Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tại sảnh điện Ma Giới, Hoàng Tiểu Long đang nói chuyện với Huyền Vũ.
Hoàng Tiểu Long lên tiếng nói:“cậu nên thân thiết với Phong Lãnh Nguyệt hơn đi”
Cậu ta bĩu môi nói:“dù mỹ nhân trong thiên hạ có chết hết ta cũng sẽ không bao giờ chọn cô ta. Vì vậy, nên cậu với ma nữ Hạ Diệp Ân không cần phải mất thời gian để nghĩ cách ghép đôi cho tôi với cô ta đâu”
Hoàng Tiểu Long mặt không biểu cảm đáp:“đừng có nói trước bước không qua được đâu”
Hạ Diệp Ân thì đang đi đến ngục giam cùng với Đường Thiên Yên.
Đường Thiên Yên tò mò hỏi:“thưa chủ nhân, chúng ta đi đến lao ngục để làm gì ạ?”
Cô im lặng không đáp vẫn lạnh lùng bước đi đến phòng giam nhốt nữ đế Lê Huyết Linh.
Hạ Diệp Ân mở khóa phòng giam bước vào.
Nữ đế Lê Huyết Linh thấy cô đến liền khóc nức nở.
Hạ Diệp Ân khó hiểu hỏi:“sao vậy?”
Nữ đế Lê Huyết Linh nức nở nói:“muội…biết hết mọi chuyện rồi…là đại tỷ Thiên Tuyết đã có âm mưu hãm hại tỷ để thay tỷ làm chủ Tuyệt Thần Giới”
Cô lạnh lùng nói:“vậy cô lựa chọn thế nào?”
Nữ đế Lê Huyết Linh buồn bã nói:“là muội không tốt đã phụ lòng tỷ nên bây giờ muội sẽ bù đắp lại tất cả mọi chuyện.”
Hạ Diệp Ân nhìn Lê Huyết Linh bây giờ không còn vẻ kiêu ngạo của một nữ đế nữa mà trong đôi mắt của cô ta chứa đầy nỗi buồn.
Hạ Diệp Ân lạnh lùng nói:“cô được tự do rồi đó, tốt nhất đừng xuất hiện trước mặt tôi một lần nào nữa”
Nữ đế Lê Huyết Linh ôm chầm lấy cô nói:“tỷ tỷ mãi mãi là người tỷ mà ta yêu quý nhất”
Cô ta buông Hạ Diệp Ân ra rồi rời đi.
Đường Thiên Yên tò mò hỏi:“sao chủ nhân thả cô ta ra vậy? chủ nhân không sợ cô ta trả thù chúng ta à?”
Hạ Diệp Ân lạnh lùng nói:“tôi không biết…tại sao lại thả cô ta ra nữa”
Tại Tuyệt Thần Giới, sắc mặt các thần đế rất khó coi.
Thiên Tuyết tức giận quát:“lại là Hạ Diệp Ân khốn kiếp đó phá hỏng kế hoạch của chúng ta”
Các thần đế khác không dám lên tiếng.
Đột nhiên một người ngự kiếm bay đến Tuyệt Thần Giới, thần binh thấy vậy liền ở trong thế thủ nhìn người mới đến nhưng khi họ nhìn thấy người đến thì liền tránh đường cho cô ta vào vì người đó không ai khác là nữ đế Lê Huyết Linh. Các thần đế thấy Lê Huyết Linh đã an toàn sống sót thì liền trưng ra bộ mặt giả tạo.
Thiên Tuyết tỏ vẻ lo lắng hỏi:“muội ổn không? Ma Giới đã làm gì muội vậy?”
Lê Huyết Linh chĩa kiếm về phía Thiên Tuyết quát lên:“tất cả là tại cô mà tôi phải mang danh kẻ phản bội, tại lòng ích kỷ của cô mà ta mất đi một người tỷ tỷ. Tất cả là tại kẻ giả tạo như cô đã khiến tôi thê thảm như thế này, tôi sẽ thay mặt tỷ tỷ Hạ Diệp Ân trừng trị kẻ hai mặt như cô”
Thiên Tuyết gian ác nói:“ồ, có vẻ ta không cần phải giả vờ nữa”
Lê Huyết Linh cầm kiếm lao lên tấn công Thiên Tuyết nhưng sức lực của Lê Huyết Linh không đủ mạnh đã bị Thiên Tuyết hất văng ra.
Thiên Tuyết triệu hồi kiếm trên tay rồi cầm kiếm lao lên đâm xuyên thân thể của Lê Huyết Linh.
Thiên Tuyết lạnh lùng rút kiếm ra, Lê Huyết Linh ngã xuống nền đất lạnh lẽo.
Lê Huyết Linh thoi thóp nhìn bóng lưng của Thiên Tuyết đau lòng nói:“tại sao…tỷ muội chúng ta lại…đến nông nỗi này? lúc trước chúng ta…hạnh phúc lắm mà…”
Lê Huyết Linh từ từ tan biến.
Thiên Tuyết lấy khăn lau sạch máu dính trên kiếm khó chịu nói:“thật bẩn quá đi, thật đúng là tỷ muội tốt của Hạ Diệp Ân ngu ngốc như nhau”
Ở Ma Giới, Hạ Diệp Ân đang uống trà thì làm rơi chiếc ly xuống sàn vỡ nát.
Nước mắt cô đột nhiên chảy ra không ngừng.
Hạ Diệp Ân biết đã có chuyện không hay xảy ra với Lê Huyết Linh nên cũng đau lòng. Dù sao Lê Huyết Linh và Hạ Diệp Ân là tỷ muội lớn lên cùng nhau nói không còn tình cảm là nói dối, thực ra trong lòng Hạ Diệp Ân chưa bao giờ quên đi hình bóng của tiểu muội Lê Huyết Linh. Bây giờ, cô không còn có thể gặp lại tiểu muội nữa rồi.