Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé
  3. Chương 151
Trước /2197 Sau

Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Chương 151

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Nếu công ty Mặc Đinh đã cần cô như vậy thì liệu cô có thể bàn bạc về chuyện ứng trước tiền lương cho mình được không nhỉ? Chỉ cần hai bên có thể nhất trí ý kiến với nhau vì rắc rối của cô cũng sẽ lập tức được giải quyết.

“Thật không dám giấu giếm anh, công ty Mặc Đinh không phải là sự lựa chọn đầu tiên của tôi. Tuy nhiên, hiện giờ tôi đang cần tiền gấp. Nếu phía Mặc Đinh có thể ứng trước cho.

tôi tiền lương trong vòng hai năm năm thì tôi sẽ đồng ý làm việc cho quý công ty” Lạc Thanh Du chần chừ do dự một lúc thật lâu rồi mới cẩn răng ấn vào nút gửi.

Nào ngờ đối phương lại vô cùng hào phóng đáp ứng với cô: “Không thành vấn đề.”

Sau đó, hai bên lại thảo luận kĩ hơn về các điều khoản trong hợp đồng làm việc và thời gian làm việc.

Lạc Thanh Du nghĩ tới việc mình còn đang phải chăm sóc cho ba đứa trẻ nhỏ nên đưa ra yêu cầu được làm việc tại nhà. Mỗi ngày cô sẽ hoàn thành nhiệm vụ được công ty giao cho.

theo thời hạn hẹn trước.

Còn Nghiêm Mặc Hàn bởi vì quá muốn giữ cô ở lại làm việc cho mình nên đã sảng khoái đồng ý với mọi yêu cầu mà cô đưa ra.

Thậm chí vì để có thể năm giữ được.

Hacker tài năng như Lạc Thanh Du, anh ta sẵn sàng ứng trước cho cô tiền lương trong vòng hai năm mà chưa cần phải ký kết hợp đồng Số tiền đó lên tới hơn hai tỷ đồng.

Lúc Lạc Thanh Du nhận được thông báo.

về số tiền kia, cô rất kinh ngạc, không khỏi đánh thêm một câu gửi cho đối phương: “Anh không sợ tôi là kẻ lừa đảo sao?”

Ở bên đầu máy tính bên kia, Nghiêm Mặc Hàn đang bật cười ngặt nghẽo: “Ai dám lừa tiền của ông đây? Kẻ đó đúng là muốn vuốt râu hùm, không sợ chết”

Giọng điệu cực kỳ ngông cuồng.

Lạc Thanh Du ngẩn người nhìn chăm chằm dòng chữ trên màn hình máy tính. Tại sao cô lại cảm thấy giọng điệu ngông cuồng này có hơi quen thuộc vậy nhỉ?

Trong đầu của Lạc Thanh Du đột nhiên hiện ra cảnh tượng bản thân ở cạnh anh Mặc: Hàn trong kiếp trước.

“Linh Trang, anh nghỉ ngờ rất ông trời phái em đến để trừng phạt anh!”

Có một ngày, điểm thi ba môn chính trong kỳ thi giữa kỳ của Nghiêm Mặc Hàn đều không đủ đạt chuẩn. Sau khi về nhà, anh ta bị bố lôi ra đánh cho một trận đau gần chết. Sau đó, anh ta nằm lỳ ở trên giường, thuận miệng trách mắng em gái mình.

“Em nói đi, ba môn ngữ văn, toán học, ngoại ngữ của em lúc nào cũng cao rồi, tại sao môn chính trị và lịch sử còn thi được điểm tối đã nữa hả. Đã vậy, em còn xinh đẹp.

như vậy, em bảo anh trai em làm sao có thế sống nổi dưới cái bóng của em đây hả? Đây chẳng phải là em đang muốn ép chết anh đấy sao?”

Linh Trang đang bôi thuốc cho Nghiêm Mặc Hàn, nghe thấy anh ta cao giọng trách mình liền dùng sức ấn vào miệng vết thương trên người anh ta. Nghiêm Mặc Hàn lập tức kêu la oai oái: “Nghiêm Linh Trang, anh là anh trai ruột của em, anh trai ruột đấy!”

Linh Trang buông lời chế nhạo anh ta: “Anh ngốc như vậy, em thấy không phải ruột thịt đâu”

Nghiêm Mặc Hàn không hề biết xấu hổ lên tiếng phản bác: “Anh trai em ngốc chỗ nào?

Chẳng qua là anh trai em không chú tâm đến chuyện học hành thôi. Anh trai em đang tranh thủ khoảng thời gian thanh xuân tươi đẹp này để tìm cho em một người chị dâu xinh đẹp dịu dàng đấy. Linh Trang này, em nói cho anh nghe xem nào, rốt cuộc em thích loại con gái như thế nào vậy? Anh trai sẽ dựa theo yêu cầu của em để tìm chị dâu!”

Nghiêm Linh Trang bất lực nói: “Đâu phải là em lấy người ta, hỏi em thì có tác dụng gï?”

Nghiêm Mặc Hàn lại bắt đầu trách móc: “Linh Trang à, có phải em học nhiều quá nên đầu óc bị ngơ luôn rồi hay không? Anh trai cưới chị dâu là chuyện hệ trọng, liên quan đến hạnh phúc cả đời về sau của em luôn đó. Nếu lỡ như anh lấy một cô nàng tâm cơ tính toán thì loại con gái hiền lành như em không bị người ta bắt nạt tới chết mới lạ đó.

Anh trai em làm vậy là vì muốn tốt cho em. Em nghĩ mà xem, vì để có thể tìm được.

một người chị dâu tốt cho em, anh em đã bỏ bê cả sự nghiệp học tập luôn rồi. Em đi đâu tìm được một người anh trai tốt như anh nữa hả?”

Linh Trang nhét thuốc bôi vào tay của Nghiêm Mặc Hàn, không thèm nể mặt châm chọc anh trai mình: “Đừng có kiếm cớ biện minh cho trí thông minh kém cỏi của mình nữa. Môn nào cũng thi rớt, em thực sự nghi ngờ anh chính là động vật đơn bào đầu thai thành đấy”

Câu nói này khiến cho bảo mẫu đang đứng bên cạnh cũng phải bật cười.

Bé Mặc Hàn lập tức xù lông tức giận: “Anh đây dù cho có thi rớt tất cả các môn nhưng.

cũng là học sinh thuộc lớp chất lượng cao của toàn khối đó. Chẳng qua là lần này đề thi khó đến mức biến thái, cả lớp không có mấy ai đạt điểm chuẩn cả. Anh thi rớt cũng rất bình thường mà”

Lạc Thanh Du nhảm chặt hai mắt, hình ảnh Mặc Hàn bị chọc tức thở hổn hển vẫn còn đọng lại trong tâm trí.

Cô và Nghiêm Mặc Hàn cãi nhau từ nhỏ tới lớn, thế nhưng tình cảm giữa hai anh em bọn họ lại cực kỳ khăng khít. Đừng chỉ nhìn bình thường Nghiêm Mặc Hàn lúc nào cũng chê bai em gái mình không đáng một xu. Nếu như có người dám nói xấu em gái Linh Trang của mình, anh ta nhất định sẽ hùng hổ dạy cho đối phương một bài học nhớ đời, bắt đối phương phải quỳ xuống xin tha.

Cứ như vậy, dần dần Nghiêm Mặc Hàn của thành phố Phong Châu đã được mệnh danh là tên ác ma cuồng em gái.

Nơi chân trời phía đông, sắc trời đang dần bừng sáng.

Quảng cáo
Trước /2197 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch]Mộng Hồi Đại Thanh

Copyright © 2022 - MTruyện.net