Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hoài Thảo Thi lúc này đang ngồi bên trong khoang điều khiển của con Robot Lang Nha dành riêng của chính mình, nhìn xuyên thấy qua màn hình theo dõi bằng mắt thường của con Robot, nhìn về phía những ánh lửa của các tràng nổ mạnh ở phía xa xa. Nàng ta nhìn chằm chằm về phía cái thân ảnh của con Robot đang không ngừng dũng mãnh chém giết công kích bên trong ánh lửa cùng với ánh nắng sáng sớm kia, cái thân ảnh giống hệt như là một đầu quỷ mị căn bản không thể nào nắm lấy nổi, giống như một đầu dũng sĩ cường hãn đang tung hoành trên chiến địa, căn bản không thể nào chống đỡ được. Biểu tình của nàng ta vẫn như cũ phi thường bình tĩnh, hướng về phía hệ thống liên lạc chiến địa truyền đạt cho tất cả các thuộc hạ từng đạo từng đạo mệnh lệnh rõ ràng liên tiếp.
Nàng ta từ trước cho tới bây giờ cũng chưa từng bao giờ có ý nghĩ muốn giết chết một người mãnh liệt khủng bố giống như bây giờ vậy.
Nếu như quả thật để cho Hứa Nhạc lại một lần nữa chạy thoát ra ngoài, như vậy cơn lửa giận của Phụ hoàng sẽ bùng nổ mãnh liệt đến mức độ như thế nào? Đế Quốc sẽ bởi vì như vậy mà gặp phải những tổn thất khủng bố đến như thế nào? Nhưng mà nàng ta cũng không quá mức lo lắng chuyện Hứa Nhạc có thể một được sát chết mà trốn thoát ra ngoài được. Đối mặt với chi bộ đội Thiết giáp Cơ giới hạng nặng của Đế Quốc đã tổ chức bố trí rất lâu như thế, một đầu Robot tuyệt đối sẽ không có khả năng một đường vô địch được. Hơn nữa cái đám người phản quốc dám can đảm giả tạo mệnh lệnh của Hoàng đế Bệ hạ kia, đại khái cũng chỉ là một đám tổ chức phế vật của đám bình dân liên hợp lại, chống cự sự thống trị của Hoàng Thất. Bọn chúng như thế nào lại có thể ngăn cản được dòng thiết lưu khủng bố của Quân đội Đế Quốc đây cơ chứ?
Huống chi vào lúc này bản thân chính mình cũng đã ngồi vào bên trong con Robot, sắp sửa tiến hành truy kích tên gia hỏa kia.
Bên trong tràng chiến đấu kịch liệt kia thỉnh thoảng lại nổ lên vài tràng mây khói màu đen kịt liệt. Đám Robot truy kích bên phía Đế Quốc kia căn bản không thể nào ngăn cản hắn nổi, những đầu chiến xa dày dày đặc đặc lại căn bản không thể nào bắt giữ được thân ảnh của hắn lấy một khắc. Vô số những viên đạn dày đặc từ bên trong những chiếc chiến đấu cơ mang theo những thanh âm rít gào bắn ra, cũng thỉnh thoảng đánh trúng vào những cái chân máy móc nặng nề bên dưới, chấn lên vô số những tràng bụi mù khủng bố.
Đám dân chúng Đế Quốc đang nấp phía sau những góc tường xa xa để mà xem náo nhiệt, lúc này nhất thời kinh hô, chạy tứ tán khắp nơi xung quanh. Ai cũng không thể nói trước được, những mảnh gạch vụn, những viên đạn vốn dĩ không có mắt kia, ngay sau đó có thể nào sẽ đánh trúng vào trong ngực của chính mành hay không.
Hứa Nhạc điều khiển con Robot Lang Nha ở bên trong những con đường dọc theo bên trong khu dân nghèo mà phóng chạy như điên, ngoài phóng chạy ra cũng chỉ là phóng chạy. Hết chạy theo hướng phương Tây, lại phóng lui về phía phương Đông. Phía trước là những họng đại pháo tối om không ngừng bắn ra những khỏa đạn pháo khủng bố, phía sau lại là một đàn Robot giống như là đang lâm vào đại địch mạnh mẽ. Những chiếc chiến đấu cơ hạng nhẹ đang không ngừng gào thét rít gào ở bên trong không trung, hết xẹt đông lại tới xẹt tây. Khắp nơi cũng đều là địch nhân, cho dù là lúc trước thành công cướp đoạt được một con đường, nhưng cuối cùng thì cái con đường kia cũng lại bị mạnh mẽ phong tỏa lại.
May mắn là bốn phía xung quanh phủ Đại Sư Phạm chính là khu dân nghèo lớn nhất toàn bộ Thiên Kinh Tinh này. Cả một khu vực rộng lớn hơn mười km vuông đã hoàn toàn bị Quân đội Đế Quốc san phẳng thành bình địa. Bên ngoài cũng còn có vô số những tòa kiến trúc dân dụng đông nghìn nghịt. Bên trong này còn có hàng trăm hàng vạn dân chúng ở dưới đáy tầng chót của Đế Quốc đang sinh hoạt. Hoàng Thất Đế Quốc ngay cả khi có thể đem những bần dân bá tánh này xem như là heo là chó mà đối đãi, nhưng mà chung quy vẫn là không dám vận dụng những loại vũ khí có sức sát thương quy mô lớn, để cho đám dân chúng cùng với đầu Robot Lang Nha này cùng nhau bị phá hủy luôn.
Cho nên lúc này Hứa Nhạc mới có cơ hội nhìn qua giống như là tiêu sái, gần như là kiêu ngạo mà chạy đông chạy tây như thế.
Khẩu cơ pháo bên trên cánh tay máy móc của con Robot kia liên tiếp phụt ra vô số những đạo hỏa miêu vô cùng diễm lệ. Đầu Robot Lang Nha giống hệt như một đạo gió lốc vô tình, không ngừng xé rách những tầng lớp ngăn chặn phía trước mặt của chính mình, nhưng mà vẫn không có biện pháp nào để mà khống chế nổi chi bộ đội Thiết giáp hạng nặng Đế Quốc dày dày đặc đặc kia, khiến cho cái vòng vây kia đè ép lại càng ngày càng nhỏ hơn.
Bên trong cái khoang điều khiển hơi chút tối tăm của con Robot Lang Nha, những luồng ánh sáng thỉnh thoảng lóe lên, chiếu rọi lên trên gương mặt không một chút biểu tình của Hứa Nhạc. Ngay từ sau khi mạnh mẽ đột phát thông đạo không gian vũ trụ, ám sát Quận vương Tạp Đốn xong, cuộc sống của hắn tựa hồ như liền biến thành một cuộc sống càng không ngừng trốn chạy liên tục, càng không ngừng trốn chết. Đối với cái loại hình ảnh cảm giác hơi thở cực kỳ khẩn trương như thế này, hắn tuyệt đối không chút lạ lẫm chút nào. Nhưng mà bất luận là bên trong phiến rừng dâu rộng lớn như hải dương kia, cùng với Hoài Thảo Thi phối hợp trốn chết, hay là đêm hôm đó từ trong cái hồ lớn tại khu rừng phong bên ngoài Đô thành kia gian khổ trốn thoát ra, tựa hồ như cũng không có cục diện khẩn trương cùng cực như trước mặt vậy.
Đối mặt với hơn mười đầu Robot Lang Nha thế hệ mới nhất của Đế Quốc, hơn mấy trăm chiếc xe Thiết giáp hạng nặng kia, những chiếc chiến đấu cơ không ngừng gào thét bay lượn trên không trung, hơn một vạn gã quân nhân Đế Quốc tinh nhuệ đang điên cuồng truy sát, có thể thoát đi tựa hồ đã biến thành một cái nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành. Trên thực tế, nếu như không phải ở trong phiến biển dâu lúc trước, trong những buổi nói chuyện cùng với Hoài Thảo Thi kia, đối với cấu tạo máy móc cùng với các trang bị hỏa lực của đầu Robot Lang Nha này, có thể nói là quen thuộc đến cực điểm, thì đầu Robot ở ngay dưới thân kia của hắn đã sớm cũng đã ngã xuống từ lâu rồi.
Càng khiến cho hắn cảm thấy khẩn trương hơn nữa chính là, trên màn hình ra-da quan sát tầm gần của đầu Robot Lang Nha kia có thể rõ ràng nhìn thấy được, ở phía sau xa xa đằng kia đã có một đầu Robot Lang Nha nhìn qua tựa hồ như vô cùng bình thường, lúc này đang dùng tốc độ cực kỳ cao phóng thẳng tới nơi này. Chỉ cần liếc mắt nhìn một cái, hắn liền có thể xác định rõ ràng cái đầu Robot kia bản thân ẩn chứa một lực chiến đấu vô cùng kinh hồn. Bởi vì bên trong đầu Robot kia, khẳng định chính là Hoài Thảo Thi!
- Nếu như để cho cái bà nương kia kịp chạy tới đây, vậy thì mình đừng hòng sống sót nữa!
Trong lòng Hứa Nhạc nhất thời mắng một câu thô tục. Bản thân Hoài Thảo Thi bị thương chính là ở phần đùi phải, một khi ngồi vào bên trong con Robot, điều khiển nó khẳng định cũng sẽ không chút ảnh hưởng nào. Hứa Nhạc khẽ nheo cặp mắt lại thật chặt, nhìn chằm chằm về phía con kinh to lớn ở phía sau sườn của khu dân cư đằng kia. Dòng nước bên trong con kinh kia quả thật là đen như mực a! Hắn chợt cắn mạnh răng một cái, đẩy mạnh cây gậy điều khiển trên tay trái, đem tốc độ của con Robot Lang Nha đẩy lên đến cực điểm, phát ra một tiếng rít gào mạnh mẽ, phóng vọt về phía đó.
Ngay tại khoảnh khắc một cái chớp mắt trước khi con Robot Lang Nha kia thành công nhảy vào bên trong con kinh nước đen ngòm kia, một đám mưa đạn dày dày đặc đặc như mưa đá rốt cuộc cũng đã đánh trúng vào thân hình cứng rắn mạnh mẽ của nó. Trí mạng nhất chính là một quả đạn pháo điện từ tự động tốc độ cao do một chiếc chiến đấu cơ trên bầu trời phóng thẳng trúng xuống nó!
Khỏa đầu đạn khủng bố cùng với bề mặt hợp kim vô cùng cứng rắn nhất thời tuôn ra một đám bụi mù cùng với những ánh lửa khủng bố. Đầu đạn pháo điện từ tự động từ trên trời cao đánh úp xuống kia, phốc một tiếng lớn thì hung hăng mạnh mẽ đánh thẳng trúng vào trong phần sườn bụng của đầu Robot Lang Nha. Mấy trăm đạo hồ quang màu lam nhạt trong khoảnh khắc liền phụt ra một cách vô cùng khủng bố, ở trên không trung dệt lại thành một tấm lưới lớn, giống như một tấm lưới cá lớn vậy, đem đầu Robot Lang Nha kia mạnh mẽ bao vây lấy bên trong!
Một trận thanh âm kỳ dị giống như những phiến kim chúc ma sát mạnh mẽ với nhau chợt vang lên kịch liệt. Đầu Robot Lang Nha đang phóng chạy như điên trong không trung đột nhiên cứng đờ thân thể lại. Hơn mười cái động cơ mini trên thân thể của đầu Robot Lang Nha đồng thời nổ tung lên. Toàn bộ hệ thống trong khoảng thời gian cực ngắn nhất thời thừa nhận một sự đột biến cực đại, tạm thời mất đi hoàn toàn sự khống chết, có chút chật vật không chịu nổi té thẳng xuống bên trong con kinh nước đen ngòm bên dưới!
Con Robot Lang Nha khổng lồ rơi vào bên trong kinh nước đen, nhất thời ngay sau đó liền bộc phát ra một tiếng nổ mạnh vô cùng kịch liệt. Uy lực của tràng nổ mạnh khủng bố này, nhất thời kích khởi lên vô số những mớ nước đen ngòm mang theo vô số rác rến hôi thối. Hương vị tanh hôi nhất thời bốc lên đầy trời. Một vài đầu tôm cá do mớ nước đen ngòm kia mang theo hất văng lên bờ, nhất thời kinh hoảng nhảy thẳng vào bên trong một vài bụi rậm chằng chịt bên bờ kinh, nhanh chóng biến mất không thấy đâu nữa.
Đầu Robot Lang Nha nhìn qua cực kỳ bình thường ở phía sau vòng vây kia lúc này giống hệt như một đạo đao phong vô cùng sắc bén bổ thẳng tới đây, thế nhưng chung quy cũng lại chậm mất một bước. Nó cũng chỉ có thể kịp nhìn thấy cái hình ảnh đầu Robot Lang Nha do Hứa Nhạc đang điều khiển kia vô cùng thê thảm rơi thẳng vào trong con kinh lớn, sau đó là một tràng nổ mạnh khủng bố này nổ ra.
Chi bộ đội hạng nặng của Đế Quốc lúc này đã tìm đến được bên cạnh của con kinh nước đen kia, bắt đầu điên cuồng hướng về phía mặt nước bên dưới phóng ra vô số những viên đạn dày đặc như mưa. Những làn đạn mưa khủng bố không ngừng phụt ra kia dày đặc đến mức khiến cho khoảng không cũng phải có chút đỏ ửng lên, một mớ nước đen diện tích không lớn bên dưới thế nhưng lại cũng bắt đầu bốc hơi lên một trận.
Cánh cửa của khoang điều khiển của đầu Robot Lang Nha đang hờ hững đứng độc lập bên ngoài vòng tấn công kia nhất thời chậm rãi mở ra. Hoài Thảo Thi đang ở bên trong khoang điều khiển nhất thời bước xuống, chậm rãi đi tới bên cạnh mé của con kinh nước đen. Hai hàng lông mày thanh tú trên khuôn mặt không một chút biểu tình nhất thời nhíu chặt lại một chút, nhìn thấy mặt nước hỗn loạn bên dưới kia, trầm mặc không nói tiếng nào.
- Công chúa Điện hạ, người kia khẳng định chết chắc rồi!
Một gã quân nhân sĩ quan Đế Quốc cấp bậc Thượng Tá, thần tình tràn đầy bùn đất nhanh chóng chạy thẳng đến bên cạnh thân thể của Hoài Thảo Thi, cung kính bẩm báo:
- Đầu Robot Lang Nha kia đã trúng đạn vô số rồi, cộng thêm một hồi nổ mạnh kịch liệt kia nữa, hắn ta căn bản không có khả năng sống sót được!
Cái vị quân nhân sĩ quan cao cấp của Đế Quốc này biết rất rõ ràng hiện tại điều mà Công chúa Điện hạ quan tâm nhất là cái gì, cho nên ngôn ngữ mà hắn báo cáo cung đặc biệt ngắn gọn mà khẳng định. Chỉ tiếc là biểu tình của Hoài Thảo Thi cũng không có bởi vì câu trả lời khẳng định của hắn mà có chút chuyển biến tốt đẹp nào cả. Nàng ta cũng chỉ tiếp tục lạnh lùng giương mắt nhìn chằm chằm về phía mặt hồ đằng kia, phần mũi khẽ hơi co rúm lại một chút, tựa hồ vô cùng ghét cay ghét đắng cái mùi vị tanh hôi của đống nước bùn ở nơi này.
- Không! Hắn tuyệt đối còn chưa có chết được!
Hoài Thảo Thi thoáng trầm mặc một lát sau, cuối cùng mới mở miệng trầm giọng nói:
- Cái gã người Liên Bang này nhìn qua thường xuyên hành động theo kiểu nhiệt huyết xúc động vô cùng như thế, nhưng mà trên thực tế thì làm cái gì cũng đều đã có sự tính toán vô cùng chu đáo, an bày cùng với chuẩn bị vô cùng chặt chẽ… Thượng Tá Hoa Ảnh, chỉ đơn giản là một con kinh nước đen ở khu vực dân nghèo như thế này, không ngờ lại có thể có đủ chiều sâu để mà chứa đựng một đầu Robot Lang Nha cao đến sáu thước như thế, ngươi không cảm thấy chuyện này có vẻ vô cùng kỳ quái hay sao?
Cái gã quân nhân sĩ quan Đế Quốc tên gọi là Hoa Ảnh đang ở bên cạnh Hoài Thảo Thi kia nhất thời sắc mặt kịch biến, có chút không thể nào tin tưởng nổi liếc mắt nhìn mặt kinh phía sau lưng một chút, thầm nghĩ chính mắt mình đã nhìn thấy cảnh con Robot Lang Nha kia đã nổ tung lên rồi mà, vì cái gì mà Công chúa Điện hạ lại còn kiên trì cái gã người Liên Bang kia lại còn sống cơ chứ?
- Một phen đem con kinh nước đen này tháo hết nước ra cho ta!
Hoài Thảo Thi thoáng trầm mặc một chút, sau đó mới hạ mệnh lệnh:
- Phong tỏa hết toàn bộ các thông đạo xung quanh đây! Mặt khác, điều tra rõ ràng ra cho ta, ta thật sự rất muốn biết, là ai đã một phen đem đầu Robot Lang Nha kia lưu lại nơi này cho hắn!
- Vâng, Công chúa Điện hạ!
Gã quân nhân sĩ quan Thượng Tá Đế Quốc Hoa Ảnh dùng biểu tình vô cùng nghiêm túc, tiến hành một động tác kính chào theo nghi thức Quân đội Đế Quốc, trầm giọng trả lời.
Những chuyện tình phát sinh tiếp theo sau đó, đã mạnh mẽ chứng thật sự phán đoán của Hoài Thảo Thi là vô cùng chính xác. Quân đội Đế Quốc tiến hành phong tỏa các con đường thông đạo xung quanh con kinh nước đen, sau đó thuyên chuyển những đầu Robot công trình đến, đem cái con kinh nước đen diện tính cũng không lớn lắm phía sau khu vực dân nghèo kia tiến hành tháo hết nước đi. Ở bên trong cái lòng kinh tràn đầy nước bùn hôi thối kia, bọn họ đã phát hiện ra hàng tấn những thứ rác rưởi sinh hoạt hằng ngày vô cùng tanh tưởi. Bọn họ có thể móc lên một khối thân thể tàn tạ của một đầu Robot Lang Nha bị nổ tung, thê thảm không đành lòng nhìn, thậm chí còn có thể đào lên được cả mấy cái hòm vũ khí hạng nặng mà một vài bang phái thế lực ngầm nổi tiếng nào đó thuộc Đô thành Thiên Kinh Tinh, thế nhưng lại thủy chung cũng không tìm ra được thi thể của Hứa Nhạc.
Trên thực tế, ngay sau khi Quân đội Đế Quốc tiến hành tháo nước xong, bên trong con kinh nước đen ngập ngụa bùn tanh kia phát hiện ra tổng cộng đến mười bảy cỗ thi thể. Chỉ là những cỗ thi thể đã hư thối với mức độ khá cao này, rất rõ ràng là đã bị dìm bên trong này không biết bao nhiêu năm tháng rồi, toàn bộ cũng đều là những vụ án mạng bí ẩn nào đó trước đây. Bên dưới mắt cá chân của những cỗ thi thể này cũng đều có những khối cầu sắt lớn, đã chứng tỏ thân phận nô lệ của bọn họ, căn bản không có chút quan hệ nào đối với Hứa Nhạc cả.
Hoài Thảo Thi cũng không có tiếp tục ở lại bên cạnh con kinh nước đen kia mà chờ đợi kết quả dò xét. Bởi vì nàng ta biết rất rõ ràng một người giống như là Hứa Nhạc vậy, tuyệt đối không có khả năng chết đi một cách đơn giản như thế. Nhưng mà hiện tại nàng ta cũng không có quay trở về Hoàng cung, cũng không có một phen vội vã chạy thẳng tới bệnh viện tiến hành trị liệu thương thế vô cùng nặng của chính mình. Mà là nàng ta một người một mình, biểu tình cực kỳ trầm mặc quay trở về tòa đại viện màu trắng đằng kia.
Suốt một chỉnh biên Quân đoàn Thiết giáp hạng nặng, lúc này đã đem tòa phủ Đại Sư Phạm kia bao vây thật chặt lại. Vô số những loại vũ khí hỏa lực hạng nặng khiến kẻ khác không lạnh mà run lúc này đang chỉa thẳng vào bên trong tòa đại viện này, bất cứ lúc nào cũng có thể đem toàn bộ tòa đại viện này phá hủy thành một đống phế tích, chỉ còn tồn tại bên trong lịch sử mà thôi.
Bởi vì có sự tồn tại của cái Huyết thệ ký kết giữa Hoàng tộc Vương triều Bạch Cận kia cùng với phủ Đại Sư Phạm, một khi còn chưa có mệnh lệnh do đích thân Hoàng đế Bệ hạ phát ra, cho dù đám quân nhân sĩ quan Quân đội Đế Quốc kia có điên cuồng đến thế nào đi chăng nữa, cũng tuyệt đối không dám khinh thường vọng động. Cho dù cái vị Đại Sư Phạm chủ nhân đương đại của cái phủ này có điên cuồng đến đâu chăng nữa, có làm ra những sự kiện mất trí điên cuồng, có phạm thượng tác loạn đến đâu đi chăng nữa, cũng sẽ không có bất cứ một gã quân nhân nào có thể dám bước vào trong cái tòa phủ Đại Sư Phạm kia, cho dù là đại môn đang mở rộng, toàn bộ không có bất cứ sự phòng vệ nào đi chăng nữa cũng vậy.
Cho dù có là Hoài Thảo Thi đi chăng nữa, lúc trước cũng là ở bên ngoài cửa phủ Đại Sư Phạm mới có thể bước vào trong con Robot Lang Nha đặc chế của mình.
Bên trong tòa đại viện màu trắng lúc này càng trở nên u tĩnh cùng với yên lặng hơn rất nhiều, tựa hồ như sự điên cuồng của mấy ngày đêm hôm nay, tràng chiến đấu kịch liệt bên ngoài tòa đại viện lúc trước, tất cả hoàn toàn cũng đều không có ảnh hưởng đến nơi này vậy.
Hoài Thảo Thi chậm rãi đi đến bên dưới tàng cây cổ thụ kia, hai tay khoanh lại trước ngực, mặt khẽ ngẩng lên nhìn trời. Trên ngũ quan miễn cưỡng được tính là thanh tú của nàng ta lúc này đang tích súc một sự âm trầm khủng bố khó có thể diễn tả nổi nên lời. Cặp mắt đang nheo lại giống hệt như hai vầng trăng non kia tựa hồ như trong nháy mắt liền có thể bộc phát ra những luồng nộ hỏa thiêu đốt hết thảy mọi thứ trước mặt.
Vị Đại Sư Phạm trần truồng, lõa lồ thân thể kia vẫn như trước đang bị treo ngược bên trong không trung, khuôn mặt đã đỏ bừng lên rồi. Cũng không biết nguyên nhân là bởi vì bị treo ngược nên máu dồn lên mặt, hay là do bị cô cháu gái của mình nhìn thấy cái mông lõa lồ cùng với chỗ bí mật nhất của mình mà trở nên xấu hổ.
Hoài Thảo Thi cũng không có một phen đem ông ta thả xuống, cặp mắt đang nheo lại thoáng trầm mặc trong một thời gian dài, cuối cùng mới từng câu từng chữ vô cùng nghiêm túc hỏi:
- Vừa rồi… Có phải là cái người kia đã quay trở lại hay không?
Hứa Nhạc lúc này giống hệt như một đầu chuột cống, ở bên trong hệ thống đường cống ngầm tối tăm không ngừng bò sát, chạy trốn, lại bò sát. Trên người hắn dính đầy những nước bùn đen ngòm của con kinh nước đen cùng với vô số những rác rưởi tanh tưởi đã tồn ứ không biết bao nhiêu năm trời. Biểu tình trên mặt hắn lúc này cực kỳ vui vẻ, giống như là một đầu chuột cống đi vào đúng trong lãnh địa của chính mình, muốn ở trong cái đống mương máng dơ bẩn trong lòng đất mà phát ra tiếng cười sảng khoái vậy.
Lâm vào tình huống nguy hiểm cùng cực như thế mà vẫn còn có thể chạy đi, có thể sống sót, đương nhiên là đáng giá để hắn mở miệng cười to lên một cái. Hắn nhìn xuống tấm bản đồ ba chiều bắn ra từ trên màn hình của cái vòng tay nhỏ đeo trên cổ tay của chính mình, tư tưởng rất nhanh chớp động, tìm kiếm ra con đường trốn chạy hợp lý nhất.
Đối với cái khu dân cư nghèo mà chính mình đã sinh sống gần một năm thời gian này, hắn có thể nói là vô cùng quen thuộc, thậm chí còn quen thuộc hơn so với đám người Đế Quốc kia nữa. Hắn biết cái con kinh nước đen kia thông đến nơi nào. Trong tay hắn có tấm bản đồ hệ thống đường cống ngầm của Đô thành Thiên Kinh Tinh, càng quan trọng hơn nữa chính là, tính tình của hắn quyết định mỗi một hành động liều mạng của hắn cũng đều có những kế hoạch được hoạch định sẵn vô cùng rõ ràng, chi tiết.
Chỉ là bên trong kế hoạch ngày hôm nay của hắn đã xuất hiện rất nhiều những điểm mấu chốt hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của hắn, những điểm mà hắn không thể nào lường trước được. Ánh mắt của hắn không nhịn được khẽ nheo lại một chút. Cái người thần bí hôm nay trợ giúp chính mình trốn đi kia… Đến tột cùng là ai đây?