Năm ấy vì mắc phải một sai lầm lớn, khiến cả đời hối hận bất cam. Trăm năm sau, Ngao Khâm lại đứng ở cửa thành, hạ mắt trầm lặng nhìn y từ nơi xa thong thả mà tới. Con người áo xám chấp nhất quật cường, thân hình mi mục vẫn như trước đây, khác chỉ là mất đi hồi ức kiếp trước ! Tiểu đạo sĩ, ta biết ngươi muốn biết tất cả, nhưng ta sẽ không để ngươi biết, tuyệt đối không ! . . . Từ khi biết ghi nhớ, trong đầu đã có một giọng nói không ngừng thúc giục y, Trên con đường tìm một người dài đằng đẵng, tiểu đạo sĩ với chuyện cũ không hề hay biết thỉnh thoảng lại đi qua thành nhỏ xa lạ này, Không ngờ rằng khi đến đây sẽ vướng vào một mối tơ rối rắm giữa kiếp này với kiếp trước, Nam tử kỳ dị tự xưng là Ngao Khâm, cùng một tiên nhân có khuôn mặt quá giống mình, còn có, Hàng Ma Tháp sừng sững ẩn trong mây. Người muốn tìm đến tột cùng là ai ? Trấn trong tháp là ma vật phương nào ? Vì cái gì Ngao Khâm năm lần bảy lượt không để y tới gần ? Khi chuyện cũ từng trang từng trang trở mình hé mở, bất luận là trăm năm trước hay trăm năm sau, Chỉ có một lời chân tình trước sau không thay đổi. Nếu ta thích ngươi, ngươi cũng nên thích ta. Chẳng sợ bầu trời sẽ sập xuống hay mặt đất sẽ nứt ra, thần phật không dung chúng tiên không nhận !