Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
CHƯƠNG 13: HOA HUYỆT SIẾT CHẶT.
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
Trước khi Tô Nhược ở đây, chưa từng biết rằng, tay cũng có thể trở thành điểm mẫn cảm của bản thân.
Cô bị cái lưỡi của người đàn ông liếm đến toàn thân tê rần, đến cả đôi chân ngồi ở trên người của Hình Duơng cũng kiềm không được muốn khép chặt lại.
Hôm nay cô cũng vẫn khoác cái áo lông vũ dày cộm ấy, nhưng lúc đi làm có máy điều hòa trung tâm, cho nên lúc trong đó cô chỉ mặc mỗi một cái áo lông thỏ mềm mại, còn nửa thân dưới, càng giống như những trào lưu hiện tại, chỉ mặc một lớp quần tất phối cùng chiếc váy ngắn xếp ly.
Có thể là từ sau khi có người mình để ý, liền không nhịn được cũng muốn biểu hiện một mặt tốt hơn của bản thân, Tô Nhược cũng không ngoại lệ, thời gian tiêu hao ở trước gương vào mỗi buổi sáng so với lúc trước lâu hơn rất nhiều, đến cả đồng nghiệp cũng đều nói dạo gần đây cô ăn mặc trang điểm tinh tế xinh đẹp hơn vài phần.
Lúc này hai chân của cô tách ra, bị người đàn ông ôm ở trên người, phần lưng tựa vào vô lăng, tay còn đang bị khống chế, cả người đều bị giam cầm trong một không gian nhỏ chật hẹp, không cách nào động đậy được. Váy ngắn tuy mặc rất đàng hoàng, chợt không biết từ lúc nào bị giày xéo đến nỗi phần váy bị kéo xuống đến tận đùi, lộ ra phần thịt trắng nõn nà, dưới ánh trăng sáng liền trở nên mông lung mê người.
Hình Dương cuối cùng cũng lưu luyến mà buông cả môi lưỡi ra, hít thở, cùng với Tô Nhược mười ngón tay nắm chặt.
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
Anh giơ cái tay đang nắm chặt của cả hai lên, một lớn một nhỏ cả hai tay xếp chồng lại với nhau, một tay trắng nõn tinh tế, một tay thô ráp màu đồng. Tuy hoàn toàn không giống nhau, nhưng lại hết sức ăn khớp.
“ Em xem. ”
Anh tiếp tục đoạn đối thoại vừa rồi của hai người, đưa ra kết luận.
“ Người bình thường như anh và người bình thường như em, lẽ nào chẳng phải trời sinh một cặp sao ?”
Tuy nói là hỏi ngược, nhưng lại được Hình Dương nói như thật vậy. Mà trong giọng nói khàn đặc của anh đang vang vọng trong khoang xe lại có sự vui vẻ khó che giấu được.
Tô Nhược ngây ngốc mà nhìn lấy cái tay đang bị nắm chặt, sự bất an và do dự vẫn luôn quanh quẩn ở trong lòng cuối cùng bị câu nói này của người đàn ông đánh vỡ rồi.
Đúng vậy, người bình thường như bọn họ đây, có thể gặp được nhau trong biển người mênh mông ngoài kia, yêu thích lẫn nhau, ăn khớp lẫn nhau, lẽ nào không phải trời sinh một cặp sao ?
Chân mày của cô giãn ra, hướng về phía người đàn ông ở trước mắt giương lên một nụ cười to lớn.
“ Ừm!”
Đúng vậy, chúng ta là trời sinh một cặp!
Câu trả lời của Tô Nhược tựa như âm thanh của thiên nhiên, truyền đến bên tai của Hình Dương, trực tiếp bắn pháo hoa vào tận trái tim của anh.
Một tay rãnh rỗi khác của anh một phát ôm chặt lấy cái eo thon của cô gái, đem cả thân thể của cô nhét vào trong lòng của bản thân.
“ Thật sao? Em đồng ý rồi à?”
“ Đồng ý làm bạn gái của anh rồi?”
Hình Dương không thể tin được, lại vui mừng vạn phần.
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
Tô Nhược mím môi cười cười nhìn lấy người đàn ông đang điên cuồng vui mừng, cũng không trả lời, chỉ là e thẹn mà gật gật đầu.
Hình Dương thấy thế, cũng không kiềm ném được sự khát vọng bị khắc chế đã lâu của bản thân nữa rồi, hôn lên đôi môi kiều diễm ở trước mắt, đôi môi mà anh đã nhung nhớ bấy lâu nay, công thành đoạt đất, càn quét ngàn quân.
“A ưm…..”
Tô Nhược bị động trước đòn tiến công mãnh liệt của người đàn ông này, để mặc cho môi lưỡi của người đàn ông càn quét chiếm đoạt, bị hôn lia lịa mất cả hơi thở, toàn thân mềm nhũn.
Hình Dương một bên thi triển môi lưỡi, tay cũng bắt đầu không an phận.
Từng chút từng chút xoa lên quần tất trơn bóng của Tô Nhược, xuyên qua ánh trăng, phần da thịt trắng nõn ấy khiến thần trí của anh xao động.
“ Ư ahh…”
Thuận theo cái đùi nhẵn bóng tiến lên trên, tay của Hình Dương không biết từ lúc nào đã thâm tiến vào bên trong lớp váy ngắn che canh nơi tư mật của cô gái, lần mò tiến đến lối vào của hoa viên bí mật, duỗi ngón tay ra, nhẹ nhàng rê rê.
Tô Nhược chỉ cảm thấy hoa hộ bị bàn tay nóng bỏng của người đàn ông khống chế, những ngón tay với những khớp tay rõ ràng, cách lớp quần trong và lớp quần tất mỏng manh, ấn lên trên cánh hoa mềm mại của cô.
“ Lấy….mau lấy ra….ahhh……”
Ngón tay của người đàn ông dày rộng lại thô ráp, ma sát lên nơi âm hộ hơi nhô lên, khiến Tô Nhược không khỏi siết chặt lại hoa huyệt, chống đối lại cơn ngứa ngáy đang đột ngột ập đến.
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]