong, Lăng Nhược vừa muốn đi ra.
"Con đi tìm nó, con có biết nó ở nơi nào sao?” Cha Lăng hỏi.
Một câu, Lăng Nhược đứng ở nơi đó!
Đúng, cô không biết Trần Mặc ở nơi nào!
Lúc này, cô xoay người nhìn Cha Lăng, "Cha, cha nói cho con biết, Trần Mặc ở nơi nào, con muốn đi tìm!"
"Con tìm nó có ích lợi gì? Nó không thương con, sẽ không cùng con kết hôn!” Cha Lăng nhìn Lăng Nhược một chữ một nói.
"Không phải, không phải, anh là yêu con, chính là hiện tại bị nữ nhân khác lừa, anh yêu con!" Lăng Nhược lắc đầu hô to nói.
Đến bây giờ, cô đều cảm thấy, là Lam Cảnh Thần lừa Trần Mặc mới có thể như vậy.
Trước đám hỏi, chỉ làm cho cô động tâm!
Nhìn dáng vẻ Lăng Nhược, cha Lăng cũng là đau lòng không thôi, đi qua, "Lăng Nhược, con nghe cha nói, đàn ông tốt hơn so với Trần Mặc, nơi nơi đều có, con gái của cha xuất sắc như vậy, nhất định sẽ tìm được người tốt, Trần Mặc không thích hợp với con!"
"Không, con chỉ muốn Trần Mặc, chỉ cần Trần Mặc!" Lăng Nhược hô to, "Cha, con yêu anh ấy, rời không được!"
"Nhưng là nó không thương con!”
"Con mặc kệ, là con muốn cùng anh ấy cùng một chỗ!" Lăng Nhược vô cùng kiên định nói.
Nghe Lăng Nhược cố chấp, cha Lăng cũng rất bất mãn, "Lăng Nhược, con cũng đã biết cho dù con cùng hắn kết hôn, cũng sẽ không hạnh phúc!"
"Nếu nó yêu người phụ nữ đó, cùng người phụ nữ đó đi ra ngoài, con thì làm sao? Cho đến lúc đó, con cho dù hối hận cũng không kịp!" Cha Lăng nhìn Lăng Nhược một chữ một nói.
Nghe thế, Lăng Nhược sửng sốt.
Giống như cảnh tỉnh.
Cô đích xác không nghĩ qua, nhưng là, cô hiện tại căn bản không quản nhiều đến như vậy, cô thầm nghĩ cùng Trần Mặc cùng một chỗ.
"Cha, Trần Mặc không phải người như vậy, sau khi kết hôn, anh nhất định sẽ đối tốt với con!” Lăng Nhược nhìn cha Lăng một chữ một nói.
"Sẽ không! Nó không thương con!" Cha Lăng vô cùng kiên định nói.
Cho dù hiện tại làm cô hận anh, cũng không thể để cho cô sau khi kết hôn, lúc đó, ông mới đau lòng.
Lăng Nhược nhìn cha Lăng, hôm nay Lăng Nhược cảm giác có chút chút kỳ quái.
"Cho dù không con, con cũng muốn kết hôn!” Lăng Nhược một chữ một nói.
"Không có khả năng!" Cha Lăng phủ quyết, sau đó đứng dậy, "Cha đã cho người đi tuyên bố, hôn lễ của con cùng Trần Mặc, nhất định sẽ giải trừ!"
Nghe thế, Lăng Nhược kinh hãi, lập tức nhìn cha Lăng, "Không, không cần cha, con không cần cùng Trần Mặc giải trừ hôn ước, ngày mai chính là hôn lễ, cha để con con thế nào gặp người khác!” Lăng Nhược cầm lấy tay cha Lăng, đau khổ cầu xin nói.
"Con yên tâm, giải trừ hôn ước, nhất định sẽ là chúng ta cùng Trần gia giải trừ, tuyên bố với bên ngoài, cũng là như vậy!" Cha Lăng một chữ một nói.
"Không!!" Lăng Nhược hô to, "Con không cần giải trừ hôn ước, không cần!"
Hiện tại, chỉ có này, cô còn có thể liên hệ cùng Trần Mặc, nếu ngay này cũng bị mất, cô không biết nên lấy cớ gì gặp Trần Mặc!
"Con muốn, cũng là muốn, không cần cũng muốn!" Cha Lăng vô cùng kiên định nói.
Mẹ Lăng ở sau nghe, nhìn Lăng Nhược khóc thảm như vậy, cũng có chút không đành lòng, bà đi qua, nhìn cha Lăng, "Ông nghe Nhược nhi đi!”
"Không được!" Cha Lăng vô cùng kiên định.
"Cho dù hiện tại làm cho con hận cha, cha cũng không muốn nhìn thấy dáng vẻ con hối hận!” Cha Lăng hung hăng nói.
Lăng Nhược cảm thấy, hôm nay cha Lăng, vô cũng khác lạ.
Lúc này, Lăng Nhược nhìn cha Lăng, "Cha, cha làm sao vậy? Vì sao con cảm giác, cha không giống như là cha con!"
"Cha là muốn tốt cho con!” Cha Lăng vô cùng kiên định nói.
Lúc này, Lăng Nhược nhìn văn kiện trong tay cha Lăng văn, nhíu mày, "Cái gì!?" Nói xong, cô trực tiếp vươn tay cầm qua.
Cha Lăng cả kinh, muốn đoạt qua, nhưng là Lăng Nhược đã mở ra.
Là địa khế Tinh Thành quốc tế.
Lăng Nhược nhíu mày, biết Tinh Thành quốc tế này là tâm nguyện của cha nhưng bất đắc dĩ là vẫn luôn ở trong tay Mặc Thiếu Thiên, hiện tại thế nào trong tay cha Lăng.
Lăng Nhược ngẩng đầu, nhìn cha Lăng, "Cha, cha làm sao có phần văn kiện này?”
Cha Lăng im lặng, không biết nên nói như thế nào.
"Là Mặc Thiếu Thiên nhúng tay vào chuyện này" Lăng Nhược hỏi.
Cô biết qua hệ Lâm Tử Lam cùng Lam Cảnh Thần rất tốt, cho nên bây giờ Mặc Thiếu Thiên nhúng tay vào chuyện này, cho nên búc cô cùng Trần Mặc giải trừ hôn ước sao?
"Không phải!" Nói xong, cha Lăng trực tiếp lấy văn kiện trong tay cô qua.
"Chuyện này cùng Mặc Thiếu Thiên không có quan hệ!”Cha Lăng nói.
"Cha, cha lấy hạnh phúc của con làm giao dịch!” Lăng Nhược không thể tin được nhìn cha Lăng hỏi.
Mẹ Lăng cũng đứng ở phía sau nhìn, nghe, không nghĩ tới sẽ có chuyện như vậy.
Cha Lăng nhìn cô, "Cha là muốn tốt cho con!”
"Tốt với con?" Nghe thế, khóe miệng Lăng Nhược lạnh lùng gợi lên một chút cười.
"Cha, con biết đây là giấc mộng của cha, nhưng là không nghĩ tới, cha thế nhưng vì thế, muốn hy sinh hạnh phúc của con!"
Nghe Lăng Nhược nói, cha Lăng nhíu mày, trong lòng đau lòng không thôi, nhưng là, vô luận giải thích như thế nào, đều giải thích không thông!
"Cha, con hận cha, hận cha!” Nói xong, Lăng Nhược không nói cái gì nhiều, lập tức đứng dậy liền lao ra.
Cha Lăng kinh hãi.
Lúc này, mẹ Lăng đã ở phía sau nhìn, "Ông chẳng lẽ muốn giết chết con sao?”
Nói lên cái này, cha Lăng mới biết được chuyện nghiêm trọng, chạy nhanh đuổi theo ra.
Đứng ở lầu hai, lúc này, Lăng Nhược thùng thùng thùng chạy đi xuống.
"Thím Lý, chú Lý, ngăn nó lại cho tôi!” Cha Lăng hô.
Lúc này, thím Lý cùng chú Lý cũng không biết chuyện gì xảy ra, nhìn Lăng Nhược chạy xuống, trực tiếp ngăn cản cô.
"Buông, buông!" Lăng Nhược giãy dụa.
"Tiểu thư, cô muốn đi đâu?" Lúc này, thím Lý ôm lấy cả người Lăng Nhược.
"Buông, tôi muốn đi ra ngoài, tôi muốn đi ra ngoài!" Lăng Nhược hô to, cô muốn đi tìm Trần Mặc!
Cô tuyệt đối sẽ không giải trừ hôn ước!
Lúc này, thím Lý cùng chú Lý hai người đều ngăn cô, cô có giãy dụa như thế nào đều không chạy ra được.
Cha Lăng cùng mẹ Lăng từ trên lầu đi xuống.
Nhìn Lăng Nhược, mẹ Lăng đau lòng không thôi, "Lăng Nhược, con trước tỉnh táo lại!"
"Không, con không cần!" Lăng Nhược giãy dụa, vô luận giãy dụa như thế nào cũng không ra, cuối cùng khóc rống lên.
Nhìn dáng vẻ Lăng Nhược, cha Lăng cùng mẹ Lăng làm sao có thể không đau lòng!
Cuối cùng, Lăng Nhược giãy dụa không được, hôn mê bất tỉnh.
"Lăng Nhược, Lăng Nhược......" Mẹ Lăng hô to, cha Lăng ở một bên nhìn, kinh hãi, sau đó nhìn chú Lý, "Lập tức kêu xe cứu thương!"
Vì thế, bọn họ hốt ha hốt hoảng liền chạy nhanh nâng Lăng Nhược dậy.
Lúc này, mẹ Lăng nhìn cha Lăng, nước mắt rớt xuống, "Nếu Lăng Nhược có chuyện gì, tôi sẽ không bỏ qua cho ông!”
Cha Lăng nhìn, cau mày, đáy lòng cũng là thực bất đắc dĩ.
.........
Trong bệnh viện.
Cha Lăng cùng mẹ Lăng nhìn bác sĩ, “Bác sĩ, con gái tôi thế nào?”
"Chúc mừng hai vị, Lăng tiểu thư mang thai!" Bác sĩ nhìn bọn họ nói.
Mang thai?
Nghe thế, Cha Lăng cùng mẹ Lăng sửng sốt, sau đó nhìn nhau.
Tin tức này, xác thực có điểm kinh người.
Sau khi bác sĩ đi, hai người mới trở lại phòng bệnh.
Dựa theo ý tưởng hai người bọn họ, đứa nhỏ nhất định là của Trần Mặc.
"Làm sao bây giờ? Hiện tại Lăng Nhược mang thai, ông còn muốn giải trừ hôn ước sao?" Mẹ Lăng hỏi.
Cha Lăng nhíu mày, không nghĩ tới thế nhưng sẽ phát sinh chuyện này.
Cha Lăng trầm mặc, mẹ Lăng trừng mắt liếc ông một cái xoay người đi vào, cha Lăng cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, đi theo đi vào.
Lúc này, cha Lăng cùng mẹ Lăng ở bên kia chốc lát, Lăng Nhược liền đã tỉnh.
Mẹ Lăng nhìn đến, đi nhanh qua, "Nhược nhi, con tỉnh?”
Khi nhìn thấy mẹ Lăng, Lăng Nhược vẫn là nhịn không được khóc lên.
"Mẹ, con không muốn cùng Trần Mặc giải trừ hôn ước, không muốn!" Lăng Nhược khóc nói.
Nhìn dáng vẻ Lăng Nhược bộ dáng, mẹ Lăng làm mẹ, sao lại không đau lòng đây?
"Nhược nhi, con yên tâm, hiện tại chính con giải trừ hôn ước, cũng sẽ không giải trừ!" Mẹ Lăng một chữ một nói.
Nghe được lời mẹ Lăng nói, Lăng Nhược sửng sốt, "Thật vậy?"
Lăng Nhược có chút phản ứng không kịp, ánh mắt nhìn, cha Lăng, có chút lo lắng.
“Hiện tại cho dù là cha con, cũng trông nom không được chuyện này, con đã mang thai đứa nhỏ của Trần Mặc, mẹ cũng không tin, Trần Mặc không cưới con, nhà bọn hạ dám không phụ trách chuyện này!”Mẹ Lăng cả vú lấp miệng em nói.
Nghe thế, Lăng Nhược cả người ngây ngẩn.
"Mang thai?"