Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
London, Anh. Joey đã đến thăm bà Paddington.
- Vậy là cháu đã tìm được rồi sao Joey. Ta sẽ mang nó tới chỗ Alex.
- Alex vẫn tốt chứ?
- Thằng bé vẫn ổn. Alex đã từng chăm sóc cháu, nếu có thời gian cháu hãy đến gặp thằng bé Joey.
Bà Paddington mỉm cười lên tiếng. Joey nhìn bà vẫn không chút cảm xúc, đối với Joey thì Alex hoàn toàn là một vấn đề nhạy cảm. Joey đứng dậy ôm lấy Kuro.
- Cháu phải đi rồi.
- Hãy nhắc nhở bà cháu cẩn thận một chút Joey.
Bà Paddington mỉm cười làm như vô tình đề cập tới chuyện này. Joey cúi đầu nghĩ gì đó rồi cúi người chào bà Paddington sau đó rời khỏi nơi này. Vẫn là nên ít ra ngoài một chút vì biết đâu có người quen lại nhận ra cô thì phải làm sao?
Biệt thự nhà PenDragon, tọa lạc ở khu đất tư nhân nằm tách biệt.
- Jack, em đã làm theo những gì anh nói rằng phải trở thành vợ của Andy. Bây giờ Andy cũng đã chết rồi, anh để em về bên anh được không?
- Kanna, không có đàn ông thì em không sống được sao?
- Không... em chỉ cần anh, cần anh thôi. Xin cho em ở bên cạnh anh.
Kanna bò tới bên chân Jack, người phụ nữ này mới chỉ 28 tuổi, là mẹ của Kim, cô ta ngước lên nhìn Jack đang ngồi trên ghế. Người đàn ông đáng sợ này đang nở nụ cười với cô ta nhưng tiếc là cô ta không nhìn ra ánh mắt lạnh lẽo đó.
Thấy Jack mỉm cười với mình, Kanna vui vẻ đứng lên, cô ta cởi hết đồ của mình rồi từng chút một của Jack tự mình làm loạn trên người đàn ông mà cô ta vẫn khao khát bấy lâu nay. Ít nhất ở bên người đàn ông này, ngoan ngoãn nghe lời cô ta sẽ có một cuộc sống không lo cơm áo lại an toàn.
Nin đứng bên ngoài nhìn qua khe cửa hẹp vào bên trong, tiếng thở dốc cùng tiếng rên phóng đãng của người phụ nữ, hai thân hình trần trụi quấn lấy nhau trên ghế sofa. Bàn tay Nin bất giác nắm chặt đến các khớp xương nổi rõ lên nhưng gương mặt cô vẫn cứ như thường ngày, lạnh nhạt, hờ hững với mọi thứ. Nin nhẹ nhàng xoay người rời đi.
Căn phòng ở tầng 3 này của ba cô không một ai dám bước lên nếu không có sự cho phép, thực tế là Nin vẫn luôn bí mật lên đây, cô cũng luôn biết trước khi ba đem Kanna cho chú họ Andy thì Kanna đã là người phụ nữ của ba cô nhưng Kim thì chắc chắn là con gái của Andy.
Mẹ cô vẫn còn đang nằm hôn mê sống đời sống thực vật còn hai người họ thì vui vẻ với nhau. Mọi người trong nhà không biết nhưng cô rất rõ mọi chuyện. Từ cái ngày ba đem Kanna về làm người hầu trong nhà, Kanna luôn ở bên chăm sóc mẹ cô để che mắt người khác nhưng sự thật là hàng đêm luôn ở cùng ba cô trên giường của ba mẹ cô. Đến khi mẹ cô phát hiện chuyện này thì Kanna đã đẩy bà ấy ngã cầu thang còn ba cô thì để mặc Kanna làm vậy mà vẫn tiếp tục cùng cô ta yêu nhau trong phòng để mặc mẹ cô.
Lúc đó Nin mới 3 tuổi, cô đã đứng đó nhìn mẹ xảy ra chuyện mà không thể làm gì khác. Cô hận Kanna nhưng càng hận ba cô xem phụ nữ như trò đùa. Cũng chính vì chuyện này mà Nin đã sống thu mình lại dần trở thành một cô tiểu thư kì quái như bây giờ.
- Chị sao vậy Nin?
Sam tiến tới bên cạnh Nin, nghe được tiếng Sam thì Nin mới biết cô đã tới tầng 2, đứng trước cánh cửa của căn phòng cuối hành lang tối tăm không có ánh sáng đều bị rèm che kín cửa sổ.
- Sam... em làm Kanna mãi mãi biết mất được không?
- Sao vậy? Cô ta làm gì phật lòng chị sao?
Sam mỉm cười đi tới bên cạnh Nin nhìn người chị gái này. Đối với Sam thì Nin rất quan trọng, là người chị gái yêu quý mà cậu ta luôn muốn làm mọi thứ tốt nhất dành cho. Chỉ cần Nin muốn Sam sẽ sẵn lòng làm điều đó cho chị gái.
- Chỉ là chị... chán ghét cô ta. Ít nhất hãy làm cho cô ta đau đớn ra đi.
Càng nói mà bàn tay ngọc ngà của Nin nắm lấy tay cầm của cánh cửa càng siết chặt. Nin nhìn chằm chằm vào cánh cửa, ánh mắt sát khí mà lần đầu tiên Sam thấy. Đưa tay xoa đầu Nin, Sam mỉm cười.
- Được, em sẽ làm theo mọi yêu cầu của Nin.
- Ừ.
Nin quay sang nhìn Sam mỉm cười dịu dàng như thường ngày đối với cậu ta. Sam cũng mỉm cười sau đó xoay người rời đi, khác với Nin cậu ta không thân cận với người mẹ này cho lắm. Nin nhìn Sam đi rồi mới mở cửa đi vào phòng, trong căn phòng ánh sáng vừa đủ, người phụ nữ nằm trên giường, sắc mặt khá tốt nhưng vẫn luôn nằm yên ở đó không chịu thức dậy.
- Ông ấy đã bảo vệ cô ta khá tốt, con đã đợi thêm 5 năm chờ tới ngày Sam đủ mạnh để có thể ra mặt. Đến cuối cùng mẹ vẫn sống còn cô ta sẽ phải chết. Kẻ hại mẹ thành ra thế này con sẽ không tha cho, ngay cả đứa con gái của cô ta con cũng sẽ không bỏ qua. Nó thích Sam phải không? Ti tiện như mẹ nó vậy. Nhưng cũng tốt vì như vậy mọi chuyện sẽ càng dễ dàng hơn.
Nin nở nụ cười thật đẹp, cô đưa tay chạm vào bàn tay của mẹ cô nhìn bà một lúc lâu sau đó mới rời khỏi phòng.
- Chị họ.
Kim mỉm cười ngọt ngào đứng ở chân cầu thang nhìn chị họ đang đứng trên cao từ từ bước xuống. Chị họ luôn là hình mẫu lí tưởng mà Kim hướng tới, vừa xinh đẹp lại vừa tài giỏi.
Nin nhìn Kim, ánh mắt cô vẫn là hờ hững như thường ngày.
- Có chuyện gì sao?
- Sam nói chị đang ở một mình, em tới chơi với chị.
- Ừm, chúng ta đi dạo một chút.
Nin đưa cô em họ 4 tuổi này đi dạo xung quanh biệt thự. Kim vẫn cười đùa với Nin mà không biết rằng chị họ của mình lạnh nhạt hơn bình thường rất nhiều.