Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 14: ĐÈ LÊN TRÊN VÔ LĂNG MÀ “LÀM”.
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
Tô Nhược cự tuyệt như một con muỗi nhỏ bé, nhưng không hề có chút sức uy hiếp nào, ngược lại khơi gợi lên cơn hoả khí của Hình Dương.
Ngón tay của anh ấn lên bộ phận mềm yếu lại tư mật của cô gái, cách hai lớp vải mỏng nhẹ nhàng cọ xát, giống như đang xay nghiền một đoá hoa mắc cỡ, muốn đem nước cốt của hoa, chầm chậm mà xay nát ra.
Cô gái ngồi ở trên chân của anh, bởi vì sự cọ sát của anh mà phát ra những tiếng rên rỉ dụ hoặc, những tiếng kêu yếu ớt đấy dán sát vào trong tai của anh, biến thành một ngọn lửa, cháy loạn khắp xung quanh.
Anh vô cùng dịu dàng, cọ sát tới lui nơi hoa hạch của cô gái, giống như một người sành ăn mỹ thực đang cầu xin một buổi tụ họp đầy đủ, không mãn nguyện với một bữa ăn sơ sài ngay lập tức, thay vào đó vì để được thưởng thức những món ăn càng ngon miệng càng ngất ngây hơn, mà lại tràn đầy sự kiên nhẫn.
Mà người có lòng kiên nhẫn, đều sẽ luôn gặt hái được những điều tốt đẹp.
Chưa đầy một lúc, Hình Dương liền cảm thấy ngón tay đang dần dần bị ướt đẫm, nước ép ngọt ngào ở bên trong hoa viên bí mật của cô gái, dưới sự cọ sát không ngừng của anh, cuối cùng cũng róc rách chảy ra từ hoa tâm.
Những lớp vải ngăn cách da thịt của hai người quá đỗi phiền phức, Hình Dương không thể không tạm thời rút tay ra, muốn cởi sạch nó ra.
Anh ôm lấy eo của Tô Nhược, dễ dàng nâng cô từ trên đùi lên. Thân thể cơ bắp vận động quanh năm bùng phát, nâng cơ thể nhỏ bé của một tiểu cô nương như thế này, đối với anh mà nói không tốn chút sức lực nào.
Một bàn tay khác của anh duỗi vào trong gấu váy của cô gái, lần mò thăm dò đến phần rìa của những lớp vải chồng chất nhau. Bốn ngón tay chen chúc nhau mà chèn vào từ nơi thắt lưng, mạnh mẽ mà lại dịu dàng, đem cái quần trong cùng với chiếc quần tất mỏng manh kia, cùng nhau cởi hết xuống, treo lơ lửng ở nơi đầu gối của cô gái.
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
Ngón tay lưu luyến lần này cuối cùng cũng được tiếp xúc trực tiếp với cánh hoa mềm mại không còn gì ngăn cách, dịch thể ẩm ướt sớm đã lan tràn khắp miệng huyệt rồi, không quá một lúc liền ngấm vào đầu ngón tay của Hình Dương.
Anh ngậm cười, vừa động ngón tay, vừa ngẩng đầu lên, một phát hôn lấy tiểu cô nương bị động tác của anh làm cho thẹn thùng đến không biết phải làm sao.
“ Ngoan, em đừng sợ. ”
Lần này, nụ hôn của Hình Dương nồng liệt mà dịu dàng, mang theo chút vỗ về cẩn thận.
Loại chuyện hôn hít này, vô cùng dễ dàng khiến người ta tập trung tinh thần, ít nhất Tô Nhược chính là như thế. Lực chú ý của cô dần dần bị kỹ thuật hôn cao siêu của người đàn ông này dẫn dắt, sự chú ý đối với nửa thân dưới cũng liền buông lỏng đi.
Hình Dương nhân cơ hội, duỗi ngón tay tách hai cánh hoa môi mềm mại ướt đẫm kia ra, khúc khích cười một tiếng, cắm vào trong hoa huyệt chật hẹp của cô gái.
“A!”
Tô Nhược bị dị vật đột ngột chen vào nơi hạ thể kích thích làm cô muốn kinh hô lên, nhưng âm thanh lại bị người đàn ông nuốt ngược vào trong miệng.
Đôi môi của người đàn ông bao trọn lấy cái miệng nhỏ anh đào của cô, đầu lưỡi không ngừng cắm rút tới lui trong miệng, cũng giống như, ngón tay vùi trong cơ thể của cô, cũng nương theo luật động này, cắm rút ra vào.
Anh biết sự xâm nhập như thế này, đối với tiểu cô nương đến cả yêu đương cũng chưa từng thử qua ở trước mắt anh đây, chính là trải nghiệm lần đầu, nhưng nhìn thấy dáng vẻ ngoan ngoãn tin tưởng lại không có chút phòng bị của Tô Nhược, Hình Dương cảm thấy bản thân mình khó mà kiềm chế được.
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
Đường hầm chật hẹp của cô gái dưới sự khai phá không ngừng của anh, cuối cùng cũng dần dần mở rộng ra, Hình Dương hôn liếm lấy Tô Nhược, cánh môi vừa hôn lên khuôn mặt của cô gái, vừa di chuyển đến bên tai của cô.
Thuỳ tai của Tô Nhược hơi mũm mĩm, Hình Dương không kiềm được dùng răng nhẹ nhàng cắn lấy, đầu lưỡi cũng từ trong miệng duỗi ra, quấn lấy vành tai của cô gái di chuyển, lúc thì phác hoạ lấy xương tai, lúc thì duỗi vào trong lỗ tai, tiếng liếm mút chậc chậc và tiếng hít thở trầm thấp giữa cổ họng trực tiếp truyền vào trong màng nhĩ, lập thể lại vây quanh mà vang vọng ở trong lòng của Tô Nhược.
“ Phù~~”
“ Bảo bối…giúp anh mở ra….”
Hình Dương nắm chặt lấy tay của cô gái, đem cô đưa đến trên khoá quần khiến bản thân sớm đã bị trướng đến đau nhói, cầu Tô Nhược ra tay cứu giúp.
Tô Nhược sớm đã bị giọng nói câu dẫn người của Hình Dương làm cho mê mang rồi, giống như một con búp bê nghe lời, hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của chủ nhân.
Tay nhỏ sờ đến bộ phận đang gồ lên của người đàn ông, Tô Nhược không có kinh nghiệm, trong bóng tối lại không có cách nào nhìn ngó, cô chỉ có thể lộn xộn lần mò, bàn tay không ngừng quét qua nơi đang gồ lên kia, khiến Hình Dương thường xuyên hít ngụm khí lạnh.
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
Cái tiểu yêu tinh dày vò người này.
Dưới sự không ngừng lần mò của Tô Nhược cuối cùng cô cũng tìm được cánh cửa ấy rồi, đôi tay châm lửa từng chút từng chút sờ đến lưng quần của người đàn ông, thật không dễ gì mới mở được nút quần ra, kéo dây kéo xuống.
Cự vật nơi hạ thể cuối cùng cũng được giải phóng, Hình Dương dùng lực mà cởi cả quần trong xuống, một phát đè cô gái lên trên vô lăng. Anh rút ngón tay đang vùi trong cơ thể của Tô Nhược ra, thay vào đó là cắm gậy thịt đã sớm cứng rắn không thôi vào trong.