Thể loại: Cổ trang, thời không giả tưởng, cung đình, nhất thụ đa công (?)... (Cho rằng bản thân) xấu tính, độc ác mỹ nhân thụ x Dù trước là như thế nào cuối cùng cũng thành độc chiếm, simp công(s).
Giới thiệu 1
Mọi người đều rõ Vương gia cưng chiều một người con nuôi tên Thẩm Ngọc Hà hơn chính thân sinh của mình,
Mọi người cũng biết Thẩm Ngọc Hà đoạn tụ, thích nam phong, đêm nào cũng hoan ca, hưởng lạc, sinh hoạt toàn là phóng túng, vui đùa, hưởng dục, ai nấy cũng bất mãn, coi thường.
Nhưng bọn họ không biết những người mỗi tối bò lên giường Thẩm Ngọc Hà không phải là đương triều Thái tử cũng là tướng quân nổi tiếng sống ngay thẳng, thậm chí hoàng tử dị quốc cũng chạy đến góp vui.
Thẩm Ngọc Hà: Thật ra mị thích nữ nhân nhưng không hiểu vì sao mỗi sáng mở mắt lại nằm trong lòng ngực một nam nhân khác.
Giới thiệu 2
Con nuôi của Thẩm vương gia, Thẩm Ngọc Hà nổi tiếng xấu tính, tàn nhẫn. Chỉ cần không vừa mắt ai, y sẽ tìm đủ cách gây chuyện vậy nên bị người người trong kinh thành chán ghét. Tuy nhiên bởi vì có cái bóng của vương gia bảo vệ nên không ai dám thực sự làm gì Thẩm Ngọc Hà, chỉ dám ở sau lưng âm thầm mắng chửi.
Sau này Thẩm Ngọc Hà bị đuổi ra khỏi Thẩm phủ.
Có người hả hê có người âm thầm tiếc thương cũng có người muốn tìm y với ý đồ bất chính. Nhưng bọn họ không ngờ rằng lần thứ hai Thẩm Ngọc Hà quay lại kinh thành, y đã trở thành ngọc quý được vô vàn người truy cầu.
*Hà Tì: Vết xấu của viên ngọc, vết nhơ tiếng xấu.
- -----------------------------------------
Lưu ý:
Thụ xấu tính, không từ thủ đoạn để được thứ mình muốn.
Công dù tốt dù xấu sau này (khả năng) cũng thành vặn vẹo. Không chắc tất cả là công nhưng hiện tại có: Đầu đất hung dữ thái tử, khiệm lời trung khuyển thị vệ, công tử như ngọc đối thủ một mất một còn con trai thừa tướng, ngay thẳng ghét cái xấu con trai tướng quân, ốm yếu dịu dàng (?) tam hoàng tử...
Truyện (có lẽ) sẽ có tình tiết ngược nhưng tác giả chàn thuộc hội ngọt hài nên chắc không quá ngược...