Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: May
Hoàng Phủ Bạc Ái suýt ném cô từ sau lưng đi,
“Em ở trên người anh, không phải dấu chân của lão tử càng sâu ư! Đó không phải cũng coi như của em hả?”
Khuôn mặt nhỏ của Thịnh Vị Ương kinh ngạc, bỗng chốc, nở nụ cười, ở trong ánh sáng hoàng hôn màu quýt, tựa như hồng trang đẹp nhất.
Ý tứ của anh là, anh chính là cô.
……
Thịnh Vị Ương tỏ vẻ bất đắc dĩ tích lắc lắc đầu, thở dài nói,
“Ba tuổi, làm bà xã anh, em bày tỏ Alexander a……”
Mỗ nam lại xòe đuổi khổng tước kiêu ngạo, lãnh diễm liếc nhìn,
“Vô nghĩa, em cho rằng ai cũng có thể làm bà xã của anh sao.”
Thịnh Vị Ương “Xì” cười, thật là tự mình đa tình!
“Ý tứ của em là EQ của anh thấp như vậy, em cần phải nổ lực nâng cao bản thân, mới không đến nỗi bị anh kéo thấp trình độ cả hai…… a!”
Mới vừa nói xong, chợt mông đau xót, Hoàng Phủ Bạc Ái nhéo một cái ở nơi nhiều thịt nhất, Thịnh Vị Ương không có đoán trước oa oa kêu,
“Ba tuổi, đó là thịt! Không phải quả bóng đâu! Anh xuống tay nhẹ một chút!”
Mọi người chung quanh đã sớm nhìn lén, sôi nổi nhịn không được mím miệng cười.
Thịnh Vị Ương bỗng dưng cứng đờ, yên lặng hồn phai nhạt.
Vừa rồi cô nói gì! Vì sao những người đó cười đến đều màu sắc như vậy chứ! Ảo giác, nhất định là ảo giác ……