Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
CHƯƠNG 17: LÀM TÌNH QUA ĐIỆN THOẠI
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
Hình Dương cuối cùng vẫn là vì hành vi cầm thú của bản thân mà trả giá rồi. Cơn cảm mạo của Tô Nhược vì đổ mồ hôi mà rất nhanh liền khoẻ lại rồi, nhưng bệnh phong hàn của anh lại khí thế hùng hồn, dày vò hơn cả nửa tháng trời.
Tô Nhược lần này nở mày nở mặt, cười anh “đáng đời”.
Hình Dương không nỡ lại đem cơn cảm mạo truyền nhiễm cho tiểu cô nương, chỉ có thể nghiến răng cắn lợi mà kìm lại cơn tức, nhéo lấy đầu mũi của cô nói cô hãy đợi đó, đợi anh khỏe lại rồi sẽ xử lý cô.
Cả người của Tô Nhược được tình yêu tưới đều, đến cả công việc cũng đều thuận lợi lên rất nhiều, không chỉ có mỗi kế hoạch năm mới được thông qua, còn được lãnh đạo sắp xếp cho một nhiệm vụ ngoại khoá hiếm có nữa.
“ Đi đâu chứ ? Phỏng vấn trường tiểu học Hy Vọng ?”
Buổi tối lúc Hình Dương đi đón cô, nghe thấy cô nhắc chuyện này.
Tô Nhược gật gật đầu, giải thích nói, “ Ừm, sắp qua tết rồi mà, đài trưởng muốn làm một bộ tuyển tập về vấn đề trẻ em bị bỏ rơi. Không xa đâu, ở tại ngay bản làng cách đây khoảng ba trăm km thôi à. ”
“ Còn không xa ?”
Trong mũi Hình Dương hừ một tiếng, vô cùng bất mãn.
Hiện tại anh đang trong giai đoạn nồng tình mật ý với Tô Nhược mà, vừa biết được cái thông tin này, thực sự rất không vui vẻ.
“ Aiya~ anh Hình~~ ”
Tô Nhược có chút áy náy, bởi vì công việc mà bỏ rơi bạn trai. Nhưng mà cô cũng rất thích công việc này của bản thân, hiện tại có cơ hội bước lên thêm một bậc nữa, cô cũng không muốn bỏ lỡ.
Tô Nhược lấn lên phía trước, hôn hôn lên khóe miệng của Hình Dương, làm nũng nói.
“ Chắc là sẽ không lâu lắm đâu, chỉ vài ngày thôi à. ”
“ Em nhất định sẽ tranh thủ quay về trước tết, có được không anh, có được không~~. ”
Giọng nói của mềm mại lại mang theo chút nũng nịu của cô gái cứ ở ngay bên tai anh, Hình Dương bị tiếng làm nũng này của cô quấn quanh từ một thanh sắt cứng cũng đều hoá thành một ngón tay mềm luôn rồi, còn bất mãn nữa thì chỉ còn cách tước vũ khí đầu hàng thôi.
“ Được rồi được rồi, ai bảo anh thích em đến thế cơ chứ. ”
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
Hình Dương thoả hiệp, chẳng qua, tròng mắt anh chuyển động.
“ Nhưng mà…em phải đồng ý với anh một chuyện…”
Hình Dương khàn giọng áp sát đến bên tai của Tô Nhược nói vài câu, mặt của Tô Nhược lập tức ửng đỏ lên. Cô do dự một hồi lâu, mới ở dưới ánh mắt nóng rực của người đàn ông, gật gật đầu.
Chòng chành hết nửa ngày, cuối cùng mới tới được địa điểm.
Ban ngày sau khi kết thúc phỏng vấn, Tô Nhược và một đoàn người quay phim tạm ở trong căn phòng lớn của trưởng thôn, mỗi người một phòng, tuy rằng thiết bị sinh hoạt rất giản dị, nhưng ngược lại cũng xem là sạch sẽ vệ sinh, tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của bọn họ.
Tô Nhược ngủ trên một cái giường ấm áp, mở điện thoại ra. Cả ngày nay chưa có liên lạc với Hình Dương, cũng không biết anh có nhớ cô không.
Người đang yêu đương a, cứ lo được lo mất thế này.
Quả nhiên, trong thanh thông báo toàn là tin nhắn thoại của Hình Dương. Tô Nhược mở ra, nghe hết từng cái từng cái một, kiềm không được giương lên nụ cười. Thực ra nó chẳng qua chỉ là những lời tình thoại sến súa, còn có cả những sự lo lắng cho cô ở nơi này ăn không được ngủ không ngon.
Tô Nhược vừa mới đánh chữ trả lời được một câu, thì lời mời gọi video từ bên đó đã truyền đến đây rồi.
Tô Nhược nhớ đến yêu cầu của Hình Dương, nói với cô hôm trước khi đi, mặt liền biến ửng đỏ lên, tay cầm điện thoại cũng hơi do dự, chậm chạp không có bấm nào nút nghe máy.
Ngày hôm đó, Hình Dương áp sát bên tai của cô nói.
Nói hai người xa cách nhau tận mấy ngày, anh không nỡ chút nào.
Nói, anh nhịn không được. Vì thế….anh muốn.
Làm một trận làm tình khoảng cách xa.
Làm thế nào được?
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
Tô Nhược còn chưa kịp nghĩ tiếp, tiếng chuông của điện thoại lại reo lên.
“ Reng reng reng…..”
Video thật lâu chưa kết nối, người đàn ông ở đầu bên kia dứt khoát gọi điện thoại cho cô.
Không phải gọi video, Tô Nhược thở phào một hơi.
Cô bấm nút nghe máy.
“ …….alo. ”
“ Bảo bối, xấu hổ đến thế à? Hửm? Gọi video cũng không dám bắt máy?” Giọng nói từ tính khàn đặc xuyên qua ống nghe truyền đến, lỗ tai của Tô Nhược lại tê tê dại dại mà ngứa ngáy theo.
“ Anh đã sớm nằm ở trên giường, đợi chờ rồi này….”
Sắc đêm dày đặc, không sánh được với đèn màu rực rỡ về đêm của thành phố, các nhà các hộ ở nơi thôn quê đã sớm tắt hết đèn rồi, đồng ruộng mênh mông một mảnh tĩnh mịch.
Trong một căn nhà mái bằng, trong bóng tối có âm thanh gì đó không rõ ràng, nghe không chút chân thật. Tô Nhược lúc này đang quấn lấy chăn, trong một mảnh tối tăm gọi điện thoại cùng với bạn trai nhà mình.
“ Đợi, đợi làm gì chứ?”
Cô lắp ba lắp bắp, hy vọng người đàn ông có thể quên đi chuyện lúc trước đã nhắc.
Dù gì điều đó đối với cô mà nói, chưa từng làm qua, hơn nữa quá đỗi nhục nhã.
“ Ha ha, ” Người đàn ông tựa hồ nghe ra sự xấu hổ trong giọng nói của cô gái nhỏ, sau niềm vui vẻ là một câu trả lời không chút che giấu.
“ Làm cái gì ? Đương nhiên là…làm em rồi. ”
Tô Nhược bị lời nói thẳng thừng của người đàn ông làm cho một trận hoảng hốt, vô thức đem đôi chân kẹp chặt lấy tấm chăn.
“ Anh, lại lưu manh như thế nữa rồi!”
Hình Dương chính là yêu thích cái dáng vẻ ngại ngùng của tiểu cô nương, chọc cô, “ Bảo bối à, người đàn ông nhà em chưa từng đọc qua sách vở gì, trong lòng nghĩ thế nào, thì nói thế đấy, sao lại thành ‘lưu manh’ nữa rồi?”
“ Ba hồi thì ‘cầm thú’, ba hồi thì ‘lưu manh’, anh xấu xa đến thế sao ?”
Cứ nói cứ nói, giọng nói ngược lại tựa như có chút uỷ khuất rồi.
“Á, không, không có. ” Tô Nhược mẫn cảm mà nghe ra được sự mất mát trong lời nói của người đàn ông, liền vội vã giải thích, “ Anh, em, em không phải có ý đó đâu, anh Hình, anh đừng có buồn mà. ”
“ Em, em thích anh mà. Anh, anh có lưu manh, em cũng thích anh. ”
Nói xong, Tô Nhược liền vùi mặt vào trong chăn, bản thân đây là đang nói linh tinh cái gì vậy nè, thật là….
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
Hình Dương nằm trên giường lớn trong căn hộ, đầu gối lên một cánh tay, nghe lời nói của cô gái nhỏ, cả người tựa như được ngâm trong hủ mật vậy.
Tiểu cô nương này, sao lại ghẹo người ta đau đớn như thế chứ?
Dương vật ở dưới thân từ lúc nghe thấy giọng nói của cô gái nhỏ đã dần dần ngóc đầu dậy rồi, Hình Dương cong một chân lại, giọng nói cũng bắt đầu trầm thấp hẳn ra.
“ Tô Tô, anh cứng rồi. ”
“ …ồ. ” Tô Nhược nhạt nhẽo trả lời một tiếng, một bàn tay lại duỗi đến thân dưới, sờ sờ vào quần trong của bản thân.
Cô, cũng ướt rồi.
Rõ ràng hai người không có nói lời gì, nhưng chỉ cần một khi nghe thấy giọng nói của đối phương, ham muốn liền bắt đầu dần dần càn quét khắp toàn thân.
“ Tô Tô, em đang ở trên giường sao ?”
“…ừm. ”
“ Cởi quần áo ra đi…bao gồm cả quần trong. ”
Tô Nhược đỏ mặt, đem điện thoại tạm thời đặt xuống cạnh bên gối đầu, trong bóng tối xột xoạt xột xoạt hết một trận. Còn Hình Dương thì cách cái điện thoại an tĩnh mà lắng nghe, cũng không nói chuyện.
“ …cởi xong rồi, anh Hình. ”
Tô Nhược cả thân thể trần trụi, che đậy ở trong chăn, nhỏ tiếng hướng về phía ống nghe nói vào.
“ Ngoan, ” Hình Dương nhắm mắt lại, tưởng tượng ra dáng vẻ hiện tại của Tô Nhược, “ Nằm thẳng lên trên giường, tách hai chân ra. ”
Tô Nhược nghe lời mà tách chân ra.
“ Em nhìn xem, đã chảy nước rồi a, ” Người đàn ông tựa như đang ở trước mặt cô vậy, trong căn phòng tối tăm, tách đùi của cô ra, tỉ mỉ thăm dò.
“ Đem tay duỗi xuống nào, ” Hình Dương ra lệnh nói, “ Tách hoa môi nhỏ….của em ra, anh trai muốn ăn một miếng. ”
Tô Nhược nghe thấy mệnh lệnh vừa dụ hoặc lại bá đạo của người đàn ông, kìm nén sự xấu hổ, chầm chậm đem tay trái duỗi xuống thân dưới, lướt qua bụi cỏ, đầu ngón tay chạm đến âm hộ đã bị hoa dịch thấm ướt.
“ Ân ahhhh…ahhh haaa….”
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
Cái tay có chút lạnh lẽo tiếp xúc với cánh hoa nóng ấm, Tô Nhược không nhịn được kinh hô một tiếng.
“ Tách ra rồi chưa ?”
Hình Dương nghe thấy âm thanh trong điện thoại, yết hầu dao động một trận.
“Ưm a….tách, tách ra rồi. ” Tô Nhược đem ngón trỏ và ngón giữa dán lên trên mép thịt, nhẹ nhàng dùng lực.
“ Hiện tại, anh Hình muốn liếm tiểu bức của Tô Tô rồi…” Hình Dương tưởng tượng ở trong đầu, hồi tưởng cảm giác mất hồn khi đè Tô Nhược ở dưới thân mình, bản thân liếm mút lấy hoa huyệt non mịn kia, “ Tiểu bức thật khít a…Tô Tô…chậc chậc…chậc…nước của Tô Tô, thật ngọt. ”
“ Ahhhh…anh Hình…” Tô Nhược cũng nhắm mắt, thân dưới hơi nóng phảng phất, tựa như thật sự có một cái lưỡi, đang tuỳ ý liếm mút vách thịt của cô, không ngừng hút hết chất dịch đang róc rách chảy ra của cô.
“ Bảo bối à…hơ….dương vật của anh Hình sắp phát nổ rồi…..” Một tay của Hình Dương nắm lấy cự vật đang ngẩng cao đầu của bản thân, một tay cầm lấy điện thoại tiếp tục nói, “ Nào, liếm cho anh Hình nào. ”
Tô Nhược nghe thế, cắn chặt môi, đem ba ngón tay khép lại, chầm chậm duỗi đến bên miệng.
“Ưm…chậc……”
Cái lưỡi nhỏ từng chút từng chút liếm qua các đốt tay, khiến ba đầu ngón tay hoàn toàn bị thấm ướt, sau đó chầm chầm há miệng ra, cái miệng nhỏ của Tô Nhược xui thành một hình tròn, bao bọc lấy ba đầu ngón tay.
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
“Ô ahhhh…..” Ngậm lấy ngón tay, giọng nói của Tô Nhược đều mơ hồ đi, Hình Dương nghe thấy, một bên tay cũng bọc thành một vòng tròn, bao bọc lấy quy đầu.
“ A….miệng của Tô Tô mềm thật đấy…….” Tay của Hình Dương bao bọc lấy dương vật, tưởng tượng đó là cái miệng nhỏ ấm áp của cô gái.
“ Ngô ân……chậc…….chậc chậc…………” Tô Nhược cắm ra rút vào ngón tay ở trong miệng, tưởng tượng bản thân mình đang bao bọc lấy vật lớn ngẩng cao của người đàn ông.
“ Hơ…Tô Tô….ahhh…dương vật của anh Hình lớn không…” Hình Dương tăng tốc vận động lấy dương vật, trong miệng nói lời dâm mỹ.
“Ô ưm….lớn…” Tô Nhược ngậm lấy ngón tay trả lời, “ Anh Hình…dương vật thật lớn…sắp nghiền nát…cả miệng của Tô Tô luôn rồi…”
“ Tiểu tao hoá!!…anh Hình nhịn không được rồi…..”
Hình Dương bị Tô Nhược ghẹo cho nổi trận lôi đình, một bên cầm cậu nhỏ, một bên ra lệnh, “ Mở đùi rộng ra một chút, anh Hình muốn làm tiểu bức của Tô Tô rồi. ”
Tô Nhược nghe thế lại lần nữa mở đùi rộng ra, ngón tay tách cánh hoa ra cũng dùng thêm vài phần lực.
Nghe thấy mệnh lệnh của Hình Dương, cô đem ngón tay ở trong miệng rút ra ngoài, “phốc” một tiếng, chạy vào trong tai của hai người.
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]
Tô Nhược đem tay phải đã ướt đẫm duỗi xuống hạ thân, nghe theo sự chỉ huy của Hình Dương, từng chút từng chút cắm vào trong tiểu huyệt.
“A….ahhh….cắm, cắm vào rồi…” Cô thở hổn hển nói.
“ Ngoan, ” Hình Dương nuốt một ngụm nước bọt, vận động dương vật bị trướng đến đau nhói, “ Chậm một chút, bản thân động đậy đi. ”
Tô Nhược nghe lời mà bắt đầu cắm rút ngón tay, trong đêm tối an tĩnh, trong tấm chăn chật hẹp, ngón tay trong huyệt đạo vang lên tiếng phốc xuy phốc xuy, vô cùng dụ hoặc người nghe.
“ Sướng không……Tô Tô……” Hình Dương thở hổn hển, “ Dương vật lớn của anh Hình, làm em có sướng không. ”
“ Ahh…ahhhh ahhhhh…..” Tô Nhược nghe thấy tiếng ham muốn mê người của Hình Dương, ngón tay tăng nhanh tốc độ cắm rút, “ Sướng….dương vật lớn của anh Hình…thao Tô Tô thật sướng….ahhhh ahhhh….”
“ Tiểu tao hoá, ” Hình Dương nghe thấy âm thanh tăng tốc ở đầu bên kia, tay nắm lấy dương vật của bản thân cũng tăng nhanh tốc độ theo, “ Sao lại phóng túng đến thế….hửm ? ……thật muốn làm chết tiểu tao hoá em nha!”
“ Ahhh ahhhh….ahhhh….tiểu tao hoá cho anh Hình làm…..ahhh….chỉ phóng túng với mỗi anh Hình….”
Hai người, thân thể cách xa nhau, nhưng trái tim lúc này đây lại hoà vào với nhau.
Trong điện thoại không biết từ lúc nào đã không còn tiếng nói chuyện nữa, chỉ còn tiếng hít thở và tiếng rên rỉ nặng nề.
Cuối cùng, nương theo một trận ngâm nga của Tô Nhược, Hình Dương cầm lấy dương vật, bắn ra chất dịch màu trắng nồng nặc, còn Tô Nhược cũng kẹp ngón tay lại, trong thân thể trào ra một trận thuỷ triều.
[==Edit & Post by Yeungontinh.vn ==]