Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit: Oanh Love
Sau khi từ phòng họp đi ra, Tử Lam dùng tay sờ sờ gương mặt chổ mới vừa bị tát. Thật con mẹ nó đau chết lão nương á!
Một cái tát này, cũng không phải là Tử Lam không muốn đánh trả, chỉ là nàng ít nhiều gì cũng có chút áyi náy, nàng cùng Mặc Thiếu Thiên đã từng hôn nhau, giữa bon họ xảy ra biết bao chuyện mập mờ, một cái tát này xem như nàng trả lại tất cả.
Về sau nàng đối với hai người kia, vĩnh viễn tránh càng xa càng tốt.
Mới vừa rồi trong phòng hội nghị, động tĩnh lớn như vậy, người bên ngoài đương nhiên có thể ít nhiều nghe được một chút, cho nên lúc Tử Lam mới vừa bước ra mọi người bộ dạng hốt hoảng ai làm việc nấy.
Thật ra thì lòng hiếu kỳ ai ai cũng có, nàng cũng không chấp nhứt làm chi, đi một mạch trở về phòng thiết kế.
Ngay lúc này, Hi Hi lại gọi điện thoại tới.
Tử Lam vừa đi vừa nghe...
" Mẹ nghe nè Bảo bối! "
" Mẹ, bảo bối không quấy rầy mẹ làm việc chứ? " Hi Hi cười.
" Không có! "
" A, mẹ, chúc mừng, chúc mừng a.... " Hi Hi bộ dạng phúc hắc cực kỳ.
Tử Lam 囧.
" Chúc mừng cái gì? " Nàng có cái gì mà cần chúc mừng? Chẳng lẽ chúc mừng nàng mới vừa rồi bị tát sao?
" Chúc mừng mẹ trong một đêm trở thành nữ nhân nổi tiếng khắp A Thị á! "
Đáy lòng Tử Lam đột nhiên cảm thấy căng thẳng, chẳng lẽ hôm nay Hi Hi đã xem mấy tờ báo kia rồi.
" Bảo bối, sáng nay con đã xem báo? "
" Dĩ nhiên, mẹ than ái chỉ trong một đêm nổi tiếng, bảo bối làm sao mà không biết được đây? Cũng chỉ là chú ý thấy một nam nhân,cùng với bảo bối giống nhau như đúc..." Hi Hi chậc chậc mấy cái.
Tử Lam hoàn toàn chết lặng.
" Mẹ, nam nhân kia có quan hệ gì với bảo bối không vậy? "
Tử Lam 囧.
Quả nhiên giấy không gói được lửa!
Nàng cũng biết, nếu như Hi Hi nhìn thấy tạp chí nhất định sẽ đoán được, một bộ não siêu cấp thông minh không phải là để trang trí!
" Nếu không tại sao cùng bảo bối dáng vấp lại giống nhau như thế? " Hi Hi tiếp tục hỏi.
Tử Lam tiếp tục trầm mặc.
" Hắn chẳng lẽ là cha ta trong chuyện tình một đêm của mẹ sao? "
"........."
" Mẹ, sao người không nói gì đi chứ? "
Tử Lam hơi mím mím môi " Bảo bối, chuyện này để mẹ về nhà sẽ nói cho con biết tất cả được hay không? "
" OK, mẹ thân ái! " Hi Hi lưu loát đồng ý.
" Ân, chờ mẹ trở về sẽ nói rõ hơn với con "
" Vâng, vậy con sẽ làm com xong chờ mẹ trở về! "
" Tốt "
" Mẹ thân ái, chiều nay gặp lại "
" Ừm, chiều gặp lại "
Cúp điện thoại, nàng hít thở thật sâu, có một con trai siêu cấp thông minh quả nhiên cũng không là một chuyện tốt, ít nhất muốn nghĩ nói láo cũng không được.
Một buổi chiều rất nhanh sẽ qua đi.
Nàng lướt thông tin trên mạng kiểm tra một hồi, quả nhiên xì căn đan của Mặc Thiếu Thiên và nàng luôn được lên trang nhất, dĩ nhiên về ngôn luận các loại giải thích cũng điều không giống nhau.
Có người nói, nàng và Mặc Thiếu Thiên là một đôi kim đồng ngọc nữ.
Cũng có người nói nàng là tiểu tam phá hoại tình cảm người khác.
Tóm lại các trang đầu điều không giống nhau, mỗi người một suy nghĩ khác biệt nhưng những tin tức nóng bỏng về việc này vẫn không ngừng tràn lan trên mạng và không có xu hướng giảm đi một chút nào.
Tử Lam thở dài thật sâu, chỉ cần tin tức về Mặc Thiếu Thiên mặc kệ có đúng hay sai cũng sẽ được mọi người chú ý cao độ.
Quả nhiên cách nói, nàng một đêm xì căn đan thành danh cũng không sai.
Nàng còn nhìn thấy một ý kiến của một người, phải tìm cho bằng được nàng xem xem nàng có thật là như vậy xinh đẹp, đoán chừng là phẩu thuật thẩm mỹ rồi.
Cái tiêu đề này vừa phát ra, phía đưới cũng có rất nhiều người rối rít bình luận, suy đoán nghề nghiệp hiện tại của nàng.
Ngược lại, Tử Lam cũng thật sự cảm thấy may mắn, vì không ai biết thân phận đặc biệt của nàng, đây mới thật sự an toàn.
Đọc xong hết tin tức, nàng cũng bắt đầu tan ca.
Đang lúc này, Mặc Thiếu Thiên bổng nhiên gọi điện thoại tới.
Nàng nhận cũng không được, không nhận cũng không xong, thôi thì nàng nhận luôn cho rồi.
" Mặc tổng, anh còn cái gì cần phân phó nữa sao? " Nàng giọng nói lạnh nhạt.
" Cô đang ở đâu? " Mặc Thiếu Thiên trực tiếp hỏi.
" Mặc tổng, xin anh nói thẳng vào chánh sự đi, nếu không có gì tôi xin phép cúp điện thoại "
" Cô dám! " Mặc Thiếu Thiên phẩn nộ.
Tử Lam trực tiếp tắt luôn điện thoại.
Có cái gì mà nàng không dám chứ?
Nhưng điện thoại mới vừa tắt, Mặc Thiếu Thiên lại tiếp tục gọi tới.
Chuông điện thoại không ngừng vang lên, nàng bất đắc dĩ lại bấm nghe.
" Lâm Tử Lam, sao cô dám cúp điện thoại của tôi? " Âm thanh Mặc Thiếu Thiên gào thét truyền đến.
Tử Lam đầu óc hơi choáng, lấy điện thoại cách xa lỗ tai một tý, nàng cũng không muốn vô duyên vô cớ bị điếc vì nghe điện thoại nha!
" Mặc Tổng, có chuyện gì không ngại nói thẳng luôn đi? " Nàng vẫn như cũ giọng nói xa cách.
" Lâm Tử Lam, cô ở đây tức cái gì? " Mặc Thiếu Thiên không vui nói.
Nàng khẽ cười một tiếng " Ta có thể tức cái gì? Mặc tổng, trong chuyện này tôi và anh điều hiểu rõ, trách nhiệm không thuộc về tôi tại sao tôi phải chịu bị người ta khi dễ " Tử Lam gằn từng chữ qua kẽ răng.
Đến phiên Mặc Thiếu Thiên bắt đầu trầm mặc.
" Cô hy vọng tôi nên làm cái gì? " Mặc Thiếu Thiên chất vấn.
" Tôi yêu cầu Mặc Tổng nên hảo hảo quản lý chó của anh đi, đừng để thả rong ra ngoài đường lai vô cớ cắn người lung tung! " Tử Lam gằn từng chữ, từng chữ.
Không nói thì thôi, vừa nhắc đến Tử Lam thật sự rất tức giận.
Mặc Thiếu Thiên sững sờ, không ngờ Tử Lam lại đem Trọng Nhược Tình so sánh với chó, nhưng rõ ràng hắn nên cực kỳ tức giận mới phải, nhưng không hiểu sao hắn lại cảm thấy có điểm thật buồn cười.
Tử Lam không nói gì nữa, tắt điện thoại, gọi taxi nhanh trở về nhà.
Chẳng biết tại sao phát hỏa cùng Mặc Thiếu Thiên tâm tình nàng dường như tốt hơn được đôi chút.
Trên đường ngồi taxi về nhà, tài xế cứ liên tục nhìn Tử Lam.
Nếu nàng nói không buồn bực hay mệt mỏi vì chuyện này thì điều là giả.
Về đến nhà đã gần xế chiều.
Lúc nàng trở về, Hi Hi đã chuẩn bị cơm nước sẵn sàng.
Nàng do dự một chút, cuối cùng quyết định thẳng thắng tất cả với Hi Hi, dù sao cũng là một đứa bé thông minh, nhất định sẽ phát hiện không bằng bây giờ nàng nói luôn cho rồi.
Mới vừa vào cửa, Hi Hi liền hướng nàng nở một nụ cười xán lạn.
" Mẹ, người đã về " Hi Hi chạy tới thay nàng cầm túi xách, chăm sóc cực lỳ chu đáo.
" Ân " Nàng gật đầu một cái.
" Mẹ mau rữa tay đi, cơm bảo bối đã chuẩn bị xong hết cả rồi! " Hi Hi giúp Tử Lam cất xong túi xách treo luôn áo khoát giúp nàng.
Tử Lam nhìn bóng lưng Hi Hi suy nghĩ một chút,quyết định hôm nay sẽ nói rõ ràng với bé.
" Hi Hi! Mẹ có chuyện muốn nói với con! " Nàng mở miệng.
Hi Hi quay đầu lại nhìn nàng, sau đó gật đầu đi tới ngồi bên cạnh.
Vì vậy, hai mẹ con đối mặt với nhau trên ghế sô pha.
Nàng trầm tư giây lát mới mỡ miệng nói " Hi Hi, con không phải luôn hiếu kỳ việc cha con là người nào phải không? "
" Ân " Hi Hi gật đầu, trong lòng không khỏi hưng phấn, mẹ rốt cuộc chịu lên tiếng, bé cũng không cần giả vờ nữa, như vậy thật là làm khó cho bé mà.
Nàng lúc này đưa ra một quyển tạp chí, chính là Mặc Thiếu Thiên và nàng tạo xì căn đan đêm qua, đưa cho Hi Hi xem " Chính là hắn! "
Oa!
Hi Hi hưng phấn.
Mẹ thế nhưng thẳng thắn như vậy!
Trong lòng Hi Hi thật sự sảng khoái, về sau bé cũng không cần giả vờ không biết, cùng mẹ chung một mái nhà, suốt ngày giả bộ như vậy thật quá vất vả.
" Thật ra thì trước đây mẹ cũng không biết hắn là ai, nhưng vô tình trước sau lại gặp phải hắn, hắn chính là cấp trên của ta, cũng là người trong tấm hình này...Mặc Thiếu Thiên."
" Thật à! " Hi Hi hỏi.
Tử Lam gật đầu một cái " Ân, 7 năm trước, mẹ còn nhỏ, không hiểu chuyện cho hắn là Ngưu lang, không ngờ hắn lại chính là tổng giám đốc công ty MK, hắn xác thực chính là cha của con đó Bảo bối! " Chuyện này rốt cuộc cũng nói ra, nàng nhất thời trong lòng cảm thấy dễ chịu rất là nhiều.
" Bảo bối! Con sẽ không trách mẹ vì tới bây giờ mới chịu nói cho con biết đi! "
Hi Hi lắc đầu " Không trách, làm sao con có thể trách mẹ được chứ! " Hi Hi cười ha hả.
Nhìn Hi Hi cười như vậy, nàng có cảm giác có chổ nào không đúng, có chút kỳ quái.
Edỉt: Phu Van Y Y
Lúc này, Tử Lam từ trong lòng thản nhiên dâng lên một cái ý niệm, “Con chẳng lẽ trước đây đã biết chứ?”
Hi hi chợt nhíu mày, có kia sao rõ ràng sao?
Hi hi phản ứng, nguyên vẹn nói cho Tử Lam. Là như vậy không sai! Hắn đã sớm biết!
Hiện tại liền là chờ chính nàng thẳng thắn mở miệng!
“Con...... Con biết khi nào?” Tử Lam cau mày hỏi.
“Cái này...... Cái đó......” Hi hi nói sang chuyện khác.
“Nói với ta lời nói thật!” Tử Lam xuống mệnh lệnh.
Vì vậy Hi Hii cười hắc hắc, lại làm nũng, “Nào có, con không biết, không biết, mẹ nghĩ quá nhiều......”
Nhưng là, Tử Lam trừng mắt uy hiếp nhìn Hi Hi, Hi Hi nhất thời suy sụp hạ mặt, “Được rồi......” Mẹ nổi giận lên, thật sự là rất khủng bố.
Hi Hi suy nghĩ một chút, “Đại khái là sau khi về nước ngày thứ mấy kia mà, con cũng vậy quên mất......”
“Làm sao con biết biết?” Tử Lam vẫn cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.
“Con vô ý ở trên tạp chí thấy, liền nhìn đến hắn cùng con dáng dấp một dạng, vì vậy liền vào hệ thống của hắn, trộm hắn DNA, sau đó làm một cái đối lập, sau đó phát hiện, hắn chính là cha ruột của con......” Bảo bối vừa nói, vừa hưng phấn, giống như mình làm một cái rất đáng gờm chuyện tình.......
Mẹ nó, như vậy cũng có thể?
"Con biết tại sao không nói cho mẹ?” Tử Lam cau mày hỏi.
“Bởi vì con đang đợi mẹ nói cho con biết a!”...... “Mẹ, người nghĩ nhiều a, người theo con thẳng thắn, chứng minh mẹ con chúng ta giữa thân mật vô gian, không có bí mật, nếu như người vẫn gạt con…con cũng hiểu, mẹ sợ mất đi con, cho nên con đương nhiên phải đợi mẹ nói cho con biết, nếu như mà con phơi bày, không phải để cho chúng ta mẹ con sinh ra cách ngại rồi sao?” Hi hi nói....... Mặc dù là ngụy biện, nhưng là thế nào như vậy thành lập?
Có một thiên tài nhi tử, thì ra là cũng là nghiêm trọng khốn nhiễu. Có thể so với mình biết sớm hơn! Tử Lam trầm mặc, nàng này khi mẹ sẽ có hay không có điểm thất bại?.
Hi hi nhìn Tử Lam, vì vậy vội vàng tiến tới dụ dỗ, “Mẹ, người chẳng lẽ tức giận chứ?”
“Không có, chỉ là con trai quá mạnh mẽ, ngay cả ta cái này khi mẹ cũng không bằng, có hơi thất vọng!” Tử Lam lắc đầu chậc chậc mà nói.
“......”
“Mẹ, con nào dám a!” Hi Hi dụ dỗ nói, “Huống chi, con thích nhất người của là mẹ, con làm sao hơn người được!” Hi Hi nũng nịu nói.
Tử Lam lúc này mới nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Hi Hi, “Vậy con thấy chuyện này có ý kiến gì không!”
“Không có!”
“Hả?”
“Người con thích nhất chính là mẹ, hắn chỉ là cha con, nếu như hắn biết con vậy thì biết, nếu như không biết, con vẫn còn muốn phục vụ mẹ cả đời!” Hi Hi nói nghiêm túc.
“Thật?” Tử Lam nhíu mày.
“Con thề!”
“Chẳng lẽ con đối với cha con không có nửa điểm khát vọng?” Tử Lam hỏi.
“Có!” Bảo bối như nói thật nói: ”nhưng mà mạnh không bằng mẹ!” Hi Hi lại bổ sung một câu cười hắc hắc mà nói.
Lần này, Tử Lam mới đầy tính gật đầu. “Tốt lắm, vậy ta liền tạm thời tha thứ ngươi gạt chuyện của ta!”
Tử Lam một bộ ta nhiều hào phóng bộ dạng.
Hi hi 囧. Ngươi cũng gạt ta!
Rốt cuộc là ai tha thứ ai vậy!
Xem đi, nam nữ địa vị chính là như thế chăng công bằng a!
Chỉ là Hi Hi nguyện ý bao dung mẹ, Hi Hi thân sĩ cười một tiếng, “Đa tạ mẹ đại nhân tha thứ!” Hi Hi làm một tư thế cảm tạ.
Tử Lam cười một tiếng. Loại cảm giác này thật tốt, giữa mẹ con lẫn nhau cũng không có khoảng cách, không có bí mật, thật tốt.
“Mẹ, ăn cơm đi!” Hi hi vội vàng cười làm lành nói.
Tử Lam nhìn hi hi gương mặt này, không khỏi liền nhớ lại Mặc Thiếu Thiên, trong lòng xẹt qua một nụ cười khổ.
“ Mẹ làm sao vậy? ” Hi hi hỏi.
“ Không có việc gì, mẹ đi trước rửa tay! ”
“ Ân! ”
Vì vậy, Tử Lam đứng dậy, xoay người đi rửa tay đi.
Mười phút sau, mẹ con một chổ đang ăn cơm.
Hi Hi suy nghĩ một chút, “Mẹ, vậy người định làm gì đây?”
Tử Lam ăn mấy thứ linh tinh, “Cái gì làm sao làm?”
“Chuyện tình của người và cha a, chắc mẹ cũng thường xem tin tức!” Hi Hi nói.
Tử Lam dừng một chút, nói, “ Ta là ta, hắn như cũ là hắn, chuyện về mấy tờ báo, chỉ là một hiểu lầm, huống chi, hắn có vị hôn thê, mọi người đều biết! ”
“ Thật không mẹ? ”
“ Thật sự!...... ”
“Nhưng mẹ và cha cũng hôn môi a!” Hi hi nói
Tử Lam giật mình “ Làm sao con biết? ”.
“ Liếc mắt!......”
“ Cho dù như vậy, cũng không đại biểu cái gì! ” Tử Lam nói.
“ Mẹ, người nên nhất cử cờ xí, giết chết tiểu tam, giành lại cha, dứt khoát trở thành chính phẩm phu nhân, cho con tranh thủ hưởng thụ sự ấm áp về cha!” Hi hi nói
“ Lão nương đối với hắn không có hứng thú!” Tử Lam kêu!
“ Thật? Nhưng con thế nào ngửi thấy được một cỗ ê ẩm mùi vị?” Bảo bối cười nói..
“ Cút ——“
Hi Hi cười hắc hắc, ăn cơm, ăn cơm!
Thật ra thì bảo bối vẫn cảm thấy, cha cùng mẹ thật rất xứng đôi. Xứng đôi đến cũng có thể chế tạo ra hắn như vậy thiên tài! Trên thế giới, người nào có thứ hai?
“Đúng rồi mẹ, chúng ta chớ ở nơi này có được hay không?” Hi hi nói.
Tử Lam vừa ăn cơm, vừa cau mày, “Tại sao? Không phải ở thật tốt sao?”
“Con muốn mẹ ở tốt hơn, Xương Nguyên nhà trọ mới xây lập, ngày mai sẽ bắt đầu bán cao ốc rồi, chúng ta đi bên kia mua một hộ có được hay không?” Hi hi nói, “Nơi đó cảnh sắc mê người, chúng ta chọn cao tầng, đứng ở trên lầu có thể đem A thị một nửa cảnh sắc nhìn ở trong mắt! ”.
Cao ốc Xương Nguyên?
Tử Lam cả kinh. Nàng cũng nghe nói, kiến trúc đầu tư không biết bao nhiêu trăm triệu vào đó rồi, trở thành cao ốc " hot " nhất A thị hiện nay. Biết bao nhiêu người có tiền, xếp hàng chờ mua vẫn không được, haiz, dù mẹ có làm cả đời cũng chưa chắc đủ tiền để mua nó.