Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Một nhà ba người vừa ăn vừa nói chuyện, không khí thật hài hòa ấm áp.
Lâm Mạc Thiên rất vui mừng vì những thành tựu mà Tử Lam có được, còn có một đứa con trai thông minh đáng yêu như Hi Hi, ông cảm thấy rất an ủi.
" Cha, Kiều Phương đối với cha có tốt không? "
Thật ra thì Lâm Mạc Thiên không cho hai mẹ con Tử Lam về nhà thì nàng mơ hồ cũng đoán ra được một chút.
Lâm Mạc Thiên vừa cùng Hi Hi chơi đùa vừa trả lời " Rất tốt, con yên tâm đi, cha không có việc gì đâu "
Tử Lam không cho là vậy, nàng nhìn Lâm Mạc Thiên chua xót nói " Cha, nếu như cảm thấy có gì không được, cha liền theo chúng con gia đình mình sống chung một chổ!"
" Ông ngoại,bảo bối rất thích ông ngoại về sống chung với bảo bối nha! Ông ngoại có thể kể chuyện xưa cho bảo bối nghe nữa...bảo bối thật sự rất thích " Hi Hi bộ dáng làm nũng với Lâm Mạc Thiên, muốn bao nhiêu đáng yêu có bấy nhiêu đáng yêu!
" Không cần đâu, cha cùng với Kiều Phương dù gì cũng là vợ chồng hợp pháp với nhau, nếu như cha chuyển đến đâu thì nhất định Kiều Phương cũng sẽ đi theo, cha không muốn tao thêm cho con nhiều phiền toái,dù sao cha chũng đã sống bên đó mấy chục năm nên cũng cảm thấy quen! " Lâm Mặc Thiên gương mặt tràn đầy bất đắc dĩ, khó xử.
" Nhưng...."
" Lam nhi! Cha chỉ cần biết cuộc sống hiện tại của con rất tốt là được rồi, con có thể thường xuyên đến thăm cha, cha đã cảm thấy thật thỏa mãn, cuộc sống hiện tai cha cũng không muốn thay đổi " Lâm Mạc Thiên lời nói kiên định không để cho Tử Lam nói thêm điều gì nữa.
Lâm Mạc Thiên rất kiên trì, nếu ông đã nói ra như vậy, Tử lam cũng không dám cưởng cầu thêm điều gì nữa, lời nói của ông nói thế nào cũng có mấy phần đạo lý, Kiều Phương dù gì cũng là vợ chồng hợp pháp với ông.
" Ân, vậy thì sau này cha phải thường xuyên tới thăm con và Hi Hi, xem chổ ở của chúng con " Lời nàng có chút buồn..
Lâm Mạc Thiên gật đầu một cái " Cha biết rồi, cha sẽ thường xuyên tới thăm cháu ngoại của cha nữa đấy! " Vừa nói xong, Lâm Mạc Thiên đưa tay sang sờ sờ đầu Hi Hi.
Tử Lam cười hạnh phúc nhìn hai ông cháu đang thân thiết với nhau.
Tiếp theo Tử Lam mang Hi Hi cùng với Lâm Mạc Thiên cùng nhau đi dạo, sẵn tiện mua cho Lâm Mạc Thiên vài bộ đồ.
Mặc dù Lâm Mạc Thiên liên tục nói không cần nhưng Tử Lam vẫn kiên trì muốn mua cho ông, bởi vì trừ việc này ra nàng cũng không biết làm cái gì để tỏ lòng hiếu thuận với ông.
Vì vậy đi dạo một buổi chiều, Tử Lam mua cho Hi Hi mấy bộ y phục, mua cho Lâm Mạc Thiên mấy bộ y phục mãi cho đến rất khuya mới trở về đến nha!
Lâm Mạc Thiên thuê taxi về trước Tử Lam cùng Hi Hi cũng từ biệt ông rồi trở về, ngang qua siêu thị lân cận ghé vào mua thêm ít thức ăn, hai mẹ con mới về nhà!
Vừa vào đến cửa, Tử Lam nhanh chóng vứt giày chạy thật nhanh vào phòng tắm, tắm.
Hi Hi bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn mẹ bề ngoài xem ra chuẩn mỹ nữ đến cở nào vậy mà vừa về đến nhà cứ như vậy bộ dáng lôi thôi lếch thếch.
Hi Hi đem giày đi cất, sau đó mang những thứ mới vừa mua tai siêu thì mang vào bếp bắt đầu nấu cơm.
Nghe bên trong phòng tắm phát ra tiếng ca hát của mẹ, Hi Hi cảm thấy cuộc sống như vậy quá hạnh phúc!
Bé rất cảm ơn mẹ đã đưa bé đến thế giới này, để cho bé tận hưởng cuộc sống đầy màu sắc cùng tình cảm ấm áp triều mến của mẹ dành cho bé.
Hai mươi phút sau, Tử Lam tắm xong từ bên trong đi ra, mặc trên người chiếc áo ngủ màu lam nhạt, tóc ướt xỏa ngang vai, nhìn thấy Hi Hi vẫn còn đang nấu cơm, nàng lười biếng nằm trên ghế sô pha, tận hưởng không khí ấm áp.
Cầm IPad trên tay, lướt mấy vòng nhìn những tin tức..
Không biết tại sao trong đầu nàng lại hiện ra hình ảnh Mặc Thiếu Thiên tức giận ở công ty, chuyện gì đã khiến hắn phát hỏa lớn như vậy? Nàng thật tò mò nha!
Còn lời nói của cô thư ký kia có nghĩa gì, tại sao mỗi tuần khi trở về nhà tâm tình hắn cũng sẽ không được tốt?
Tử Lam trầm ngâm trong những suy nghĩ mà chưa tìm ra câu trả lời chính thức, đột nhiên điện thoại di động của nàng lại vang lên, nàng giật mình hoảng sợ, cố gắng phục hồi tinh thần lại, nàng đưa tay cầm điện thoại đang để trên bàn.
********
Ai sẽ là người gọi tới? Vì chuyện gì?