Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 11: Tiệc rượu nhỏ
Buổi chiều nhanh chóng đến, Lý Thành thay mặt Tứ Hoàng Tử mở tiệc chiêu đãi cô. Đây chỉ xem như một bửa ăn nhỏ thôi. Điện hạ đã dặn dò không nên làm quá rầm rộ sẽ bị người khác để ý.
Cô được hạ nhân đưa đến bàn tiệc. Thấp thoáng từ xa Đế Vân Mãnh nhìn thấy cô thì bất giác nhớ lại chuyện lúc trưa, mặt hắn vô thức đỏ lên.
Điện hạ.. mặt người Lý Thành thấy điện hạ hơi khác lạ sợ bệnh lại bộc phát. Sao mặt điện hạ lại đỏ như say rượu thế kia.
Ta không sao Hắn phất phất tay, đang điều khí trấn tĩnh.
Cố Minh Châu đến thì vội nhìn nam chính nhà cô tươi cười như hoa.
Đế Vân Mãnh thì mặt đơ né tránh ánh mắt trêu hoa ghẹo nguyệt kia của cô.
Lý Thành thấy vậy ho khan vài tiếng : khụ khụ.. Tiểu Châu ngươi mau bái kiến điện hạ đi
Cố Minh Châu : À .. ta quên .. Tiểu Châu bái kiến tứ điện hạ
Đế Vân Mãnh không thèm nhìn phất phất tay mấy cái, ra vẻ hắn biết rồi. Sau đó hắn quay nhìn Lý Thành ra hiệu cho anh ta nói những lời hắn đã dặn dò trước đó, rồi điền nhiên an tâm tiếp tục giả ngốc đứng ngoài cuộc.
Lý Thành mời Cố Minh Châu ngồi xuống rồi đưa ly rượu tới kính cô một ly.
Cố Minh Châu đáp lại, sau khi cạn ly hắn mới lên tiếng.
Tiểu Châu đệ đệ, ta được biết đệ là người tu đạo trên núi, tin thông thuật số, có thể đoán vận mệnh, nay ta mạo mụi mời người xuống núi cũng muốn người có thể góp sức cho nước nhà.....
Cố Minh Châu thì chẳng hề quan tâm tí nào lời Lý Thành nói dong nói dài. Cô chống cằm tập trung quan sát tên ngốc nhà cô thôi.
Cố Minh Châu cứ thấy sao tên này dễ ngượng ngùng thế kia,nhưng càng như vậy cô càng thích chọc ghẹo hắn. Lấy một tên phu quân nghiêng nước nghiêng thành thế này có hơi ngốc chút cũng không sao. Nhan sắc chiếm 10 điểm rồi.
Tiểu Châu đệ .. đệ có nghe ta nói gì không Lý Thành thấy ánh mắt cô cứ hướng về Tứ Điện Hạ mà dò xét, hắn sợ cô phát hiện ra điều gì nên vội vàng gọi ngang.
Cố Minh Châu mất hứng nhìn sang Lý Thành : những việc huynh nói ta điều biết rồi, huynh nghĩ nếu ta không nắm rõ thì sẽ chịu xuống núi với huynh sau..
Tên này thoạt nhìn là biết vừa trung thành vừa kỹ tính cực kỳ. Tốt.. Cô cần người như vậy bên cạnh nam chính, việc chiếm ngôi đế vương, à nhầm đăng cơ đế vương sẽ nhanh chóng thuận lợi hơn.
Lý Thành cũng không kinh ngạc gì mấy, kinh ngạc nhất là lúc hắn trên núi đã thấy cô đứng đón hắn rồi, lúc đó hắn đã hiểu, người này là người cần cầu.
Lý Thành.. về việc độc của điện hạ, ta đã có cho ngài một đơn thuốc mới hiệu quả hơn, huynh cứ theo đấy mà bốc
Lý Thành nghe xong vội nhìn tứ điện hạ. Đơn thuốc gì, điện hạ có đưa hắn đơn thuốc nào đâu.
Người nào đó ngồi cúi mặt nãy giờ cũng chịu ngước lên mặt vô tội hết sức, trong tay áo lấy ra một đơn thuốc có vẻ như vừa bị vò cho nát xong rồi lại vuốt cho thẳng lại. Ý là sao đây.
Khoé miệng Cố Minh Châu giật giật, cái tên ngốc nhà cô không muốn bình thường trở lại ư, hắn định vứt đơn thuốc của cô, cô chắc chắn. Tên này khẳng định ngốc quá nặng rồi, không dạy bảo là không được.
Cố Minh Châu hậm hực đi đến gần Đế Vân Mãnh .. Hắn vội né tránh, giọng có hơi lắp bắp cất lên
Cô .. Cô muốn làm gì nhìn vẻ mặt này là muốn cắn chết hắn thật mà.
Muốn gì à, lời ta dặn chàng không nhớ được một câu luôn sao ? vừa nói vừa hành động, tay cô nâng lên nhéo má hắn, nhéo hết bên này đến bên kia. Đế Vân Mãnh mím môi chịu đựng hành hạ.
Lý Thành : ... do bất ngờ với hành động của Cố Minh Châu và vẻ mặt ẩn nhẫn của điện hạ mà hắn cũng đứng hình không phản ứng gì luôn. Một lúc sau mới cố ngăn cản :
Buông tay.. đây là điện hạ, như vậy là vô lễ sẽ bị trừng phạt
Cố Minh Châu không có ý buông tay, cô đang giận cái tên ngốc không muốn chữa bệnh này,đáng đánh, phải đánh.
Đột nhiên phía cửa chính lại có tiếng động lớn, nghe tiếng hạ nhân cúi chào. Một thanh niên trẻ tuổi thanh nhã dẫn theo con thú cưng to xác đang tiến vào hậu viện.
Thanh niên đi đến liền thấy một cảnh tượng hết sức thú vị. Một tiểu đạo nhân đang cả gan nhéo má tứ ca của hắn. Người ngoài không biết thực hư, nhưng hắn thì quá rõ, vẻ ngoài của tứ ca so với con người của huynh ấy là tỉ lệ nghịch đó. Vậy mà vị đạo nhân trẻ tuổi kia lại có phép thần thông nào thế, làm tứ ca có bộ mặt tức giận mà không thể bộc phát ấy. Đáng khen đáng khen ngợi.
Thần đệ khấu kiến Tứ Ca sau đó chưa đợi Đế Vân Mãnh trả lời thì quay hẳn sang biểu tình nhìn Lý Thành đặt dấu chấm hỏi.
Lý Thành cau mày không đáp chỉ cúi chào : Ngũ điện hạ
Đế Vân Tư Kỳ um một tiếng kéo kéo Tiểu Lang đi đến ghế ngồi xuống.
Tiểu Lang đi tới thì mắt nó sáng hoắc nhìn Cố Minh Châu..
Ò Ò
Cố Minh Châu đang tức giận thấy tiểu Lang lâu ngay không gặp còn biết mừng cô, cô mới buông tha người đáng thương nào đó, chạy tới ôm tiểu Lang.
Ngươi xem, ngươi xem, ngươi ngoan như vậy, còn biết nhớ ta, chứ không như ai đó đã ngốc lại còn khó dạy bảo thế kia, ta vừa tức vừa đau lòng mà Cô nói sao giống mẹ hiền dạy nghịch tử thế kia.
Tiểu Lang : ù ù uuuuu nó đang đồng ý đấy à, không hiểu tiếng sói.
Đế Vân Mãnh ( Đại Lang ) : Cô ... ta nhịn cô vì đại cuộc. Hắn không biết sao trước mặt người này hắn có thể nhẫn nhịn cao đến thế.
Lý Thành : ... Tứ điện hạ không lên tiếng hắn cũng không nên lên tiếng lúc này..
Đế Vân Tư Kỳ : .... haha cười chết bổn điện hạ rồi.
Một lúc sau Cố Minh Châu mới chịu ngồi yên, nghe Lý Thành giới thiệu qua về Ngũ điện hạ. Cô chỉ gật đầu.
Người này tướng mạo cũng khá anh tuấn, gen hoàng đế quả thực tốt nhe. Nhưng so với Đế Vân Mãnh thì e rằng kém xa lắm. Nam chính của cô vẫn là đệ nhất mỹ nhân.
Nhìn Đế Vân Tư Kỳ , cô lại bấm bấm tay, tên nhóc này sao lại có số mệnh tốt đến lạ thường.
Đế Vân Tư Kỳ thấy Cố Minh Châu nhìn mình, rồi bấm bấm rồi lại cau mày, hắn cũng khó hiểu lên tiếng hỏi.
Thần toán đại nhân, chẳng hay ta sắp có kiếp nạn gì sao ?
Cứ gọi ta là Tiểu Châu đệ là được thần toán thì để sư phụ cô đảm nhận, cô học nghệ chưa có tới nơi lắm đâu, còn nhiều cái chưa bấm ra được ngọn ngành.
Không có gì..!! Ta mới xem cho ngũ điện hạ đây một quẻ tướng mệnh, mệnh người cực kỳ tốt, phú quý, sống dai không chết
Câu cuối hơi lạ lạ Đế Vân Tư Kỳ lại hỏi : Ý là sao ?
Ý là trường thọ đó
Hắn À một cái rồi cười to lên.
Đế Vân Tư Kỳ khi bước vào cũng đã không ngừng đánh giá người lạ mặt như cô. Một người cùng ngồi thưởng rượu với Tứ Ca và Lý Thành thì không đơn giản chút nào.
Vị đạo nhân trẻ tuổi này thật thú vị, lại có tài, chẳng trách Tứ Ca lại không trách cứ những hành động thất lễ của hắn.