Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo
  3. Chương 342
Trước /635 Sau

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo

Chương 342

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Mộc Hoàng cúi đầu nhìn thấy Phong Vân đã tỉnh lại, trong mắt cất giấu đủ loại cảm xúc, gằn từng chữ một nói:“Là do ta làm chưa đủ.”

Là ta làm chưa đủ nên chưa đủ để khiến nàng yêu ta.Cho nên nàng đã lựa chọn con đường không có ta.Nhưng chỉ cần ta tiếp tục cố gắng, rồi sẽ có một ngày ta đối với nàng là duy nhất.

“Trên đời không có vô duyên vô cớ mà có thể yêu, tất cả là do người, nhất định ta có cơ hội. Thế gian không có ai tuyệt đối vô tình, chỉ cần trong lòng có tình, như vậy, địa ngục cũng có thể khai hoa.”

Một giọt mồ hôi và máu trên trán Mộc Hoàng tí tách chảy xuống, rơi vào trong mắt Phong Vân, Mộc Hoàng nhìn thật sâu vào mắt Phong Vân.Những lời nói của Mộc Hoàng lọt vào tai Phong Vân có trọng lượng ngàn cân, nháy mắt khiến lòng nàng rối loạn.

Mộc Hoàng, Mộc Hoàng, ngươi có thể nào…… Ngươi có thể nào……

Không thể tưởng tượng hay hình dung, cũng không thể nói lên lời là cảm xúc trong lòng nàng lúc này, Phong Vân chỉ có thể gắt gao, gắt gao nắm lấy tay Mộc Hoàng.

Trong lòng nàng chấn động mạnh.

Trên đời không có vô duyên vô cớ yêu, tất cả là do người, rồi sẽ có cơ hội. Thế gian cũng không có ai tuyệt đối vô tình, trong lòng có tình, như vậy, địa ngục cũng có thể khai hoa.

Nàng đã không nhìn thấu được điểm này.Nhất niệm đã thành phật, nhất niệm đã thành ma.Thiên đường hay địa ngục chỉ là do suy nghĩ của con người.Lòng nghĩ sao thì thế giới sẽ là như vậy

Nàng đã nhập ma chướng .

Kiếp trước cả đời nàng tinh phong huyết vũ, làm cho nàng luôn cầu mong kiếp này có cuộc sống bình yên.

Chính nàng đang tự tạo áp lực cho mình.Rõ ràng tưởng có thể buông nhưng rồi rốt cuộc lại không thể buông.Nếu nàng có thể bình tĩnh suy nghĩ thì đã không cần phải cố chấp như vậy.Tâm nếu không thể bình tĩnh, thì không thể nhận ra điều mà mình ao ước thực sự.

Tâm nàng trong nháy mắt trở nên hoàn toàn tĩnh lặng, tĩnh lặng như mặt hồ không chút gợn sóng.

Nàng đã hiểu được. Giờ nàng đã hiểu được.Thiên địa vạn vật, mọi thứ đều do tâm mà ra, đều do tình mà có.

“Mộc Mộc, ta yêu ngươi.” Vừa dứt lời, Phong Vân nhảy lên ôm chặt lấy thắt lưng Mộc Hoàng, lần đầu tiên nàng cảm thấy ở gần Mộc Hoàng lại vui vẻ, hạnh phúc như vậy.Nghĩ thông suốt được mọi thứ thật là tốt.

Quá khứ thì hãy để nó qua đi, hiện tại nàng là Hách Liên Phong Vân , cũng chỉ là Hách Liên Phong Vân, mọi thứ trước kia đều không còn liên quan đến nàng.Cuộc sống bình yên, cái gì mới là cuộc sống bình yên.

Quảng cáo
Trước /635 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Copyright © 2022 - MTruyện.net