Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Lý Giai Di bị bắn vào trong, tinh dịch phun hết vào tử cung, cô chưa bao giờ trải qua cảm giác này, anh bắn vào chỗ sâu nhất, giống như chó đực tiểu lên để đánh dấu lãnh thổ.
“Không có việc gì chứ?” Thạch Đông Thăng bắn xong mới hỏi, người phụ nữ dưới thân hoang mang lo sợ, còn đang kịch liệt run rẩy, một bộ dáng như muốn chết đi vậy.
Qua một lúc lâu, Lý Giai Di mới khôi phục lại trạng thái, mặc quần áo vào, cô như có như không mà ngửi được mùi vị tinh dịch.
Trận này từ lúc bắt đầu là cưỡng bách, sau đó dần phối hợp với nhau, lưu lại cho đối phương dấu ấn khó có thể xóa đi.
Đông Thăng kéo quần lên, cài lại nút áo sơ mi, anh lại biến trở về thành một luật sư nghiêm chỉnh, hạ cửa kính xuống, mùi vị tình ái nháy mắt biến mất hơn phân nửa.
Lý Giai Di cũng sửa sang lại quần áo, không có nhìn sang anh.
Thạch Đông Thăng rút ra một điếu thuốc, thuần thục châm lửa, hít sâu một ngụm nói: “Chúng ta thử xem đi.”
“Anh có ý gì?” Lý Giai Di nghe được, động tác trong tay dừng lại.
“Làm người tình.” Đông Thăng chém đinh chặt sắt mà nói.
“Người tình sao?” Giai Di cười, người đàn ông này nghĩ cũng quá đơn giản rồi, cô là người có chồng, anh cũng có vợ, làm người tình là thật sự ngoại tình đó, tất nhiên cô cũng biết xấu hổ nên không đáp ứng yêu cầu của anh.
Thạch Đông Thăng ôm thái độ phụ trách, anh tham luyến thân thể của cô, nghĩ đến trận hoan ái vừa rồi, trong người anh lại nóng lên.
“Coi như chưa tửng có chuyện gì xảy ra đi.” không nghĩ tới thái độ của Lý Giai Di cùng Hàn Nhã Văn lại giống nhau như thế.
“Không được!” Phản ứng của Thạch Đông Thăng lại trái ngược với Trịnh Đằng Huy.
“Mắc gì lại không được? Chẳng lẽ anh muốn ly hôn vợ mình à, sau đó chịu trách nhiệm với tôi? Có mà anh đánh rắm đi!” Lý Giai Di không tin người đàn ông này sẽ làm như vậy.
Thạch Đông Thăng xác thật không dám, nhưng anh và cô cũng tính là ngoại tình rồi, tuy rằng một nửa trong đó là do anh cưỡng bách. Dù sao cũng đã làm rồi, nếu một ngày nào đó Hàn Nhã Văn phát hiện, anh xứng đáng bị phỉ nhổ.
“Đã quên hết rồi, nghe thấy không.” Lý Giai Di nhìn thấy dáng vẻ bực bội của anh, không biết khi nào lại nổi điên cắn người.
Đông Thăng hít một hơi thuốc, không hé răng trả lời.
Lý Giai Di không còn cách nào hết, xem ra người này tạm thời sẽ không bỏ qua cho cô, thời gian không còn sớm, cô không thể tiếp tục dây dưa với anh nữa, lập tức bước xuống xe.
Thạch Đông Thăng nhìn cô đi vào thang máy, không có đuổi theo.
Về đến nhà, đèn phòng ngủ s̴áng lên, Giai Di lặng lẽ đi vào phòng tắm, cô cởi sạch quần áo, mở vòi hoa sen xối lên người, sau đó ngồi lên bồn cầu muốn thải hết tinh dịch trong hoa huy*t ra ngoài. Bởi vì cậu bắn quá sâu, cô ngồi một hồi lâu mà chỉ thải ra một ít, nghĩ lại mà có chút sợ, chỉ có thể dùng ngón tay moi thử, lỗ dâm vẫn còn cảm giác tê dại, moi một chút nó liền bị kích thích mà chảy ra nước.
Tinh dịch chảy ra kha khá, Lý Giai Di còn không yên tâm, cô đứng trước vòi nước, tách chân ra rửa sạch.
Thời điểm Trịnh Đằng Huy mở cửa tiến vào, liền bắt gặp lấy hình ảnh mê người này.
Toàn thân cậu trần trụi, gậy th*t cong dưới háng cương cứng, quy đầu đỏ tím loã lồ trước mắt, vừa rồi ở trên xe cùng Hàn Nhã Văn hôn môi kịch liệt, thậm chí thiếu chút nữa là cắm vào, về đến nhà dương v*t vẫn luôn không mềm, ham muốn tăng vọt, cậu đang gấp gáp muốn làm tình thế nhưng Lý Giai Di lại không ở nhà, ɢọi mấy cuộc điện thoại cũng không ai tiếp.
Nằm trên giường đợi một lúc lâu, cậu mới nghe được động tĩnh ở phòng khách, cho rằng cô sẽ vào phòng nhanh thôi, ai ngờ người không thấy đâu, cậu chờ không nổi nên mới trực tiếp đi tìm Giai Di.
“Ai đó???” Lý Giai Di còn chưa quay đầu lại, đèn phòng tắm đã bị tắt, tức khắc không gian chật hẹp lâm vào một mảnh tối đen.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");