Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, SE, Tình cảm, Thiên chi kiêu tử, Góc nhìn nữ chủ.
Văn án
Bọn họ lớn lên cùng nhau từ nhỏ, Lục Vọng cũng không hoàn toàn cảm thấy Trần Gia Hòa có bao nhiêu ngoan ngoãn, lúc anh bị đánh cô ở bên cạnh yên tĩnh nhìn, cũng như vậy, lúc cô bị Ngu Hà dạy bảo anh cũng gặp qua.
Có một bộ phim kinh dị mới được công chiếu, Trần Gia Hòa lôi kéo Lục Vọng đi xem, kết quả ngược lại làm cho mình sợ hãi đến không chịu được, Lục Vọng giễu cợt cô, khiêu khích cô, cuối cùng Trần Gia Hòa gấp đến độ đỏ mắt, “Lục Vọng, cậu như vậy là sẽ không tìm được bạn gái!”
Thân hình thiếu niên ẩn hiện ở bên trong bóng tối, tiếng cười sang sảng, “Vậy không tốt lắm, hời cho cậu rồi.”
***
Ngày quyết định tỏ tình với Lục Vọng, Trần Gia Hòa được bạn thân cảnh cáo: “Nghe tớ khuyên một câu, người quá quen thuộc không được làm người yêu, đương nhiên, nếu cậu nhất định muốn chịu sự đau khổ của tình yêu này thì coi như tớ chưa nói!”
Từ Bắc Kinh đến Quảng Châu, quãng đường dài hơn 2000km, cô ôm anh khóc, “Lục Vọng, chúng ta thật sự cách nhau quá xa.”
Thiếu niên đáp lại lời cô nói, “Là rất xa, nếu không sau này cậu vẫn đừng nên đến đây nữa.”
Ngày đó tách ra, cô nói: “Cảm ơn.”
Anh hỏi cô cảm ơn cái gì, cô suy nghĩ, đúng vậy, cảm ơn cái gì đây? Vậy cảm ơn vì câu nói không thích kia đã không nói ra khỏi miệng, giữ lại chút thể diện cuối cùng cho cô.
Sau đó bạn học tụ họp, một đám người đi theo ồn ào, bạn bè hỏi cô: “Rốt cuộc cậu đối với Lục Vọng là như thế nào?”
Trần Gia Hòa uống say đến mức không còn biết gì, cô chỉ nhớ rõ Lục Vọng từng nói với cô: “Vậy chúc cậu thuận buồm xuôi gió.”
Rượu mạnh đổ vào cổ họng, bỏng rát, mài mòn cả người.
Tôi đã từng hứa với một người, sau đó nhìn qua cửa sổ, thiếu niên vẫn tỏa sáng như lúc ban đầu.
Lưu ý: Có nguyên mẫu + hư cấu.
***
“Đại khái là yêu mà không được, nhưng là lại không cam lòng chỉ chúc anh tiền đồ như gấm, vậy chúc anh ấy hàng năm, hàng năm và hiện tại có được cả đời bình an, một đời vô ưu vô lo.”
Tag: Mùa hoa mùa mưa, Yêu sâu sắc, Thiên chi kiêu tử.
Giới thiệu một câu: Gió bắc không bao giờ đi về phía nam.