Nàng, một hắc đạo nữ vương, mặc ý tùy tiện. Duy ngã độc tôn, kẻ nào dám chống lại?!
Hắn, một Yêu Hoàng cao quý, kỳ quái ngông cuồng, tuyệt thế vô song: “Thiên hạ này, nếu nàng muốn, ta vì nàng mà lấy. Nếu nàng không muốn, ta vì nàng mà diệt.”
Nàng nhướng mày, cười tươi như hoa: “Thiên hạ? Cái thứ nhàm chán đó, ta không thèm. Giang sơn như tranh vẽ này, sao địch lại mình chàng? Phu quân đừng náo loạn nữa, về nhà tắm rửa rồi đi ngủ đi. “
Cả đời này anh dũng mãnh mẽ, nhưng số mệnh đã định sẵn nàng lật tay là gió, úp tay là mưa. Vận mệnh kiếp này trầm bổng, may mà vẫn có nàng ở bên cạnh cùng hắn đồng sinh cộng tử.
Lên núi cao, xuống biển lửa, nếu nàng muốn đi, ta bồi nàng.