Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nhà lớn Phong gia.
Trong phòng ngủ lớn thiết kế theo phong cách hoàng gia Anh vô cùng sang trọng, cổ điển, thật đúng tính cách của người sở hữu. Nó không đơn giản là một căn phòng ngủ bình thường mà là một nơi vô cùng đặc biệt. Những bí mật, các câu chuyện năm xưa chưa lời hồi kết đều được cất giấu tại đây. Trên bờ tường đối diện giường ngủ, Paula Vega đứng ngắm nhìn bức họa nổi tiếng nàng Mona Lisa.
Paula mỉm cười, nụ cười khó đoán được tâm tư bên trong. Tay bà cầm nhánh hồng Queen Elizabeth mang một màu hồng nhẹ nhàng nhưng lại quyến rũ những ai yêu cái đẹp đến mê hồn, nó không phải lẳng lơ mà là cực kỳ thanh lịch khiến ai cũng không thể rời mắt khỏi. Bà đưa nhánh hồng đẹp lên miệng cắn.
Người phụ nữ quý tộc họ Vega này có những sở thích rất kỳ lạ điển hình là ăn côn trùng, thích tắm bằng nước mưa thay vì nước bình thường. Paula Vega không phải là kẻ quái dị, chỉ là lối sống bà quá khác biệt so với mọi người xung quanh.
"Cốc!"
"Cốc!"
"Cốc!"
- Thừa bà Vega, Orla Vega muốn gặp người. Bà ấy đang đợi ở dưới sảnh.
Quản gia Lâm thông báo xong thì rời đi.
Bên trong, Paula miệng vẫn còn nhai hoa hồng cho tới hết thì ngưng. Sau đó, bà vào phòng thay đồ, lựa chọn một mẫu váy thời thập niên 80 của Tây Ban Nha. Paula đánh son đỏ xong rồi xuống lầu.
- Đồ đàn bà ác độc, chính cô đã giết chết Phỉ Y. Con bé làm sao có thể nhảy lầu được chứ? Tôi không tin. Cô là vì không muốn Phỉ Y đến gần cháu trai mình nên mới ra tay ép con bé tự tử thay vì chính tay giết. Cô làm vậy, không sợ báo ứng?
Orla như một người điên lao tới Paula nhưng bị quản gia Lâm ngăn cản lại. Phỉ Y không hề biết căn chung cư đó, vậy tại sao lại tìm đến đấy nhảy lầu tự sát? Orla gào thét, tiếng la hét của những kẻ bệnh hoạn. Paula sắc mặt điềm tĩnh, ngồi ghế thưởng thức trà hoa. Nhìn thấy bộ dạng sau khi giết người kia vẫn tỏ vẻ thờ ơ, Orla không cam tâm liên tục ra sức vùng vẫy.
- Nó là muốn lựa chọn cái chết, tôi chỉ tiện tay giúp. Giết người? Không thể nào.
Paula Vega đặt tách trà lên bàn, sắc mặt cố gắng đau thương nhìn Orla Vega. Bà thậm chí còn giả vờ sợ hãi, nhưng khóe môi lại nở nụ cười khinh bỉ cực hạn.
- Cô nói dối. Phỉ Y tại sao lại muốn chết? Không lẽ, cô đã làm gì con gái tôi trước khi nó dại dột nhảy lầu hả? Mau nói đi.
- Orla Vega. Cô thật sự là một người mẹ không quan tâm con cái mình. Con của cô, nó mắc bệnh mà cô không biết à?
- Bệnh, bệnh gì?
Orla nghe xong thì run rẩy.
- HIV. Nó ở nước ngoài quan hệ không lành mạnh dẫn đến bản thân bị lây nhiễm bệnh. Đứa con gái cô luôn miệng bảo thanh cao, không ngờ sự thật đằng sau chuyến du học khiến tôi phải ngỡ ngàng.
Paula vẫy tay, một vệ sĩ đi vào đưa một cái bìa giấy đựng những bức ảnh chụp Phỉ Y vui chơi hộp đêm, sử dụng chất kích thích, lên giường với nhiều người đàn ông.
Orla từ từ mở ra xem.
Vài giây trôi qua.
Sắc mặt bà nhanh chóng trở nên trắng bệch, bà che miệng khóc thành tiếng.
- Phỉ Y, không thể...
- Thấy sao hả? Kinh tởm thật đúng không em gái thân mến? Người như con gái cô, lại không biết xấu hổ dám đụng đến Phong Bác Thần, cô nghĩ tôi chịu để yên?
- Cô.
Orla hoàn toàn cứng họng.
- Tôi, ghét nhất là những thứ không sạch sẽ đụng vào người tôi yêu thương. Nghe cho rõ đây Orla Vega, đừng tưởng tôi không biết chính cô mới là người bảo Phỉ Y quyến rũ cháu trai tôi. Mục đích gì sao? Cô muốn lôi kéo Bác Thần về phe mình.
Vì Phong Bác Thần tương lai sẽ trở thành người thừa kế Phong gia. Âm mưu chiếm đoạt tập đoàn và mọi thứ của Orla đã bị Paula nhìn thấu từ lâu, mọi hành động Orla làm trong suốt mấy năm qua Paula đều biết. Chỉ là bà đang chờ thời cơ tốt để vạch trần người đàn bà đầy mưu mô này.
- Đúng là thứ con hoang ngoài đường. Cả cô và mẹ mình, không biết tốt xấu. Nếu cô chịu an phận thì có lẽ cuộc sống sau này tôi đảm bảo sẽ tốt, nhưng những chuyện cô lén lút làm không may bị Paula tôi phát hiện, cái giá mà cô buộc phải trả tính cả mạng sống của mình, con gái.
Paula dứt lời, cho người đưa Orla đi.
Cái chết Phỉ Y, Paula chỉ là tác nhân. Trong khoảng thời gian cô ta mất tích, bà đã cho người lấy máu ả đi làm xét nghiệm. Kết quả là dương tính với HIV, nó nằm trong dữ liệu của Paula. Phỉ Y khi biết bản thân bị bệnh, tinh thần cô ta rơi xuống vực thẳm. Cộng thêm những lời nói tiêu cực Paula châm thêm, Phỉ Y hoàn toàn sụp đổ mà đưa ra quyết định tự tử.
Việc Phỉ Y nhảy lầu ở tòa nhà chung cư đó, cũng là do một tay Paula sắp xếp.
- Chuẩn bị xe, đến tập đoàn.
Tập đoàn Phong gia.
Phong Bác Thần không hề biết người đàn ông trung niên kia chính là ba ruột của Tạ Vô Song. Hắn nhớ, cô từng nói mình không có cha. Phong Bác Thần nghe thế cũng tưởng là thật nhưng không. Tạ Vô Song không phải không có cha mà là cô không muốn thừa nhận bản thân có một người cha tồi tệ, đáng hận như Tạ Ưng.
- Ông đến tìm cô ấy để làm gì?
Ngồi trước gương mặt sắc lạnh của Phong Bác Thần, Tạ Ưng có chút kinh sợ không dám trả lời. Bây giờ, ông ta không khác gì tù nhân bị quản ngục hỏi tội.
- Ông muốn bao nhiêu tiền?
- Cậu, cậu là ai?
- Tôi là chồng cô ấy.
"Chồng cô ấy? Không lẽ là con Tạ Vô Song. Nó kết hôn từ khi nào, tại sao mình không biết. Kệ đi, nhìn chồng nó ăn mặc rất sang trọng có vẻ là người có tiền."
Tạ Ưng ho nhẹ một tiếng.
- 1000 vạn tệ.
Phong Bác Thần cười nhạt. Hắn lấy ra một tấm chi phiếu, mở nắp bút ký nhanh con số mà ông ta mong muốn. Mỗi động tác nhỏ cực kỳ dứt khoát và mạnh mẽ.
- Khoan đã, thêm 2000 vạn tệ nữa đi.
Nhìn thấy Phong Bác Thần không tiếc gì 1000 vạn tệ, ông ta vô liêm sỉ đòi thêm. Có được số tiền lớn này rồi, ông ta có thể sống một cuộc sống vô tư vô lo. Phong Bác Thần cười không phản đối, làm theo.
- Anh làm gì vậy? Tại sao đưa cho ông ta nhiều tiền như thế? Tôi không đồng ý.
Tạ Vô Song đột nhiên xông vào phòng, giật lấy tấm chi phiếu trị giá lớn xé nát.
- Cái con chết tiệt, mày đừng nên xen vô.
Tạ Ưng tức giận quát lớn giơ tay đánh cô thì bị Phong Bác Thần giữ chặt cổ tay lại. Hắn dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn ông ta.
- Im miệng. Ông không được to tiếng trước mặt vợ tôi. Nếu cô ấy không muốn cho ông số tiền 3000 vạn tệ thì tôi cũng thế. Cô ấy là vợ tôi, những lời Song nói tôi phải tuân theo như mệnh lệnh tuyệt đối.
Phong Bác Thần vặn mạnh cổ tay Tạ Ưng khiến ông ta nhăn mặt kêu rên đau đớn.
"Rắc!"
- Tay, tay của tôi...bị gãy.
Hắn buông tay Tạ Ưng. Cầm một tờ chi phiếu khác ký tên mình ném xuống đất.
- 3000 vạn tệ, dư sức ông điều trị. Cút đi.