Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Giấc Mơ Của Minia
  3. Chương 11: Nhiệm vụ thứ mười: "Chấm dứt"
Trước /11 Sau

Giấc Mơ Của Minia

Chương 11: Nhiệm vụ thứ mười: "Chấm dứt"

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Tất cả mọi người cùng bước qua cánh cổng tiếp theo. Nhưng lần này, có vẻ các bạn khá lo sợ hơn những nhiệm vụ lần trước, phải chăng đây là nhiệm vụ cuối cùng. Cả đám đến thì thấy tất cả các NPC họ đã gặp đều đang đứng đợi. Niana buột miệng hỏi:

- Sao đông NPC dữ vậy trời!

Chị NPC Luna bước tới gần hơn về nhóm Minia:

- Tất nhiên rồi các chiến binh nhí! Lý do đơn giản vì đây là nhiệm vụ cuối cùng của các em rồi!

Maria thẫn thờ nói:

- Sao nhanh vậy! Có nghĩa là tụi em sẽ phải bỏ mặc những con Linh Cẩu ở đây hay sao?

Chị Luna gật đầu, khuôn mặt thể hiện rõ sự buồn bã và tiếc nuối thay cho các thành viên trong nhóm Hủy Diệt. Chị Luna nhìn Minia, đôi mắt ánh lên niềm tự hào về cô bé! Chị đặt tay lên má Minia, vuốt nhẹ nhàng và nói:

- Em làm rất tốt! Hơn những bạn khác rất nhiều! Chị rất tin tưởng rằng em có thể vượt qua nhiệm vụ này!

Minia lắc đầu rồi kéo tay các thành viên trong nhóm lại gần, cô bé cười và nói bằng giọng thật dễ thương và ngây thơ:

- Không chỉ một mình em làm tốt mà tất cả các bạn trong nhóm đều như vậy cả!

Chị Luna rưng rưng nước mắt, đôi mắt nhắm lại rồi quay về chỗ cũ. Chú NPC Saruno vỗ tay rồi vời các thành viên trong nhóm Minia lại. Minia cố gắng giữ các bạn lại nhưng không được, Minia gắt gỏng:

- Chú làm gì vậy!

Chú Saruno gương mặt nghiêm túc hẳn, chú ấy nói bằng một giọng rất nghiêm trọng:

- Trong nhiệm vụ này chỉ duy nhất một nhóm được về nhà! Bốn người kia một nhóm và cháu một nhóm! Các cháu sẽ phải tự mình chiến đấu lẫn nhau để có thể về nhà! Nếu như Minia chết, thì bốn người còn lại sẽ chở về nhà thành công! Nhưng nếu bốn người nhóm kia chết, Minia sẽ về nhà được!

Minia chưa kịp nói gì thì cả bốn thành viên đã lao lên tấn công Minia. Minia phóng nhanh như tia chớp né qua một bên. Minia hô lớn:

- Chúng ta là bạn bè mà sao lại như vậy! Niana, đến cả cậu là bạn thân nhất của tớ, cậu cũng không nhận ra tớ luôn hay sao! Maria, tớ đói, chúng ta nói chuyện về ăn uống đi! Melivi, cậu là một người xinh đẹp ngoan hiền nhất nhóm mà, tại sao lại phản bội chỉ huy như vậy chứ! Sakide, bình thường cậu đối xử tốt với tớ lắm mà, sao bây giờ lại ra tay đánh tớ vậy chứ!

Nhưng tất cả nỗ thuyết phục của Minia đều vô nghĩa vì tất cả các bạn của cô bé đã bị tẩy não hết rồi. Một mình chiến đấu với các thành viên trong nhóm của chính mình, trong lòng Minia đau một nỗi đau không tên, vừa muốn về nhà nhưng lại không nỡ giết chết các thành viên của mình. Minia chưa từng bị khó xử bao giờ, nên cũng lúng túng không biết làm gì nữa, chỉ biết né chiêu của chính các bạn của mình và khóc. Chị Luna tay chân đứng ngồi không yên, nhìn Minia chiến đấu với chính các bạn của mình, chị Luna lo lắng lắm. Rất muốn xuống giúp nhưng không thể. Luật lệ của NPC không cho phép NPC giúp đỡ bất cứ một người chơi nào trong trò chơi. Thấy Luna đứng ngồi không yên, cô Mochixi vỗ vào vai chị Luna mấy cái và nói:

- Cháu đừng lo cho bọn nhãi ranh có làm gì! Tinh linh không đến thì cũng chẳng có gì phải lo đâu!

Chị Luna nói bằng một giọng khẳng định khá chắc chắn:

- Tinh linh nhất định sẽ đến! Nhất định sẽ là như vậy!

Cô giáo Mochixi cảm thấy vô cùng khó hiểu về câu trả lời đó. Sau một hồi chiến đấu khá lâu, một chọi bốn chắc chắn là sẽ thất bại. Minia gục xuống, miệng thở hồng hộc, cô cô bé đã hoàn toàn kiệt sức, tưởng như không thể chiến đấu được một phút giây nào nữa. Minia biết mình sẽ phải chết, nên cô bé cố gắng gượng cười, nhìn các thành viên trong nhóm rồi cười một cách nhẹ nhàng, tự hào cũng như haig lòng về các thành viên trong nhóm. Niana lao tới như một mũi tên, muốn phóng thẳng một quả cầu nước thật mạnh vào đầu Minia. Bỗng có một luồng hơi nóng như của lửa tỏa ra từ Minia. Tất cả những người khác đều bị đẩy xa ra ngoài. Các NPC nhanh chóng nhận ra đó chính là tinh linh, liền chạy nhanh về phía các người chơi, tay chuẩn bị sẵn sức mạnh để đỡ lấy nguồn sức mạnh lửa vô cực của tinh linh hỏa. Và quả nhiên không sai, đó chính là tinh linh hỏa, một tinh linh mạnh mẽ, một tinh linh dũng cảm nhất trong tất cả các tinh linh. Em bé được mệnh danh là Công Chúa Hỏa Ngục. Đây là một tinh linh duy nhất sống sót qua trận bão kinh khủng nhất ở thời NPC đầu tiên. Nên ai ai cũng khiếp sợ. Nhưng lần này, tinh linh đến đây không hề chọc phá, mà chỉ đến đây, sóng ra một nguồn sức mạnh vô cùng nhỏ để cứu một mạng người. Tất cả các NPC khác đều thấy rất lạ, vì khi tinh linh hỏa đến một nơi nào đó có người đang thực hiện nhiệm vụ, thì tinh linh sẽ càng làm cho họ có thêm chứ không hề giúp đỡ họ. Chị Luna vui mừng nói:

- Hay lắm! Chị sẽ thưởng kẹo em! Cho em hẳn 10 cái kẹo mút luôn!

Ting linh bỏ đi ngay sau đó. Nhưng tinh linh vẫn không cho Minia sức mạnh để phục hồi sinh lực. Niana và các người khác đứng dậy, tay đã hiện ngồn sức mạnh muốn hủy diệt Minia. Rồi cái gì đến cũng sẽ đến, cả bốn thành viên trong nhóm, ai cũng có một nguồn sức mạnh khác nhau, bạn nhìnbạn nhìn Minia bằng một đôi mắt còn dữ tợn hơn cả cô Mochixi. Tất cả đều nhảy chồm vào Minia. Minia hét toáng lên. Và ngạc ngiên chưa, cô bé tỉnh dậy và thấy mình đang ở trong ngôi trường cũ của mình. Minia ôm cái cánh cửa, đầu mướt mát mồ hôi. Minia nói:

- Thực sự đây chỉ là.. một giấc mơ thôi hay sao! Thật không thể tin đây lại làm giấc mơ. Minia đảo mắt nhìn xung quanh, và mọi ánh nhìn đều hướng về phía cô bé. Vì vừa rồi, cô bé hét lên, nên đã làm mọi ngườimọi người hoảng hốt chạy ra xem có chuyện gì. Niana thì cuống cuồng nhảy lên. Nhìn cái mặt ngơ ngơ ngác ngác như con bò đeo nơ vậy. Mọi người chạy ra thì chẳng thấy chuyện gì cả, chỉ thấy có Minia ngồi bệt xuống đất, đầu mướt mát mồ hôi. Minia tìm bốn thành viên trong giấc mơ của mình, tay khoác vào nhau. Nhưng họ thậm chí còn không biết Minia đang bị làm sao. Minia kể hết mọi chuyện cho mọi người nghe. Nghe xong, mọi người đều nói lên hai từ rất đồng thanh:

- Tào lao!

Đến cuối giờ, Minia được người chị ruột của mình đón về. Bây giờ cô bé mới nhận ra, chị Luna trong giấc mơ của cô bé, chính là chị Luna-người chị ruột của cô. Minia ngồi đằng sau, hai tay ôm chặt eo chị và nói:

- Cảm ơn chị.. vì đã giúp em trong cả giấc mơ!

Chị Luna đã nghe các bạn của Minia kể về chuyên trên lớp mà Minia đã mơ, nên cũng chỉ gật đầu.

Chắc từ bây giờ, Minia sẽ không dám chơi game nhiều nữa, vì chơi game nhiều đã đem lại cho cô một giấc mơ thật kinh khủng, nhưng cũng thật đặc biệt.

************ Kết thúc ************​

Quảng cáo
Trước /11 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch]Cận Chiến Bảo Tiêu

Copyright © 2022 - MTruyện.net