Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Hải Đường Lặng Lẽ Dưới Ánh Trăng
  3. Chương 14
Trước /25 Sau

Hải Đường Lặng Lẽ Dưới Ánh Trăng

Chương 14

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); 18

 

 

 

"Gần ba mươi rồi, còn bị cha ngươi mắng đến phát khóc?"  

 

 

 

Nghe xong câu chuyện của ta, Thẩm Sơ Nguyệt ôm bụng cười phá lên.  

 

 

 

"Nói không chừng, năm đó ngươi bỏ trốn, cũng là bị cha ngươi chọc tức đến mức không chịu nổi!"  

 

 

 

Ta lau sạch nước mắt, tức giận mắng:  

 

 

 

"Không nhắc chuyện đau lòng thì chếc à?"  

 

 

 

"Được rồi, không trêu ngươi nữa."  

 

 

 

Nàng lấy ra một miếng ngọc bội bình an màu xanh biếc, đặt vào tay ta.  

 

 

 

"Cho ngươi."  

 

 

 

Ta hỏi: "Còn ngươi?"  

 

 

 

Nàng chỉ vào sợi dây đỏ quấn trên cổ mình:  

 

 

 

"Ta cũng đeo mà. Đồ này ý nghĩa tốt, lại tiện mang theo bên mình. Bình thường không để lộ ra ngoài, nếu có lúc túng thiếu, còn có thể đem đi cầm đổi lấy bạc."  

 

 

 

*

 

 

 

"Ngươi đã đi Nam Chiếu?"  

 

 

 

Ta chỉ liếc mắt đã đoán ngay ra.  

 

 

 

Nàng nhướn mày: "Làm sao nhìn ra được?"  

 

 

 

"Ngọc bội này là sản vật của Bagan, phần lớn nhập từ Nam Chiếu."  

 

 

 

"Hơn nữa, ngươi bị rám nắng đen thui rồi kìa."  

 

 

 

Thẩm Sơ Nguyệt cười ha hả: "Ta quên mất, năm xưa Tạ Đường cũng từng là tài nữ tinh thông sách vở đấy nhỉ."  

 

 

 

Nụ cười của nàng ấy khiến lòng ta chùng xuống.  

 

 

 

Ta kể cho nàng nghe chuyện của Giang Nghi.  

 

 

 

Khi nhắc đến cuộc đời bi thảm của Giang Nghi, trong lòng ta có chút khó chịu:  

 

 

 

"Nàng ấy không giống ta. Nàng ấy tuân thủ lệnh của trưởng bối, cưới gả theo mai mối đàng hoàng, tam thư lục lễ không thiếu thứ gì."  

 

 

 

"Vậy mà cuối cùng, kết cục vẫn thê thảm đến thế."  

 

 

 

Thẩm Sơ Nguyệt thở dài một hơi:  

 

 

 

"Bởi vì những quy củ đó, chưa bao giờ tồn tại để giúp nữ nhân sống tốt hơn."  

 

 

 

"Nên dù có tuân theo nó, ngươi cũng vẫn sẽ bị trừng phạt."  

 

 

 

"Tạ Đường, cuộc sống của bách tính có khổ hay không, phụ thuộc vào mùa màng có bội thu không, thiên hạ có thái bình không."  

 

 

 

"Chứ không liên quan gì đến danh tiết của nữ nhân, cũng chẳng liên quan gì đến trinh tiết dưới làn váy của họ."  

 

 

 

"Nếu thiên hạ đại loạn, chuyện nấu thịt trẻ con ăn để cầm cự cũng chẳng hiếm, thì còn nói gì đến đạo lý lễ nghĩa?"  

 

 

 

"Quy tắc, đúng sai, miệng đời, tất cả đều là chó má."  

 

 

 

"Chẳng bằng một cái bánh bao thực tế."  

 

 

 

*

 

 

 

Lời của Thẩm Sơ Nguyệt vọng mãi trong tâm trí ta.  

 

 

 

Đêm đó, ta mơ thấy Giang Nghi chếc thảm.  

 

 

 

Mơ thấy tẩu tẩu của ta, chếc vì khó sinh.  

 

 

 

Mơ thấy rất nhiều nữ nhân ta chưa từng gặp qua, ai cũng rơi lệ đẫm máu, nhìn chằm chằm vào ta, hỏi ta tại sao.  

 

 

 

"Tại sao?"  

 

 

 

"Tại sao!?"  

 

 

 

Người cuối cùng rơi lệ là Tiểu Vi.  

 

 

 

Nàng ấy hỏi:  

 

 

 

"Mẹ ta đâu?"  

 

 

 

Ta choàng tỉnh, trán toát đầy mồ hôi lạnh.  

 

 

 

Nhìn quanh quất, Thẩm Sơ Nguyệt đã lại biến mất.  

 

 

 

Nếu không phải miếng ngọc bình an trong tay đã bị hơi ấm của ta làm nóng, ta suýt nữa tưởng rằng nàng ấy chưa từng quay về.  

 

 

 

Thẩm Tiểu Trư nằm sấp trên bàn, để lộ một phong thư.  

 

 

 

Là thư Thẩm Sơ Nguyệt để lại cho ta.  

 

 

 

Nhưng lần này, sau khi đọc xong, ta không chần chừ đốt nó thành tro ngay lập tức.  

 

 

 

Thẩm Tiểu Trư quấn quýt quanh chân ta, ta hít sâu một hơi, bình tĩnh đến Như Ý Lâu như thường lệ.  

 

 

 

Vừa đến cửa, ta đã thấy hai hàng nha sai đứng sẵn trong đại sảnh.  

 

 

 

Ở chính giữa, mặc cẩm bào tím, tay phe phẩy quạt, là Bùi Lang.  

 

 

 

Hắn cao ngạo ngồi trên ghế, khóe môi mang theo nụ cười lạnh nhạt.  

 

 

 

*

 

 

 

"Tạ Đường, thấy bản quan sao còn không quỳ?"  

 

 

 

Bùi Lang cưới Mạnh Vân Huyên xong, không được Mạnh gia giúp đỡ.  

 

 

 

Điều này chứng tỏ Mạnh gia không coi trọng hắn.  

 

 

 

Nhưng Mạnh Vân Huyên là kẻ ngu, không đành lòng thấy hắn thất thế, nên nghĩ đủ cách giúp hắn tìm đường ra.  

 

 

 

Trùng hợp thay, bạn thân của nàng ta là sủng thiếp của Hoài vương.  

 

 

 

Nhờ nàng ta kéo dây mà Bùi Lang bám được vào phe Hoài vương.  

 

 

 

Hiện tại Hoàng đế bệnh nặng, vẫn chưa lập thái tử.  

 

 

 

Cuộc tranh giành ngôi vị kế thừa càng lúc càng khốc liệt, đến nay chỉ còn Hoài vương và Sở vương có cơ hội chiến thắng.  

 

 

 

Kẻ có dã tâm sẽ cược một ván, mong giành được công lao phò tá tân đế.  

 

 

 

Nhưng phần lớn vẫn án binh bất động, chờ thời thế rõ ràng hơn.  

 

 

 

Mạnh gia chính là phe không muốn dính dáng vào chuyện tranh giành quyền lực.  

 

 

 

Còn Mạnh Vân Huyên, nàng ta đã đẩy cả nhà mình lên giàn lửa.  

 

 

 

Mạnh gia có hai con đường:  

 

 

 

1. Tiếp tục chấp nhận nàng ta, quy thuận Hoài vương.  

 

2. Đoạn tuyệt quan hệ với nàng ta, đường ai nấy đi.  

 

 

 

Không còn đường lui nữa.  

 

 

 

Nhưng Bùi Lang đâu quan tâm?  

 

 

 

Thứ hắn cần chỉ là vinh hoa phú quý trước mắt.  

 

 

 

Chỉ cần Hoài vương cho hắn quyền thế, hắn sẽ tận dụng nó đến triệt để.  

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟

🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶

🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

 

Lúc này, thấy ta im lặng hồi lâu, hắn bắt đầu mất kiên nhẫn.  

 

 

 

"Sao? Muốn bản quan mời ngươi quỳ xuống à?"  

 

 

 

*

 

 

 

Trong đại sảnh, mọi người đều đã quỳ rạp.  

 

 

 

Chu nương tử run rẩy kéo áo ta, thấp giọng van nài:  

 

 

 

"Tạ nương tử, dân không đấu với quan được..."  

 

 

 

Đúng, dân không thể đấu với quan.  

 

 

 

Nhưng ta không muốn quỳ trước Bùi Lang.  

 

 

 

Nếu ta là người biết cúi đầu, năm xưa đã chẳng bỏ trốn cùng hắn.  

 

 

 

Có lẽ ta sẽ chếc vì tính cách này.  

 

 

 

Nhưng chí ít, ta cũng chếc trong tư thế ngẩng cao đầu.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /25 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Bác Sỹ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh Cũng Hợp Lý Nhỉ

Copyright © 2022 - MTruyện.net